
08.
"Kia có phải là thằng nhóc con ngoài gia thú ba năm trước được Âu gia nhận lại không?"
"Hình như là vậy...lúc nãy tôi có thấy nó đi bên cạnh đại tiểu thư."
"...Nhìn không giống chủ tịch cho lắm."
"Không được nói bậy! Ở đây tai mắt của hai nhà Âu Vương rất nhiều!"
Những lời châm chít bàn tán càng được đẩy lên đỉnh điểm hơn khi Luo Wen Jun được bố Âu đưa đến trước mặt bố Vương chính thức giới thiệu. Đây chính là muốn công khai ủng hộ Luo Wen Jun ngồi lên ghế thừa kế, không xem y/n ra cái gì.
"Đây là đứa con trai thứ của tôi. Năm nay nó cũng vừa vào Wellington."
"À..."
Âu gia cách làm việc đó giờ dù cho cá nhân có mở tiệc hay được mời tham dự bất kì bữa tiệc nào của các gia tộc khác cũng đều ngăn cấm Luo Wen Jun có mặt vì lo sợ người ngoài bàn tán về xuất thân thấp kém. Nhìn thấy thiếu niên trước mặt dáng người cao ráo, trưởng thành ngày càng ra dáng một đấng nam nhi, bố Vương chỉ thâm trầm suy nghĩ gì đó trong lòng không nói ra. Thế nhưng nghe nói tư chất không sánh bằng đứa bé gái kia...mối quan hệ cha và con gái bọn họ cũng không hòa hợp, đây rõ ràng là muốn công khai ủng hộ con trai riêng bên ngoài, đè bẹp năng lực giỏi giang của con gái chính thống...đưa cậu ta ngồi lên trên ghế gia chủ.
"Bố."
Vương Sâm Húc sau một lúc cùng y/n chào khỏi khách khứa cũng quay trở lại.
Bên cạnh còn có y/n thân mật trong tay nắm tay với mình. Vừa nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp tựa như một đóa mẫu đơn lành thục lại còn thân thiết như vậy với cháu trai mình, miệng người đàn ông liền không khỏi cười ha hả.
"Hai đứa nhỏ thực rất hợp đôi. Nên công khai chọn một ngày lành rồi thông báo cho toàn rồi chứ?"
y/n lay cánh tay người con trai ở bên cạnh, Vương Sâm Húc ngay lập tức hiểu ý mà cất lời.
"Bố, bọn con vẫn còn trẻ...con sẽ đợi hai năm y/n tốt nghiệp rồi mới kết hôn cũng không muộn. Còn nữa, con muốn học ở Wellington."
"Hả?"
Nghe thấy cậu không còn nằng nặc muốn cưới con gái nhà họ Âu, thậm chí còn muốn chờ đến hai năm nữa bố Âu tỏ ra vô cùng bất ngờ. Lúc ở nước ngoài, không biết là ai đã năn nỉ ông hàng tháng trời dang tay giúp đỡ chạy người đi thu thập mọi thông tin diễn ra hằng ngày của cô gái, một mực khẳng định ngay sau khi trở về Trung Quốc sẽ lập tức cưới cô. Vậy mà bây giờ lại gác lại chuyện này trong sự khó hiểu như vậy. Thế nhưng Vương Sâm Húc làm sao chịu để bản thân chịu thiệt thòi, cậu ta vốn đã tính toán kĩ càng rồi.
"Bố đừng lo lắng. Có con ở trường học, sẽ dễ dàng quản được phu nhân mình."
"Cái này..."
Phải đợi người đàn ông đắn đo suy nghĩ trong thời gian rất lâu, Vương Sâm Húc liền thuận thế ôm hôn y/n trước mặt thông gia hai bên. Trong những ánh mắt bàng hoàng và bất ngờ tột cùng của tất cả mọi người, thiếu niên không kiêng nệ cái gì mà cúi xuống thì thầm to nhỏ những lời đường mật lãng mạn vào tai mĩ nhân sắc nước hương trời đang đứng trong lòng.
"Bố thấy không, cô ấy là của con. Đợi tốt nghiệp rồi thì cũng vẫn là của con mà thôi..."
"Bố hiểu rồi."
Bước đầu thành công khuyên nhủ được thông gia của hai bên, y/n như trút bớt được một gánh nặng ngàn ký trong lòng.
Thế nhưng cô gái không thể biết được rằng, những cặp mắt sắc như lưỡi dao của Luo Wen Jun cùng với Park Jae Hyuk và Liu Qing Song ở phía xa đang hướng về mình mà phóng đến cực kì dọa người.
Những món ăn nhẹ đẹp mắt bắt đầu được người làm dâng lên, và những chai rượu vang cao cấp lần lượt được khui ra. Ngày hôm nay Vương Sâm Húc chính thức công khai bạn gái với toàn thế giới, mà người bạn gái này cũng chính là phu nhân tương lai của cậu ta.
"Chiếc đồng hồ Patek Philippe của tôi biến mất rồi!"
Zhang Zhao gương mặt hốt hoảng chạy khỏi nhà vệ sinh mà hét toáng lên. Làm cho cả một sảnh đường đông người đang hưởng thụ lại bị thảng thốt giật mình.
"Sao lại mất?"
"Tôi đi vệ sinh nên để tạm nó ở trên bồn rửa tay! Lúc xong xuôi thì đã không thấy nó ở đâu!"
Park Jae Hyuk đứng một bên cũng châm ngòi vào lửa.
"Những vị khách quý có mặt ngày hôm nay đều là nhà danh gia vọng tộc. Hơn nữa phòng vệ sinh dành cho khách cũng không cho phép người làm ra vào...kẻ đứng sau chỉ có thể là một con chuột nghèo hèn bên ngoài được dát vàng ăn trộm mà thôi."
Vương Sâm Húc lạnh lùng quay sang gật đầu với một người bảo vệ. Gã liền hiểu ý mà nhanh chóng tiến đến và kéo xếch Luo Wen Jun đi trong sự xem thường khinh bỉ của mọi người xung quanh.
"Cậu Âu, xin thứ lỗi."
"Muốn lục soát người tôi sao!? Tôi là con trai của chủ tịch Âu, các người lại nghi ngờ tôi!?"
y/n nhìn thấy tình hình này cũng không khỏi lo lắng, đứng ở một bên bứt rứt lên tiếng nói đỡ cho thiếu niên.
"Wen Jun không phải ăn cắp!"
"Em im lặng đi."
Vương Sâm Húc tức giận mắng cô một cái.
Ngay khi người bảo vệ lục soát ra được chiếc đồng đắt tiền của Zhang Zhao trên người Luo Wen Jun, tất cả khách mời có mặt lẫn y/n cũng bị làm cho một phen bất ngờ. Thiếu nữ chỉ đứng trời tròng như không dám tin vào mắt mình, lại bị Vương Sâm Húc đột ngột kéo vào trong lòng.
"Đứa em trai cùng cha khác mẹ của vợ tôi bụng dạ cũng thật là hèn hạ...con không muốn vợ của con phải sống chung dưới một mái nhà với cậu ta. Ông nội Âu à, hay là kể từ bây giờ hãy để y/n đến Vương gia ở chung với con đi."
"..."
"Dù sao vợ chồng con cũng cần phải bồi đắp tình cảm trước khi cưới mà."
Luo Wen Jun bần thần nhìn thấy vẻ mặt lạnh lẽo như băng của người mình thương hướng về, bỗng nhiên quỳ sạp đầu gối xuống trước mặt mỹ thiếu nữ, run rẩy cố gắng níu kéo sự tin tưởng chút ít trong ánh mắt tăm tối của cô.
"Chị! Chắc chắn là Vương Sâm Húc anh ta dở trò! Chị hiểu em như vậy, chị biết rõ em không phải loại người đó mà!"
"..."
Đứng trước sự việc xấu bất thình lình xảy ra như vậy, cô gái trẻ đến cả đứng cũng không vững. Thiếu niên bộ mặt ngoan ngoãn lúc nào cũng giống như một cái đuôi cún đáng thương bám theo cô, hóa ra phía sau lại là một thằng nhãi ranh côn đồ ăn cắp. Đứng bên cạnh Vương Sâm Húc nhìn thấy cô bị dọa đến sợ, liền dùng tay ôm đỡ lấy cơ thể mảnh khảnh.
"Bố, ông nội. y/n đã bị dọa sợ rồi...
Con đưa cô ấy về Vương gia trước..."
Còn chẳng thèm ở lại đợi tiền bối trả lời, Vương Sâm Húc liền kéo y/n ra khỏi sảnh tiệc.
Zhang Zhao nhìn thấy đôi uyên ương trẻ rời đi, lại nhìn thấy sự căm phẫn của Luo Wen Jun hướng về mình phát ra, âm thầm tạch lưỡi một cái. Mà chiếc Patek Phillipe vừa nói là biến mất, lại nằm gọn yên bình trong túi áo vest của cậu ta...
Món quà dành tặng nhân dịp lần đầu gặp mặt của Vương Sâm Húc dành cho Luo Wen Jun vẫn còn nhiều Vô số ở phía trước. Chờ đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro