Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Say Rượu Loạn Tính

Hoàn thành xong công việc của ngày trời đã tối , Keqing lái xe chạy tới quán bar Thời Manh

Vừa vào quán bar, âm thanh vang dội, ánh sáng đủ màu sắc kích thích làm Keqing nhắm mắt lại, Xiangling kéo Keqing tới ngồi ghế dài ở một góc bên cạnh.

- "Cậu nhìn kìa, cô bé xinh đẹp rất biết uống, có phải cậu đả thương lòng con gái người ta?

Xung quanh ghế dài mười mấy người, Keqing liếc nhìn sang, mấy gương mặt quen thuộc, nhìn thấy Yanfei dựa vào Ganyu, mặt đỏ tới mang tai bưng ly rượu cười đưa qua cho Ganyu uống.

Keqing rõ ràng nhìn thấy gương mặt Ganyu đỏ ửng, cô không có từ chối rượu của Yanfei, nhận lấy ngửa đầu uống hết, trong miệng còn nói gì đó, quá ồn ào, cô không nghe rõ.

Keqing không vội nhưng muốn biết Ganyu lẩm bẩm cằn nhằn cái gì, vì vậy chậm rãi đi về phía ghế dài, lần này nghe thấy rõ ràng, Ganyu giọng đứt quãng truyền tới.

- "Keqing tên lừa gạt... Chuyên gạt người, gạt tình cảm người ta! Yanfei em nói xem, Keqing cô ta gạt tình cảm có đáng đánh một trận không..."

- "Đáng đánh"

Keqing cảm thấy nếu như bị đánh một trận có thể đổi được Ganyu buông xuống những khúc mắc cùng cô về nhà thì đánh mấy trận cũng không thành vấn đề, chỉ cần Ganyu nguyện ý.

- "Cô bé kia là gì của cậu."

- "Là người rất quan trọng."

Keqing ánh mắt vẫn đặt trên người Ganyu không có rời khỏi, Ganyu uống rượu hình tượng vẫn dịu dàng như xưa, cô cũng nhận ra được cảm xúc của Ganyu không được ổn, giống như tức giận muốn phát tiết cái gì đó.

Ganyu tửu lượng tạm được nhưng uống rượu hại thân, hơn nữa tuổi tác càng lúc càng lớn, không nên thường xuyên đến loại quán bar như thế này.

Những ngày tháng tươi đẹp trước đây bỗng dưng bị tan vỡ, chỉ cần nhớ tới khoảng thời gian Keqing cùng cô bất hòa lạnh nhạt, trong lòng vẫn còn đau, không phải bởi vì Keqing có nỗi khổ, mà cô cảm thấy mình thật sự quá ngu ngốc, khóc khô cả nước mắt, kết quả cái gì cũng không biết.

Rượu vào bắt đầu ngấm, Ganyu có chút choáng váng, nửa tỉnh nửa say đẩy Yanfei, Yanfei không nghe theo cũng không từ bỏ quấn lấy Ganyu.

- "Chúng ta đều độc thân không ai cần, nếu thích hợp thì sống với nhau đi?"

- "Đừng có làm ồn..."

Lấy chuyện uống rượu giải trí này làm phương thức thả lỏng, cồn nhất thời không còn cảm giác, quả thật có thể làm cho người ta quên đi phiền não, bởi vì đầu choáng mắt hoa, mơ màng, đâu còn tâm tư suy nghĩ gì.

Ganyu ngửa đầu, hai mắt khép hờ, trên mặt đỏ ửng, cô khẽ mím môi, tóc dài xanh dương rũ xuống vai, đường cong của chiếc cổ thon ưu mỹ hiện ra, ánh sáng trên đỉnh đầu khi sáng khi mờ, càng làm bật lên sức hấp dẫn không nói ra được.

Ánh mắt Yanfei đặt trên môi Ganyu đỏ hồng đầy đặn, xinh đẹp ướt át, cực kỳ quyến rũ cô muốn nếm thử. Cô cắn răng, nhắm mắt lại, cảm thấy ý nghĩ của chính mình thật sự điên rồi.

- "Em có thể hôn chị một cái không?"

Ánh mắt đáng thương của cô, thăm dò ngoan ngoãn như một bé mèo con. Ganyu ngây ra nhìn, đầu óc nhất thời không chuyển động, đôi môi kia mở ra nhưng không biết nói gì.

Một cánh tay trắng nõn thon dài chợt xuất hiện ở giữa, dưới tình thế cấp bách, Yanfei nhắm mắt hôn lên lòng bàn tay của cánh tay kia...

Ganyu bị Keqing ôm vai, chóng mặt ngồi ở sofa, cô ngửa đầu nhìn Keqing, cảm thấy người phụ này sao nhìn quen mắt, cho nên sử dụng lực kéo cánh tay người kia, Keqing không rõ, khom người ngồi xổm trước mặt Ganyu

- "Tiểu Vũ?"

Tiếng gọi "Tiểu Vũ" lọt vài tai, Ganyu trong miệng lẩm bẩm:

- "Tên lừa gạt..."

Không thể để cho hai người kia dây dưa không rõ ràng, Yanfei quyết đoán gỡ bàn tay bị Ganyu nắm chặt không buông, kéo Ganyu ra sau lưng cách xa Keqing vài bước.

Kết quả kéo vài lần không kéo được, Yanfei cho rằng Ganyu không muốn đi, nhìn lại, Keqing đã nắm tay Ganyu.

"Keqing, cô mau buông tay, cô và chị ấy không có quan hệ!"

Keqing nhướng mày, nhìn vẻ mặt đỏ bừng của Ýnfei, giữa lông mày càng nhíu chặt hơn, bước tới mở tay Yanfei ra, ôm lấy eo Ganyu kéo vào lòng.

- "Em đưa chị về nhà."

Lúc mới lên xe Ganyu còn náo loạn, men rượu xông lên mệt mỏi cùng với cơn buồn ngủ ập tới. Lúc này Ganyu đã rút đi gái nhọn khắp người, dịu dàng ngoan ngoãn dựa vào cô mà ngủ, không cố gắng kéo ra khoảng cách với cô, không còn trước sau không lạnh không nhạt với cô, Keqing vẫn nhìn Ganyu, khóe môi lặng lẽ cong lên, tâm cũng mềm mại hơn.

- "Ganyu, chúng ta tới nhà rồi."

Tỉnh dậy bất ngờ tới nhà, Ganyu nhìn Keqing đứng trước mặt cô, mở to mắt lại lấy tay xoa xoa, nhắm mắt lại mở mắt, gương mặt quen thuộc này vẫn chưa biến mất.

- "Vì sao uống rượu, hôm nay chị không vui sao?"

- "Ừm."

- "Vì sao không vui?"

Ganyu loáng thoáng nghe thấy nhưng không muốn nói chuyện, cảm thấy lòng bàn tay lạnh lẽo dán lên mặt rất thoải mái, như khối băng có thể hạ nhiệt, vô thức kéo cổ tay kia với ý đồ lưu lại càng nhiều hơn.

Keqing thuận theo hành động của Ganyu, hai tay khẽ vuốt ve gò má người kia, sờ trán, che cổ, cảm giác da thịt non mềm truyền tới độ ấm, mềm mại nhẵn nhụi.

Đầu ngón tay chuyển đến bên môi Ganyu, ánh mắt Keqing lóe lên tia nóng rực, môi kiều diễm hơi mở, dụ người thâm nhập. Ganyu cảm giác bên môi lạnh lẽo, lưỡi mềm hé ra thử tham dò tìm kiếm chỗ lành lạnh kia, khi lưỡi mềm đụng tới ngón tay, cả người như bị dòng điện xẹt qua, Keqing vô thức rút tay về.

Đừng nhìn Ganyu bình thường nhu thuận lễ phép, đối với ai cũng nhẹ lời nhẹ giọng, men say làm cho choáng váng, nhất là gương mặt tươi cười đỏ rực, phối hợp cùng với giọng mềm mại dễ nghe cả sự khàn khàn nữ tính, lọt vào trong mắt Ganyu, cô nhìn Ganyu cảm thấy bé mèo vừa cáu kỉnh vừa dễ thương.

Mặc dù bé mèo con vừa cáu kỉnh vừa dễ thương này hai mắt lom lom nhìn chằm chằm cô, dáng vẻ bất cứ lúc nào cũng muốn nhào tới cắn người, Keqing vẫn nâng ly trà lên đưa đến bên môi Ganyu rồi ôm eo cô đi về phía giường ngủ.

Nhân lúc người ta say rượu thì không quá quang minh chính đại, nhưng nỗi niềm riêng đã chiến thắng lý trí, cuối cùng Keqing vẫn nằm trên giường Ganyu, nằm bên cạnh Ganyu, nhẹ nhàng giơ tay từ phía sau lưng ôm người kia vào lòng.

Cơ thể mềm mại, hơi thở dịu dàng, mùi hương quen thuộc, Keqing thầm nghĩ muốn gần người kia thêm chút nữa, giống như bây giờ, có thể ôm lấy người kia đã cảm thấy mỹ mãn.

Ngày mai tỉnh dậy sẽ như nào đối mặt với Ganyu cô không còn sức để nghĩ nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro