Tiếp Rượu
Trên đường về nhà, Ganyu đột nhiên nhận được thông báo từ trợ lý của Ningguang là muốn có tiếp đón đoàn người đến từ thành Mondstadt. Tuy rằng mệt mỏi đến mức không muốn cử động nhưng cô vẫn chạy đến Bích Thủy Hiên.
Ganyu tìm địa chỉ mà trợ lý đưa cho rồi đến được Bích Thủy Hiên, cô ngẩng đầu liếc nhìn xung quanh, thấy quang cảnh trước mắt, trong lòng chấn động mạnh. Quán cực kì xa hoa, thiết kế dùng màu vàng kim làm chủ đạo, ánh đèn rực rỡ trong bóng đêm vô cùng nổi bật, xa hoa truỵ lạc, những người ra vào đều là những người có thân phận không tầm thường. Dường như hiểu ra cái gì đó, thân thể Ganyu cứng lại, không chịu bước về trước. Ningguang đứng xa đã thấy Ganyu tới vẫy tay với cô
- "Ganyu cô đến rồi, vào đi thôi."
- "Ganyu, đừng suy nghĩ nhiều, chỉ là ứng phó tạm thời với mấy người bên Mondstadt họ muốn ngày mai đi tham quan cảng Liyue. "
Ganyu yên lặng nhìn, cũng không nói gì mà theo Ningguang đến một căn phòng nhỏ, đi vào trong chỉ nhìn thấy mấy người đàn ông và phụ nữ. Thấy có người vào, mấy người kia cười híp mắt gật đầu, lặp tức nhìn chằm chằm Ganyu.
Ganyu vẫn lạnh lùng như cũ, trong lòng cũng cảm thấy hơi sợ, những người này nghĩ gì cô đều không biết, nhưng...
Ningguang cười tươi giới thiệu Ganyu cho họ, sau đó mấy người phục vụ mặc sườn xám đỏ mang thức ăn vào đặt lên bàn, rượu và thức ăn xong xuôi lại đóng cửa lui ra ngoài.
Ganyu hờ hững ngồi, cũng không nhìn ai cả, chiếc đũa đặt trước mặt không nhúc nhích. Mặc dù vậy nhưng trọng tâm câu chuyện luôn có liên quan đến cô. Đang lúc qua lại, Ganyu rất lễ độ, cũng không ai gây khó dễ cho cô nhưng khi tiệc rượu đã gần nửa, mấy người cũng đã uống say, dục vọng trong người khiến họ mơ hồ, giơ ly rượu liên tiếp mời, Ganyu không cách nào từ chối đành phải cau mày uống xong ly rượu, vài ly rượu uống vào khiến da thịt trắng nõn ửng hồng mê người. Dưới ngọn đèn lại đốt cháy dục vọng của mấy gã Alpha, ly rượu dưới ánh đèn càng thêm nổi bật.
Đang thu xếp lại văn kiện, Keqing nhận được thông báo liền thay đổi sắc mặt, cô nhanh chóng xông ra ngoài.
Được lắm, Ningguang , biết rõ Ganyu là Omega của tôi lại còn dám...
Keqing lòng như lửa đốt chạy đến Bích Thủy Hiên, Huxin dựa theo lời Keqing đã điều động thêm mười mấy người đến, Keqing tóc tím xõa trên vai, đôi mắt từ trước nay luôn lười biếng lại toé lửa, quần áo toàn thân đều màu tím, vẻ mặt nghiêm túc, cô gật đầu với Huxin một cái, ngẩng đầu đi vào. Bảo vệ nhìn thấy Yuheng đích thân đến, vốn là chột dạ lại thấy phía sau cô toàn thiên nham quân, ai cũng không có can đảm ngăn lại, không thể làm gì khác hơn là để cô đi vào trong.
Đang lúc Keqing đi vào bên trong phòng, mấy người đang ép rượu sửng sốt, bàn tay đang giơ ly rượu cứng đờ, đồng loạt quay đầu nhìn lại.
Đang uống đến đỏ mặt thì Ningguang nhìn thấy Keqing khí thế mười phần đi vào, một vở kịch rượu đang diễn ra, ảm đạm như ý thức có phần mộng mị, ánh mắt đờ đẫn nhìn Keqing, Ningguang nhìn gương mặt của cô hiện lên vẻ cười lạnh và đáy mắt mơ hồ tức giận, trong lòng thấy không ổn.
Ningguang sở dĩ dám ép Ganyu tiếp rượu mấy vị khách này là vì trợ lý của cô nghe nói Keqing và Ganyu chẳng biết tại sao lại cãi nhau một trận,còn nói chia tay luôn rồi, có người nói Keqing vẫn còn tức giận không nhẹ, quét một cái toàn bộ đồ đạc trên bàn rơi xuống đất, nổi trận lôi đình, còn là trợ lý đích thân dọn dẹp.
- "Yuheng đến rồi, mau vào đây, vừa đúng lúc mấy vị khách muốn đầu tư vào cảng Liyue của chúng ta đều ở đây, đã sớm muốn gặp Yuheng đại danh đỉnh đỉnh."
Keqing không rõ ngụ ý của
Ningguang, đôi mắt híp lại, nhìn một vòng bốn phía, cười gằn, muốn dùng vốn đầu tư để đàn áp tôi sao. Cô không nói một lời từ tốn đến bên cạnh Ganyu ngồi xuống. Ganyu bên cạnh đôi má hồng hồng, đôi mắt có làn hơi nước mỏng, ánh mắt có phần ngơ ngẩn, rõ ràng đã uống say. Ganyu vẫn cố chống đỡ người nghe Ningguang nói chuyện với Keqing, cô ngẩng đầu, đôi mắt tràn đầy uỷ khuất và dịu dàng nhìn Keqing, rũ bỏ vẻ lãnh đạm thường ngày, cô híp mắt rúc vào lòng Keqing, gương mặt như con mèo nhỏ cọ cọ trên cổ cô, tin tức tố bắt đầu lan ra như sóng triều.
- "Em đến rồi..."
Một loạt động tác khác thường của Ganyu khiến lửa giận trong lòng Keqing tiêu tán, cô cúi đầu say đắm nhìn vóc dáng động lòng người trong lòng cô, uống rượu khiến gương mặt đối phương hiện lên màu đỏ mê người, áo thật mỏng trên người vây lấy thân hình quyến rũ, cô ở trong lòng Keqing khẽ run rẩy vì ngửi phải hương vị trên người đối phương càng làm bản thân khô nóng. Lúc này Ganyu và người luôn lạnh đạm cao ngạo thường ngày quá khác nhau, đôi mắt đẹp màu hoàng hôn như ánh lên những dãy ánh sáng cười như không cười nhìn Keqing, đôi môi đỏ mọng mê người hơi hé mở, câu hồn đoạt phách người khác, cả người bao phủ một tầng quyến rũ dịu dàng mà ngày thường không có. Keqing trong lòng thầm than không ổn, cúi đầu men theo đôi môi mềm mại, Ganyu không từ chối và trốn tránh cùng cô phối hợp, Keqing trong lòng run một cái, nắm chặt hai tay cô, chỉ muốn hung hăng, hung hăng đè cô xuống dưới thân ngay lúc này. Mà hoàn cảnh trước mắt lại không cho phép Keqing chìm đắm vào sự dịu dàng này, cô đứng lên hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn Ningguang.
Hai người không coi ai ra gì thân mật hôn nhau khiến cho mọi người đều hít một hơi khí lạnh, vốn là uống rượu thoả thích trong lòng reo ca, không cần phải nói cũng đều hiểu Keqing và Ganyu giảng hoà. Nhớ lại tính tình Keqing có thù tất báo, Ningguang không thể gắn hoả tiễn vào chân, chạy càng xa càng tốt.
- "Keqing , thật ra thì..."
Không đợi cô nói xong, Keqing ngửa mặt lên uống sạch ly rượu còn lại của Ganyu, gương mặt nổi lên màu hồng nhạt, cả người xinh đẹp diễm lệ nhìn chằm chằm Ningguang. Cô cùng Keqing làm việc cùng nhau nhiều năm như vậy, ít nhiều cũng biết tính tình của cô gái này.
Keqing chưa từng thật tình như thế với bất cứ ai, cô dám công khai thừa nhận quan hệ của hai người nhất định là muốn nói cho Ningguang biết cô có mắt như mù, lại dám động đến người của cô.
Keqing đặt ly rượu trong tay xuống, nhìn Ganyu trong lòng cô đang cau mày không thoải mái có phần đau lòng. cô ôm Ganyu đứng lên, không nhìn mặt Ningguang mà đi ra ngoài, trong phòng lặng ngắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro