Chap 21
__________________________________________________________
Trong khu nhà hoang, Kael nhanh chóng cởi áo giáp của Lirien để kiểm tra vết thương. Máu chảy nhiều, nhưng không trúng động mạch.
"Cậu ấy vẫn còn cơ hội," Kael nói, ánh mắt kiên định.
Jessica nhìn xung quanh, tìm kiếm những vật dụng có thể dùng được. Cô phát hiện một chiếc hộp gỗ nhỏ nằm dưới lớp bụi. Bên trong là một vài chai thuốc cũ cùng một ít bông băng.
"Đây rồi!" Jessica nói, đưa mọi thứ cho Kael.
Cả hai phối hợp cầm máu và băng bó cho Lirien. Dù đau đớn, cậu vẫn cố gắng chịu đựng mà không kêu lên.
"Cậu nên nghỉ ngơi một chút," Jessica nói, giọng nhẹ hơn mọi khi. "Không cần cố tỏ ra mạnh mẽ."
Lirien cười yếu ớt. "Tôi không muốn làm gánh nặng cho mọi người."
.
.
.
Trở lại hành trình
Sáng hôm sau, Lirien đã khá hơn. Dù còn yếu, cậu nhất quyết không muốn làm chậm chuyến đi.
"Chúng ta phải rời khỏi đây trước khi bị phát hiện," Kael nói, ánh mắt lướt qua con đường phía trước.
Jessica gật đầu. "Đi thôi. Thành phố Celestalis không còn xa nữa."
Nhóm ba người tiếp tục hành trình, băng qua những con đường hoang vu và đổ nát. Không khí xung quanh dần thay đổi, ánh sáng mờ nhạt hơn khi họ tiến gần đến vùng núi.
.
.
.
Khi mặt trời lặn, cả nhóm quyết định dừng chân bên một con suối nhỏ để nghỉ ngơi. Nhưng trước khi họ kịp chuẩn bị, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau:
"Không ngờ lại gặp cậu ở đây, Kael."
Kael quay phắt lại, đôi mắt nâu tối thoáng ánh lên sự ngạc nhiên. Một người đàn ông cao lớn, mái tóc màu xám tro buộc gọn phía sau, bước ra từ bóng tối. Ánh mắt anh ta sắc bén nhưng pha chút ấm áp.
"Elyas?" Kael lẩm bẩm, như không tin vào mắt mình.
Jessica cảnh giác, đứng chắn trước Lirien. "Ai đây? Bạn hay thù?"
Elyas bật cười. "Cô gái này sắc sảo thật. Đừng lo, tôi là bạn cũ của Kael."
Kael vẫn nhìn Elyas chằm chằm, đôi mắt đong đầy cảm xúc. "Tôi tưởng cậu đã chết trong trận chiến cuối cùng."
Elyas gật đầu. "Tôi cũng tưởng thế. Nhưng rõ ràng, định mệnh còn chưa buông tha chúng ta."
.
.
.
Sau khi giới thiệu sơ lược, Elyas ngồi xuống cùng họ. Anh kể rằng mình đã sống sót nhờ sự giúp đỡ của một nhóm dân làng, nhưng sau đó lại bị cuốn vào vòng xoáy nguy hiểm của thế giới hậu tận thế này.
"Tôi nghe nói Celestalis là nơi an toàn nhất," Elyas nói, ánh mắt nghiêm túc. "Nhưng cậu phải cẩn thận. Thành phố đó không như vẻ ngoài của nó."
Jessica nhíu mày. "Ý anh là gì?"
Elyas không trả lời ngay mà chỉ nhìn Kael. "Chúng ta sẽ nói chuyện sau. Nếu cậu muốn, tôi sẽ đi cùng các cậu. Một người bạn đồng hành nữa không thừa, đúng không?"
Kael nhìn Elyas một lúc lâu, rồi gật đầu. "Được. Nhưng nếu có gì bất thường, tôi sẽ không ngần ngại đưa ra quyết định."
Elyas mỉm cười. "Vẫn lạnh lùng như ngày nào."
___________________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro