
Chương 2. "Bẫy Tình - Hồ Sơ Máu"
Buổi tối hôm sau, bầu không khí ở Thượng Hải trở nên đặc biệt náo nhiệt khi những chiếc xe hơi sang trọng đậu đầy trước sảnh của một dinh thự lớn.
Đèn lồng đỏ lấp lánh chiếu sáng khắp nơi, tỏa ra một ánh sáng huyền bí trên những viên đá lát đường. Trong không gian ấy, những tiếng cười nói, tiếng vỗ tay, những thanh âm của âm nhạc nhẹ nhàng hòa quyện vào nhau, như một bức tranh hoàn hảo của sự thịnh vượng và đổ vỡ.
Quảng Ling Ling đứng từ trên lầu cao, quan sát toàn cảnh bữa tiệc, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao, đầy sự thận trọng và kiên định.
Tóc được chải gọn gàng, bóng mượt, phần mai tóc xếch nhẹ theo một phong cách cổ điển, thể hiện rõ sự chăm chút tỉ mỉ đến từng chi tiết.
Tay nâng ly rượu đỏ đầy vẻ thư giãn, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi những người bên dưới, thân vóc tỏ ra sức hút lôi cuốn và đầy quyền lực.
- Cô Trần tới rồi thưa cô Quảng.
- Tốt, em ấy hôm nay hẳn ..là rất đẹp.
Giọng nói của Ling trầm ấm, nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm sự khéo léo, khiến mọi cuộc trò chuyện trở nên cuốn hút, luôn dễ dàng làm chủ mọi tình huống.
Dưới tầng, Trần Mỹ Linh đã xuất hiện. Đám đông không khỏi quay đầu nhìn khi nàng bước vào, sắc đẹp và khí chất khiến mọi ánh mắt đều không thể rời.
Những người đàn ông, dù là từ chính giới hay thế giới ngầm, đều không thể giấu được sự ngưỡng mộ. Nhưng nàng không để ý đến họ. Nàng chỉ hướng ánh mắt lạnh lùng về phía ban công, nơi Quảng Ling Ling đang đứng, im lặng như một bóng ma.
Trong không gian lộng lẫy của bữa tiệc rượu , nàng như một tuyệt tác của sự quyến rũ, khiến mọi ánh mắt không thể rời đi.
Sườn xám của nàng lại một lần nữa khoe ra vóc dáng hoàn hảo, một bộ trang phục tinh tế với đường viền đen mảnh mai như lưỡi dao cắt ngang đường cong của cơ thể.
Đường xẻ cao, lộ ra đôi chân thon dài, quyến rũ, mỗi bước đi của nàng đều mang theo sự mềm mại như làn sóng.
Cổ áo cao, được cắt may tỉ mỉ, ôm sát gọn gàng nhưng vẫn toát lên vẻ thanh lịch, quyến rũ. Những khuy áo gài kín, nhưng lại như cố tình nhấn mạnh vẻ gợi cảm tiềm ẩn, khi những đường cong mềm mại lộ ra một cách tinh tế, không vội vã, không gấp gáp.
Đôi chân dài, mượt mà khẽ bước đi trong sườn xám, tạo ra những chuyển động uyển chuyển, duyên dáng.
Đôi giày cao gót thanh mảnh càng tôn lên sự duyên dáng, quyến rũ không thể tả xiết. Mái tóc dài óng ả được chải gọn gàng, tạo thành những lọn sóng nhẹ nhàng, tôn thêm vẻ đẹp kiều diễm của khuôn mặt.
Với làn da trắng mịn, nàng toát lên vẻ thanh thoát nhưng cũng đầy bí ẩn.
Mái tóc dài,mượt như thác, được búi cao một cách tinh tế, để lộ chiếc cổ cao thanh thoát và đôi vai mềm mại. Một vài lọn tóc được buông lơi, nhẹ nhàng rơi xuống, tạo thành nét quyến rũ đầy gợi cảm mà không hề phô trương.
Gương mặt với đôi mắt hút hồn sâu thẳm, như những viên đá quý lấp lánh dưới ánh đèn, luôn giữ một ánh nhìn đầy ma mị, bí ẩn, khiến ai cũng phải say đắm.
Đôi môi đỏ mọng, cong nhẹ, luôn nở một nụ cười đầy mời gọi nhưng cũng rất kín đáo, gợi lên sự khêu gợi mà không hề lộ liễu. Những đường nét hoàn hảo trên khuôn mặt, từ sóng mũi thon gọn cho đến đôi má cao, đều tôn lên vẻ đẹp rực rỡ, nổi bật giữa đám đông.
Vẻ đẹp của nàng không chỉ đến từ những nét hình thể, mà là sự pha trộn tinh tế giữa sự kín đáo, thanh thoát và sự gợi cảm đầy mê hoặc. Mỗi bước đi, mỗi cử chỉ trong sườn xám như là một vũ điệu mềm mại, nhẹ nhàng nhưng đầy sức sống, để lại ấn tượng không thể nào quên trong lòng người đối diện.
Ling say đắm nhìn nàng sáng bừng giữa buổi tiệc.
- Quả là... nhan sắc trời ban.
Nàng nâng ly rượu vang đỏ lên, lướt nhẹ qua những người xung quanh, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ duyên dáng, thanh thoát nhưng cũng đầy sự khiêu khích, khiến không khí bữa tiệc thêm phần náo nhiệt.
Mùi nước hoa quyến rũ tỏa ra nhẹ nhàng, như một làn sóng, vừa thoảng qua lại đầy ám ảnh, khiến tất cả những ai tiếp xúc với nàng đều cảm thấy lúng túng, mê mẩn.
- Cô Trần, cô đẹp quá.
- Vậy sao? Đô đốc nghĩ xem, làm thế nào anh có được tôi đây?
Đô đốc chỉ vì một câu nói nhẹ nhàng thốt lên của nàng mà ngẩn ra.Trong đầu đã nghĩ tới chuyện mai mối trăm năm. Mỹ Linh mỉm cười lộ vẻ câu dẫn, rời đi.
Giữa bữa tiệc sang trọng, nàng là một biểu tượng của vẻ đẹp đầy cuốn hút, một sự kết hợp hoàn hảo giữa sự thanh lịch và gợi cảm.
Mỗi bước đi, mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt đều khiến người ta phải dừng lại, không thể không bị cuốn hút vào thế giới huyền bí mà nàng tạo ra.
Những gã đàn ông nhấp nhổm, háo hức nhìn nàng, nhưng tất cả đều biết rằng nàng không phải là một món đồ dễ dàng có được.
Một ánh nhìn từ nàng có thể khiến họ điên đảo, nhưng nàng cũng chỉ trao những ánh mắt đó cho người nàng muốn.
Nàng không tham gia vào đám đông nữa, lặng lẽ quan sát từng chuyển động của bữa tiệc.
Tawan đã có mặt, như một chiếc bóng, đứng cùng Lada ở một góc. Cả ba người đều hiểu rõ tầm quan trọng của buổi tiệc này.
Họ biết rằng đêm nay không chỉ là một buổi tiệc bình thường, mà là một cuộc chiến ngầm, nơi mà kẻ thắng sẽ là người kiểm soát quyền lực Thượng Hải.
Quảng Ling Ling xoay người, bước xuống bậc thang, từ từ tiến vào đám đông. Mỗi bước đi đều như thể đang xâm chiếm trái tim của những cô gái xung quanh.
Ling nổi bật với vẻ ngoài lịch lãm, quyến rũ đến khó tả. Mặc một bộ tây suit đen vừa vặn, được cắt may tinh tế đến từng chi tiết. Áo sơ mi trắng bên trong toát lên sự thanh thoát. Đôi giày da bóng loáng, điềm đạm và chuẩn mực, càng tôn thêm vẻ sang trọng.
Gương mặt với làn da sáng, hơi ngả sang màu olive, mang một nét thu hút tự nhiên.
Đôi mắt đen sáng, sâu thẳm như một hồ nước yên lặng, nhưng khi Ling cười, ánh mắt ấy lập tức trở nên rạng rỡ, cuốn hút đến mức làm mờ đi cả không gian xung quanh.
Đường nét hài hòa trên khuôn mặt, từ sóng mũi cao, thẳng cho đến đôi mắt mạnh mẽ, đều toát lên sự tự tin và quyến rũ.
Khi Quảng Ling Ling bước xuống, ánh mắt của Ling và nàng bất ngờ giao nhau. Những tia nhìn sắc lẹm không hề kém cạnh của Mỹ Linh khiến Ling Ling mỉm cười, Mỹ Linh cũng mỉm cười nhưng nụ cười đó chỉ kéo dài trong chốc lát.
Nàng không muốn để Ling nhìn thấy sự dao động trong mình, nàng muốn Ling tin rằng nàng đang hoàn toàn chiếm lĩnh cuộc chơi này.
- Chào cô Quảng.
Mỹ Linh tiến lại, giọng nói nhẹ nhàng, nhưng vẫn toát lên một sức mạnh khó cưỡng.
Quảng Ling Ling nhìn nàng, không đáp lời ngay lập tức. Nàng chỉ nở một nụ cười lạnh lùng rồi hướng mắt về phía ban nhạc đang biểu diễn.
- Chúng ta sẽ nói chuyện sau, tôi không thích ồn ào.
Ling trả lời, giọng điềm tĩnh, không hề có chút cảm xúc.
Mỹ Linh mỉm cười, không nói thêm. Nàng đã chuẩn bị sẵn kế hoạch cho mọi tình huống. Từ lúc bước vào phòng, nàng đã nhận ra rằng Ling không phải là kẻ dễ dàng bị đánh bại trong trò chơi này. Nhưng nàng cũng biết, mỗi người đều có điểm yếu, và đêm nay, điểm yếu của Ling sẽ là nàng.
Lúc này, các quan khách đã tụ tập xung quanh, bắt đầu câu chuyện về những cuộc làm ăn lớn, chính trị, và những cuộc giao dịch đen tối giữa các đế chế tài chính.
Trong không khí phức tạp đó, một bức màn bí mật đang dần được mở ra. Những cái tên lớn từ các tổ chức ngầm, các chính trị gia và quân nhân đang tề tựu tại đây, tất cả đều mang theo những âm mưu và tham vọng.
Trong căn phòng rộng lớn, ánh đèn mờ ảo chiếu xuống những chiếc bàn dài bày đầy những ly rượu hảo hạng, các món ăn được sắp xếp tinh tế đến từng chi tiết. Tiếng cười nói, tiếng chạm ly và những lời tán dương vang lên từ các nhóm người, nhưng ai cũng biết rằng đây không phải là một buổi tiệc vui vẻ thông thường.
Đây là một buổi tiệc của những người có quyền lực và tham vọng, nơi mà cái giá của sự mưu cầu quyền lợi có thể là tính mạng
Trong khi đó, phía dưới sảnh, một vài người đàn ông từ Nhật Bản đang say khướt. Lúc này, theo sự chỉ dẫn của Mỹ Linh, người của Ira đã sắp xếp một kịch bản, một tai nạn bất ngờ để lôi kéo sự chú ý của tất cả về phía những tên Nhật Bản này.
Những cái tên lớn sẽ không muốn bị liên đới trong một vụ tai nạn có thể khiến tình hình trở nên hỗn loạn, và đây chính là cơ hội để Mỹ Linh thực hiện bước đi tiếp theo của mình.
Ling đang nói chuyện với vài người đàn ông quyền lực, nhưng mắt luôn đảo qua lại, dường như không thể rời khỏi Mỹ Linh.
Ling cảm nhận được sự đe dọa trong ánh mắt của Mỹ Linh.
Và rồi, khi cuộc trò chuyện đang dần trở nên căng thẳng, một âm thanh vỡ vụn của kính vang lên. Một chiếc xe hơi của người Nhật bị lật ngay gần cửa chính, hai tên Nhật Bản say xỉn trong xe đã chết ngay lập tức. Đám đông hoảng loạn, tất cả sự chú ý đổ dồn về phía đó.
Nhưng trong khi mọi người đang xôn xao, Mỹ Linh lại điềm nhiên, không chút nao núng. Nàng quay đầu đi, lướt qua đám đông và tiến về phía phòng riêng của Quảng Ling Ling.
Bước chân nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, trái tim nàng như đang đập mạnh, nhưng nàng không để sự căng thẳng lộ ra ngoài.
Đêm nay, mọi thứ sẽ thay đổi.
Nàng đang đi thì quản gia gọi nàng từ phía sau.
- Cô Quảng dặn dò đưa cô vào phòng cô Quảng.
- Tôi tự đi , hãy chỉ đường giúp tôi
Mỹ Linh đi đến phòng Ling, nàng chột dạ vì tại sao Ling lại cho người mời nàng lên phòng.. ngay lúc này? Chẳng lẽ kế hoạch bị lộ?
Mỹ Linh gặp Ira đang lén lút ở hành lang.
- Đêm nay không thể hành động. Đi đi, chị có linh cảm không tốt.
Mỹ Linh sải bước , đứng bên ô cửa sổ , nhìn xuống đám đông đang tụ tập dưới lầu. Sự tĩnh lặng bao trùm căn phòng nơi nàng đang đứng.
Chỉ có tiếng thở đều đặn của chính nàng hòa cùng một chút gió lạnh xuyên qua cửa sổ.
Nàng đã chuẩn bị sẵn sàng cho kế hoạch của mình, từ lâu đã đoán trước được đêm nay sẽ có nhiều điều phải đối mặt.
Ira đứng gần bên, vẫn không thể rời mắt khỏi đám người dưới kia. Cảm giác căng thẳng trong không khí khiến cô không khỏi lo lắng, nhưng cũng không thể ngừng theo dõi từng cử động của Ling.
- Cô Quảng đến rồi, chị Orm.
Ira thì thầm, mắt nhìn theo bóng dáng của Quảng Ling Ling đang bước vào đại sảnh, đôi mắt sắc bén không lộ ra chút cảm xúc. Ling bước vào như một vị thần, lạnh lùng và tôn nghiêm. Từ ánh mắt cho đến dáng đi, nàng thể hiện rõ ràng một con người không dễ bị khuất phục.
Tawan và Lada đứng phía dưới, bàn tay vững chắc giữ lấy ly rượu, ánh mắt cũng không rời khỏi cô gái trên cao.
Họ đã thấy Mỹ Linh, họ biết việc nàng có mặt trong phòng Ling là ý của Ling, nhưng vẫn phải đề phòng.
Mọi người ở đây đều biết rằng Quảng Ling Ling chính là trung tâm của vũ trụ này, một con cá lớn mà ai cũng muốn câu.
Mỹ Linh cũng chỉ là một phần trong trò chơi tình ái của Quảng Ling Ling. Nhưng đêm nay, mọi thứ có thể thay đổi.
Ling bước đến bàn tiệc, nhận ly rượu từ tay một người phục vụ. Cánh tay nàng nhẹ nhàng nâng ly lên, chạm vào những người xung quanh, nhưng vẫn không quên hướng ánh mắt của mình về phía cửa sổ.
Mỹ Linh nhìn xuống từ trên cao, môi mỉm cười một cách tự mãn nhưng miệng thì dặn dò Ira đầy lo lắng.
- Cô ta thấy chị rồi, hủy bỏ kế hoạch, không chừng là bẫy trong bẫy.
Nàng hiểu rõ trò chơi này không đơn giản, nhưng chính điều này lại khiến nàng cảm thấy hứng thú. Nàng sẽ không để Ling dễ dàng vượt qua.
Ngay khi Mỹ Linh vừa đặt ly rượu xuống, một tiếng động khẽ vang lên phía sau, như có người đang rón rén đi đến gần.
- Đêm nay, có lẽ tôi không chỉ gặp em một lần, mà phải là nhiều lần.
Một giọng nói trầm ấm nhưng đầy quyền lực vang lên từ sau lưng. Mỹ Linh không quay lại, nhưng nụ cười trên môi càng thêm ẩn ý.
Nàng đã đoán trước người đó sẽ đến phòng ngay. Nên chưa hề động vào bất cứ thứ gì.. kể cả tập hồ sơ trên bàn.
- Quảng Ling Ling, chị gấp gáp có được tôi lắm rồi sao?
Giọng nói của Mỹ Linh lạnh lùng, nhẹ nhàng, nhưng cũng đủ khiến mọi người trong phòng phải chú ý. Ling chỉ mỉm cười, chỉ điềm tĩnh nhìn Mỹ Linh.
- Tôi không phải người dễ dàng tiếp cận đâu, Mỹ Linh. Nhưng ở Thượng Hải này... phụ nữ mà tôi muốn, đều phải có cho bằng được.
- Vậy... tôi sẽ là người phụ nữ đầu tiên ở Thượng Hải này, chị không thể có.
Mỹ Linh nghiêng đầu, đôi mắt ánh lên sự tò mò nhưng cũng đầy thách thức.
Nàng biết Ling không phải kẻ dễ dàng bị khống chế, nhưng chính vì thế mà cuộc chơi này mới thú vị.
Mỹ Linh không phải người chỉ muốn chiến thắng một cách đơn giản, nàng muốn mọi thứ phải có sự thách thức.
Ling tiến đến gần hơn, đôi mắt lúc này nhìn thẳng vào mắt Mỹ Linh. Một sự giao thoa kì lạ, như hai vũ công trên sàn đấu, chuẩn bị bước vào vũ điệu của số phận.
- Em hình như còn có trò muốn chơi với tôi hơn là... rên rỉ trên chiếc giường này?
Mỹ Linh chỉ cười, không vội trả lời. Nàng biết, đêm nay sẽ là một trận chiến không khoan nhượng, và tất cả sẽ được quyết định trong chính căn phòng này.
- Trò chơi? Tôi nhiều trò lắm, chỉ là... chơi với chị thì phải chơi trò cảm giác mạnh một chút.
Mỹ Linh vươn hai tay chỉnh lại cổ áo cho Ling.
Ling bất ngờ ôm lấy eo nàng kéo mạnh vào người mình, mạnh bạo áp môi lên môi nàng. Một nụ hôn đầy sự chiếm hữu, Mỹ Linh bạo dạn lòn tay vào ót cổ Ling, nàng miết môi mình vào môi Ling.
Chủ động len lỏi lưỡi cuốn lấy đầu lưỡi đối phương, Ling bất ngờ khi đột nhiên mình thành người bị động, Ling đê mê cả thần trí với kĩ thuật hôn của nàng. Cả người Ling nóng bừng, nàng vừa hôn vừa phát ra những âm thanh ư ử nhè nhẹ trong cổ họng.
Bên ngoài, chiếc xe hơi đỗ lại từ từ, ánh đèn phản chiếu lên bức tường, như báo hiệu cho một cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ.
Mỹ Linh thẫy đủ rồi liền đẩy mạnh Ling ra. Nàng đưa ngón tay cái lên chùi nhẹ vành môi mình.
- Ngọt không? Quà lần đầu gặp mặt cho chị đó.
- Tôi muốn em.
- Theo đuổi tôi đi. Tôi nói rồi, ở Thượng Hải này...
Nàng vuốt phẳng vai áo cho Ling.
- ....Trần Mỹ Linh là người phụ nữ.. chị muốn có thì phải chiều. Giường của chị đẹp đó nhưng muốn tôi nằm lên... đâu có dễ.
Mỹ Linh hôn nhẹ lên gò má Ling, nàng nhanh chân sải bước đi, từng bước chân vang lên nhẹ nhàng, như thể mọi thứ chỉ là trò chơi.
Nàng biết rằng Ling đã cắn câu, và chỉ cần tiếp tục đẩy mạnh trò chơi này, kết quả sẽ không thể nào khác ngoài thứ nàng muốn
Ling sờ nhẹ lên môi mình, nói với theo
- Tôi sẽ theo đuổi em.
Mỹ Linh bước ra khỏi phòng nàng cảm nhận thấy cái nhìn của Ling dõi theo mình.
Nàng không vội vã, từng bước đi nhẹ nhàng, như thể đang kiểm soát mọi tình huống. Nàng hiểu rằng khi đã chạm đến vạch xuất phát của trò chơi ái tình này, không thể dừng lại.
.....................................................
Mỹ Linh trở về nhà, đứng một mình trong một căn phòng nhỏ, nhấm nháp ly rượu đỏ, đôi mắt nhìn về xa xăm.
Nàng biết rằng nếu không có sự mạo hiểm, sẽ không có thứ mình muốn, hồ sơ mật và cái mạng của Quảng Ling Ling.
Bộ hồ sơ mà nàng bất chấp mọi giá để tìm kiếm bấy lâu đang ở trong tay Ling. Sự kiên nhẫn của nàng có thể đã kéo dài qua nhiều năm, nhưng giờ tiếp cận được Quảng Ling Ling , tất cả như thử thách nàng.
Quảng Ling Ling, mang vẻ ngoài lạnh lùng, ánh mắt không thiếu sự sắc sảo và tính toán. Liệu nàng có đủ bản lĩnh để đối đầu với nội tâm sâu xa của Ling?
Bất kể cách nào nàng cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho điều đó.
.........................................................
Trong khi đó, Quảng Ling Ling đang tiếp tục quan sát buổi tiệc từ một góc khuất, cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Cảm giác này không hề xa lạ, bởi Ling đã từng trải qua vô số cuộc đối đầu như thế.
Ling hít một hơi thật sâu, quay lại đối diện với Tawan và Lada.
- Cô Trần đang chơi trò tình ái, có lẽ cô ta khá tự tin.
Tawan không đáp lời ngay lập tức, mắt nhìn thẳng vào những vị khách đang tiếp tục nhập tiệc.
Tawan có vẻ khá tập trung vào những mối liên hệ ngầm giữa các đối tác, nhưng vẫn không thể không thừa nhận một điều.
- Mỹ Linh là một cô gái không thể xem thường. Thân thế bí ẩn.
Lada nhấp ngụm rượu khẽ nói.
- Cô Trần luôn có những con bài ẩn câu kéo bọn Nhật, hầu như ai bị câu kéo một thời gian sau đều chết thảm, Ling. Chúng ta phải cẩn thận, hồng nhan sẽ mang họa thủy.
- Ngoài là con nuôi của đại tướng thì Mỹ Linh cũng chỉ là phụ nữ chân yếu tay mềm. Hai người không cần lo quá.
Tawan và Lada, hai người bạn đồng hành của Ling, có mặt ở khắp mọi nơi trong buổi tiệc. Mặc dù họ đều hiểu rằng Ling đang muốn lao vào ái tình với Mỹ Linh, nhưng họ cũng không thể không cảnh giác với mọi động thái xung quanh.
Mỗi người trong số họ đều có những bí mật riêng, luôn có những kẻ thù ngầm mà không ai có thể đoán trước được.
Giữa dòng người đang trò chuyện, ánh sáng từ những chiếc đèn chùm chiếu xuống như vẽ ra những bóng hình ma quái.
Ling trầm lặng, đưa tay xoa xoa môi mình. Nghĩ tới nụ hôn cuồng nhiệt lúc nãy, nàng không giống bất cứ người phụ nữ nào... Ling đã trải nghiệm qua.
.........................................................
Một vụ nổ chấn động cách xa nơi diễn ra buổi tiệc làm vài tên đô đốc Nhật chết tan xương nát thịt.
Ling đứng trên lầu cao, khẽ mỉm cười trước khi tỏ ra hoảng loạn cho đúng quy trình.
Ling cầm lên một tấm ảnh, khẽ vuốt ve.
- Cha, mẹ. Con sẽ không tha cho tên Nhật nào, con mồ côi... cũng là do chúng nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro