Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngắm Trăng

Thời gian dần trôi, một vầng trăng sáng khẽ xuất hiện trên bầu trời đêm.
Ganyu nằm ngửa trên hai chân của Ngọc Hành Keqing , vẻ mặt mãn nguyện.

Ngọc Hành Keqing mỉm cười nhìn Ganyu, dùng khăn lụa nhúng vào chậu nước bên cạnh, nàng chăm chú cầm lấy tay Ganyu lau sạch.

Ganyu yên tĩnh mà nhìn động tác của nàng, cảm giác thời điểm Keqing chăm chú làm một việc gì đó, có một loại phong tình rất khác. Độ ấm trong lòng bàn tay Keqing thông qua sự tiếp xúc rất nhỏ giữa hai người mà truyền tới, Ganyu híp híp mắt, hưởng thụ cảm giác được chăm sóc.

- "Keqing , ngài xem, tối nay ánh trăng đẹp quá."

Rút về đôi tay đã được lau sạch sẽ, Ganyu chỉ chỉ vầng trăng trên cao. Ánh trăng mông lung xuyên thấu qua lá cây chiếu vào hai người, làm cho bầu không khí càng tăng thêm một tia ôn hòa.

- "Đúng, rất đẹp a."

Ngẩng đầu, mắt nhìn ánh trăng trên đỉnh đầu, rõ ràng cùng với mấy ngày trước đây không có khác nhau là bao, nhưng mà Keqing lại có cảm giác xinh đẹp đến vô cùng.

- "Đừng ngồi như vậy, ngài cũng nằm xuống."

Ganyu vỗ vỗ vị trí còn trống bên cạnh.
- "Ngài ngửa đầu như vậy không thấy mỏi sao?"

Keqing mỉm cười, học theo Ganyu nằm trên mặt đất.

- "Còn nữa sau này ngoài giờ làm việc chị cũng đừng gọi em là ngài Keqing, cứ gọi Keqing là được rồi."

- "Được"

Ganyu đem đầu của mình tựa ở trên vai Keqing, chính mình tìm một tư thế thật thoải mái dễ chịu.

Bốn phía yên tĩnh, chỉ có tiếng ve vẫn còn kiên trì không ngừng kêu to. Làm màn đêm mông lung tăng thêm không ít thú vị.

- "Keqing, thật yên tĩnh"

Keqing mở miệng nói.

- "Phải, thật yên tĩnh."

- "Bởi vì nơi này chỉ có chúng ta."

Ganyu à, ở chỗ này chỉ có hai chúng ta, chị không sợ em thừa cơ đối với chị làm thứ gì đó sao? Keqing nhẹ giọng cười cười nói với Ganyu.

Ganyu híp híp mắt,

- "Chị cũng không phải là ngồi không mặc em khi dễ."

- "Ganyu, em nếu thật là muốn làm gì đó, chị ngăn cản không nổi đâu .

- "Tới đây a, chị còn sợ em sao?

- "Đây chính là chị nói, cũng không nên hối hận."

Keqing nói rồi đưa tay chăm chú ôm lấy vòng eo của Ganyu. Tại nơi mẫn cảm nhất của nàng khều nhẹ vài cái.

-"A..."

Ganyu nhẫn nhịn một chút, liền nhịn không nổi, phì một tiếng bật cười,

- "Keqing , em, là đồ vô lại...

- "Đa tạ chị khích lệ."

Keqing đáy mắt tràn đầy vui vẻ.

- "Đợi đã... Keqing em chậm một chút... Dừng ngay cái tay không có phép tắc này lại!"

Ganyu trên mặt nhiễm lên một tầng đỏ ửng, ngay khoảnh khắc ánh trăng chiếu rọi lại lộ ra cảm giác mị hoặc rất đặc biệt. Keqing nhìn ngắm nhất thời trố mắt.

Ganyu thừa cơ hội này, trở mình ngồi trên người Keqing.

- "Ganyu, thân thể em chị ngồi tốt không?"

Không biết như thế nào, trong lúc đó nàng liền nổi lên tâm tư muốn trêu chọc Ganyu.

- "Chị không được ngồi hay sao?"

Ganyu, trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng.

- "Ganyu, chị đã ngồi nửa ngày rồi."

Keqing khẽ cười một tiếng, rất nhanh liền cố ý động đậy một chút, Ganyu ngồi ở phía trên cũng lung lay theo.

Đã rõ ràng lời nói của Keqing, Ganyu mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn. Cô cũng không biết mình tại sao phải xấu hổ, chẳng qua là mặt khống chế không được nóng lên. Ánh mắt dao động, có chút muốn chống lại Keqing.

- "Không có gì."

Bị bộ dạng tức giận giờ phút này của Ganyu chọc cười, Keqing nhẹ vừa cười vừa nói,

- "Em chỉ là hỏi một chút cảm giác của chị, cái đệm này của em có thoải mái không?"

- "Miễn cưỡng có thể xem như thoải mái."

- "Nếu như cảm thấy miễn cưỡng, chị vẫn là không nên ngồi, miễn cho em động đến chị"

Keqing híp híp mắt, muốn ngồi dậy
Bên cạnh là đống lửa còn chưa tắt, Keqing kinh sợ kêu một tiếng:

- "Cẩn thận!"

Vòng eo hung hăng uốn éo, đem toàn bộ thân thể Ganyu chuyển hướng sang bên kia.

Ganyu kinh sợ kêu một tiếng, lập tức một cỗ ấm áp bao trùm lên thân thể của mình.

Ganyu có chút muốn chống đỡ người đứng dậy. Trong lúc vô tình liền chạm phải một cánh môi vô cùng ấm áp. Ganyu mở to mắt nhìn đôi gò má của Keqing phóng đại ở trước mắt, quên mất phản ứng.

Môi em ấy hết sức mềm mại, xen lẫn với hương vị hoa thanh tâm Ganyu vừa nếm qua. Ma xui quỷ khiến thế nào, Keqing cũng không có lập tức rời khỏi môi cô, mà là kéo nụ hôn này đi sâu hơn. Đầu lưỡi nhẹ nhàng linh hoạt mà trượt vào khoang miệng Ganyu, dây dưa nhảy múa cùng đầu lưỡi của cô.

- "Ưm..."

Ganyu trong đầu trống rỗng, theo bản năng cùng Keqing kéo dài nụ hôn này.
Hai tay không tự chủ đặt lên lưng đối phương kéo gần lại khoảng cách giữa hai người.

Sương mù dưới ánh trăng, chỉ có hai thân ảnh vong tình gắt gao ôm lấy nhau. Từ bỏ hết thảy tạp niệm, hôn đến khó bỏ khó phân.

Thẳng đến khi Ganyu không thở nổi, sắc mặt đỏ lên, nàng mới từ từ buông tha cho đôi môi của Ganyu.

Tiếp xúc với không khí bên ngoài, Ganyu mở miệng thật lớn cố gắng hô hấp. Ý nghĩ mơ hồ cũng dần dần thanh tỉnh trở lại.

Nàng vừa mới cùng Keqing, là làm cái gì?!

Ganyu ngẩn người, đưa tay xoa môi của mình, nơi đây vẫn còn lưu lại độ ấm của em ấy .

Nụ hôn này tuy rằng ngoài ý muốn, nhưng mà đằng sau là bởi vì nàng kìm lòng không được nên mới bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro