Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Gai sen (P.2)

Trưa tĩnh lặng . Nắng ngày trải khắp cả những nương lúa , rọi bóng vào từng căn nhà . Làng Cầu không một tiếng động kể từ tiếng súng ấy . Người ta bàn tán , xì xào :

-Ấy , lại có người Cộng sản đấy 

- Chúng nó rượt súng rồi . Biết được có trốn kịp không ? 

-Mà súng nó nổ vào làng mình đấy . Có khi anh ấy lại chạy vào làng không ? 

-Chạy vào làng thì chúng nó đã làm ầm lên . Chứ không thì sao im tiếng thế . 

Làng vắng không một bóng ai . Giữa cái trưa hè oi ả của mùa hạ , bóng hai người trên con đường đất nhỏ . Sen vịn lấy tay anh Đảng viên , đỡ lên : 

-Anh này , anh phải giả là mình không bị sao chứ ? Đứng vững lên tí đi . Nặng quá tôi không đỡ nổi . 

-Tôi cố rồi , nhưng mà chúng nó bắn trúng chân rồi . Đau lắm chứ - Anh chỉ vào chân , nơi đang được che đi bằng đống lá của Sen . 

-Anh cẩn thận đấy . Lộ ra thì khổ , tai mắt chúng nó khắp nơi . Khéo đâu chúng nó lại xông ra bắt thì chết cả hai 

Hai người dìu nhau trên con đường đất , tiến dần vào căn nhà trước mắt mà Sen chỉ . Cô níu anh lại gần sân rồi kéo cổng đóng lại . Đoạn , cô mang gánh lá sen vào bếp rạ , nói nhỏ với anh : 

-Anh cố đi vào nhà , tôi tìm thầy cho , cố đợi đấy , đừng có đi đâu . - Cô lại kéo cổng ra ngoài . 

.... Một lát sau , Sen trở về cùng một người thầy thuốc già . Sen khẽ khép cánh cửa , mắt nhìn quanh một hồi : 

-Thầy ơi vào đi - Sen kéo tay người thầy lang vào 

Trong căn nhà nhỏ , Sen cùng thầy thuốc và anh Đảng viên ngồi . Ông thầy đặt bông gạc lên chân anh , bó lại rồi kê thuốc : 

-À cho tôi hỏi nhỉ ? Anh này có phải người Cộng sản không ? -Thầy thuốc liếc nhìn Sen 

-Dạ ..... đúng thầy ạ . Anh ấy trưa nay chạy qua làng mình . Cháu thấy nên cứu anh ấy . 

-À , cái rộ súng trưa nay đấy hả ? - Ông thầy nhìn anh 

-Dạ vâng ạ - Anh đáp lại 

-Thôi , tôi đi về đây , anh uống thuốc đều đặn đấy . 

-Ơ thầy , của anh ấy hết bao nhiêu con trả ạ ? 

-Tôi không lấy - Ông gạt tay - Người ta làm việc Nước , tôi giúp thôi . 

Ông thầy men lối ra cổng , để lại trong căn nhà hai người đang ngồi cùng . Gió trưa lại lộng . Gió hạ như mang cái nóng lại với con người . Mùi rạ phơi ngoài sân hòa vào gió , phảng phất đâu đó quanh làng . 

-Anh này , tôi giúp anh nãy giờ mà chưa biết tên anh đây đấy - Sen mỉm cười 

-Tôi tên Nghĩa , là Đảng viên 2 năm 

-Anh đã vợ con gì chưa ? - Sen với lấy nắm lá trong bịch thuốc 

-Tôi chưa cô ạ , tôi còn hoạt động cách mạng chứ . 

-Anh đấy , đến hai chục cái tuổi đầu mà vẫn chưa lo gì ? - Sen cười 

-Chẳng phải cô cũng thế à ? - Nghĩa đáp lại 

-Có anh đấy . Thôi uống thuốc đi cho khỏe . Nắng với nôi .... - Sen nhìn ra ngoài 

Nắng lại trải đậm . Cả làng Cầu như được mạ bạc dưới cái nắng chói chang của ngày hè . Trời xanh không một gợn mây , những dải mây bồng bềnh trôi trong gió , như chính tâm hồn Sen bây giờ , cô chợt xuyến xao , chợt có cảm giác lạ kì khi nhìn vào người đàn ông đang ngồi trước mắt cô đây . " Phải chăng ... đó là ?" - "Không" - Sen gạt phắt đi . "Đó chỉ là cái thiện cảm nhất thời về anh ta thôi . Cô không hề có tình ý với anh ta " . Sen đỏ mặt nhìn ra ngoài , nắng lại chói qua mắt cô . Hương sen như ngào ngạt quện bên sống mũi . Cô nhìn quanh , lại thỉnh thoảng liếc qua Nghĩa đang ngồi ở góc gian trên cái chõng cũ . Cứ như thế , chiều lại qua . Nắng tắt dần trên những hàng cây , cảnh vật chìm dần vào một màu tối đen . Sen nhìn ra ngoài : "Tối rồi" . Đúng lúc ấy , tiếng cổng mở ra , vọng vào giọng một người phụ nữ : 

-Sen ơi , bu về rồi đây 

                                                                            -Hết phần 2- 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro