▪ hai ▪
- một lần nữa, cung điện lung linh mờ ảo
- họ triệu em vào, diện kiến đức vua
- vì sao cha vua, con chẳng làm hoàng tử
- em chẳng biết, gã nào nói em hay
- gã đâu rồi nơi đây lạnh quá
- từng ánh nhìn như xuyên thấu lớp áo mỏng tanh.
- thói đời!
- họ hỏi em, vì sao yêu gã
- em thưa rằng, chẳng cần lý do
- họ lại nói cả hai không xứng
- em đáp lại, yêu cần xứng sao?
- họ đập bàn, thằng nhóc láo toét!
- em cuối đầu nuốt ngược nước mắt sắp rơi
- gã đây rồi bóng lưng to lớn
"chuyện của con, cha mẹ đừng xen vào!
con và em ấy yêu nhau một lời không đổi
xin hai người chấp thuận cho."
- họ lắc đầu, đuổi em khỏi nơi sáng
- lôi em vào, góc phòng tối đêm đen
- lạnh thật đấy dù sáng hay tối mờ
- gã đâu rồi, chân em lạnh buốt
- áo em mỏng lắm chẳng ấm là bao
- lê chân khỏi góc em à một tiếng
- thì ra lý do các cô gái mất tích là đây
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro