Ganyu Là Hoa Có Chủ [H]
Cửa phòng vừa mở Keqing liền kéo Ganyu vào bên trong.
Chỉ nghe thấy tiếng cửa phòng đóng chặt, Ganyu liền bị đặt lên cửa, môi Keqing không chút lưu tình mà xâm chiếm lấy đôi môi đang không người thương. Ngấu nghiến lấy mật ngọt như một loại dã thú đói khát.
Ganyu hung hăng vung nắm đắm nhỏ nhắn của mình đánh vào vai của Keqing, lắc đầu muốn né tránh nụ hôn của cô.
Thấy Ganyu lảng tránh mình, lửa ghen trong ngực càng bừng lên dữ dội, cô bắt lấy hai cái tay lộn xộn của Ganyu chế trụ trên đỉnh đầu, một tay khác lại giữ chặt lấy gáy đối phương, bức cô phải nhu thuận đón nhận xâm lược của mình.
Ganyu không còn cách tránh né nào khác, đành hung hăng cắn xuống đầu lưỡi ẩm ướt đang làm loạn trong khoang miệng mình. Máu tanh liền lan ra giữa hai người.
Dưới xâm lược dồn dập như vậy của Keqing, Ganyu cũng không kháng cự nữa, tùy ý đối phương đòi hỏi, môi cùng đầu lưỡi đều đã bị đối phương mút đến tê dại, thân thể khô nóng không chịu nổi, mà tuyến thể sau gáy cũng bắt đầu rục rịch.
Keqing không tiếng động từng bước một mang theo Ganyu rời khỏi cửa phòng, môi vẫn đang cướp lấy hô hấp của dối phương.
Ganyu cảm thấy thân thể chợt nhẹ, cô đã bị Keqing hung hăng vất lên nệm chăn mềm mại, đối phương nhanh như gió mà áp nàng dưới thân.
Ganyu sắc mặt ửng hồng vì thiếu dưỡng khí sau nụ hôn sâu, lồng ngực mềm mại phập phồng sau lớp váy lễ phục. Keqing liền vùi đầu vào cổ Ganyu bắt đầu cắn mút.
Nữ nhân này chỉ vì cô không chịu tiêu ký chị ấy mà chọc tức cô đến phát điên. Hôm nay không phải cô trùng hợp đến nơi đó, làm sao biết được Omega của mình đang bị kẻ khác ve vãn chứ. Thật sự tức chết nàng rồi. Nghĩ đến đây nàng lại như trừng phạt Ganyu ngấu nghiến lấy đôi môi mê người kia, nuốt lấy vị thanh thanh cùng mật ngọt của đối phương.
Mà tay Keqing cũng không nhàn rỗi, từng chút một cấp thiết tháo hạ váy dạ hội của Ganyu xuống, chỉ nghe thấy tiếng vải rách vang lên khô khốc, bộ lễ phục của Ganyu đã bị xé rách không chúy lưu tình mà đáp xuống đất lạnh.
Keqing vội vã dời môi mình xuống, từng chút một đánh dấu trên da thịt Ganyu một chuỗi hôn ngân đỏ rực không có hồi kết. Ganyu đều đã như bị rút hết khí lực, mềm nhũn như nước. Nhịp thở của cô phập phồng dồn dập sau từng cái hôn của Keqing, da thịt cô đều nóng đến thiêu đốt, vừa ngứa ngáy vừa khó chịu, nhưng cũng đầy khoái cảm. Cô thật sự rất giận Keqing, nhưng cũng càng giận chính mình, vô luận người đang áp trụ cô dưới thân có bao nhiêu lần thương tổn cùng khó dễ với cô, thì thân thể cô vẫn yêu em ấy đến thấu tâm can, khát cầu được em ấy đụng chạm.
Keqing cũng không rõ bao lâu rồi nàng mới chạm được vào Ganyu, chạm vào người ái nhân của mình, rõ ràng chỉ là ngay trước mắt nhưng không chạm đến được. Tịch mịch một mình, không ai sẻ chia hay ôn nhu săn sóc nữa, thật sự là một loại tra tấn đầy thống khổ. Cô tham lam liếm mút từng tấc da thịt của người dưới thân, vừa như ôn nhu cũng vừa như thô bạo.
Áօ lót ren màu lam của Ganyu cũng bị cô không tiếng động tháo bỏ vất xuống nền đất, đôi tuyết phong tức khắc bị nhu lộng âu yếm. Keqing hung hăng ngậm lấy một bên đậu đỏ mà ra sức liếm mút, bên kia cũng chiếm lấy nặng nhẹ xoa nắn.
Ganyu mở miệng muốn nói Keqing ngừng tay, nhưng kết quả từ môi cô lại tràn ra chuỗi rên rỉ đáng thẹn
- "Keqing... ưm...em ngừng tay..."
Keqing nghe thấy tiếng tên rỉ kiều mị quen thuộc, thân thể càng nóng lên, cô nhu thuận nghe theo lời Ganyu mà buông tha cho đôi nhũ phong mê người kia. Khoảnh khắc Keqing vừa ngừng tay, Ganyu cảm thấy thân thể của mình trống rỗng đến kì lạ, khó khăn nhìn Keqing. Chỉ thấy đối phương đang thong thả tháo quần áo của bản thân, không mất bao lâu Keqing cũng một thân trần trụi như Ganyu, thậm chí Ganyu còn lại quần lót nhỏ xinh còn Keqing thì chẳng còn gì.
Ganyu bất giác đỏ mặt, cô vội quay mặt đi hướng khác, thở dốc càng thêm một phần trầm trọng. Keqing thấy như vậy thì cong cong khóe môi, có vẻ rất cao hứng. Cô cố tình ma sát thân thể mình cùng Ganyu, hai cỗ thân thể tuyết trắng gát gao giao triền cùng nhau.
Chân của Keqing không tiếng động trượt vào giữa hai chân Ganyu, cách lớp vải mỏng manh mà cọ cọ vùng da thịt non mềm nhạy cảm kia. Một tay bắt lấy một bên nhũ phong âu yếm, còn bên kia thì hung hăng mút lấy đỉnh tuyết đã ngạo kiều đứng thẳng kia.
Ganyu vặn vẹo thân thể mình, không rõ là đang cố tránh né động chạm của Keqing hay càng khát cầu nhiều hơn. Cảm nhận được khoái cảm như điện giật tê dại lan khắp da thịt mình, cô lại kiềm không được mà rên rỉ mị tình, khí lực đều đã bị rút hết, chỉ có thể nhu nhược đón nhận xâm lược từ đối phương.
Dần dần một tay khác của Keqing đã không tiếng động trượt vào bên trong quần lót của Ganyu, như có như không vuốt ve miệng tuyến thể nhu nộn mà ướt át kia. Tức khắc rên rỉ của Ganyu liền trở nên gấp gáp theo nhịp thở dốc nặng nề.
- "Keqing... Ưm... ah...em..."
Keqing cảm nhận được ái dịch từ tuyến thể kia tràn ra đều sắp làm ướt hết tay mình thì hung hăng hút mấy ngụm khí lạnh. Cô không nhẫn được nữa mà hung hăng dỡ bỏ lớp vải mỏng vướng víu kia, hai ngón tay không báo trước mà nương theo ái dịch ấm áp kia tiến vào, bắt đầu có tiết tấu mà tiến xuất liên tục.
Thân thể Ganyu liền căng cứng, khinh ngâm cũng yếu ớt đến sắp vỡ tan, khoái cảm từ dị vật bên trong tuyến thể nhỏ hẹp dâng lên cuồn cuộc như nhấn chìm cô, mồ hôi từng giọt nặng nề. Tin tức tố giao hoan của hai người đã sớm nồng đậm trong gian phòng, quấn quýt lấy nhau không dứt.
Còn chưa để Ganyu bắt kịp hành động của mình, Keqing đã một ngụm không chút lưu tình tiêu kí lấy tuyến thể sau gáy của cô. Khoái cảm dồn dập như thủy triều, ngoài trừ rên rỉ cùng gọi tên người thương, Ganyu đã không thể làm gì, trói buộc đã sớm giải khai từ lâu, thế nhưng cô không đẩy Keqing ra mà còn ngược lại ôm chặt lấy em ấy, nhu thuận để ưm ấy xâm chiếm, tùy ý em ấy chà đạp.
Khoảnh khắc tuyến thể Keqing tiến vào bên trong Ganyu, cô đã không còn suy nghĩ được gì nữa chỉ có thể khinh ngâm mị tình.
Sáng hôm sau, lúc Ganyu tỉnh lại đã là hơn chín giờ, một đêm cuồng hoan khiến thân thể cô như rã rời, chỗ nào cũng nhức mỏi không thôi. Nhất là eo, chỉ cần động nhẹ thì nàng cảm thấy phi thường chua xót. Cô mệt mỏi đến mức cả mi mắt cũng chẳng muốn nhấc tiếp tục cuộn chăn quấn lấy mình.
Keqing một thân quần áo chỉnh tề mở cửa tiến vào, trêm tay còn cầm theo đồ ăn sáng. Đặt đồ ăn sáng xuống một bên, vô từ tốn tiến tới bên giường, ôn nhu lay lay vai Ganyu.
- "Người yêu à, dậy thôi, em lấy đồ ăn sáng cho chị rồi."
- "Chị muốn nằm một lúc nữa"
Keqing cũng dường như quá quen thuộc Ganyu, tay cô mò mẫn trong chăn bắt đâu nặng nhẹ xoa eo cho chị ấy, giảm bớt chua xót sau một đêm cuồng hoan cho người thương.
Ganyu cảm nhận được Keqing đang xoa bóp giảm đau cho mình, thì nhu thuận nằm cuộn người trong chăn hưởng thụ, thoải mái đến thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro