Chap 2.2. Ở trong phòng anh, chỉ mình hai ta (H++)
Cậu lật Pedri lại để anh nằm ngửa, Gavi rúc vào giữa hai đùi anh, để lại những nụ hôn trên gương mặt của Pedri như để dỗ dành; hôn lên quai hàm, cằm, xương gò má, khóe môi của Pedri trước khi dịu dàng chạm môi, tay cậu nâng cằm Pedri và ngón cái cậu cạy môi dưới để giữ miệng anh mở. Gavi yêu khoang miệng của Pedri, thậm chí dành ra hàng giờ nghĩ về nó, cái cách Pedri quỳ gối; đôi mắt ướt át và khuôn miệng nhớp nháp, thật dễ dàng để đâm thúc vào trong, khẽ nghẹn ngào khi Gavi đâm quá sâu.
Họ làm tình như thỏ, bất cứ thời gian rảnh nào Pedri cũng sẽ phải hạ mình để Gavi bôi trơn thằng nhỏ rồi đâm vào, hàng đêm trong phòng khách sạn với một Pedri cắn chặt xuống gối, hay ở hàng cuối xe buýt của đội với đôi tay của Gavi mân mê dưới lớp quần đùi của Pedri, âu yếm hàng giờ liền trên ghế đến khi miệng của họ mỏi mệt - Gavi từng biết ơn Chúa vì đã ban cho cậu thể lực của một thiếu niên - nhưng tất cả những gì cậu có thể nghĩ bây giờ là đâm thúc vào Pedri, Pedri người mà đang dần xa rời khỏi tầm tay cậu.
Gavi khao khát, thèm muốn chúng đến mức cơn đau lan đến tận kẽ răng.
Dầu bôi trơn vẫn ở nơi mà cậu để trên tủ đầu giường. Cậu tự hỏi liệu Pedri có dùng nó trong lúc Gavi không có ở đây; tự hỏi liệu Pedri vẫn còn ham muốn ấy, tự hỏi phải chăng Pedri chỉ đơn giản là không còn thích cậu nữa - nhưng cậu biết điều đó là không đúng; Pedri đã nắm lấy tay cậu và khóc gọi tên cậu khi các bác sĩ chăm sóc cho anh, vẫn nhắn tin cho cậu sau những trận đấu động viên rằng Gavi đã chơi rất tốt (kể cả khi cậu đã chơi không tốt, nhưng những lời khen như vậy củng cố phần nào tinh thần của cậu và Pedri biết điều đó), vẫn cố để giữ tỉnh táo khi Gavi còn ở trong phòng; đôi mắt liên tục chớp và đầu tưởng chừng quá nặng so với cổ, nhưng anh vẫn cố.
Mọi thứ gần đây đảo lộn đến mức rối bời - hai người họ không còn vận hành bên nhau, như thể mọi thứ bị xoay chuyển, sắp xếp lại theo cái cách mà họ không quen biết. Bình thường, Pedri sẽ chở cậu đến sân tập, họ ăn cùng nhau, rồi cặp với nhau để tập luyện, trêu đùa với nhau. Rồi Pedri lại chở cậu về nhà và họ quấn quít trên ghế sofa đến khi họ muốn làm nữa hoặc đến khi họ đói meo. Thật giản đơn, ấm cúng và ngập tràn tình yêu - Gavi mê muội điều đó, dành cả ngày đếm ngược từng phút đến khi họ cùng về nhà và cậu có thể chứng kiến Pedri nằm bên dưới cậu, thở dốc, và vì cậu mà quằn quại, luôn kéo cậu lại sát gần hơn.
Gavi xốc vào nách Pedri cho đến khi áo phông của anh cộm lên, chẳng buồn cởi bỏ chúng ra và lao xuống tận hưởng làn da trên ngực Pedri. Pedri khẽ rên rỉ khi bờ môi của Gavi bao phủ đầu ti anh, dịu dàng mút mát, đầu răng đay nghiến rồi đầu lưỡi thoa lên xoa dịu cơn đau. Pedri mẫn cảm toàn thân nhưng đặc biệt là ở ngực; Gavi luôn sẵn sàng dành hàng giờ dùng tay mân mê chúng, nhìn Pedri xuất lên bụng, cơ thể quằn quại vì đã bị hành hạ quá nhiều - mỗi cơn cực khoái qua đi khiến anh thêm tê dại.
Gavi yêu việc phục vụ Pedri đến mức anh không còn nhận thức được điều gì, liên tục hành hạ anh đạt cực khoái, ngắm nhìn khuôn mặt Pedri ngày càng đỏ bừng, đôi mắt ngấn lệ tuyệt đẹp và cơ thể chuyển động như một cơn sóng, không biết liệu mình có muốn nữa hay không.
Gavi nhanh chóng kéo quần ngoài và quần trong của Pedri xuống, ném ra sau - những lời mắng nhiếc của Pedri chợt vang dội trong đầu cậu, quả thật cậu đã được huấn luyện và thuần phục như một trung khuyển, nhưng bây giờ cậu chẳng buồn để tâm đến việc giữ gìn mọi thứ sạch sẽ, ngăn nắp ngay cả khi Pedri đang ở ngay trước mặt cậu. Thân nhiệt Pedri thấp hơn Gavi rất nhiều; lưu lượng máu của họ như ở hai đầu đối diện của nấc thang đo nhiệt độ. Gavi nóng như một cái lò nung biết đi, Pedri thì không còn có thể lạnh hơn được nữa, đôi tay của anh như đóng băng mỗi lần anh chạm vào Gavi. Gavi say mê điều đó, khi có thể được ôm Pedri mỗi lần họ ngủ chung giường, Pedri thủ thỉ vào tai cậu như thể Gavi là lò sưởi của riêng anh.
Cậu vụng về mở nắp dầu trong một khoảnh khắc, rượu cồn (thực ra là sự hưng phấn thì đúng hơn) khiến Gavi trở nên vụng về. Cậu đổ ra nhiều hơn bình thường, đưa ngón tay đầu tiên vào thật chậm rãi, tay kia vẫn nâng hông của Pedri lên, ngón cái chạy dọc xương đáy chậu nhô ra của Pedri. Pedri ấm nóng và se khít quanh ngón tay cậu và Gavi nhớ anh nhiều đến mức cậu có thể xé toạc anh ra ngay bây giờ, cậu cảm thấy có gì đó êm dịu trong lồng ngực mình, cảm thấy có thứ gì đó nở rộ trong lòng.
Cậu cúi xuống hôn dọc theo cần cổ Pedri, nhâm nếm vị mặn trên làn da của anh. Cậu đưa vào một ngón tay nữa, gọn gàng luồn nó vào cùng ngón tay kia, cơ thể nóng hổi của Pedri quấn quanh cậu, thật mềm mại ở bên trong. Cậu mút lấy những dấu hôn trên cổ Pedri, biết rằng Pedri sẽ nhìn thấy chúng vào sáng mai, và nhận ra Gavi đã đụng chạm anh, và rằng Gavi đã tùy ý sử dụng anh mà Pedri thậm chí không hề hay biết. Thằng nhỏ của Gavi thổn thức với ý nghĩ đó - nghĩ về việc Pedri nhìn thấy tất cả những dấu hôn mà Gavi để lại, rằng cơ thể anh đã bị chiếm đoạt khi anh đang ngủ say.
Cậu di chuyển ngón tay nhanh hơn, dầu bôi trơn chảy giọt ra từ lỗ nhỏ của Pedri, miệng của Gavi bận rộn trên cần cổ của Pedri. Cậu muốn lưu lại nhiều dấu vết nhất có thể, tay cậu giữ chặt hông của Pedri, miệng cậu cắn mút từng thớ da cậu có thể chạm tới - cậu muốn Pedri hiểu được chuyện gì đã xảy ra, rằng Gavi đã phải tuyệt vọng đến mức nào mới phải làm đến như vậy. Cậu muốn Pedri cũng phải khao khát điều này, nhớ lại cách mà họ từng ân ái.
Cậu biết rằng mình đã tìm ra tuyến tiền liệt của Pedri khi anh đang run bần bật bên dưới Gavi, đùi bỗng khép chặt lại và lưng cong lên. Gavi dùng tay còn lại đẩy đùi Pedri ra, ấn chặt ngón tay vào phần thịt mềm mại - cậu mê muội đùi của Pedri, say đắm cái cách Pedri từng ngoan ngoãn khép chúng lại để Gavi đâm vào khi hai người không thể làm tình. Khi nói về chuyện đó, Gavi yêu tất cả mọi thứ về Pedri, yêu mọi thứ mà Pedri dành cho cậu; đôi mắt to tròn và cơ thể mềm mại, cái cách anh dựa vào Gavi khi anh thấy lạnh, cái cách mà anh để Gavi ôm ấp anh, cơ thể êm ái quấn quít quanh cậu và cả tiếng cười của anh.
Pedri phát ra tiếng rên khe khẽ, đùi co giật và Gavi như hóa nghiện, muốn lưu lại tất cả những thanh âm ấy để có thể phát lại chúng mỗi khi cậu chỉ có một mình. Cậu di chuyển ngón tay nhanh hơn nữa, đổ thêm dầu trước khi thêm ngón thứ ba. Đầu Pedri ngả sang một bên, mái tóc vô hại rủ trên trán, miệng hé mở và những tiếng kêu rên không ngừng thoát ra.
Gavi không thể kiềm mình mà nở một nụ cười, đó là dấu hiệu thông thường để biết rằng Pedri đang chìm trong khoái cảm, đẹp đẽ một cách chết tiệt khiến Gavi phải quằn quại vì nó. Thằng nhỏ cậu co giật, bị bỏ ngỏ nên không ngừng khẩn thiết cầu xin - dẫu cho cậu chưa muốn vội vàng đâm vào trong, cũng không muốn làm đau Pedri, ít nhất là bây giờ. Đã quá lâu rồi, cậu có thể thấy rõ bởi hông Pedri căng cứng lại, và Gavi trở nên quá đỗi phấn khích chỉ bằng cách dùng ngón tay với anh. Đã lâu rồi thân xác họ không hòa làm một, dòng máu nóng của Gavi luân chuyển hòa quyện cùng anh, cơ thể gần gũi đến mức như thể đan vào nhau.
Cậu di chuyển nhanh hơn và dữ dội hơn, chạm vào đúng nơi Pedri cần, ngắm nhìn Pedri tan chảy trước mặt cậu; cơ thể tựa như một sợi dây điện đang hoạt động, co giật và căng lên, eo hông anh vô thức đẩy về phía ngón tay của Gavi, má anh bắt đầu ửng hồng và miệng thở gấp.
Gavi muốn áp bờ môi lên những nơi ửng hồng, nhâm nếm màu sắc dưới đầu lưỡi cậu, liếm láp hơi ấm ấy. Cậu không làm vậy, cậu ngắm nhìn tiếng rên rỉ của Pedri ngày càng cao hơn, thanh hơn, di chuyển ngón tay nhanh hơn và nhắm vào búi cơ bên trong Pedri - chiêm ngưỡng thằng nhỏ của Pedri xuất lên khắp bụng dưới, thật xinh đẹp và hồng hào, đầu Pedri ngửa ra sau và thân xác quằn quại, siết chặt quanh những ngón tay của Gavi. Đó là khung cảnh cậu vẫn được thấy mỗi khi Pedri xuất tinh, nhưng thậm chí còn kích thích hơn khi Pedri đã bất tỉnh, khi anh không thể kiểm soát được phản ứng của cơ thể mình; eo hông anh siết chặt, cơ thể cuộn tròn, lông mày nhíu lại xô vào nhau.
Gavi rút tay ra khi Pedri vẫn đang hồi sức - men thuốc vẫn đang làm phép giữ anh ngủ say, Gavi muốn đích thân cảm ơn người đã tạo ra chúng chỉ vì điều này. Cậu đổ thêm nhiều dầu nữa lên tay để bôi trơn côn thịt của mình, lại đổ thêm một chút nữa, chỉ để nghe thấy tiếng lẹp nhẹp khi đâm vào. Cậu vùi mình vào từng inch một, ánh mắt dán lên Pedri để kiếm tìm những dấu hiệu nếu Pedri sắp tỉnh dậy. Chẳng có dấu hiệu nào cả, và cậu cứ thế mà đâm vào, chôn mình trong cơ thể nhỏ bé, khít chặt của Pedri.
Pedri thật ấm nóng và ướt át, mềm mại bao bọc quanh phân thân của cậu và Gavi phải tự mình chống cự một lúc, dừng lại khi cậu đã đâm lút cán, rúc đầu vào cần cổ của Pedri, hít vào mùi hương quen thuộc. Cậu vuốt ve vòng eo của Pedri, ngón tay chạy dọc xương hông. Gavi có chút ám ảnh với eo hông của Pedri, cái cách chúng đung đưa khi anh bước đi, cái cách xương chậu nhô ra và chĩa xuống vùng hạ bộ của Pedri, những sợi lông thưa thớt tạo thành một vệt đáng yêu - đôi bờ eo đấy thật tuyệt đẹp, đó là thứ Gavi thích ôm lấy nhất khi Pedri cưỡi cậu, ngắm nhìn cách Pedri tự tìm kiếm khoái cảm trên thằng nhỏ của cậu.
Cậu cắn mạnh vào nơi cần cổ và bờ vai của Pedri giao nhau, Pedri kêu lên đau đớn, đau đến tột cùng và Gavi say sưa tận hưởng âm thanh ấy, để chúng lưu dấu bên trong cậu.
Cậu nhỏ nhẹ đâm thúc vào Pedri, Gavi đang mẫn cảm đến nỗi cậu có thể xuất tinh chỉ trong vài giây. Pedri không ngừng rên rỉ, thân xác bị hành hạ quá đáng và chắc hẳn tâm trí anh rối bời trước toàn bộ khoái cảm đang được truyền vào cơ thể mình - tâm trí mệt nhoài của anh chẳng thể hiểu chuyện gì đang xảy ra với bản thân. Nếu anh thức giấc, anh đã có thể cố gắng đẩy Gavi ra, yếu ớt mà kêu lên rằng 'quá đủ rồi' và vẫn đang chỉ là một nửa cuộc chơi, khiến Pedri sướng đến mức không biết làm gì, cưỡng ép anh phải nhận lấy tất thảy.
Đúng là cậu đang cưỡng ép Pedri chứa chấp cậu, những giọt nước mắt chảy dài từ đôi bờ mi của Pedri đến gò má và chảy xuống gối, quá đê mê để làm bất cứ điều gì, men thuốc khiến anh tê liệt và không thể chống trả lại Gavi. Quá đỗi tuyệt đẹp, Gavi đưa tay xuống ôm lấy eo hông của Pedri, sử dụng cơ thể anh làm đòn bẩy để đâm vào Pedri sâu hơn, nhanh hơn và đâm đúng vào nơi Pedri cần.
Pedri phát ra những tiếng kêu rên khàn đặc, bị cưỡng ép và bị xé toạc, ướt đẫm nước mắt và tổn thương tột cùng. Nhịp độ của Gavi tăng tốc, đuổi theo cao trào của chính bản thân; ruột gan cậu thắt quặn lại, lý trí ngày càng mờ đi. Cậu như hóa nghiện với mọi thứ, từ vẻ mặt rối bời của Pedri, cho đến cảm giác đùi Pedri kẹp thật chặt quanh cậu, siết chặt Gavi hơn nữa.
Gavi không mất nhiều sức để đạt cực khoái; thêm vài cú thúc nữa, cơ thể nhỏ bé mút chặt lấy cậu, bắp đùi không ngừng run rẩy và những tiếng rên rỉ chói tai. Lý trí như vỡ vụn và Gavi cao trào, vẫn đắm mình ở bên trong và vùi vào sâu nhất có thể. Cậu hôn lên khuôn mặt của Pedri như một lời xin lỗi, lướt tay dọc theo hai bên hông của Pedri.
Pedri bán cương nhưng cũng đã yếu dần, nên Gavi quyết định buông tha anh một lúc. Cậu rút ra, chiêm ngưỡng cái cách tinh dịch của mình chảy ra thành dòng, cậu muốn chụp lại một tấm ảnh, ngắm nhìn chúng để lưu lại cho tương lai - nhưng cậu không muốn đánh mất niềm tin của Pedri như vậy, Pedri đã luôn nói rõ rằng anh không ưa gì ảnh khiêu dâm và Gavi đã vi phạm đủ các quy tắc của Pedri đêm nay rồi.
Gavi điều chỉnh tư thế và hạ miệng xuống, đặt đùi Pedri lên vai để đưa miệng thâm nhập vào lỗ nhỏ của Pedri, liếm láp bên trong và nhâm nếm hương vị của bản thân, cảm nhận được đùi Pedri run bần bật trên người cậu - nếu Pedri thức giấc, anh sẽ luồn tay xuống nắm chặt lấy tóc của Gavi và vùi đầu cậu xuống bất cứ đâu anh muốn. Đó là lúc duy nhất mà Pedri biết đòi hỏi.
Gavi đảo lưỡi, liếm cho tất cả tinh dịch chảy ra, và rồi trả lại một chút cho Pedri. Cậu liếm láp Pedri cho đến khi quai hàm cậu mỏi nhừ, tiếng lách cách nhỏ mỗi khi cậu mở hàm quá rộng, Pedri được liếm sạch sẽ và mang hương vị thật ngọt ngào trên đầu lưỡi của Gavi. Cậu nhấn chìm lưỡi mình vào bên trong; một tay từ nơi đang giữ đùi của Pedri vươn ra để vuốt ve lấy thằng nhỏ đang cương lên của Pedri, nắm chặt nó và tuốt thật nhanh.
Chỉ cần ít phút để khiến Pedri xuất tinh, một tiếng nấc nghẹn và tiếng rên rỉ thoát ra khi anh đạt cực điểm, đùi quấn chặt quanh đầu của Gavi để khóa cậu lại. Gavi vẫn liên tục tuốt thằng nhỏ của anh và đảo lưỡi bên trong cho đến khi Pedri nức nở, chật vật hít thở và cơ thể không ngừng co giật.
Gavi đặt một nụ hôn cuối cùng lên mạn đùi của Pedri trước khi ngồi dậy, lau miệng của mình bằng mu bàn tay.
Cậu có lẽ phải cảm thấy thật tệ hại, đến mức tội lỗi khủng khiếp khi đã lợi dụng cơ thể tê liệt vì thuốc của người mình thương - nhưng cậu lại cảm thấy nhẹ nhõm, như thể một phần gánh nặng đã được trút bỏ khỏi lồng ngực, cảm thấy mọi thứ như được hàn gắn.
Cậu đã nhung nhớ Pedri biết nhường nào ngay cả khi họ ở chung một phòng, nhớ đến nỗi không còn có thể tập trung được nữa. Pedri sẽ dung túng cậu, Gavi biết rõ; Pedri sẽ tha thứ cho Gavi bất kể điều gì có xảy ra, thậm chí sẽ tự trách móc bản thân. Họ sẽ ổn thôi - mọi thứ giờ đã ổn, khi mà Gavi nhận ra rằng cậu có thể tùy ý đụng chạm và đâm thúc vào Pedri mà Pedri thậm chí không cần phải nhận thức được điều đó.
Gavi ngắm nhìn gương mặt đang say ngủ của Pedri và trong lòng vì tất cả mà đau nhói. Vì tất cả mà Pedri vẫn đang né tránh khỏi cậu.
-------------
-end
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro