Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương VIII

Đã 2 giờ sáng rồi nhưng Fourth vẫn trằn trọc không tài nào ngủ được, em loay hoay quay hết bên nọ sang bên kia. Satang cũng đã đi về được một khoảng thời gian rồi, thật ra là do em không muốn phiền nên đã đuổi anh về mặc cho y cứ nài nỉ mè nheo đòi trông em mãi. Sau nửa tiếng đồng hồ kì kèo với nhau cuối cùng anh cũng chịu rời khỏi, đã thế còn không quên dặn dò em thật kĩ hệt như phụ huynh người ta vậy.
Cũng vì thế mà hiện giờ trong phòng chỉ có một mình em.

Tiếng sột soạt của chiếc ga trắng tuyết, em một lần nữa lại quay sang phía khung cửa sổ, ngoài kia là một vầng nguyệt lơ lửng phát sáng, thứ ánh trăng mờ nhạt lặng lẽ đến bên nằm trên gò má trắng ửng hồng của chú chuột nhỏ. Trong đôi ngươi đen láy to tròn chứa những đốm trắng lúc ẩn lúc hiện ngẫu nhiên trông như những vì tinh tú lấp lánh nổi bật giữa bầu trời đen tĩnh mịch, hệt như màn trời mà em đang thấy, chỉ khác một điều rằng thứ soi sáng nó không phải là những vì sao.

Khung cảnh này như đã được nhuốm màu tâm trạng của Fourth, nó vừa trống rỗng vừa sâu sắc buồn đến kì lạ. Ngọn gió đêm hiu hiu hơi man mát thổi vén nhẹ tóc mái y, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp trầm tư đầy xa xăm. Em đang nghĩ về một điều gì đó mà cũng chẳng rõ điều đó là gì.

Dưới hàng mi đen dày cụp xuống giống lá rẻ quạt dần được bao phủ bởi một lớp nước, là lệ thủy óng ánh trực chờ để kéo mình thành một vệt dài khảm trên gương mặt thanh tú.

"Tại sao?"

Nghi vấn trong tâm trí Fourth bỗng thốt ra thành lời.

"Tại sao vậy?"

Em nghẹn ngào cuộn tròn trên giường bệnh.

"Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?"

Y rừ rừ cố nén giọng mình như đang sắp sửa gào lên tới nơi, em ôm mặt sụt sùi, nức nở nhưng không thể nấc.

Fourth đã mất đi đứa con đầu lòng, mất liên lạc với ba và mẹ, mất bạn bè, mất đi sự trong trắng, mất đi sự tự do, mất đi quá nhiều thứ. Nỗi đau này ai mà thấu nổi cho em cơ chứ, chẳng một ai cả. Hiện tại y chỉ muốn được thét lên thật to, muốn giãi bày hết tất cả, nhưng những suy nghĩ tâm tư này bao lâu nay đâu có muốn buông tha cho em.

Em không hiểu, thật sự không hiểu, ngàn lần không hiểu, những thứ đau đớn cứ từ từ kéo tới và bủa vây lấy em như vậy? Hàng chục suy tư đang chồng chéo lên nhau mà hợp sức giày vò tâm trí Fourth.
Em ôm ngực đau nhói, ôm lấy nỗi đau đang dần gặm nhấm tâm can con người ta...

"Fourth"

Một giọng nói âm trầm vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ rối bời, đi theo đó là mùi hoa oải hương nồng đậm xộc thẳng vào hai cánh mũi. Một mùi hương quen thuộc nhưng giọng nói thì thật lạ lẫm, là ai mà lại biết tên em? là ai mà tại sao lại ở đây giữa đêm hôm khuya khoắt thế này?

"Sao em lại khóc?"

Một lần nữa giọng nói ấy vang lên, nó thật ấm áp, nó khiến người khác cảm thấy yên lòng. Một giọng nói ân cần lo lắng của một người mà em chẳng thể ngờ tới được. Y theo phản xạ quay lại để xem chủ nhân của thứ âm thanh đẹp đẽ ấy, em kinh ngạc mở to tiêu cự khi thấy bóng dáng người.

Em biết người này, biết rõ là đằng khác.

Người kia mặc kệ biểu tình của em, nhanh chóng vơ lấy chiếc ghế gập đang dựa bên cạnh và mở nó ra, ánh mắt đầy thâm tình thì vẫn dán chặt vào thân ảnh nhỏ bé đang ngồi trên giường. Người thật tinh ý khi biết Fourth đang cảm thấy không an toàn mà ngồi cách em khoảng 2 bước chân.

Em vẫn chưa hết bất ngờ, trong lòng cảm thấy hạnh phúc đôi chút nhưng phần nhiều là sự nghi hoặc, chắc chắn người này đến đây có chủ đích.

"A..Anh đến đây làm gì?"

Fourth cảnh giác dò hỏi khi vẫn đang cuộn lấy chiếc chăn trắng dày.

Người kia không trả lời mà chỉ im lặng ngắm nhìn em chăm chú, bị đôi ngươi phong tình nhìn chằm chằm khiến em hơi ngượng. Cái vẻ mặt băng lãnh này không thể lẫn đi đâu được, vẫn thật khó để đoán được tâm tư, cuối cùng thì đôi môi mỏng cũng khẽ nhếch

"Nhớ thì đến"

Lời nói vỏn vẹn 3 từ ngắn gọn dứt khoát đúng với tính cách của người, cũng đã đủ để đối phương hiểu được ý. Y nói bằng một tông giọng ôn nhu đến khác thường, em có chút không quen.

"Tại sao lại nhớ?"

Fourth thắc mắc, bình thường người này chính là đâu có nói mấy lời thế này với em.

"Không biết"

"Chỉ là không thấy yên tâm"

Người vội vàng giấu ánh mắt đi chỗ khác.

Dưới ánh trăng sáng, gương mặt điển trai của Gemini dần lộ ra những vệt da đang ửng hồng. Hắn nghiêng đầu sang bên khác càng khiến cho phần góc cạnh trên gương mặt hắn rõ nét thêm, càng tôn lên khí chất nam tính của hắn. Cái sống mũi cao cao, hàng lông mi đen cùng đôi lông mày dày, thật dễ hiểu vì sao tên này lại sát gái đến vậy.

Fourth chưa từng nhìn thấy khía cạnh này của y, là đang ngại ngùng sao? Sợ mình nhận lầm người, em quan sát thật kĩ chi tiết từng đường nét trên khuôn mặt anh tuấn đó. Em có chút bối rối khi nhìn hắn, Gemini trông vô hại trong cái dáng vẻ này, có ít dễ thương.

Fourth không biết bản thân đang dần buông lỏng cảnh giác mà từ từ tiến lại gần Gemini. Chỉ chờ có thế, gã lao đến nắm lấy cổ tay em kéo mạnh về phía mình, động tác quá nhanh khiến em không kịp phản ứng. Y ôm chặt lấy thân thể bé nhỏ làm em lọt thỏm trong hai cánh tay đầy gân cơ của gã. Fourth cố đẩy cái cơ thể đang chiếm tiện nghi của mình ra, cố giãy dụa để thoát khỏi thân ảnh đô cường của hắn nhưng vô ích, nó chỉ làm em tốn sức thêm.

Hãy nhớ rằng bản thân em chỉ là một Omega yếu ớt còn gã là một tên Alpha mạnh mẽ cỡ nào.

Lực ép càng ngày càng mạnh, ngực em bị nén lại khó thở vô cùng tận, cảm giác như đang bị bóng đè vậy.
Fourth bắt đầu thấy sợ rồi, thấy sợ đến mức không thể phản kháng mà cự tuyệt ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn. Cảm giác như có thứ gì đó đang ngăn cản em làm điều mình muốn.

"?"

Rốt cuộc là muốn giở trò gì vậy?

"A!"

Một thứ cảm giác mát mát hơi nhột nhột ở bên tai truyền tới làm Fourth bất giác kêu lên. Em có thể cảm nhận được từng hồi khí nóng bỏng đang phả vào gò má mình.

Gemini liếm dọc vành tai đang đỏ ửng vì xấu hổ của Fourth, làm tất cả mọi chỗ mà vật thể của gã đi qua đều đã dính đầy mật ngọt, nhìn không thật chướng mắt.

"Hức!"

Hắn dở thói lưu manh cắn yêu em một cái làm y rùng mình mà rên lên, hệt như có một dòng điện chạy qua người em trong chốc lát, y nhăn mặt

"Đau.."

Một chữ nhún nhường đã vô tình kích thích hắn.
Gemini luyến tiếc rời khỏi vùng giác quan nhạy cảm ấy, để lại một dấu răng sâu. Hắn đánh mắt sang nhìn chấm ruồi nhỏ quyến rũ, một thứ trong nhiều thứ của Fourth khiến hắn bị thu hút.

Người thương của gã quả thực rất xinh đẹp, chắc chắn sẽ bị nhiều tên ngoài kia dòm ngó, muốn cướp em khỏi tay hắn là điều không thể tránh khỏi.

Một tên...

Như Satang chẳng hạn?

"Làm tôi phải để tâm đến em hơi nhiều rồi đấy"

Gemini gầm từ khiến Fourth thấy sợ. Đây mới chính là hắn, chính là giọng nói này, giọng nói trầm thấp lãnh hàn đến kinh người, giống hàng trăm cây giáo băng lạnh lẽo đâm xuyên qua trái tim em.

Fourth chẳng biết làm gì ngoài việc tiếp tục phản kháng, em dồn hết sức đẩy hắn ra. Lúc này chính thật là một chú chuột nhỏ lọt dưới nanh vuốt của sư tử.

"Thả tôi ra đi!"

Y ra sức đập bụp bụp vào ngực Gemini. Dáng vẻ cự tuyệt này của em trong mắt gã thật đáng yêu, thật chỉ muốn thời gian như ngừng trôi để gã có thể chiêm ngưỡng cảnh này mãi mãi.

Hắn bật cười rồi như một con quái thú đói khát điên cuồng lao đến gặm lấy môi Fourth không để em nói tiếp, hắn như ăn lấy cánh môi dưới của y mà ngấu nghiến chẳng biết thương hoa tiếc ngọc, nước dịch ngọt cứ thế được tiết tràn ra ngoài. Chiếc lưỡi điêu luyện của gã khuấy đảo cả khuôn miệng xinh im ắng của em, nụ hôn cuồng tình sâu đến tận cuống họng khiến em gần như tắc thở vì thiếu dưỡng khí.

Fourth yêu dấu, nói cho tôi vì sao vệ sĩ của tôi lại biết em có thai?

Fourth ngoan, bộ tôi không đủ tin cậy đối với em sao?

Fourth, tôi nói tôi yêu em.

Những câu nói kì lạ cứ văng vẳng phát ra trong tâm trí Fourth, như ai đó đang cố giao tiếp với em vậy. Nó khiến đầu em đau nhức. Trước mặt y Gemini vẫn đang mút lấy đôi môi hồng mềm mại của em, hắn chưa chịu buông tha.

"Ưm..ư"

Fourth rên lên những tiếng vụn vặt.

Fourth! Dậy đi Fourth!

Là một giọng nói quen tai, hình như đã nghe thấy ở đâu rồi.

Fourth?!

Bỗng dưng người em rung chuyển mạnh, âm thanh có phần mờ ảo.

"Fourth!"

Lần này đã rõ ràng, là ai đó có lẽ đang gọi em dậy.
Fourth từ từ mở mắt, trước mặt em là một Ford đang lo lắng..
———————————————————————————————
End Chương VIII.
Tụi tui xin drop truyện một thời gian để ôn thi nhó 😭 xin lỗi mn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro