Ngày Hè Khó Quên [H]
Ganyu ghét mùa hè và những ngày nắng nóng, vì nó sẽ chỉ gây trở ngại cho công việc và lối sống của cô. Sự ẩm ướt ở giữa hai chân cô không cho phép cô suy nghĩ gì cả. Bản thân dù mang một nửa dòng máu của Kỳ lân nhưng cô vẫn bị ảnh hưởng về mùa sinh sản. Một nghìn năm một lần, thời gian trôi qua thật nhanh khiến cô cũng quên đi mất.
Ganyu nắm chặt tay, cố gắng đánh lạc hướng bản thân bằng việc cố gắng tập trung vào công việc của mình. Bầu trời ngả màu hoàng hôn, cho thấy rằng đêm cuối cùng đã đến. Mặc dù không đến mức nào, cô không thể không chú ý đến sự ngứa ngáy, nhận được khoái cảm liên tục. Cô khao khát được Keqing chạm vào, da kề da, cảm giác đôi môi mềm mại đảo khắp mọi ngóc ngách trên cơ thể, chỉ làm tăng thêm sự bực bội của Ganyu, hơi nước dường như bốc ra từ đầu cô. Nhưng cô cũng không thể trong giờ làm việc đến tìm Keqing để em ấy thỏa mãn cô.
Với sự thôi thúc của cái nóng trong người nó đã chiến thắng cô, tay cô mò xuống đùi, cảm nhận hơi ấm từ bông hoa của bản thân, đã ướt thế này rồi. Và vì vậy, không chút do dự, cô bắt đầu chà xát quần áo của mình, nhưng dừng lại khi cô nhận ra rằng nó sẽ làm bẩn quần áo của mình. Ganyu thở ra, đầu mơ hồ. Nhưng cô không có nhiều lựa chọn, vì vậy với một sự thay đổi nhanh chóng khỏi chỗ ngồi, cô ấy đã cởi tất của mình. May mắn là không có ai khác ở xung quanh để chứng kiến hành động đó. Dù thế nào thì cuối cùng cô cũng sẽ hối hận. Cô di chuyển ngón tay, chăm sóc nụ hoa mềm mại của mình, khiến cô hơi ưỡn lưng. Cô bắt đầu cảm thấy mình đứng lên, đi xuống các nếp gấp và trở lại, nó cảm thấy rất tốt!
Ganyu nghĩ, hơi thở dồn dập trong cổ họng. Nhưng một cái gì đó đã bị thiếu. Ganyu không quan tâm lắm đến sự thèm muốn của bản thân, cô ấy muốn giải quyết càng nhanh càng tốt, nhưng cô ấy đoán số phận đã không đứng về phía mình khi cô ấy nghe thấy tiếng đập cửa. Ganyu nhanh chóng chuẩn bị cho mình, khuôn mặt cô ấy đỏ bừng khi một người tóc tím bước vào văn phòng.
- "Ganyu, tôi đã tìm cô khắp nơi, tài liệu mà lúc sáng tôi hỏi...?"
- "Tài liệu à..."
Cô ấp úng, cố gắng trấn tĩnh trái tim đang đập của mình. Cô phải mất một lúc để thực sự hình thành từ.
- "Cô ổn chứ? Mặt hơi đỏ, có phải bị ốm không?"
Keqing hỏi, quay mặt lại gần để xem xét Ganyu. Ganyu lắc đầu, cố gắng xoa dịu mình khỏi sự căng thẳng.
- "Tôi ổn."
- "Cô không ổn chút nào cả"
Ganyu sẽ hối hận về điều này sau này nhưng tâm trí cô trở nên trống rỗng khi Keging chạm vào trán cô.
- "Có thể nhờ tiểu thư Keqing giúp một việc không? "
- "Nếu tôi có thể giúp, tôi sẽ cố gắng hết sức."
- "Em có thể hôn tôi không?"
- "Hả? đợi đã, tại sao chị lại muốn điều này? Ý em là, không phải chị nói tại nơi làm việc không được mà...?"
Keqing nhìn sang chỗ khác, lông mày cô ấy nhíu lại. Ganyu muốn hét lên, ước gì cô không nên hỏi và thoát khỏi sự xấu hổ.
- "Tôi xin lỗi, tôi không nên..."
- "Không, Ganyu chị đừng xin lỗi, em sẽ hôn chị"
Ganyu chớp mắt, nhìn Keqing đầy chờ đợi, đầu là nhìn đi chỗ khác, Ganyu nhắm mắt lại. Khi nghe thấy vài từ lẩm bẩm trong hơi thở của Keqing, môi hai người chạm vào nhau, cảm giác mềm mại mang đến cho Ganyu càng nhiều khoái cảm. Nụ hôn chậm rãi, khiến Ganyu thất vọng khi hơi ấm rời khỏi môi cô. Cô ngước nhìn Keqing, lông mày nhíu lại như đang trầm tư. Nhưng đó không phải là kết thúc.
- "Điều này khá là xấu hổ khi nói ra nhưng ... Keqing à chị đang đang rất khó chịu... "
Ganyu thì thầm phần cuối, cúi đầu xuống để cứu lấy chút tự tin cuối cùng mà cô có.
- "Vậy em có thể làm điều đó, ở đây được không?"
- "Vâng..."
Ganyu thở dài khi Keqing di chuyển quanh bàn và đến gần cô hơn. Keqing nhìn thấy chiếc tất bị mất trên chân của Ganyu, và cô chợt nhận ra rằng mình đã làm gián đoạn một điều gì đó. Cô tự hứa với bản thân rằng cô sẽ làm cho Ganyu cảm thấy hài lòng. Keqing nghiêng người, cảm thấy cánh tay của đối phương kéo dài đến cổ cô, kéo cô lại gần để hôn sâu hơn. Ngay sau đó, Keqing cảm thấy một cơn nóng nhỏ đang hình thành ở đáy bụng cô. Keqing nghĩ, ôm eo Ganyu. Keqing cảm nhận được những ngón tay của Ganyu, lần theo những vòng tròn trên gáy cô. Cô rùng mình trong sung sướng, kéo eo Ganyu chỉ để nhận ra vị trí của họ không thoải mái. Keqing muốn kéo cô đi, nhưng Ganyu không để cho cô làm việc đó.
- "Chờ đã, Ganyu chỗ này có chút không thoải mái."
Keging đặt tay vào giữa môi cô và Ganyu. Ganyu không trả lời, thay vào đó cô vùi mặt vào cổ Keqing. Keqing tròn mắt thích thú, kéo Ganyu ra khỏi ghế và đặt cô lên bàn một cách thật nhẹ nhàng. Không cần phải nói thêm gì nữa, cô ngả người ra sau, bắt lấy đôi môi của Ganyu trong khi tay cô khám phá tất cả các đường cong.
Tay cô vuốt ve nhẹ đùi Ganyu khi cô bắt đầu di chuyển xuống thấp hơn. Những nụ hôn nhẹ nhàng, Keqing trao lên trên từng tấc da. Keqing tiến xuống xa hơn, hít hà mùi hương ngọt ngào của lớp ren tàn tạ khi những ngón tay cô luồn xuống dưới. Những gì ẩn bên trong còn đẹp hơn, một mái tóc được chải chuốt gọn gàng và những nếp gấp màu hồng đậm là đủ để khiến Keqing mê luyến không thôi. Chưa kể đến mật hoa trong veo chảy ra từ những cánh hoa đó, cô yêu thích màn thể hiện thú vị của cái khe của Ganyu.
- "Ganyu... "
Giọng cô trầm ấm, đôi mắt cô khép hờ, chờ đợi cho đến khi Ganyu sẵn sàng cho cuộc tấn công. Một cái gật đầu đơn giản là những gì Ganyu đã đưa ra. Khi đầu lưỡi của Keqing tiếp xúc, cặp đùi đó cố định chắc chắn vào hai bên đầu cô, bàn tay Ganyu làm hỏng kiểu tóc của cô. Ganyu la lên một cách đầy khao khát, để lưỡi Keqing trượt lên xuống theo một nhịp điệu ổn định. Cô không chắc liệu điều đó có đủ để làm hài lòng Ganyu hay không, Keqing tự tin tiếp tục. Hơi thở của cô nóng và nặng nề, làm việc sâu hơn, lưỡi cô thỉnh thoảng trượt lên để chú ý đến nụ nhạy cảm bên trên.
- "Keqing.... Ah..."
Tiếng rên rỉ của Ganyu tràn vào tai Keqing như một giai điệu, lưỡi cô xoáy vào bên trong lỗ, cố gắng đánh vào mọi điểm mềm mại khiến Ganyu bật ra vì sung sướng.
Mũi Keqing va vào âm vật của Ganyu khi cô ấy bắt đầu ưỡn hông, cầu xin ma sát nhiều hơn. Ganyu vách tường đang siết chặt lấy lưỡi Keqing khi cô chạm vào một điểm ngọt ngào khác, lưng cô cong lên theo một đường cong hoàn hảo mà Keging chưa từng thấy. Nhưng cô không muốn nó dừng lại quá sớm. Đặt những nụ hôn nhẹ nhàng lên bông hoa của Ganyu, cô đứng dậy, nắm lấy cánh tay của Ganyu và đặt chúng lên cổ mình.
- "Keqing sao em lại dừng lại? "
- "Em muốn thưởng thức cảm giác."
Keqing nói, môi cô cong lên thành một nụ cười trong khi Ganyu nhắm mắt lại vì xấu hổ. Keqing nắm lấy cơ hội đó và một lần nữa chiếm lấy môi Ganyu, cắn môi dưới của cô để yêu cầu được vào. Bàn tay của Keqing tìm đến bầu ngực của Ganyu, nghịch chúng qua lớp quần áo và mân mê đỉnh anh đào đã cứng ngắc lộ ra. Không chần chừ thêm nữa, cô kéo quần áo của Ganyu và di chuyển xuống bộ ngực đầy đặn của Ganyu, đưa một cái vào trong miệng trong khi tinh nghịch xoa cái còn lại. Cô đảo lưỡi của mình trên đỉnh anh đào đã cứng, đưa lưỡi lên xuống khi cô cảm thấy Ganyu rên rỉ bên dưới cô.
- "Làm ơn đừng trêu chị nữa và chạm vào chị đã."
Không mất nhiều thời gian để Keqing chuẩn bị tinh thần, cô tháo chiếc găng tay trên tay trái và cho hai ngón tay vào bên trong Ganyu. Ganyu ưỡn hông, yêu cái cách mà những ngón tay của Keqing sẽ cuộn tròn bên trong vách tường của cô. Với tốc độ chậm rãi, Keqing bắt đầu đâm ngón tay vào, để ý đến cách Ganyu rên rỉ tên cô trong niềm hạnh phúc thuần khiết.
Keqing cảm thấy sự ẩm ướt của chính mình chảy xuống áo khi cô đẩy sâu hơn vào Ganyu. Keqing bắt kịp nhịp độ, đi nhanh hơn theo từng cú thúc, cảm thấy những bức tường đang siết chặt vào ngón tay cô. Mặc dù tâm trí cô đã tỉnh táo trở lại khi cô nghe thấy mọi người nói chuyện ngay bên ngoài văn phòng. Cô nhìn vào cánh cửa, tự nguyền rủa bản thân rằng cô đã không khóa cửa sớm hơn. Có vẻ như Ningguang hỏi một trong những trợ lý của cô rằng đã nhìn thấy cô và Ganyu chưa.
- "Keqing... ~"
Suy nghĩ của cô bị gián đoạn khi Ganyu kéo khuôn mặt của cô để hôn, buộc Keqing quên đi những gì đang xảy ra xung quanh họ và tiếp tục với cô.
Với một cú đâm cuối cùng, mạnh và sâu, Ganyu gần như hét lên tên Keqing nếu không phải vì nụ hôn bất ngờ mà Keqing dành cho cô để kìm nén tiếng rên rỉ của cô. Ganyu cố gắng bình tĩnh khi cô ấy đi đến, các bức tường của cô ấy thắt chặt khi Keqing rút ngón tay ra. Cô nhìn chằm chằm vào ly nước trái cây trong suốt, ngăn sự tò mò muốn liếm chúng khỏi ngón tay nên cô quan sát Ganyu, đôi mắt nhắm nghiền vì kiệt sức. Cuối cùng Ganyu cũng bình tĩnh lại, và với các giác quan hợp lý của mình, cô che mặt lại, cảm thấy bản thân trở nên nóng bừng.
- "Thật là xấu hổ..."
Keqing ôm Ganyu vào lòng để cô tránh khỏi xấu hổ, sau đó hôn nhẹ lên trán.
- "Cũng không phải lần đầu tiên nữa, chị xấu hổ gì nha ~."
- "Keqing... Cơn nóng của chị sẽ không biến mất trong khoảng một tuần ..."
- "Em hiểu, em sẽ giúp chị mà vợ yêu."
- "Nhưng vẫn chưa xong với ngày hôm nay, Keqing."
Ganyu nắm tay Keqing, đưa cô đến chiếc giường phía cuối trong văn phòng. Keqing chảy máu mũi, cố gắng xử lý những gì Ganyu vừa nói. Đêm nay sẽ là một đêm dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro