Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 4 : đền ơn

Cứ thế mà ăn xong buổi sáng . Cậu nói muốn đền ơn bữa cơm của anh mà muốn đưa anh đi làm . Lại bị anh cự tuyệt , nhưng cậu dường như chẳng quan tâm mà kéo tay anh rồi bế Tỏa Nhi. Kéo họ đi ra xe , mở cửa cho anh ngồi lên ghế phụ rồi mới trả lại Tỏa Nhi cho anh . Động tác của cậu làm anh không thể nào né được .
Một lúc sau , thấy mình có làm hơi quá nên vẻ mặt cậu tội lỗi .
Nhất Bác : xin...xin lỗi !! Chỉ là muốn đưa anh đi làm thôi . Anh sẽ không keo kiệt mà không cho chứ ?? Xe đã lên rồi??
Tiêu Chiến không nói gì ánh mắt câm phẫn mà nhìn cậu . Lại kìm lại vì có Tỏa Nhi nếu không anh sẽ cho tên này biết tay . Dám tự ý bế Tỏa Nhi còn dám kéo tay anh .
Không khí lắng xuống âm độ , cậu lái xe đưa Tỏa Nhi đến trường sau đó đưa anh đi đến công ty .
Tiêu Chiến : cậu rảnh rỗi lắm sao ??
Nhất Bác : a hả?? Rảnh rỗi sao ??
Tiêu Chiến : ừ!! Không thì sao lại đưa Tỏa Nhi đi , còn vòng đi vòng lại đưa tôi đi làm ??
Nhất Bác : đã nói là muốn đền ơn cho anh mà.
Tiêu Chiến : chỉ là bữa cơm , đừng làm quá lên . Tôi thấy không đáng .
Nhất Bác : làm sao không chứ !! Tôi thấy đáng là được rồi.
Nói đến đáng hay không môi cậu không hiểu sao lại cong lên . Anh từ bên này nhìn qua lại thấy cái má kia phúng phính lên . Liền liên tưởng đến má bánh bao của Tỏa Nhi . Haizz sao lại giống như vậy chứ , sợ không ai biết các người là cha con sao . Tức chết tôi mà , sao lại chẳng giống tôi gì cả vậy chứ . May là tên ngốc này lại chẳng mẩy may để ý đến những chi tiết nhỏ như này . Nếu không không chừng Tỏa Nhi của anh đã bị bắt mất rồi .
Cậu lái xe mà cứ cảm thấy có ánh mắt nhìn mình , cậu quay sang thì đúng là anh đang nhìn chăm chăm cậu .
Nhất Bác : anh...anh à , anh nghĩ gì vậy ?? Chăm chú quá !!?
Anh nhìn biểu cảm của cậu chắc là phát hiện anh nhìn cậu rồi nên tai anh đỏ lên . " Haizz sao lại nhìn cậu ts như vậy chứ , mất mặt chết mất "
Tiêu Chiến : không có !!
Nhất Bác : tôi nhìn thấy rõ ràng là anh nhìn tôi , còn nhìn rất chăm chú ......
Tiêu Chiến : mắt cậu bị kém à ??
Nhất Bác : không hề , tôi còn được gọi là ưng nhãn đó.
Tiêu Chiến : vậy tốt nhất nên đi kiểm tra đi , chắc mắt cậu sắp xuống cấp rồi .
Gì đây trời , mắt Vương Nhất Bác này xuống cấp sao ?? Rõ là nah nhìn cậu mà , sao phải chối chứ . Quá mê nhan sắc này cũng bình thường mà , là một chuyện rất đỗi bình thường . Trước giờ người ta nhìn cậu đều bị cậu né tránh dùng ánh mắt mà liếc cho ! vậy mà anh nhìn cậu chẳng nói gì anh lại chối . Nếu anh mà nói muốn nhìn hay thích nhìn cậu đều sẽ cho anh ngắm vô thời hạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro