Chap 18
__________________________________________________________
Kael lao vào trước, lợi dụng khả năng phản xạ của mình để né tránh những lưỡi dao ánh sáng mà Dorian điều khiển. Lưỡi dao xé gió, nhưng dường như không thể chạm tới anh.
"Lirien, hỗ trợ Jessica rời khỏi đây trước!" Kael hét lên, trong khi anh đánh lạc hướng Dorian.
"Không, chúng ta không bỏ cậu lại!" Jessica đáp, ánh mắt lóe lên sự bướng bỉnh.
"Đừng cãi," Kael gằn giọng, né một lưỡi dao lao tới sát mặt.
Jessica thở dài. "Được, nhưng tôi không hứa là sẽ chạy xa đâu."
Lirien gật đầu, kéo Jessica lui về phía lối ra. Nhưng Dorian không để yên. Hắn triệu hồi thêm một trận mưa ánh sáng, nhắm thẳng vào cả ba.
Jessica siết chặt tay, đôi mắt hai màu của cô bắt đầu phát sáng. "Không dễ vậy đâu, Dorian."
Năng lực thao túng tâm lý của cô kích hoạt, tạo ra một ảo giác khiến Dorian lúng túng trong vài giây. Những lưỡi dao ánh sáng mất phương hướng, bay chệch đi và đâm vào các giá sách xung quanh.
Kael tận dụng cơ hội, áp sát Dorian. "Ngươi thua rồi."
Dorian cười nhạt. "Ngươi nghĩ vậy sao?"
Hắn bất ngờ tăng cường sức mạnh, tạo ra một quả cầu ánh sáng lớn bao phủ toàn bộ thư viện. Lực ép mạnh mẽ từ quả cầu đẩy cả ba văng xa.
Kael nhanh chóng đứng dậy, dù cơ thể anh đau nhức. Jessica cũng gượng dậy, ánh mắt đầy quyết tâm. Lirien, với sức mạnh vượt trội, gần như không hề hấn gì.
"Hắn mạnh hơn chúng ta nghĩ," Lirien nói, ánh mắt lạnh lùng. "Nhưng không phải là bất khả chiến bại."
Kael gật đầu. "Jessica, giữ hắn bận rộn. Lirien, tạo lối thoát. Tôi sẽ kết thúc chuyện này."
Jessica không nói gì, chỉ bước lên, đôi mắt sáng rực. "Dorian, trò chơi tâm lý của ngươi đến đây là hết."
.
.
.
Jessica dồn toàn bộ sức mạnh vào việc tạo ra ảo giác mạnh mẽ nhất, khiến Dorian phải đấu tranh để phân biệt thật giả. Trong mắt hắn, thư viện biến thành một mê cung vô tận, với vô số Kael và Jessica xuất hiện khắp nơi.
"Ảo giác sao?" Dorian cười nhạt. "Ta sẽ phá tan nó."
Nhưng hắn đã quá muộn. Lirien sử dụng siêu sức mạnh để đẩy sập một phần giá sách, tạo ra một đường thoát hiểm. Kael tận dụng khoảnh khắc đó để tiếp cận Dorian từ phía sau.
"Hết đường rồi, Dorian."
Kael không cho hắn cơ hội phản kháng, tung một đòn chính xác vào điểm yếu của hắn, làm hắn gục xuống. Ánh sáng quanh người Dorian mờ dần, hắn rơi vào trạng thái bất tỉnh.
"Đi thôi," Kael nói, giọng anh gấp gáp. "Chúng ta không thể ở đây lâu hơn nữa."
Jessica và Lirien nhanh chóng theo sau anh. Trước khi rời khỏi, Jessica quay lại nhìn Dorian một lần cuối, ánh mắt cô pha lẫn giữa sự cảnh giác và tò mò.
"Hắn không giống những kẻ khác," cô thì thầm.
Kael không đáp, nhưng trong lòng anh cũng có cùng suy nghĩ.
____________________________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro