
Chương 2:Vết nhơ trên trang sách vàng
Cả ngày hôm đó, Fourth gần như không thể tập trung vào bất cứ điều gì. Hình ảnh khuôn mặt giận dữ lạnh lùng của Gemini cứ ám ảnh cậu. Fourth đã cảm thấy tội lỗi tột độ. Cậu bé vốn lạc quan và dễ thương giờ đây chỉ thấy mình là một người vụng về, gây rắc rối.
Buổi chiều, sau khi tan học, Fourth không vội về. Cậu lén lút đi đến căn tin, cố gắng tìm hiểu về Gemini. Fourth hỏi được một người bạn cùng lớp rằng Gemini Norawit không thích đồ ăn vặt, nhưng lại có thói quen uống nước ép táo tươi, không đường.
Fourth mua một chai nước ép táo mới nhất và đi thẳng đến hiệu sách lớn gần trường.
"Chị ơi, em muốn mua cuốn Vật Lý Ứng Dụng Nâng Cao bản mới nhất ạ," Fourth rụt rè nói.
Cô bán hàng mỉm cười: "Cuốn đó hiếm lắm em. Lần trước có một cậu học sinh đẹp trai cũng mua, giờ phải đặt trước mới có. Em có muốn đặt không?"
Fourth thất vọng. Cậu đành mua tạm một cuốn sổ tay chất lượng cao và một chiếc bút máy, hy vọng Gemini có thể dùng để ghi chép tạm thời trong lúc chờ sách mới. Sau đó, cậu quyết định quay lại trường để tìm Gemini.
Fourth tìm thấy Gemini ở thư viện, nơi anh thường dành thời gian sau giờ học. Anh ngồi ở chiếc bàn quen thuộc trong khu sách khoa học, đeo tai nghe và hoàn toàn chìm đắm trong một cuốn sách khác. Chiếc cặp sách da đen của anh đặt bên cạnh.
Fourth nuốt khan. Cậu hít một hơi sâu, tiến lại gần, đặt nhẹ nhàng chiếc túi giấy chứa đồ đền bù lên bàn.
Tiếng động nhỏ khiến Gemini ngước lên. Khi thấy Fourth, ánh mắt anh lộ rõ sự khó chịu. Anh tháo một bên tai nghe, giọng anh lạnh lẽo và dứt khoát:
"Lại là cậu."
Fourth cảm thấy da mình lạnh toát. Cậu cố gắng nở một nụ cười rạng rỡ, nhưng chỉ thấy gượng gạo.
"Mình... mình xin lỗi về chuyện sáng nay. Mình đã đi mua sách đền cho bạn rồi, nhưng cuốn đó tạm thời hết hàng. Cuốn sổ tay này và bút bạn dùng tạm để ghi chép nhé. Còn đây là nước ép táo, mình nghe nói bạn thích," Fourth nói nhanh, sợ hãi nếu ngừng lại, cậu sẽ không còn đủ dũng khí.
Fourth đẩy chiếc túi về phía anh.
Gemini nhìn chiếc túi, rồi nhìn thẳng vào mắt Fourth, không một chút cảm xúc. Anh dùng ngón tay thon dài đẩy chiếc túi trở lại về phía Fourth.
"Mang đi," Gemini nói, giọng anh trầm thấp, không hề có ý định tranh cãi. "Tôi không cần. Đừng nghĩ một chai nước ép và một món quà rẻ tiền có thể làm giảm đi sự vụng về của cậu. Việc cậu làm chỉ khiến tôi mất thêm thời gian để đối phó."
Fourth cảm thấy tim mình bị bóp nghẹn. Cậu đã dồn hết sự dũng cảm và chân thành vào hành động chuộc lỗi này.
"Mình sẽ cố gắng tìm mua lại cuốn sách cho bạn. Mình hứa," Fourth lắp bắp, nước mắt bắt đầu rưng rưng.
Gemini thở dài một hơi, một hành động đầy vẻ mệt mỏi vì bị làm phiền. "Cậu Fourth Nattawat này, tôi không cần lời hứa của cậu. Điều duy nhất tôi cần là sự yên tĩnh. Và cậu, từ lúc xuất hiện đến giờ, đã mang đến quá nhiều phiền phức. Đừng lãng phí thời gian của tôi nữa."
Anh đeo tai nghe trở lại, cúi xuống cuốn sách, hoàn toàn cắt đứt sự giao tiếp.
Thái độ thờ ơ và lạnh lùng của Gemini như một cái tát vô hình. Fourth nhận ra, đối với Gemini, cậu không chỉ là người làm hỏng sách, mà còn là một kẻ phiền toái không đáng bận tâm.
Fourth lặng lẽ nhặt chiếc túi lên. Cậu bé dễ thương, vốn hay cười, giờ đây cúi gằm mặt, bước đi khỏi thư viện. Cậu cảm thấy tội lỗi và bị cô lập sâu sắc. Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má.
Fourth biết, cậu đã chính thức bị chàng học bá lạnh lùng nhất trường này xem thường và xa lánh.
"Thôi được rồi, Fourth," cậu tự nhủ khi bước ra khỏi trường. "Tốt nhất là nên tránh xa bức tường băng đó. Đừng bao giờ làm phiền anh ấy nữa."
Sáng hôm sau, Fourth bước vào lớp với đôi mắt hơi sưng. Cậu lặng lẽ đặt chiếc cặp xuống và ngồi vào chỗ của mình. Cậu vẫn ngồi cạnh Gemini, nhưng đã bắt đầu học cách xây dựng bức tường vô hình của riêng mình. Fourth không nhìn anh, không nói một lời, giữ khoảng cách vật lý tối đa có thể trên chiếc bàn kề nhau.
Gemini vẫn ngồi đó, lạnh lùng như mọi khi. Anh không quan tâm đến Fourth. Anh chỉ đơn giản là thấy sự im lặng đó đúng đắn, là điều anh luôn muốn.
Nhưng dù anh có muốn phớt lờ thế nào đi chăng nữa, Fourth Nattawat, dù im lặng, vẫn ngồi ngay bên cạnh anh, và sự tồn tại của cậu bé bắt đầu trở thành một điều khó tránh khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro