Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bày Tỏ Tâm Ý

"Ganyu...".

Chẳng biết từ lúc nào, Keqing bò dậy khỏi giường, mang theo khí tức ấm áp trong chăn, gắt gao bọc lại mình và Ganyu. Cảm giác được người trong ngực đang nhẹ nhàng run rẩy, cô thở nhẹ một hơi.

-"Ganyu, xin lỗi vì đã làm chị phải lo lắng."

Keqing có chút nôn nóng muốn bắt lấy Ganyu đang gần ngay trước mắt, không để ý động tác quá mức kịch liệt của mình, băng gạc trước ngực đã loang lổ máu. Giờ phút này cô chỉ muốn thuận theo tâm ý của bản thân, đem người trước mắt ôm vào lòng.

Ganyu nhìn băng gạc bên dưới dần bị máu chiếm lĩnh. Đáng chết, sao cô lại quên Keqing đang bị thương trên người, nhất định là vừa nãy em ấy dùng sức quá mức, cho nên mới làm vết thương rách ra. Ganyu đem tất cả sai lầm đổ lên người mình, nhanh chóng tiến đến gần Keqing, tay chân luống cuống muốn giúp Keqing cầm máu.

Ai ngờ vừa mới sát lại thì đã bị người kia ôm vào lòng, há miệng muốn nói Keqing thả mình ra, nhưng mà trong nháy mắt đó người kia nắm lấy sơ hở, đôi môi bị người kia bá đạo ổn định, sau đó công thành đoạt đất. Ganyu không kịp phản ứng bị nụ hôn này làm cho đầu óc choáng váng, hai tay theo bản năng nắm chặt lấy vạt áo Keqing....

- "Keqing, tỉnh rồi sao?".

Được người thông báo trong phòng Keqing truyền ra tiếng người nói chuyện, Ningguang lập tức đến Ngọc Kinh đài, vừa mới mở cửa phòng thì liền thấy được một màn kịch liệt như vậy. Người nào đó mặt ửng đỏ, mau chóng dừng bước chân đang tiến vào, chuyển lui về sau.

"Ha, Ta đến không đúng lúc rồi, đừng để ý, hai người cứ tiếp tục, hai người cứ tiếp tục...."

Ningguang nói rồi liền nhanh chóng lui ra đóng cửa phòng lại, gương mặt bởi vì bị hình ảnh lúc nãy kích thích mà không khỏi nở nụ cười đắc ý, không hổ là Ngọc Hành Thất tinh Liyue, bá đạo hung hăng như thế, lại đem Ganyu một người không nhiễm khói lửa nhân gian ăn gắt gao...

Hả? Vừa nãy nhìn thấy trước ngực Keqing có vết máu? Ai nha, không có gì, có Ganyu ở đây, Ganyu tuyệt đối sẽ không để người thương của cô dễ dàng chết như vậy. Cô vẫn nên về nơi làm việc của mình chờ Beidou tới là được rồi, không nên quấy rầy đôi vợ chồng người ta ân ái, tối nay trở lại thăm Keqing là được rồi.

- "A....".

Keqing vì có chút đau nên buông đôi môi Ganyu ra, nhìn môi đối phương bị mình hôn đến sưng đỏ, bên môi còn dính vết máu mình lưu lại, gò má của cô có chút nóng lên, ánh mắt dao động bất định, không dám nhìn đến đôi mắt của đối phương.

Có điều chỉ lát sau, Keqing liền cảm giác trước ngực mát lạnh, kinh ngạc cúi đầu nhìn lại, hóa ra là Ganyu tháo lớp băng gạc nhuốm máu của mình ra, vết thương đã kết vảy bên dưới xương quai xanh lúc này đã nứt ra, máu dính xung quanh. Lúc này cô mới ý thức được mình là bệnh nhân, vết thương trên người còn chưa lành, không nhìn thì không sao, bây giờ vừa nhìn thì cảm giác đau đớn lúc nãy quên mất lại truyền đến đại não Keqing.

- "A~"

- "Bây giờ mới biết đau?

- "Vừa nãy không phải còn rất anh dũng sao?"

Ganyu ngoài miệng nói vậy, nhưng động tác trên tay càng lúc càng nhẹ nhàng, chỉ là nhớ đến khi nãy bị Ningguang nhìn thấy các cô đang hôn nhau, cô liền cảm thấy trên mặt dâng lên một trận nóng hổi như lửa thiêu. Đồ ngốc này cũng thật là, nếu không phải cô nhẫn tâm cắn môi em ấy một cái, còn không biết muốn hôn đến bao giờ.

Keqing, chỉ chốc lát sau liền được băng bó cẩn thận vết thương, sau khi hoàn thành cô mới ngẩng đầu lên nói.

- "Bây giờ phải thành thật một chút, nếu vết thương lại nứt ra thì sau này sẽ để lại vết sẹo rất khó coi".

- "Ganyu, nụ hôn lúc nãy, không đúng...., em không phải cố ý, em cũng không biết mình làm sao nữa, đầu óc nhất thời nóng lên. Chúng ta đều là nữ, em không nên làm chuyện như vậy".

Nói tới đây, Keqing nhìn Ganyu một chút, thấy đối phương lại muốn nói gì, cô vội vàng đem nửa câu sau của mình nói ra.

- "Chỉ là lúc nãy Ganyu, chị giúp em băng bó vết thương, đã nhìn hết thân thể người em rồi, em đã không ai thèm lấy, mặc dù chị là nữ thì cũng phải chịu trách nhiệm với em.

- "Hửm?"

Ganyu nhíu mày.

- "Không biết lúc trước là ai nói không muốn làm người yêu, không muốn làm người cùng tôi đi đến hết cuộc đời này".

- "Là ai?"

Keqing làm bộ nhìn chung quanh một lượt mới nói.

- "Là ai a, ngược lại không phải em".

- "Thật sao?"

Lúc đang nói chuyện, hai tay Ganyu đặt lên vai Keqing, thoáng dùng sức liền đẩy về hướng bên giường, Keqing nương theo lực đẩy cả người liền ngồi xuống giường, Ganyu nhẹ nhàng đẩy thêm cái nữa, cả người cô liền nằm xuống giường.

Keqing chỉ hơi đỏ mặt liền xoay đầu nghiêng qua một bên.

- "Ganyu, chị muốn làm gì? Em còn đang bị thương....".

- "Bị thương?"

Ganyu hơi mở to hai mắt, không hiểu ý tứ trong lời Keqing.

- "Chính là bởi vì em đang bị thương, chị mới càng muốn làm như thế này không phải sao?".

- "Nhưng mà....".

Keqing khẽ cắn môi dưới, cuối cùng nuốt nuốt nước bọt, khép lại hai mắt, bày ra dáng vẻ thấy chết không sờn nói.

- "Không ngờ đến chị lại yêu thích như thế này, đã như vậy.... vậy....

- "Khụ khụ....

Keqing đã nói đến mức này, Ganyu nếu còn không hiểu thâm ý trong lời nói của em ấy thì cũng quá ngu ngốc, lúc lĩnh hội được cô tức giận kéo kéo áo ngủ của ai kia, dưới ánh mắt kinh ngạc của Keqing, thay em ấy đắp tốt chăn.

- "Em nha, cả ngày không biết trong đầu đang nghĩ thứ gì, chị làm sao có thể ở thời điểm này làm loại chuyện kia.

Lần này biết rõ đi khảo sát ở Thiên Hoành Sơn là gặp nguy hiểm, tại sao em lại không tìm thêm người đi cùng, có người đi cùng em cũng không bị thương nặng như vậy.

"Em sai rồi còn không được sao?".

Keqing dùng chăn che cả người, chỉ lộ ra đôi mắt to trong veo như nước, chớp chớp nhìn Ganyu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro