Cầu Vồng Sau Mưa
Nửa tháng sau đó, vết thương trên người Ganyu hoàn toàn lành lặn, tháo băng gạc xong, việc đầu tiên muốn làm, nhào vào lòng Keqing, điên cuồng hôn môi.
Hương thơm đọng trên môi, Ganyu dứt không được, đoạn không xong, cho đến khi người dưới thân thở dốc liên hồi, đẩy nhẹ cô ra, cô mới chịu ngưng lại động tác.
- "Ganyu, bây giờ còn ban ngày ban mặt, cư nhiên..."
Keqing lỗ tai hồng thấu, miệng tuy khiển trách nhưng nhãn thần nhu tình của cô đã bán đứng cô.
Trong mắt các cô, đối phương bóng dáng vô cùng tuyệt luân. Keqing đảo khách thành chủ đặt môi lên trán, lên mi mắt, chậm rãi hôn xuống chóp mũi, động tác cẩn thận sợ Ganyu kinh hoảng, ôn nhu hôn lên môi, bốn cánh môi nhanh chóng thiếp hợp, không một khe hở.
Ganyu hơi nhíu mày, bị người kia xâm chiếm khoang miệng, trái tim không ngừng nhảy lên nhiều hồi trống vang dội. Không hiểu tại sao, ngoài trời lạnh lẽo gió tuyết phiêu tán, bên trong lại nóng như lửa đốt đây.
Ganyu ỷ ôi, an ổn nằm gọn trong lòng Keqing. Cô biết, cô và em sắp sửa phát sinh chuyện gì, nhưng mà hiện tại vì cái gì khẩn trương, vì cái gì thấp thỏm không yên, nói đúng hơn là có chút chờ mong.
Môi hôn nóng rực dời xuống cần cổ non mềm. Ganyu hơi nghiêng người ra sau, tạo cơ hội cho Keqing dễ dàng hoạt động. Keqing nghe thanh âm thở gấp, giống ma chú, vang vẳng trong trái tim, nội tâm một mảnh nhộn nhạo.
Dù là nhắm mắt nhưng Ganyu vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của người kia đang nhìn mình. Dựa vào bản thân kinh nghiệm, muốn cho đối phương thoải mái giống mình, Ganyu hai tay bắt đầu du tẩu lên người Keqing, xoa nhẹ hai bầu ngực nhỏ nhắn của cô.
"Ganyu...a..."
Keqing bị kích thích không nhẹ, cô thừa nhận, cô không phản đối loại khoái cảm này, loại khoái cảm do chị mang đến. Cổ áo mở rộng, Keqing mút nhẹ phiến da thịt trắng hồng của cô, vùi mặt vào rãnh ngực sâu hun hút, tay không an phận miết nhẹ bên ngoài áo.
- "Keqing ....."
Thời điểm Keqing cơ hồ nhẫn nại không được nữa rồi, hai tay nắm trọn bầu ngực đầy đặn của Ganyu, muốn vén lên lớp vải vóc cuối cùng, cửa phòng ầm một tiếng mở tung.
Ngoài cửa là một trợ lý của cô há hốc mồm xem hai người các cô, tựa hồ trợ lý không thể tin được mỹ cảnh mình vừa thấy, sững sờ hồi lâu.
Keqing vội lấy chăn phủ lên người Ganyu, trợ lý kia mới hồi thần.
- "Ngài Keqing, tôi tới đưa cho ngài một số văn kiện cần phê duyệt gấp hôm nay."
- "Sau này vào phòng nhớ gõ cửa"
"Ngài Keqing, kỳ thực tôi có gõ nhưng bên trong không ai hồi đáp, văn kiện cần xử lý gấp nên tôi không thể chờ, ai, thật xin lỗi, không nghĩ tới, ngài..."
- "Được rồi, không trách cô, xong việc rồi cô có thể đi"
Trợ lý đi sau đó, căn phòng lại chìm vào bầu không khí ngượng ngùng. Keqing bỏ đi ý nghĩ trong đầu, ôm Ganyu nằm xuống giường, các cô đều lặng im không nói, chỉ nằm đó cảm thụ hơi ấm đối phương .
Tiết trời đã vào xuân, khắp nơi trên Liyue hoa lá xanh tươi, xuân quang ấm áp. Thời tiết Liyue bốn mùa dễ chịu, lúc này càng khiến cho lòng người say mê.
Trên đường tiểu thương bán hàng rong tấp nập, người đến người đi vội vã xôn xao, dòng người đông đúc dần xua tan đi cảnh thong dong của buổi sớm ngày xuân, hàng hóa rực rỡ muôn màu được bày khắp nơi, là minh chứng cho sự phồn hoa an bình của cuộc sống nơi đây.
Hoa đào nở cũng được một đoạn thời gian rồi, cánh hoa nhỏ vụn rơi đầy trên mặt đất, tạo thành một tầng hồng sắc phủ lên bàn đá và xung quanh gốc cây. Xa xa nhìn lại, trên cây rực rỡ tươi đẹp, mà dưới cây cũng nhuộm hồng một mảnh, chỉ cần một gốc cây, một cái bàn đá cũng đủ khiến cho toàn bộ cảnh sắc khu vườn ngập tràn sức sống
Từ Ngọc Kinh đài đi ra chính là nơi phồn hoa nhất Liyue, mặc dù vừa mới sáng sớm nhưng trên đường đã tụ tập rất nhiều tiểu thương cùng cửa hàng. Nhìn dòng người chen lấn bên cạnh, trên mặt Ganyu hiện ra một tia khác thường, tay phải theo bản năng nắm lấy tay Keqing.
- "Ganyu? Chị làm sao vậy?"
Động tác lớn như vậy, Keqing muốn không phát hiện cũng rất khó. Ganyu lắc đầu tỏ ý là không có gì nhưng đôi mắt cô lại bán đứng tất cả.
Keqing đi đến trước mặt Ganyu, hai tay nâng mặt đối phương, nhìn thấy đôi mắt màu tím đầy nước.
- "Rõ ràng là đôi mắt xinh đẹp như vậy, dùng để rơi lệ thì quá đáng tiếc".
Nói rồi, Keqing liền cúi người, hạ xuống một nụ hôn cực nhẹ lên mí mắt Ganyu, một cái lướt qua, khiến người ta hoài nghi tính chân thực của nụ hôn này. Tay trái không biết khi nào đã nắm lấy bàn tay của Ganyu, tay phải móc khăn, lau sạch nước mắt trên mặt cô, trên mặt mang theo nụ cười ôn nhu.
- "Ganyu không cần sợ, có em ở bên chị".
- "Đây là trên đường lớn....
Ganyu trừng hờn dỗi Keqing một cái, sao có thể ở trên đường lớn hôn cô như vậy. Lướt qua thân mình Keqing, cô bước nhanh về phía trước, nhưng bàn tay phải nắm tay người kia vẫn không buông ra.
Keqing bị kéo tay rời khỏi khu náo nhiệt thì ngơ ngác nhìn Ganyu đằng trước mình, cô chỉ thấy được lỗ tai cùng một góc gương mặt hơi nhiễm một tầng sắc hồng của đối phương.
Cô vừa làm cái gì vậy? Mãi đến khi bốn phía không còn ồn ào, chỉ còn sót lại hai người họ trong một con hẻm nhỏ thì Keqing mới chợt tỉnh ngộ những gì vừa làm. Vừa nhìn thấy đôi mắt rưng rưng của Ganyu thì liền không nhịn được mà hôn lên, hai gò má tức thì ửng đỏ, sao nàng lại có thể làm ra hành vi tầm thường như thế, quả nhiên, đây là tình yêu sao?
Đi thẳng một mạch, Ganyu đột nhiên ngừng lại, Keqing không ý thức được đối phương đã dừng lại vẫn cứ đi về trước, một hồi liền đem người thương ôm đầy cõi lòng.
- "Keqing, hôm nay ôm chị còn chưa đủ sao?".
- "Em.. xin lỗi. Vừa nãy đang suy nghĩ chuyện khác, không chú ý tới chị đã dừng lại....."
Trong lúc cuống quýt Keqing liền ôm lấy eo nhỏ của Ganyu, theo bản năng kéo người này hướng về ngực mình để bảo vệ, không nghĩ tới bị đối phương cho là mình thích ôm chị ấy.
Thấy Keqing thật sự hoảng hốt rồi, Ganyu cũng không muốn trêu ghẹo em ấy nữa, nhẹ buông hai tay thoát khỏi ôm ấp của đối phương. Rời khỏi sự ấm áp đó quả nhiên sẽ lạnh lẽo như vậy.
- "Nơi này chính là chỗ Keqing mua hoa thanh tâm cho chị đi?".
Cố gắng làm lơ cảm thụ thân thể mình, Ganyu nghiêng đầu, chỉ về phía một cửa hàng.
- "Nơi này...."
Keqing gật đầu, trong lúc vô tình lại đi đến chỗ này rồi sao?
- "Xem ra chị đoán đúng rồi".
Dừng một chút, Ganyu nói:
- "Hoa Thanh tâm của cửa hàng này không tồi, không phân cao thấp so với ở ngoài thiên nhiên.
- "Sau này không cho phép đến cửa hàng mua hoa, biết không?"
Đi rất xa rồi Ganyu mới lên tiếng, rõ ràng là dặn dò Keqing.
- "Được, có thể....".
Ganyu nói tất nhiên cô sẽ nghe theo, như trước đây chị ấy bảo cô không nên liều mạng làm việc cũng nên có lúc nghỉ ngơi, đi ra ngoài đi dạo đâu đó cho khuây khỏa, cô nghe lời, dù sao công việc không làm xong hết thì mai có thể tiếp tục. Bây giờ bảo cô đừng tiếp tục đến cửa hàng này nữa, cô cũng sẽ nghe lời, thế nhưng lại muốn biết nguyên nhân, nhưng mà tại sao còn chưa để cô nói hết thì đối phương đã che miệng của cô lại rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro