Kỉ Niệm
Cơn gió ùa về trong ngày nhà giáo
Cuốn bao nhiêu kỉ niệm cũ về cùng
Gợi lên những nhớ nhung...
Về người cô em hằng yêu mến...
Ba năm qua đi, đò vừa cập bến
Chúng em lên bờ tìm đến những nơi xa
Một mình cô trở lại bến quê nhà
Tiếp tục hành trình người đưa đò lặng lẽ...
Bao năm qua buồn vui cùng san sẻ
Cô với trò thân thiết tựa chị em
Để giờ đây giữa phố xá bon chen
Bao kỉ niệm chợt ùa về, bật chợt...
Nhớ ngày đầu tiên cô trò nhận lớp
Cô nói tràng dài những nguyên tắc, nội quy
Tất cả nghe xong không ai nói câu gì
Nhưng đều nghĩ "chắc cô này ghê lắm"
Khi ra về nhìn nhau ngán ngẩm
"Không biết ngày mai đi học sẽ ra sao?"
Cô dạy văn, lời giảng rất ngọt ngào
Dường trong đó là biết bao tình cảm
Những mảnh đời hiện lên qua tấm bảng
Qua lời văn cô chan chứa nặng tình người!
Nhưng chúng em chẳng học chỉ thích chơi
Đâu hiểu hết những lời cô sâu sắc
Cứ ngu ngơ bài học không nắm chắc
Nên giật mình mỗi lúc bị kiểm tra
Cô thường nói văn cũng giống nụ hoa
Đợi nở rực mới thấy xinh, thấy thắm
Cô cũng nói nghiệp văn truân chuyên lắm
Nhưng là máu thịt rồi chẳng rời bỏ được đâu!
Trang văn đời muôn vẻ muôn màu
Trong sự nghiệp cô trò gắn bó
Cô nhớ không sinh nhật cô năm đó?
Lớp chuẩn bị rồi mà chẳng để cô hay
Cuối giờ cùng nhau trang trí biện bày
Rồi tìm cô "có người bị ngất rồi cô ạ"
Cô lo lắng chạy lên trong vội vã
Và ngây người trong tiếng pháo nổ ran...
Bài chúc mừng sinh nhật được hát vang
Cô cảm động đến rơi nước mắt
Phát biểu đôi lời mà lệ nhòa ướt mặt
Khiến cả lớp mình cũng thút thít khóc theo...
Rồi nhớ khi học đổi tuyển những chiều
Tình cô trò lại càng thêm gắn bó
Xoài với ổi lúc nào cũng có
Cả bọn đều khen cô tâm lí vô cùng
Bao kỉ niệm cả đội tuyển học chung
Buồn hay vui cũng đều có cả
Dẫu mấy tháng trôi nhanh trong vội vã
Nhắc kỉ niệm xưa tưởng chừng đến trường kì...
Nhớ một lần cô có việc phải đi
Dặn "mấy đứa làm bài lát về cô chữa"
Nhưng cả bọn phân vân một nửa
Rồi nói chuyện vu vơ tới tận lúc cô về
Bài tập cô ra - đề vẫn hoàn đề
Chắc mẩm rằng thể nào cô cũng giận
Khi trở về cô chữa bài cẩn thận
Không nhắc chuyện chi...nhưng...ánh mắt cô buồn!
Nhớ một ngày dẫu chẳng có mưa tuôn
Mà ướt đẫm những dòng lưu bút nhỏ
Những tâm sự lần đầu tiên được ngỏ
Vì hiểu ngày mai cả lớp phải xa lìa...
Lần đầu tiên cô trò được sẻ chia
Cô dặn dò cả lớp đều bật khóc
Chợt nhận ra bài giảng cô sâu sắc
Lại là lần cuối cùng có cơ hội được nghe!
Hẹn gặp lại cô vào một ngày hè
Cái nóng như thiêu gợi nhớ ngày ôn thi tất bật
Bao kỉ niệm cô trò thân thương nhất
Trong những ngày này em sẽ mãi khắc ghi!
_Cỏ Dại, 20/11/2013_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro