Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13

Phùng nhân thiên hạ

Editor: Lãnh Tiểu Yên

Nguồn: https://vuyencac.wordpress.com/

Chương 13: Học tập kỹ năng

Không cần tham gia hoạt động bang hội vừa vặn hợp ý Nghiêm Hi. Cô đóng kênh bang hội, cái kênh này đôi khi quá mức dụ hoặc, cần phải tắt đi. Sau đó cô trở về phái Đông Hoa, chỗ ở của sư phụ nghề may bây giờ khá là vắng lặng, ở giai đoạn này thì mọi người vẫn đang nỗ lực thăng cấp.

Ước hẹn với Hoa Khai Kham Chiết bắt đầu vào ngày mai, cô quyết định hôm nay sẽ hoàn thành hết tất cả nhiệm vụ được giao. Đầu tiên, tất nhiên là học kỹ năng may mặc chính thống.

Sư phụ dạy nghề của phái Đông Hoa đứng ở một nơi khá là yên tĩnh, đây là lần thứ hai Nghiêm Hi tìm đến nàng, giao trước một vàng, sư phụ kia mới ngước mắt nhìn cô.

"Đột phá sơ cấp." Sư phụ lên tiếng, "Là một giai đoạn mấu chốt. Khi còn là học đồ thì phải có bản vẽ đơn giản, mà khi đã trở thành thợ, phải dùng đầu óc của mình để làm nên thành phẩm."

Nghiêm Hi sững sờ nhìn NPC trước mắt, đây cũng quá là thông minh đi, giọng điệu giống hệt như người thầy năm xưa đã dẫn dắt cô, dạy cho cô cái nghề này vậy.

"May mặc là một kỹ năng đòi hỏi sự khéo léo, từ vải dệt và những vật liệu phụ khác chế tạo nên thành phẩm tinh xảo, là một quá trình của sự sáng tạo, quen tay hay việc, cần phải có phải vô cùng kiên nhẫn và luyện tập không ngừng."

Sau đó sư phụ này bắt đầu luyến thoắng không ngừng giới thiệu các cấp bậc của nghề may trong trò chơi này. Theo thứ tự là học đồ, nhập môn, thợ may sơ cấp, trung cấp, cao cấp và đặc cấp. Sau đó, mỗi một cấp bậc lại có ba giai đoạn, mỗi giai đoạn lại có năm bậc, muốn lên một giai đoạn phải làm một nhiệm vụ đột phá, bắt buộc làm và phải làm được mới có thể tiếp tục học tập, quá nghiêm khắc.

Nghiêm Hi nghe rất nghiêm túc, những điều này cô cũng không biết, nếu đã quyết định muốn nghiêm túc học tập tất nhiên là phải hiểu rõ hết tất cả.

Sư phụ dạy nghề nói xong các cấp bậc, thấy vẻ mặt của Nghiêm Hi thành thật, thoáng thay đổi ấn tượng đối với cô gái chỉ vì phải giao một vàng mà hô to gọi nhỏ này, tiếp tục nói.

"Từ xưa đến này, nuôi tăm lấy sợi đến kéo bông canh cửi, từ xe chỉ luồn kim đến may vá xiêm y, từng đoạn từng đoạn một. Phục sức không chỉ là kết quả của sự phát triển của lịch sử hơn nữa còn là kết tinh của truyền thống văn hóa độc đáo của các dân tộc. Mỗi dân tộc đều có một nét văn hóa khác nhau. Loại văn hóa này không chỉ là dấu hiệu phân biệt sự khác nhau giữa các dân tộc, đồng thời, chủ yếu hơn là những thành phẩm này ảnh hưởng đến sự phát triển của dân tộc, là gốc rễ và linh hồn của một dân tộc."

Nghiêm Hi lại trợn mắt, há hốc mồm nhìn nàng, đây là cái gì? Bắt đầu diễn thuyết lịch sử của phục trang sao? Sau đó, NPC này bắt đầu nói hết nửa ngày trời. Nghiêm Hi nghe mà ngạc nhiên vô cùng, rất nhiều thứ cô biết, cũng có rất nhiều chỉ là thoáng nghe qua thôi, còn người trước mắt lại bắt đầu cho cô bổ trợ kiến thức, ngừng cũng không ngừng lấy một lần, cô nhìn thôi cũng muốn mời nàng dừng lại uống chút nước.

Khó lắm người này mới dừng, sau đó hai người mắt to trừng mắt nhỏ hồi lâu, Nghiêm Hi cẩn thận hỏi: "Sư phụ, ngài nói xong rồi?"

Sư phụ hỏi lại, "Cô còn muốn biết gì nữa?"

Nghiêm Hi vô cùng hứng thú đối với cái NPC này, đột nhiên cô cảm thấy trò chơi mô phỏng thực tế ‹Thiên Đạo› này mô phỏng còn cẩn thận hơn cả sự mong đợi của mình, vì thế cô thăm dò mà hỏi, "Lúc đầu tôi làm một cái bao da nho nhỏ, bởi vì da thuộc không đủ dùng, thành phẩm làm được là một bao da chắp vá, thuộc tính và độ bền đều giảm xuống. Trước đó cũng có làm một cái áo choàng, không có bản vẽ, cũng làm được, thuộc tính so với bản vẽ áo da cũng không khác mấy. Vì vậy, có phải là chỉ cần tôi có thể làm được, cho dù không có bản vẽ, hệ thống cũng sẽ cung cấp thuộc tính sao?"

Sư phụ nháy mắt mấy cái, ngay khi Nghiêm Hi sắp cho rằng nàng nghe không hiểu thì nàng lại nói: "Nếu cô là học đồ, không có bản vẽ nên những thứ mình làm ra chỉ có thể che giấu, vậy nó có tính là trang phục không?"

"..." Nghiêm Hi nghẹn lời, vị sư phụ này cũng thật có cá tính a! Vậy chẳng phải nghĩa là học đồ cấp bậc còn thấp nên không có bản vẽ chỉ có thể làm bậy, hệ thống không tán thành, sản phẩm làm ra sẽ không có thuộc tính. Nói cách khác, cô là thợ may sơ cấp, cho nên sản phẩm làm ra sẽ có thuộc tính.

"Nhưng mà khi tôi làm áo choàng thì hệ thống chỉ nhắc nhở là tôi học xong may mặc, không báo cấp bậc a."

"Vậy cô biết làm hay không biết làm?" Sư phụ nhìn cô, bộ mặt như thể 'Cô sao lại đần như thế'.

"Nhưng mà tôi không có cột kinh nghiệm a!"

"Cô là thợ may sơ cấp, đừng có tự xem mình thành học đồ!"

Nghiêm Hi bị NPC khinh bỉ, cảm thấy vô cùng oan ức, đáp án này cũng không rõ ràng gì cả. Mặc kệ đi, dù sao bây giờ cô là thợ may sơ cấp, coi như là hệ thống công nhận có thể tự chế ra trang bị có cấp bậc thấp nhất đi. Cô lại hỏi, "Vậy bây giờ nếu tôi làm cái gì, nếu đơn giản thì có thể có thuộc tính, nếu khó quá thì không chắc là sẽ có?"

NPC vậy mà còn có thể hiểu được cô hỏi gì, giải thích: "Dựa vào khả năng của cô bây giờ, thành phẩm làm ra sẽ đại biểu cho trình độ của cô, nếu cô có thể làm ra váy Nghiễm Tụ Lưu Tiên [1], thì còn cần thỉnh giáo ta sao?"

Lại bị khinh bỉ! Nghiêm Hi quả thực là xấu hổ vô cùng, tức là nếu như cô có thể làm váy Nghiễm Tụ Lưu Tiên, vậy cô sẽ trở thành thợ may đặc cấp, đã trở thành bậc thầy rồi, cũng có thể khinh bỉ NPC tựa như sư phụ này khinh bỉ cô vậy.

Quá choáng!

Nghiêm Hi quyết định thành thật luyện kỹ năng, không nói linh tinh nữa, "Vậy tôi bây giờ có thể học cái gì?"

Cuối cùng cũng hỏi đến điểm mấu chốt. NPC đột nhiên lấy ra một quyển sách, nhanh chóng lật lật, há mồm đọc, "‹Vải thô Đạo bào›, ‹Vải thô Khố›, ‹Vải thô Đoản Sam›, ‹Vải thô Yêu Đái›,...‹Hương phi khăn›, ‹Trúc tân khăn vấn đầu›, những thứ này cô đều phải biết làm."

Nghiêm Hi không nghe nàng nói dù chỉ một từ, cô đã bị liên tiếp tiếng 'đinh' vang inh ỏi đến mê mang, luống cuống tay chân mở ra bảng kỹ năng, ở trong khung 'may' đã tràn đầy các bản vẽ có thể làm. Nếu chưa từng làm, mặt trên sẽ có chữ 'mới', toàn màn hình đều là 'mới', ở bên cạnh lại có chữ 'chỉnh lý', chỉnh lý xong sẽ thấy chỉ còn một khu vực toàn chữ 'mới'.

Sau đó sư phụ dạy nghề lại moi ra một quyển sách. trực tiếp đưa cho cô, "Toàn bộ bản vẽ mà sơ cấp cần học."

Nghiêm Hi choáng váng không đứng vững nổi, bản này cũng thật dày, vừa mở ra thì lại là liên tiếp các tiếng 'đinh!' thông báo cô vừa học được một đống bản vẽ.

Nghiêm Hi rốt cuộc hiểu được vì sao lúc trước NPC này liếng thoắng không ngừng về vụ quen tay hay việc. Có nhiều bản vẽ như vậy, nếu thật sự làm hết tất cả, còn có thể không trở nên khéo léo sao? Vốn chất biến là do lượng biến mà.

Vô lực than thở, ổn định tâm tình xong, còn phải đi mua kim chỉ, khi vừa mới hox5 xong kỹ năng, Hoa Khai Kham Chiết đã gửi tin nhắn tới.

Hoa Khai Kham Chiết: "Cô có túi tăng điểm phủ trong không?"

Hoa Khai Kham Chiết: "Có thiếu tiền không, có cần tôi ứng trước 10 vàng để đi học kỹ năng không?"

Hoa Khai Kham Chiết: "Tại sao không trả lời?"

Nghiêm Hi xem xem túi đồ, bản thân cô nghèo vô cùng, vừa mới không để ý, hai ngày nay tích cóp tiền, hẳn là còn dư chút đỉnh, nhưng lúc này túi tiền rỗng tuếch. Nghĩ tới một đống bản vẽ vừa học, Nghiêm Hi đã hiểu nguyên do vì sao. "Đưa tiền đây!!!"

==========

Hoa Khai Kham Chiết nhắc nhở cô, nếu ở lâu một chỗ ngoài thành, một cái túi lớn là vật không thể thiếu. Bây giờ cái túi trên lưng cô không phải là bao da chắp vá mà là một túi đồ nhặt được trong Bí Cảnh của sáu môn phái .

Đó là một cái Dược Thảo bao, +8 ô chứa, +320 điểm phụ trọng. Nếu cất giữ thảo dược sẽ tăng thêm, mỗi ô đơn có thể xếp chồng 99 cái dược thảo cùng loại. Bởi vì có thảo dược cũng là thuốc nhuộm nên cái túi này được phân cho cô.

Nghiêm Hi xem xét những bản vẽ vừa học được, không biết có vật nào có thể gia tăng đối với nghề may, có thể xếp chồng nhiều tấm vải. Tìm tìm một hồi, cũng không thấy, sư phụ còn ở bên cạnh, Nghiêm Hi quyết định hỏi nàng, "Sư phụ, nếu tôi muốn chăm chỉ luyện tập, phải mang theo đủ loại tài liệu, phụ trọng của tôi lại không đủ, cũng không chứa được. Ngài có biết cái bản vẽ nào gia tăng phụ trọng ở phiên diện này không a?"

Sư phụ chậm chạp mà nhìn cô, "Cô cứ ngồi trong cửa hàng kim chỉ là được."

Phắc... "Cửa hàng kim chỉ cũng không có tài liệu cao cấp!"

Sư phụ lúc này mới chịu suy nghĩ, chậm chạp mà đáp, "Nga, vậy ta có một cái."

"..." Nghiêm Hi thấy nàng không có nói tiếp, thử hỏi, "Cần điều kiện gì?"

"Một vàng."

Nghiêm Hi mở ra kênh trò chuyện riêng, "Nhanh lên đưa tiền đến cho tôi! ! !"

============

Hoa Khai Kham Chiết nhìn Nghiêm Hi đưa cho sư phụ một vàng, sau đó nhận lấy một tấm bản vẽ, "Đây là bản vẽ gì?"

"Túi đồ gia tăng tài liệu may mặc." Nghiêm Hi nghẹn lời không phun tào được, bốn chữ to nằm trên bản vẽ này đã đủ khiến cô giật mình không thôi, cảm thấy sư phụ này không phải đang lừa nàng chứ, "Hoa bao phục bì?[2]"

Sư phụ kia dường như biết cô nghĩ cái gì, lại nói, "Cô hỏi ta có bản vẽ hay không, còn về phần làm được hay không không liên quan ta."

Lời này khiến cho Nghiêm Hi càng cảm thấy người này đang gạt người, học tập bản vẽ, nhìn nhìn, yêu cầu phải có 40 Bạch Biên Lăng, nhuộm ba màu đỏ, vàng, lam, tỷ lệ vừa phải, sau khi hoàn thành thuộc tính là +25 ô cất chứa, +1000 điểm phụ trọng, trong đó có 20 ô chuyên đựng tài liệu may mặc. Cô thở ra một hơi, còn có thể làm được.

Hoa Khau Kham Chiết hỏi yêu cầu, sau đó kinh ngạc nói: "Bạch Biên Lăng thì còn dễ nói, nhuộm màu cô cũng biết à? Còn nhuộm ba màu?"

"May mắn chỉ là muốn nhuộm màu, không phải là thêu thùa, nếu là thêu thùa thì tôi thật sự không biết."

Bạch Biên Lăng là sản phẩm của Lục Đại Bí Cảnh, trong tay cô cũng có không ít, Nhật Vĩnh cho cũng không ít, làm cái này thì dư dả. Về phần nhuộm màu, ba màu sắc này trước đó đều đã làm qua, chỉ là không có chảo nhuộm, phải đi tới phường nhuộm một chuyến.

Phường nhuộm của phủ Ứng Thiên là một phường nhuộm lớn của hệ thống, có thể giúp người chơi nhuộm vật phẩm thành các loại cool ngầu phong cách, giá tiền gồm phí thủ tục là 1% giá trị sản phẩm và phí in nhuộm là 20% giá trị sản phẩm. Nhưng rất nhiều người cần mấy món đồ cool ngầu như thế hấp dẫn ánh mắt mọi người nên đương nhiên phường nhuộm phủ Ứng thiên cũng kiếm lời rất nhiều. Sở thích lớn nhất của kẻ có tiền chính là trang hoàng phòng ở. Cho nên, phương nhuộm của phủ Ứng Thiên chỉ một chữ – lớn, hoặc hai chữ – siêu lớn, hoặc là ba chữ – phi thường lớn!

Khi Nghiêm Hi tìm tới nơi này, cho rằng chỉ có tòa nhà có tấm biển treo trước mắt là phường nhuộm, ai ngờ NPC lại nói cho cô biết, chung quanh đây tất cả đều là phường nhuộm!

Nơi treo tấm biển là sảnh giao dịch, nguy nga lộng lẫy. Bên trái là nơi đưa sản phẩm, để lại phương thức liên lạc và nhu cầu và bàn bạc thời gian lấy hàng, giao nộp tiền đặt cọc. Còn bên phải là nơi nhận hàng, bày một tấm thủy tinh dài thật dài, bên trong là một giá trưng bày sản phẩm gồm năm tầng, phía trên đó là các loại hàng dệt, kiểu dáng cực kỳ tinh xảo, trông lóa cả mắt.

Nghiêm Hi tựa như một con chuột bạch rơi vào trong kho lúa vậy, hoa cả mắt lại thèm nhỏ dãi!

Bên cạnh sảnh chính là hai phòng khách nhỏ, các thợ nhuộm đứng thành hàng, tương ứng là các loại đẳng cấp khác nhau, các loại kỹ xảo nhuộm khác nhau, mỗi cái một màu áo, rất dễ phân biệt.

Sau sảnh chính thì là mấy sân nhuộm rộng thật rộng, theo thứ tự là Lam phường, Hồng phường, Phiêu phường, Tạp sắc phường.

Kế đến là là sân sấy khô, càng lớn càng rộng.

Còn hai bên trái phải thì là Phiêu tẩy viện. [3]

Cả phường nhuộm đều lớn đến khiến người người thán phục, Nghiêm Hi thu lại cái cảm xúc tựa như nông dân vừa đến thành thị, thay vào đó lại là sự tán thưởng cùng kính ngưỡng phát ra từ tận đáy lòng. Cô lúc này mới tính là thật sự hứng thủ đối với nghề in nhuộm, sự hiếu kỳ hiếm thấy tăng vọt.

NPC trước mặt cô và vị sư phụ dạy nghề ở phái Đông Hoa phải nói là hai kẻ cực đoan, hắn đợi đến khi Nghiêm Hi cảm thán xong xuôi, tầm mắt cũng quay trở lại mới nói, "Không biết vị khách nhân này có cần gì không?"

Nghiêm Hi nhanh chóng đáp là lão Lưu đề cử đến, muốn tiếp tục đào tạo sâu.

NPC nghe vậy lập tức nói, "Xin mời đi theo ta!"

Hết chương 13

[1] Nghiễm Tụ Lưu Tiên: đại ý chính là váy dài phiêu bồng uyển chuyển như tiên nữ =="

[2] Hoa bao phục bì: hành trang/ ba lô bằng da có hoa văn

[3]: Lam phường -phường nhuộm lam

Hồng phường – phường nhuộm đỏ

Phiêu phường – phường tẩy trắng

Tạp sắc phường – phường nhuộm hỗn tạp các màu

Phiêu tẩy phường – phường giặt sạch

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro