Chap 39 : Gặp nguy hiểm, nhưng vẫn "tranh sủng"
__________________________________________________________
Cả nhóm tiếp tục hành trình vào Noctara, và không khí trong nhóm lúc này vẫn khá căng thẳng với sự xuất hiện của Lorian. Jessica và Kael không ngừng trao đổi ánh mắt đầy tính toán, trong khi Elyas và Lorian thỉnh thoảng lại cười nhẹ, như thể có điều gì đó họ đang âm thầm cạnh tranh.
Sau một ngày dài đi bộ trong bóng tối của Noctara, nhóm dừng lại nghỉ ngơi bên một khu rừng thưa. Những ngọn lửa kỳ bí của thành phố phát sáng từ xa, làm bầu không khí nơi đây vừa huyền bí lại vừa u ám. Jessica mệt mỏi ngồi xuống bên một tảng đá lớn, lặng lẽ quan sát xung quanh.
Lorian ngồi xuống bên cạnh, và khi nhìn thấy cô một mình, anh không ngần ngại tiến lại gần, mỉm cười. "Cô có muốn tôi đi lấy một ít nước không?" Anh hỏi, giọng ấm áp và đầy kiên nhẫn.
Jessica liếc qua anh, rồi quay lại nhìn Kael và Elyas, những người đang trò chuyện với nhau ở phía xa. "Cảm ơn, nhưng tôi ổn." Cô không giấu nổi sự cảnh giác trong giọng nói.
Nhưng ngay khi Jessica vừa nói xong, Elyas từ phía xa đã nhìn thấy cảnh tượng này và nhanh chóng bước đến. "Lorian, tôi nghĩ cô ấy không cần thêm sự giúp đỡ từ anh đâu," anh nói, ánh mắt sắc lạnh, như thể đang "bảo vệ" Jessica.
Lorian chỉ mỉm cười, không hề tỏ ra bối rối. "Tôi chỉ muốn giúp thôi mà, Elyas. Chắc anh không có vấn đề gì khi tôi giúp đỡ đồng đội chứ?"
Jessica bật cười nhẹ, không thể không nhận thấy sự căng thẳng đang dâng lên giữa hai người đàn ông. "Cảm ơn các anh, nhưng tôi không phải là... món đồ để tranh giành như vậy." Cô nói với giọng trêu chọc.
Kael đứng dậy, nhìn thấy cảnh này và không thể nhịn được. "Sao các anh cứ tranh giành thế? Tôi đâu có làm gì sai?" Anh hỏi, vẻ mặt nghiêm túc nhưng trong lòng lại thấy thú vị vì sự ghen tuông giữa Elyas và Lorian.
"Jessica chỉ cần sự giúp đỡ của tôi thôi," Elyas đáp lại, không rời mắt khỏi Lorian. "Anh ấy không phải là một người thích giúp đỡ phụ nữ đâu."
Lorian liếc nhìn Elyas với nụ cười đầy ẩn ý. "Thật sao? Tôi chỉ thấy anh ấy có vẻ rất 'chu đáo' đấy, khi cứ luôn đứng sát bên cô ấy."
Jessica không thể nhịn cười trước cuộc tranh giành này, nhưng cô cũng cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. "Được rồi, các anh đừng làm tôi cảm thấy như một... 'người yêu' của cả hai." Cô nhìn cả Elyas và Lorian, cố gắng làm dịu không khí.
Nhưng lúc đó, một tiếng động lớn vang lên từ phía rừng, cắt ngang cuộc trò chuyện của họ. Một con quái vật khổng lồ, với đôi mắt đỏ rực, từ trong bóng tối lao đến.
Elyas và Lorian ngay lập tức đứng dậy, tay nắm chặt vũ khí. Kael cũng rút thanh kiếm ra, sẵn sàng chiến đấu. Jessica không hề tỏ ra lo lắng, nhanh chóng ra hiệu cho nhóm chuẩn bị.
"Chúng ta phải phối hợp, không để bị tấn công từng người một," Jessica ra lệnh, nhưng ngay lập tức bị một âm thanh phía sau đánh động.
Lorian liếc nhanh về phía cô, thấy Jessica đang bước lên trước, anh không khỏi lo lắng. "Jessica, lùi lại sau tôi!"
Nhưng Jessica không nghe lời, cô sử dụng năng lực của mình để thao túng tâm lý con quái vật, khiến nó chậm lại một chút, nhưng rồi một cú tấn công từ phía bên trái khiến cô suýt nữa bị hất văng.
Elyas, không chút do dự, lao đến chắn trước mặt Jessica, vung tay tạo ra một bức tường lửa bảo vệ. "Đừng làm tôi lo lắng thế, Jessica." Anh nói, nhưng giọng điệu có chút lạ, không phải là sự lạnh lùng thường ngày.
Lorian thấy vậy, bất ngờ bước tới gần, ngăn cản một đợt tấn công khác từ quái vật. "Các bạn chắc chắn sẽ không làm tôi thấy thất vọng đâu. Để tôi xử lý cái này."
Jessica nhìn hai người đàn ông đứng gần nhau, rồi lại nhìn con quái vật trước mặt. "Cảm ơn các anh, nhưng tôi sẽ tự mình xử lý." Cô nhẹ nhàng rút ra một chiếc dao sắc bén, sẵn sàng đối mặt với con quái vật.
Kael nhìn thấy cảnh này, rồi thở dài. "Cô ấy chẳng bao giờ để mình giúp đỡ."
Elyas và Lorian đồng loạt quay lại nhìn Kael, cả hai đều có chút bối rối và không thể giấu được cảm giác ghen tuông. "Đừng lo, Kael," Lorian nói với giọng cười mỉa, "một ngày nào đó cô ấy sẽ phải chọn ai đó thôi."
Elyas liếc nhìn Lorian với ánh mắt sắc lạnh. "Tôi không nghĩ chuyện đó sẽ xảy ra đâu."
Jessica, nhận thấy sự "tranh giành" không ngừng giữa hai người đàn ông, bật cười và không kìm được lời nói đầy khiêu khích. "Cảm ơn sự giúp đỡ của cả hai, nhưng nếu các anh không làm tôi cảm thấy an toàn hơn, tôi sẽ phải tìm người khác thôi."
Cả nhóm bật cười, không khí căng thẳng tạm thời được giải tỏa, nhưng cuộc "tranh sủng" giữa Elyas và Lorian vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
_________________________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro