Đêm Đến, Dục Niệm Cho Phép
Sau khi buổi họp chấm dứt, Ganyu trở lại nhà cũng đã quá nửa đêm, nàng cảm giác toàn thân uể oải cực kỳ, trên gương mặt đều cười đến căng cơ, căn bản đến bây giờ cũng chưa khôi phục.
Thang máy dừng ở tầng năm, Ganyu đi ra thang máy, lúc đi tới cạnh cửa bỗng nhiên thấy cách đó không xa có người.
Ganyu giương mắt vừa nhìn, nhất thời sửng sốt, người tựa ở cạnh cửa dường như đang đợi nàng, là Keqing.
- "Ganyu tiểu thư, em tới tìm chị là có chính sự."
- "Không phải vậy, tôi nên chờ đợi ngài Keqing tới tìm tới tìm việc riêng sao?"
Ganyu nhìn thân ảnh Keqing trước cửa sổ, chẳng biết thế nào trong đầu bỗng nhiên nhớ tới đường cong thân thể nàng, lại nhuyễn lại trơn, mang theo hương khí ấm áp, còn có thứ gì trên đời có thể đẹp hơn sao?
- "Tuy rằng lúc này nói chuyện chính sự không có vấn đề, thế nhưng tôi cần nghỉ ngơi một chút."
Ganyu ăn mặc váy lụa mỏng sắc thuần trắng, hai lọn tóc từ bên tai cột lại ở sau đầu, còn lại đều mềm mại rối tung buông xuống, nàng hơi cong eo, nhìn kỹ trong tủ lạnh gì đó. Váy lụa trắng từ dưới eo nàng hình thành một độ cong tuyệt đẹp.
- "Chị vì sao đi bệnh viện vậy?"
- "Đi thăm một người bạn, Keqing vậy cô nghĩ tôi tới bệnh viện để làm gì? Dĩ vãng cũng chỉ cùng cô thượng giường qua..."
Ganyu đang nỗ lực chống đỡ trọng lực thân thể bỗng nhiên cảm giác khí tức Keqing sát vào, nàng mới vừa nhấc đầu liền thấy Keqing đưa tay phủng mặt nàng, hơi nghiêng đầu thì hôn xuống.
- "Xin lỗi, em kiềm lòng không được..."
Ganyu nhìn Keqing, nói:
- "Xin lỗi hữu dụng sao, Keqing em làm tôi tổn thương, em hiểu không?"
Keqing môi giật giật, đang muốn giải thích, Ganyu đã mở cửa chạy đi, Keqing nhìn thấy Ganyu rất nhanh hướng xa xa mà chạy, nhất thời sốt ruột liền nhanh hơn cước bộ, hai ba bước vượt qua Ganyu, ôm cổ tay nàng, nói.
- "Em không phải cố ý muốn làm như vậy, nếu như xin lỗi vô ích, có thể chọn một biện pháp khiến chị nguôi giận để cho em tới làm."
Ganyu thật không ngờ Keqing sẽ nghiêm túc như vậy, vốn chỉ là nghĩ Keqing thình lình xảy ra động tác thân thiết để nàng rất mơ hồ, hiện tại xem ra tựa hồ so với cái này còn muốn phức tạp
- "Vậy em nói cho tôi biết, vì sao sẽ hôn tôi?"
- "Bởi vì em còn không có suy nghĩ cẩn thận, cho nên..."
- "Cho nên em mới tùy tiện muốn hôn thì hôn, em cho rằng tôi là búp bê muốn dùng là dùng, muốn phao thì phao sao?
Ganyu thật ra cũng không có nghĩ bản thân là như thế bi kịch, thế nhưng càng nói càng đem bản thân nói rõ, nàng trong lòng Keqing căn bản là không có phân lượng gì trọng yếu đi, cho nên Keqing mới có thể muốn lãnh đạm thì lãnh đạm, muốn thân thiện thì thân thiện, bởi vì tới gần nàng không cần nghiêm túc, ly khai nàng cũng không cần quyến luyến.
- "Vậy chờ em suy nghĩ cẩn thận, lại nói cho tôi biết."
Ganyu bỗng nhiên có xúc động muốn khóc, hiện tại người nàng không muốn nhìn thấy nhất là Keqing. Ganyu cắn răng một cái, xoay người thì hướng phía trước đi. Đi ra ngoài, tháng 12 mùa đông rét căm căm, gió đêm lạnh lẽo thổi tới, lạnh đến thấu xương, xuyên qua da thịt đánh thẳng vào lòng, Ganyu phả hơi ấm vào lòng bàn tay, xoa xoa.
Trở về nhà của bản thân đã không còn bóng dáng của Keqing ,ngồi nhà lại trở lại vẻ im lặng vốn có của nó. Mặc dù có lúc sẽ cảm thấy cô đơn, trong lòng cũng từng có cảm giấc bất an hoang mang cực độ, có lúc cấp bách muốn tìm một người mới thay thế nhưng phát hiện ý nghĩ này không thực tế.
Ví dụ buổi chiều uống trà, cùng bạn bè tán gẫu, xem mấy quyển sách thú vị, đi ra ngoài du lịch, thả lỏng tinh thần nạp lại năng lượng, nhưng những thứ này là chuyện làm khi rảnh rỗi, Ganyu đa số thời gian đều dùng cho công việc, cô thích để bản thân bận rộn, bận rộn liên tục mới không có thời gian dư thừa miên man suy nghĩ.
Trước cuộc họp Keqing gọi cho Ningguang đưa ra yêu cầu Ganyu tiếp tục làm thư ký cho cô. Ningguang không hề biết việc hai người cãi nhau, rất nhanh đã đáp ứng. Về công việc, cái này không có gì đáng trách, vì lợi ích tối đa của Liyue, đối với Ganyu mà nói những thứ này đều không phải vấn đề làm cho cô nhức đầu. Vấn đề làm cho cô nhức đầu nhất là làm sao phân rõ giới hạn với Keqing, nữ nhân này quá nguy hiểm, ngoại trừ gặp nhau vì công việc, cô không muốn cùng Keqing có bất kỳ liên quan gì.
Ganyu là tổng thư kí cô biết phải lấy đại cục làm trọng, không thể bởi vì tình cảm cá nhân mà ảnh hưởng tới công việc. Nếu như vậy, chỉ có thể cùng Keqing đi một bước tính một bước.
Ganyu yên lặng mấy phút, điều chỉnh lại tâm tình tồi tệ của mình, nhéo nhéo khuôn mặt cứng đờ, hiện ra nụ cười nhàn nhạt làm cho bản thân nhìn thấy không đến nỗi khiếp sợ. Không phải là thường xuyên gặp mặt, chẳng lẽ Ganyu cô đây lại sợ Keqing?
Trong cuộc họp Keqing cũng không làm khó gì Ganyu nên buổi họp rất nhanh đã xong. Ganyu về tới nhà nhận được tin nhắn từ mẹ của cô, muốn cô nhanh chóng tìm đối tượng kết hôn.
Ganyu đã có thể tưởng tượng tết này về nhà, mẹ cô phát động các cô tám bà dì luân phiên nhau hối thúc cô kết hôn một cách long trọng linh đình.
Cũng không thể trách mẹ Ganyu vội vàng hối thúc như vậy, gia đình nhà cô là đại gia tộc, lại chỉ có mình Ganyu lớn tuổi độc thân. Chú bác trưởng bối cũng thỉnh thoảng sẽ tới hỏi thăm, chuyện này không vội cũng phải vội.
Ganyu mở tin nhắn đem ảnh chụp đối tượng hẹn hò xóa bỏ, cô biết ba mẹ vì tốt cho cô nên lòng như lửa đốt nhưng ít ra bây giờ cô vẫn không thể tiếp nhận được chuyện kết hôn sinh con bình thường.
Xóa xong ảnh chụp, Ganyu có một loại cảm giác như trút được gánh nặng, vừa đặt điện thoại xuống, ngẩng đầu lại thấy Keqing đứng lặng ở cầu thang.
Keqing mặc áo ngủ hồng nhạt, tóc buộc lên nhưng phần đuôi tóc tùy ý tản trên bả vai, góc áo ngủ chỉ che đến đầu gối, lộ ra đôi chân trắng nõn nhẵn nhịu, trên mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhìn thấy Ganyu nhìn sang, cô giơ tách trà hướng về phía Ganyu :
- "Tôi tới uống nước."
Ganyu gật đầu, thuận miệng hỏi:
- "Đã trễ thế này ngài Keqing còn chưa ngủ sao?"
- "Hôm qua tôi uống say, không làm chuyện gì quá phận chứ?"
Ngón tay Ganyu dừng lại:
- "Không có."
Keqing khẽ cười:
- "Vậy là tốt, vô cùng cảm ơn tiểu thư Ganyu đã cẩn thận chăm sóc."
- "Không cần khách sáo."
Ganyu nghiêng người về phía Keqing
- "Tôi giúp cô, cô cũng giúp tôi, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, coi như chúng ta huề nhau, mọi thứ đều thanh toán xong."
- "Giữa chúng ta nhất định phải tính rõ ràng vậy sao?"
- "Tính rõ như thế không phải tốt sao. công tư phân minh, anh em ruột cũng tính rõ vậy thôi."
Ganyu vẻ mặt bình tĩnh nói.
Keqing nhíu mày:
"Tôi đã cho là quan hệ của chúng ta đã gần thêm chút nữa."
- "Ngài Keqing, thời gian không còn sớm, tôi về phòng trước."
Tay cầm bất ngờ bị Keqing bắt lấy, Keqing cũng đứng lên:
- "Vừa rồi không cẩn thận nghe thấy mẹ chị nói chị nên dừng lại nhìn thật kỹ người bên cạnh nhất định có người chị thích, nếu như bỏ qua thật đáng tiếc."
- "Chuyện duyên phận không thể gấp được, chưa đánh mất điều gì cũng không bỏ qua điều gì."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro