Đêm Nay Tỉnh Rượu [H]
Trở lại làm việc sau một thời gian dài, rất nhiều văn kiện cần Keqing phê duyệt nên cô làm việc đến gần tối mới nghỉ ngơi. Trợ lí Baishi thấy phòng Keqing vẫn còn sáng cô cầm ấm trà sang định rót cho ngài Keqing một tách. Đi quá nhanh khiến chân không vững bất ngờ ngã về phía trước. Keqing trong phòng thấy vậy tiến đến đỡ cô, mặt hai người chỉ một chút là đụng vào nhau.
- "Bashi cô không sao chứ? Đi chậm thôi không cần vội vã như vậy."
- "Cảm ơn ngài Keqing tôi không sao, đây là trà của ngài.
Ganyu tay cầm mấy đóa hoa thanh tâm vừa hái được trở lại. Mở cửa đập vào mắt cô là tư thế hai người ôm nhau như vậy.
- "Xin lỗi vì đã làm phiền hai người, hai người cứ tiếp tục."
Hoa thanh tâm trong tay rơi xuống, Ganyu quay người rời đi trong sự ngỡ ngàng của Keqing.
- "Ganyu, chị đứng lại đó."
Keqing cũng mặc kệ Bashi lao thật nhanh đuổi theo Ganyu, nhưng đã mất dấu, Keqing không thể cầm cự được chút nào nếu không bị đau tim. Nó chỉ là vấn đề thời gian trước khi vấn đề vừa rồi xảy ra. Vì vậy, Keqing thấy mình đứng trước văn phòng Ganyu sau nhiều giờ, đợi Ganyu trở về. Cô đặc biệt cáu kỉnh hôm nay, không phải tại Ganyu, không bao giờ ở chị ấy.
Khoảng một giờ sau, với sự mong đợi của cô tăng lên theo cấp số nhân khi chờ đợi sự xuất hiện của Ganyu, người được đề cập cuối cùng đã xuất hiện trong tầm mắt của cô. Trông cô ấy rõ ràng là có vẻ bối rối, nhướng mày và nghiêng đầu. Tim của Keqing đập loạn vì điều đó, Ganyu tò mò không biết Yuheng của tất cả mọi người đang làm gì khi đợi trước văn phòng cô vào đêm khuya thế này.
Họ chào nhau và không có gì sau đó, chỉ là một sự im lặng khó xử tiếp theo đe dọa đến cô ấy. Làm thế nào cô lại tiếp tục điều này? Keqing không thể cảm nhận được giọng nói của bản thân, không thể phát ra nó như thể nó mắc kẹt trong cổ họng, dần dần khiến cô ấy ngạt thở. Nếu cuối cùng không có Ganyu phá vỡ sự im lặng và căng thẳng mời cô vào phòng, cô sẽ ngất xỉu ngay lúc đó.
Họ bước vào phòng, ngồi đối mặt với nhau, sau đó là một sự im lặng khó xử khác. Cô cố gắng đánh lạc hướng bản thân khỏi sự lo lắng tuyệt đối của mình bằng cách nghĩ đến những thứ khác nhau, cô bắt đầu nghĩ về các sản phẩm buôn bán của Liyue và bắt đầu liệt kê tất cả mọi thứ trong đầu cô, hải sản địa phương, thảo mộc địa phương.
- "Tiểu thư Keqing, cô không khỏe?"
Cô nhận ra người kia vẫn đang đợi hồi âm nên ngập ngừng đồng ý dù thực tế là cô không biết gì về tình hình bản thân.
- "Ganyu."
Keqing ngạc nhiên với giọng nói của chính mình, run rẩy và ngập ngừng, giống như cô ấy đang đau đớn, nhưng cô ấy thích nói tên bất kể.
- "Vâng , tiểu thư Keqing? "
- "Chúng ta tốt, phải không?"
Keqing cố gắng hết sức có thể để nói ra, bày tỏ cảm xúc của mình. Ngay cả khi ngày hôm nay cô và chị có hiểu lầm và đi theo cách cô không mong muốn, cô chỉ cần biết. Chỉ cần thế này là đủ ...
- "Vâng, chúng ta tốt tiểu thư Keqing."
Cuối cùng, khoảng thời gian họ ở riêng với nhau đã kết thúc, hơn bao giờ hết Keqing muốn ở lại nhiều như vậy, cô không nên lãng phí thời gian quý báu của Ganyu để cảm thấy khó xử khi ở cạnh cô.
Keging cảm thấy tim mình như rơi xuống. Cô không bao giờ, không bao giờ muốn làm tổn thương Ganyu, ngay cả khi đó là xuất phát từ phía cô. Keqing muốn tiến lên ôm người kia vào lòng, nói chuyện lúc sáng không phải như chị nghĩ đâu Ganyu yêu dấu.
Trong ánh nhìn của cô là hình ảnh một Ganyu trông thanh thoát với đôi mi khép lại, hàng mi mềm mại rũ xuống trên gò má ửng hồng, Keqing cảm thấy lồng ngực của mình đập rộn ràng, khi nhìn vào một trường hợp vô cùng hiếm hoi của người phụ nữ nắm giữ trái tim mình.
Cơ thể của Keqing nóng ran, mồ hôi khiến quần áo bám vào da. Có phải trước đây căn phòng luôn cảm thấy nóng như thế này không? Cơ thể cô hét lên với cô để xé quần áo của chính mình nhưng đó chỉ là điên rồ. Tại sao nó lại nóng đến vậy? Nó giống như cô ấy đang trải qua một cơn sốt. Giống như cô ấy đang trải qua một cơn đau. Mùi hương ngọt ngào càng lúc càng đậm, thấm vào các giác quan của cô càng lúc càng khẩn trương. Nó đến từ chính Ganyu? Chắc chắn là lúc gần tối vừa rồi cô ngửi phải hương kích tình ở hoa thanh tâm Ganyu vứt lại .
Điều tiếp theo cô biết, cô đang chôn mặt của mình sâu vào cổ Ganyu, mùi hương say mê xâm chiếm các giác quan của cô rõ ràng hơn.
- "Tiểu thư Keqing, cô sao vậy"
Cô để lại nhiều dấu ấn sở hữu hơn trên khoảng da đẹp trên cổ, ngâm nga hài lòng với công việc của mình. Ganyu, tại sao chị ấy vẫn trông rất xinh đẹp ngay cả khi mình đang cưỡng bức chị ấy?.
Keqing chìm đắm trong đau khổ đến khi vòng tay dịu dàng ôm lấy cổ cô khiến cô run lên vì sợ hãi. Đôi mắt cô ấy mở to hoàn toàn vì kinh ngạc. Sự chạm vào chỉ chứa đầy sự ấm áp và chấp nhận, Keqing không thể không tan vào vòng tay đó. Tim Keqing đập mạnh hơn, và bất cứ điều gì nữa có thể sẽ khiến nó văng ra khỏi lồng ngực. Cô ấy muốn Ganyu, Keqing lùi ra nhưng không đủ để da họ không chạm vào nhau, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ quyến rũ đang nằm yên bên dưới mình. Thần linh ơi, Ganyu chị ấy quá đẹp. Trong căn phòng tối, mặt trăng chiếu ánh sáng vào cơ thể Ganyu, tạo ra một nữ thần thanh tao trong tầm mắt của cô.
Với đôi tay của mình, cô kéo khuôn mặt của Ganyu để họ đối mặt với nhau, trán chạm vào nhau và nhìn chằm chằm vào nhau bằng đôi mắt mờ đục. Khoảng cách ngày càng thu hẹp, môi họ chỉ còn cách nhau một hơi thở. Ở gần Ganyu như thế này, rõ ràng điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Khi đôi môi của họ cuối cùng chạm vào nhau. Cảm giác mềm mại của đôi môi anh đào di chuyển trên môi cô vẫn dịu dàng như vậy.
Cô nhanh chóng rũ bỏ dục vọng của bản thân, muốn tập trung vào việc làm hài lòng người bên dưới cô, người đang phải chịu đựng sự thống khổ của chính mình. Quần áo được trút bỏ liên tiếp khiến chúng trơ trọi như ngày chúng được sinh ra. Keqing đã có thể lùi người lại để nhìn kỹ nữ thần xinh đẹp bên dưới cô, cơ thể trần trụi lấm tấm mồ hôi và đầy những dấu vết sở hữu của Keqing. Cánh tay của Ganyu di chuyển với ham muốn bừa bãi, giữ chặt lấy cơ thể Keqing. Keqing có thể lờ mờ nhìn thấy người kia đang cọ xát hai đùi của mình với nhau, khao khát được giải phóng, nhưng cô sẽ không để chị ấy khép chân lại.
- "Keqing... "
Khuôn mặt đẫm nước mắt của Ganyu tạo nên một làn sóng khao khát và bảo vệ hoàn toàn mới, thôi thúc cô cúi vào và hôn những giọt nước mắt, nhẹ nhàng kéo dài xuống cho đến khi cô chạm môi một lần nữa.
- "Sao chị không tiếp tục gọi em là tiểu thư Keqing nữa? Có biết trong lòng em rất khó chịu không. Chuyện lúc nãy không như chị nghĩ, Bashi ngã em chỉ đỡ cô ta thôi. Người em yêu chỉ có một mình chị."
Ganyu đôi mắt lấp lánh dục vọng, lông mày chau lại đầy tập trung và miệng phát ra những tiếng kêu nhỏ đầy khao khát. Ganyu cần cô, và làm sao cô ấy có thể từ chối nhu cầu của một nữ thần? Với một cái gật đầu, Keqing định vị lại vị trí của mình, đem ngón tay ấn vào bên trong cái nóng ẩm ướt của Ganyu, nó đã cảm thấy tuyệt vời rồi. Cả hai đều cần nhiều hơn thế để thỏa mãn cơn khát của mình, vì vậy cô bắt đầu di chuyển cho đến khi cuối cùng được chôn xuống toàn bộ ngón tay, cảm thấy hơi ấm nóng chảy bao trùm xung quanh mình.
- "Em yêu chị"
Keqing thú nhận với một cái thở hổn hển nghẹn ngào khi cô đạt được sự giải thoát ngọt ngào. Cô cảm thấy một cơn đau nhói nhói lên từ vai nhưng không còn tâm trí để quá bận tâm đến đam mê. Cô giảm tốc độ nhưng không dừng chuyển động của mình, đảm bảo kéo dài thời gian đạt cực khoái của họ cùng nhau. Chẳng mấy chốc họ gục ngã vì mệt mỏi. Cô nhẹ nhàng ôm Ganyu vào một vị trí có phần thoải mái trên bàn làm việc.
Quá mệt mỏi với hoạt động, hai người ngả lưng xuống chiếc bàn làm việc lớn, chiếc chăn vẫn đắp cho họ khỏi không khí lạnh về đêm.
- "Vậy, chúng ta nên làm gì sau chuyện này?"
Keqing hỏi trong khi lén lút chạm vào tay Ganyu muốn đan nó vào tay cô. Họ cần thời gian, thời gian hàn gắn, thời gian để xa nhau và thời gian để suy nghĩ thấu đáo về điều này, nhưng Keqing chỉ muốn cảm thấy Ganyu vì tất cả những gì nó xứng đáng.
Cô thấy Ganyu đi qua một lần trong phòng, khiến Keqing cũng nhìn sang. Văn phòng hoàn toàn ngổn ngang, giấy tờ rơi vãi khắp mặt đất và những đồ đạc nằm ở những nơi mà chúng không được phét xuất hiện.
- "Một người nào đó đã quá thô bạo và phá vỡ mọi thủ tục giấy tờ của tôi, có lẽ lúc này cô ấy muốn giúp tôi dọn dẹp chúng?"
- "Nếu điều đó có nghĩa là em có thể dành nhiều thời gian hơn cho chị, thì đó là một cuộc hẹn hò."
- "Đó là một cuộc hẹn hò."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro