Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần2

.
* * *

ả khiến cô nhớ đến người đại gia từng cứu con cô thoát chết khỏi căn bệnh tim khi vung cho cô tiền mổ và tiền thuốc 1 năm trước. Nhưng người đại gia kia trẻ hơn ả và phong độ hơn ả nhiều.

bỗng nhiên cô thấy vai ả rung lên, hình như ả khóc.

.............

Ánh nắng chiếu ngay đầu giường báo hiệu rắng mặt trời đã lên cao lắm rồi

Cô thức dậy, rụt tay khỏi à, nhìn ả, trông ả thật thánh thiện, ai ngờ lại lập dị, cô vuốt cái song mũi ả, cô hôn lên trán ả rồi mặc vội quần áo. Bỗng nhiên cô thấy buồn cười, và vui vui trong lòng, cô lấy bóp ả, bóp còn đúng 1 triệu. cô chần chừ và rút 500k. chỉ ru 1 người ngủ mà có 500k thì lời quá rồi.

Cô trở về căn nhà rách nát của mình. Ít ra thằng chồng khốn khiếp đó cũng để lại cho cô căn nhà này.con cô nằm đó, co ro, xanh xao, hơi thở yếu ớt

- con con, con à...

- ưm ưm ,dạ mẹ, mẹ về rồi hả?

- ừ, mày ăn gì chưa con?

- con nói mẹ bao nhiêu lần rồi, mày mày gì chứ..

- ừ, quên...

bao nhiêu năm sống với tên chồng vũ phu và rồi lăn lộn trong cái chốn ăn chơi đó nên cô quen cách nói chuyện đó rồi.

- mẹ...

- gì

- mẹ đừng lo tiền chữa bệnh cho con nữa, bệnh con hết chữa nổi rồi

- mày điên quá, mẹ có chết mẹ cũng không để mày chết đâu.

- Nhưng mình không có số tiền lớn như vậy để mổ đâu

- Mày nhiều chuyện quá đi, để từ từ mẹ tính, trẻ con nói nhiều quá!

.........

- mày phá giá nè - tiếng con Nhung con Huệ la hét, tiếng đánh đập

- .ư.. ư...

Cô nằm đó, chịu trận, tiền hôm qua cô tiêm thuốc cho con cô rồi. cô lết lết trên sàn bar, bao nhiêu ánh mắt nhìn cô, không ai đỡ lấy cô, rồi cô ngất đi...

.........

Tỉnh dậy, cô thấy mình nằm trong cái hẻm bên cạnh cái bar.chúng vứt cô như vứt những bịch rác quanh đây.

Cô thất thểu đi về, gặp ai cô cũng hỏi

- "đi" không anh hay đi không cô

- Trời , gớm quá đi, mấy tên bảnh bao gạt cô ra khi thấy những vết bầm tím trên mặt cô

Cô cười 1 cách đau đớn,cô mệt lả, cô ngồi bệt trên vệ đường. bọn chúng thật ác, chúng biết khuôn mặt làm nên tiền trong cái "nghề" của cô mà.

- 200 đi không ??? - giọng ai đó hỏi cô

- Đi đi ... - cô như con mèo vớ phải mỡ -... ơ ơ.. là cô à

- Có gì ngạc nhiên thế.

- ờ Không, "đi" ở đâu?

- Hỏi nhiều, lên xe...

ả đi 1 chiếc xế hộp bóng loáng màu đỏ chóe

- sao chiếc xe quen thế nhỉ - thoáng trong cô 1 hình ảnh hiện về

ả chở cô đến 1 căn nhà thật to

- ồ... nhà cô à

- ừ, thì sao nào??

- giàu như cô sao cô keo thế??

- bây giờ cô là gái bao hay là má tui mà nhiều chuyện thế hả ??

- ko trả lời thì thôi...xì - cô bĩu môi

ả dắt cô vào 1 căn phòng nhỏ nhắn, có vẻ như quá nhỏ so với cái nhà mà cô thấy khi ở bên ngoài, mọi thứ đều màu trắng, kể cả cái giường

- nằm xuống - ả nói

- gì nhanh vậy, cô không tắm à?

- tại sao phải tắm?

- vậy tôi tắm tý được không?

- tại sao cô phải tắm?

- cô thật lạ, cái nhà to thế này mà dắt tui vô cái phòng tý xíu này, rồi ko cho tắm?

- nằm xuống đi, tại sao tôi lại đưa con mụ nhiều chuyện thế này về nhà nhì?? - ả lấm bầm nói

- cô nói gì

- tôi nói cô câm đi- ả cáu

- ...

ả lấy trong tủ ra 1 cái hộp

- nhắm mắt lại - ả lôi ra 1 cây kẹp thật dài

- nè nè, cô đừng làm tôi sợ nha, hôm nay tôi chịu đau đủ rồi đấy - cô lo sợ, ko biết con mụ này định làm gì?

- không nhắm mắt thì thôi, nằm yên đó, đồ nói nhiều.

ả lôi ra 1 chai sát trùng, 1 bịch bông Bạch Tuyết

cô thở phù nhẹ nhỏm.ả lau vết thương cho cô, thật ân cần. cô nhìn ả, chợt mắt cô ướt, cô khóc... bao lâu rồi cô không được người khác chăm sóc.

- khóc gì khóc, bây giờ tôi mới biết không những cô nhiều chuyện mà còn mít ướt nữa nha - ả trợn mắt nhìn cô

- kệ tui, cái đồ ... vô duyên, tôi cảm động không được sao

- ...

- Hức hức - cô quẹt nước mắt , điệu bộ như trẻ con

- ... cô có người nhà không - ả chợt thở phì, có lẽ ả cố nén tiếng cười khi thấy điệu bộ của cô

- Có đứa con gái

- Cô có chồng hả? - ả mở to mắt ngạc nhiên

- Có mà bỏ đi rồi

- Sao bỏ? ả tò mò

- ...

- Không kể thì thôi...

- ... hắn biết tôi les ,lúc đầu hắn cũng yêu tôi lắm, nhưng tôi lấy hắn vì bố mẹ, rồi khi hắn phát hiện... hắn đánh đập tôi... ngày nào cũng vậy...

- Xong rồi... - ả cắt ngang, có lẽ ả không hứng thú với chuyện đó hoặc là ả không muốn nghe chuyện đau lòng

- Tôi đi dạo quanh đây được không ???

- ...

- Không nói là đồng ý à.

- Đi đi đồ mít ướt... - ả dọn dẹp bông băng mà ko nhìn cô

Hù...

- Tham quan xong chưa chị hai... xong rồi hả

- ừ, rồi, nhà rộng ghê

- tiền nè - ả chìa 200 ra cho cô

- ủa, đưa trước hả??

- kêu cầm thì cầm đi

- ừa... tiền mà, ngu gì không lấy - nói thì nói vậy nhưng khi cô cầm tiền, cô liếc liếc mặt ả, có cái gì đó ... khó hiểu

- nhà cô ở đâu

- hỏi làm gì?

- tôi đưa cô về

- ặc, không làm việc hả ? cô ngạc nhiên nhìn ả

- không, không hứng thú với đồ mít ướt và nói nhiều.

- vậy trả nè - cô chìa tiền trả ả

- lấy đi, tôi còn nợ cô 300 nữa , hôm bữa cô lấy có 500k à

- ồ, cô lạ thật, bao gái trả giá từng đồng thế mà...

- nhiều chuyện, lấy ví đi rồi về...

- ....

- .... - ả lấy chìa khóa, lửng thửng đi ra cửa, trong dáng ả thật cô đơn

- Nè...

- Gì nữa đây chị hai?

- Tối nay tôi ngủ với cô được không???

- Tôi không hứng- ả quay lại nhìn cô nghiêng nghiêng, hình như ả nghi ngờ điều gì đó

- Tôi không lấy tiền của cô - bỗng nhiên cô cảm thấy muốn ôm ả ngủ, rất muốn...

- Không hứng...

- Tôi ... trả ngược tiền lại cho cô.

- ...

- Sao sao???

- 500k chịu không- ả nheo mắt nhìn cô, đối với ả tiền chả là gì, nhưng tự nhiên ả hứng thú với cái trò này.

- 100k chắc giá, tôi còn 100 mai mua đồ nấu cơm cho con tôi ăn.- cô nhìn ả với con mắt tinh ranh

- ....

- Sao sao???

- Vô phòng đi đồ lắm chiêu.- đột nhiên ả nhoẻn miệng cười, có lẽ vì chưa bao giờ ả thấy tình huống kỳ lạ thế này, gái bao bao ngược lại khách.

- Haha... - đột nhiên cô cười lớn, có lẽ cô cũng mắc cười chính cái suy nghĩ ngược đời của cô.

ả dắt cô vào 1 căn phòng màu xanh nước biển đậm, căn phòng có 1 suối nước, bên dưới là 1 hồ cá chép, có 1 con cá chép rất to và những con cá con...

- trời... con cá mập mập này chiên xù ngon lắm à nha.

- ...

- tắm đi - cô nói với ả

- cô tắm trước đi...

- hôm nay tôi trả tiền, tôi là chủ, tôi nói cô tắm trước.

- ơ ... tắm thì tắm - ả đơ mặt ra, rồi như chợt hiểu, ả nhăn mặt lấy khăn đi tắm.

.........

Khi cô bước từ nhà tắm bước ra, cô thấy ả nằm đó, không mặc đồ, đắp mền ngang ngực và dang ngang hai tay nhìn cô lom lom.

- haha, cô làm gì vậy- ả phì cười

- thì cô trả tiền, tôi làm giống những gì tôi yêu cầu cô hồi đó- ả vẫn giữ tư thế đó, cứng đơ...

- bộ cô chưa bao giờ đi bao gái hả??? cô ngạc nhiên hỏi

- có

- bao nhiêu lần??

- lần với cô đó??

- ặc... haha... vậy là cô chưa biết gì về gái bao... và công việc của họ đúng không ??? - cô lăn lên nệm nằm cười

- biết... có nghe nói, nhưng... hôm đó tôi yêu cầu cô có thế thôi mà...

- trời... đối với chúng tôi thì không có lần nào hết, người trả tiền là vua... làm gì cũng được - cô bắt đầu dọa ả

- ơ ơ... vậy thôi... không chơi nữa... không cần đưa tiền cho tôi

- ế ế... quy luật thứ 2 của công việc là đã thỏa thuận thì phải làm... hehe

- tôi không chơi với cô nữa... - ả lo lắng

- hình phạt nếu không làm đúng thỏa thuận thì đền gấp 20

- ặc... trời... đắt thế.

- Nằm yên đó - cô quát lớn, cô hình như quên cả đau, hứng thú với trò đùa của mình

- Tôi không chịu - ả vùng người bật dậy

- Chạy đâu cho thoát - cô nhảy chồm tới đè lên người ả

- Thả ra - ả căng thẳng la lên

- Ngu sao thả, 1 con mồi ngon mà tốn có 100k ... haha... - cô cười khoái trá

- ... bọn... bọn đàn bà các cô, toàn dối trá và lừa lọc - khóe mắt ả ướt ướt, hình như ả sắp khóc

- Trời... bao nhiêu tuổi mà như trẻ con vậy - cô tròn mắt nhìn ả- rồi cô phì cười - tôi giỡn thôi cô nương, tôi không làm gì cô đâu...

- Thật không ... - ả chùi chùi khóe mắt

Bỗng nhiên cô thấy ả thật dễ thương, cô lấy tay lau lau những khóe mắt ả, cô hôn lên trán ả rồi ôm ả vào lòng.

- tôi ru cô ngủ nhé???

- ...

- Bình yên một thoáng trong tim em... - cô hát khẽ bài hát cô yêu thích

-Bỏ cái chân rsa khỏi người tôi đi nặng quá híc

- trời, rồi rồi, không nói sớm, làm tôi sợ cô chạy mất nên nằm đơ ra, mỏi lắm chứ bộ - cô cười cười chọc ả.

- thì xích ra đi, chui vào chăn đi, không thấy lạnh á, đồ da trâu...

- nhìn cô sang trọng lịch sự vậy mà nói chuyện mất lịch sự quá đi - cô càu nhàu, nhưng thật ra cô cũng vui, vì hôm nay ả rất quan tâm cô

- đổi nhạc đi, bài đó hát hoài

- hát hoài hồi nào trời ... - cô lồm cồm chui vào chăn

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: