Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 49 : Cơn Sốt Đột Ngột

_________________________________________________________

Nửa đêm, trong không gian tĩnh lặng của khu rừng, mọi người đã chìm vào giấc ngủ. Nhưng Jessica, sau một ngày dài đầy căng thẳng và thương tích, bỗng nhiên trở mình rồi khẽ rên lên một tiếng. Cô cảm thấy cơ thể nóng ran, cơn sốt bắt đầu ập đến mà cô không thể kiểm soát.

Đầu tiên là cảm giác choáng váng, rồi đến hơi thở hổn hển. Cơ thể cô bắt đầu nóng dần, làm cho lớp vải trên người trở nên ngột ngạt. Jessica cố gắng chống chọi, nhưng căn bệnh đột ngột tấn công khiến cô không thể gượng dậy. Cô cảm nhận được làn sóng nhiệt hừng hực lan ra từ trong người.

"Jessica?" Noctis thức giấc đầu tiên, nghe thấy tiếng rên khe khẽ của cô, liền lập tức bước đến gần. Anh cảm nhận được cơn sốt của cô và nhanh chóng lay cô dậy. "Cô ổn không?"

Jessica cố gắng mở mắt, nhưng đầu óc cô như quay cuồng. "Tôi... không sao, chỉ là hơi nóng một chút thôi..." Cô lẩm bẩm, nhưng không thể che giấu được cơn sốt đang làm cơ thể cô yếu dần.

"Không ổn rồi!" Noctis hoảng hốt. "Kael! Elyas! Mọi người dậy đi!"

Ngay lập tức, cả nhóm đều thức giấc, trong đó Kael là người đầu tiên lao tới. "Jessica!" Anh hốt hoảng, khuôn mặt lạnh lùng thường ngày giờ đây đầy lo lắng. "Cậu ấy bị sốt rồi."

Elyas cúi xuống gần Jessica, ánh mắt chăm chú. "Cô ấy cần phải hạ sốt ngay lập tức. Lorian, cậu giúp tôi tìm nước lạnh."

Lorian gật đầu, vội vã chạy đi tìm nguồn nước gần đó. Kael và Elyas cùng nhau giữ Jessica trong khi Darios quan sát, đôi mắt lo âu không giấu được sự quan tâm.

"Jessica, em phải cố gắng tỉnh táo," Elyas nhẹ nhàng nói, khuôn mặt anh vẫn mang nét lo lắng nhưng cố gắng giữ bình tĩnh. "Chúng tôi sẽ giúp em."

Jessica cố gắng nhìn mọi người, rồi khẽ nhắm mắt lại, sức lực rời bỏ cô dần. "Cảm ơn... mọi người..." cô thì thầm.

Noctis, không kìm nén được sự lo lắng, bắt đầu vuốt ve tóc cô. "Cô phải khỏe lại. Em không thể bỏ chúng tôi mà đi..."

Trong khi đó, Lorian đã mang về một bát nước lạnh và thấm vào khăn, rồi áp lên trán Jessica. Không khí trong trại tràn ngập sự căng thẳng. Mỗi người đều làm hết sức mình, lo lắng cho cô bạn nhỏ trong nhóm.

Sau một lúc, nhiệt độ của Jessica dần giảm xuống, cô dần tỉnh táo hơn. Nhưng cơn sốt vẫn chưa hoàn toàn qua đi, mọi người tiếp tục chăm sóc cô, giúp cô hạ nhiệt.

Darios, đứng gần đó, không giấu được sự quan tâm. "Cậu ấy cần nghỉ ngơi thêm. Để tôi giúp..." Nhưng rồi lại dừng lại, nhìn vào Kael, người đang chăm sóc Jessica không rời tay.

Kael quay lại nhìn Darios với ánh mắt sắc lạnh, như thể cảnh báo anh. "Cô ấy cần yên tĩnh. Đừng làm phiền."

Darios chỉ mỉm cười, chẳng nói gì, nhưng trong mắt anh là sự hiểu biết rõ ràng. Dù sao thì, anh biết rõ ai là người chiếm ưu thế trong tình huống này.

Cơn sốt của Jessica chậm rãi giảm, và cuối cùng cô cũng có thể mở mắt, cảm nhận được sự chăm sóc của mọi người xung quanh. "Tôi... ổn rồi," cô khẽ nói, giọng yếu ớt.

Elyas mỉm cười nhẹ, nhưng ánh mắt vẫn đầy lo lắng. "Hãy nhớ nghỉ ngơi, Jessica. Không ai muốn thấy em lại như vậy."

Jessica nhìn tất cả mọi người, cảm nhận được tình cảm của họ. "Cảm ơn các bạn..."

Cả nhóm, dù mệt mỏi, vẫn không ngừng quan tâm chăm sóc Jessica. Và dù cho có những sự căng thẳng và mâu thuẫn không thể tránh khỏi, một điều duy nhất không thay đổi là sự gắn kết và tình cảm họ dành cho cô.

______________________________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro