Thời hạn Ganyu làm thư ký cho Keqing đã hết, Ganyu là thư ký của Ningguang ban đầu vì Keqing trợ lý không ai theo kịp tốc độ của cô. Giờ mọi chuyện đã đi vào quỹ đạo Ningguang là muốn đồ người về, Keqing không có lý do gì tiếp tục để giữ Ganyu bên người.
Trở lại văn phòng, nàng lấy ra di động, xem một hồi chính là không có Ganyu tin tức. Liếc mắt một cái, không đọc lấy nửa điều thu hồi vào trong túi. Đi đến văn phòng cửa, bỗng nhiên dừng lại, nhạy bén phát hiện có người ở bên trong, còn chưa kịp phản ứng, bên trong người trước một bước mở cửa.
- "Keqing đã lâu không gặp."
- "Shiranui sao cô lại tới đây?"
Shiranui lại như là không nghe ra nàng không chào đón, tiến lên một bước, khẩu khí thân mật:
- "Nghe nói cô trong nhà gần nhất nhiều sủng vật, ta đến xem."
Baiwen trở lại, vừa vặn gặp được Shiranui cùng Keqing thân mật bộ dáng, trong lòng sửng sốt. Keqing không chú ý tới nàng, ngược lại là kia xa lạ nữ nhân triều nàng xem một cái, có chút âm lãnh.
Baiwen công tác lâu như vậy, cái gì không chạm qua? Không bị cô ta uy hiếp ánh mắt dọa đến, như suy tư gì đi vào trong phòng.
- "Giống như cùng cô không quan hệ đi, cô bàn tay có phải hay không có điểm quá dài?"
Keqing đi nhanh bước vào văn phòng kéo ra cùng đối phương khoảng cách.
- "A di để cho ta tới nhìn xem ngươi, nói ngươi gần nhất bận quá thật lâu không đi trở về."
-"Phải không?"
Nhắc tới cha mẹ, Keqing sắc mặt vẫn là nhu hòa một khắc, nhưng thực mau lại thu hồi. Nghĩ đến Ganyu tựa hồ sẽ không quá sớm trở về, nàng nghĩ nghĩ nói:
- "Đúng là có một thời gian không gặp, kia hôm nay về nhà đi."
Shiranui thấy mục đích đạt tới, mặt mày hớn hở lại nói:
- "Ta đây liền ở chỗ này chờ ngươi cùng nhau tan tầm qua đi đi. Thúc thúc làm chúng ta cùng đi."
Keqing trầm mặc một cái chớp mắt, nghĩ đến đối phương gia trưởng cùng cha mẹ giao tình thâm hậu, nàng lại như thế nào cũng phải nể mặt mũi, chỉ có thể nhịn xuống không kiên nhẫn đồng ý.
Baiwen đứng ngồi không yên, không nghĩ tới Ganyu một ngày không ở, liền có nữ nhân tìm tới cửa hơn nữa vẫn là cái Omega? Ở Ganyu phía trước, Keqing bên người không có thân mật Omega, động dục kỳ toàn dựa ức chế tề vượt qua, cũng không nghe nói qua trong nhà có cái gì an bài...
Baiwen bỗng nhiên nhớ tới giống như một năm trước, có thứ từ gia đình Keqing, Keqing trong nhà thay nàng an bài một cái là tương đương Omega. Chỉ là nàng trước nay chưa thấy qua, Keqing cũng chưa từng đề qua, nàng còn tưởng rằng chỉ là lời đồn. Cho nên hiện tại là người tìm tới cửa? Kia Ganyu làm sao bây giờ?
Trở lại nhà của hai người, biệt thự một mảnh hắc ám, Ganyu một mình trong đó, áp xuống tưởng phát tin tức ý niệm, hồi phòng cho khách hướng quá tắm, đem quần áo thay. Bởi vì trong lòng có việc. Đêm khuya, nàng bỗng nhiên bừng tỉnh, phát hiện Keqing nằm ở nàng phía trên, mặt không biểu tình nhìn nàng.
- "Ganyu sao chị ngủ ở đây?"
Ganyu nhẫn nhục chịu đựng biểu tình xem Keqing tâm nặng trĩu, lửa giận càng thiêu càng vượng, rõ ràng là nàng sai, vì cái gì muốn bày ra này phó đáng thương bộ dáng. Tưởng chất vấn lại không biết từ đâu hỏi.
- "Tôi nên nghĩ đến, em sao có thể yêu tôi, sao có thể như thế...?"
- "Chị nói bậy gì vậy?"
- "Tôi nói bậy? Chẳng lẽ tôi nói không phải là sự thật sao?"
Cánh tay Keqing chậm rãi truợt xuống, cực kì xa lạ nhìn nàng, trong lòng như bị roi quất đến ứa máu.
- "Thì ra trong lòng chị tôi là người như thế, tốt, rất tốt."
Keqing cảm thấy tim bị xé rách một mảnh, những chuyện từng khiến cô hạnh phúc hoá ra lại yếu ớt như thế. Keqing không nhìn nàng, muốn đi ra ngoài. Tiếng mở cửa như chọc thủng tai Ganyu, đến giờ nàng mới khôi phục bình tĩnh.
Vào cái đêm Keqing cả đêm không về cũng là cả đêm Ganyu không ngủ, ngồi bên giường, ôm chân, ngây ngốc nhìn về phía cửa, mỗi một cơn gió thổi qua đều xem như Keqing về đến. Nhưng hi vọng rồi lại thất vọng, lúc mặt trời mới mọc chiếu xuyên qua cửa sổ phòng, Ganyu ngã sấp xuống giường, kéo chăn trùm kín đầu, trên chăn còn mùi hương hoa oải hương nhàn nhạt của Keqing, vấn vít nơi chóp mũi, cảm giác ma sát với chăn giống như Keqing đang khẽ vuốt, khiến nàng quyến luyến.
Đi cùng với Keqing, Ganyu sau đó chủ động giúp cô đỡ rượu, kết quả sự thật chứng minh chuyện uống rượu không phải chuyện nhỏ. Keqing thân là Yuheng của Thất tinh Liyue lại cực kỳ khiêm tốn, ở trong giới thương trường cũng là một nhân vật quan trọng danh tiếng lẫy lừng, cho nên mấy vị cấp cao của Inazuma cùng Keqing trò chuyện có thể tưởng tượng được từng ly rượu ân cần kính cẩn đưa qua, Ganyu cứ một mực chống đỡ, thiếu chút nữa đỡ không nổi.
Những người của Inazuma cũng muốn cùng Keqing kéo gần mối quan hệ, thỉnh thoảng mời rượu Keqing. Ganyu nháy mắt với Baiwen để cho cô để ý Keqing, miễn cho say thật gây nhiều chuyện phiền toái.
Vừa hay lúc giới thiệu với nhau, làm cho Ganyu cảm thấy hứng thú là Inazuma người tới là thư ký của Lôi thần Yae Miko , tuổi cũng gần bằng tuổi cô, cũng trải qua nhiều điều tương tự cô trong cuộc sống, đều là bằng thực tài của mình mà ngồi lên vị trí hiện tại, mấy lần nói chuyện khó tránh được yêu thích nhau.
- "Cô Ganyu không ngại thêm Wechat chứ? Ngày mai mọi người tới thành phố của chúng tôi cũng tiện liên lạc."
Nghe Yae Miko nói vậy Ganyu không có lý do từ chối, gật đầu đồng ý, lấy điện thoại ra cùng Yae lưu lại số điện thoại của nhau cũng như thêm WeChat.
Yae hài hước hoạt bát, Ganyu tự nhiên cũng không ngượng ngùng, nghiêng người nhìn đối phương cười.
- "Chờ ngày mai ký hợp đồng thuận lợi, hàng hóa có thể thông thương chúng tôi sẽ dùng cách truyền thống gởi mail đến các vị."
- "Bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh."
Yae Miko cùng Ganyu nói chuyện, luôn cảm thấy một ánh nhìn lãnh đạm nhìn sang, cô ngẩng đầu chống lại đôi mắt sâu thẳm ở góc chéo đối diện, nhẹ nhàng lắc ly rượu rồi giơ lên, cũng mặc kệ Keqing có phản ứng gì, tự mình nhấp một ít rượu.
So với Keqing, Yae Miko hiển nhiên để ý Ganyu bình dị gần gũi hơn, Ganyu tính tình ôn hòa thái độ mềm mỏng, mà Keqing ấn tượng đầu tiên là ánh mắt màu tím, cả người lạnh lùng không dễ gần, vừa nhìn chính là nữ nhân cao cao tại thượng khá kiêu ngạo.
Hai người trò chuyện với nhau thật sự rất vui vẻ, lực chú ý của Ganyu không ở trên người Keqing, có Baiwen bồi Keqing cô cũng không có gì lo lắng, sau đó cùng Yae Miko vừa uống vừa bàn về hợp đồng hợp tác giữa hai thành phố, nửa tiếng đồng hồ Keqing nhíu chặt mày, những người mời rượu cô đều gục hết.
Keqing vẫn thẳng lưng ngồi, ngón tay giơ cao ly rượu đỏ, mặt không có biểu tình gì, ánh mắt chuyển trên người Ganyu. Baiwen ho khan vài tiếng, nhìn Ganyu chờ đợi cô quay đầu nhìn.
Nghe tiếng ho khan của Baiwen, Ganyu như mong muốn của cô quay lại nhìn, bất ngờ giao với đường nhìn của Keqing, mí mắt chợt giật giật. Khuôn mặt Keqing đỏ ửng, hình như uống hơi nhiều.
- "Cô Yae Miko, thật ngại quá, thời gian không còn sớm, chúng ta hẹn lần sau nha."
- "Cô Ganyu, có thời gian cùng nhau ăn một bữa cơm nha."
- "Được. Hôm nay rất vinh hạnh được biết cô."
- "Tôi cũng vậy."
- "Keqing , đứng lên."
Keqing bị tiếng hét vừa rồi làm sợ nhảy dựng, hai mắt lim dim ngẩng đầu nhìn Ganyu, tay câu cổ Ganyu vừa buông lỏng lại chặt, chặt rồi lại buông lỏng, qua vài lần lúc này mới thuận theo đứng lên, Ganyu còn nói tiếp Keqing cúi thấp đầu, yếu ớt nói.
- "Yuyu chị hung dữ với em, chị dịu dàng chưa bao giờ hung dữ với em."
Keqing giọng u oán, từ trước cho tới bây giờ chưa từng nghe qua, Baiwen nghe xong mím chặt môi, xém chút nữa nhịn cười đến nội thương, Ganyu lại xém chút nữa ná thở.
- "Đi thôi, chúng ta về nhà."
Cách lớp áօ thật mỏng, hai tay Keqing nhẹ nhàng phủ lên bụng bằng phẳng của Ganyu, áo sơ mi bên ngoài che khuất cổ tay của cô, bên trong áo mười ngón tay thon dài rất sợ làm kinh động đến Ganyu, dán lấy bên dưới nhưng một cử động nhỏ cũng không dám, từ lòng bàn tay truyền đến cảm giác âm ấm làm cho cô lưu luyến không muốn rời.
- "Không được tới gần tôi."
Ganyu cúi đầu nhìn Keqing rúc trên vai mình, người kia nhắm mắt lại, làn da trắng noãn của khuôn mặt và cổ đỏ ửng lên, hai tay bị cô nắm đặt trên bụng, trên mặt Keqing toát ra vẻ thỏa mãn.
Là Keqing lựa chọn vứt bỏ cô, không phải cô rời khỏi Keqing, Ganyu lạnh giọng nói.
- "Tôi có thể lý giải tình cảnh của cô ấy, cũng có thể tha thứ nỗi khổ của cô ấy nhưng tôi không thể tha thứ cho sự lừa dối của cô ấy."
Baiwen :
- "Lời nói dối có thiện ý."
- "Đó cũng là lời nói dối."
- "Cô Ganyu vẫn chưa buông xuống đúng không?"
- "Coi như vậy đi, đều đã qua tôi cũng không muốn ôm lấy của nợ trước kia không buông."
Baiwen bất lực thở dài.
- "Hai người có thể bắt đầu một lần nữa, ngài Keqing vẫn luôn muốn giải thích với cô chỉ cần cô nguyện ý quay đầu nhìn lại."
- "Gương vỡ có thể lành sao?"
- "Yuyu chị đừng nhúc nhích, đầu em choáng váng, đứng không vững nữa."
Rất nhanh đã về tới nhà của hai người, Keqing vẫn như cũ mơ màng ôm Ganyu không buông tay. Đóng cửa, Ganyu liền đem Keqing vứt lên sofa, không còn ở bên ngoài cũng chẳng có ai, Ganyu càng chẳng kiêng nể gì, sau đó trở về nhà.
Keqing mở mắt ra nhìn bóng lưng Ganyu rời đi rồi rơi vào trầm tư.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro