Chương 91
Ô Vân tửu phường hiên ngang trai trương.* (Một đám mây đen dày đặc)
*Đây là nguyên văn của tác giả/
Dương Thư Thanh và Tần Vương liền cùng nhau bàn bạc cách đối phó.
" Vương gia, vẫn không truy ra được chủ nhân giấu mặt phía sau của Ô Vân tửu phường sao?" Ấn đường Dương Thư Thanh nhíu chặt, khăn tay cầm trong tay cũng bị vò thành một mớ nhăn nhúm.
Trong lòng Tần Vương cũng vô cùng bực bội, trên khuôn mặt tuấn lãng hiện lên vẻ âm u, Thượng Vân tửu phường là túi tiền của hắn và Thư Thanh, có lợi nhuận hàng tháng của Thượng Vân tửu phường, nên nên những mặt kia của hắn vô cung dư dả.
Nhưng Ô Vân tửu phường vừa xuất hiện, trước cửa của Thượng Vân tửu phường liền vắng vẻ đến mức ngay bây giờ cũng có thể giăng lưới bắt chim, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy ngày, số rượu dưỡng sinh bán ra ngoài còn không đến mười vò, hơn nữa đó còn là do phú thương đến từ nơi khác mua.
Cứ tiếp tục như vậy, lợi nhuận của Thượng Vân tửu phường sẽ lập tức thâm hụt một khoảng lớn.
"Vẫn không, nhưng ta hoài nghi Tấn Vương"
Dương Thư Thanh nghe thấy Tần Vương hoài nghi Tấn Vương, chân mày nàng không tự giác nhíu lại một chút, từ ngày nàng ta nhanh tay hơn Khương Nịnh Bảo giành được phương thuốc sản xuất rượu này, nàng ta liền bảo vệ phương thuốc này vô cùng kín kẽ.
Ngay cả Tần Vương cũng không biết được.
"Thiếp thân cảm thấy có lẽ không phải là Tấn Vương, nếu là Tấn Vương, nhất định lúc vương gia ra mặt can thiệp, hắn sẽ xuất hiện." Dương Thư Thanh do dự một chút, sau đó nói ra ý kiến của mình, kỳ thật nàng ta đã chọn được người khác để hoài nghi.
Đối với Tấn Vương, Dương Thư Thanh còn hiểu hắn hơn Tần Vương rất nhiều.
"Nếu không phải Tấn Vương, có thể nào là Đinh Quốc Công không?"
Mày Tần Vương liền nhăn lại, trên mặ cũng vô cùng bực bội, chỉ cần nghĩ đến tháng này hắn bị tổn thất đến mấy chục vạn lượng lợi nhuận thấm chí còn có thể trăm vạn, trong lòng hắn liền có cảm giác như bị khoét mất 1 miếng thịt, đau đớn không thôi.
Dương Thư Thanh mím môi, nói ra hoài nghi của nàng ta: "Ta cảm thấy nhất định có quan hệ với Định Quốc Công phủ, chẳng lẽ Vương gia đã quên người đứng sau cho quán trà Tấn Giang chính là Định Quốc Công?"
Kỳ thật trong lòng nàng ta càng có xu hướng nghiêng về phía Khương Nịnh Bảo.
Kiếp trước, phương thuốc ủ rượu dưỡng sinh là của Khương Nịnh Bảo, còn đời này, phương thuốc đó bị nàng ra tay cướp mất trước, chuyện này không có người nào khác biết được nhưng Dương Thư Thanh vẫn không nhịn nổi có chút chột da.
Tần Vương nghe vậy thì trong lòng liền căng thẳng.
"Nếu là Định Quốc Công, thì mọi chuyện lại có chút phiền rồi."
Khuôn mặt Dương Thư Thanh trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi mang theo ý hận nói: "Quả thực là phiền toái, Vương gia, ngài không nhìn thấy đối phương đặt tên là Ô Vân tửu phường sao, không cần ai nói thì người sáng suốt đền có thể nhận ra được cái tên đó đang muốn nhắm vào Thượng Vân tửu phường mà, quả thực là khinh người quá đáng."
"Vương gia, chúng ta không thể ngồi chờ chết như vậy, dù sao cũng không ai biết được chủ nhân thực sự của Ô Vân tử phường là ai, vậy chúng ta ra tay trước chiếm thời cơ, phá nát Ô Vân tửu phường."
Vừa nghĩ đến mấy chữ Ô vân tửu phường này, lòng Dương Thư Thanh liền không thoải mái.
Mây đen mây đen*.... Vừa nghe liền không may mắn
*Ô vân là mây đen
Đáy mắt Tần Vương liền hiện lên một tia ác độc:" Thư Thanh, nàng nói rất đúng, nếu đối phương không tiết lộ chỗ dựa sau lưng, chúng ta liền coi như không biết, ta sẽ âm thầm phái người đến phá nát Ô Vân tửu phường."
Nhưng Dương Thư Thanh lại không hề vui vẻ như tưởng tượng.
Chỉ cần đối phương vẫn còn giữ phương thức ủ rượu trong tay một ngày nàng ta liền không thể yên tâm một ngày.
"Vương gia, ngài điều tra một chút xem sư phụ ut rượu là ai, biết được đó là ai liền lập tức giết chết, ta không tin trong thời gian ngắn như vậy bọn họ còn có sư phụ nào dám đến làm việc cho Ô Vân tửu phường nữa."
Nếu không có cách nào trị tận gốc chỉ có thể trị phần ngọn trước. Dương Thư Thanh không hổ nữ chủ tàn ác nhẫn tâm, tuy nói đến việc giết người nhưng không hề chớp mắt chút nào.
Tần Vương gật gật đầu, trong đáy mắt hắn liền hiện một tia sát khí, chuyện này không cần Thư Thanh nhắc nhở, hắn cũng sẽ giết chết sư phụ ủ rượu cho Ô Vân tửu phường một khi điều tra ra được.
"Thư Thanh, rốt cuộc phương pháp ủ rượu thuốc của nàng sao có thể bị lộ ra ngoài, nàng đã nói cho ai biết hay là do trong đám sư phụ ủ rượu của tửu phường có nội gián?"
Tần Vương chỉ cần nghĩ đến chuyện phương pháp ủ rượu dưỡng sinh giá trên trời đến hắn cũng không biết, nhưng chủ nhân bí ẩn đứng sau màn của Ô Vân tửu phường lại biết vô cùng rõ ràng, trong lòng hắn liền không thể nào thoải mải, thậm chí còn có chút âm thầm oán trách Dương Thư Thanh.
Dương Thư Thanh cũng không biết suy nghĩ trong lòng Tần Vương, khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta nghe xong liền lạnh đi.
"Vương gia, phương thuốc ủ rượu dưỡng sinh chỉ có ta nắm giữ, sau khi có được phương pháp ủ rượu cổ truyền này, ta liền ghi nhớ kỹ, sau đó liền tiêu hủy phương thuốc này, nhất định sẽ không còn ai biết được."
"Sư phụ ủ rượu của tửu phường cũng không biết được toàn bộ phương thuốc, vào thời điểm bịt kín nắp vò rượu quan trọng nhất ta sẽ cho thêm vào đó mấy loại nước thuốc, nước thuốc này, ta cũng không nhờ người khác làm, đó đều do ta dựa theo tỷ lệ nhất định tự mình ngâm, cho chắc chắn không có khả năng phương thuốc này bị lộ ra ngoài."
"Ta có chút hoài nghi phương pháp ủ rượu thuốc cổ truyền này không phải là duy nhất."
Suy đoán này khiến Dương Thư Thanh cảm thấy thất bại không thôi, rõ ràng kiếp trước Khương Nịnh Bảo dựa vào phương thuốc ủ rượu cổ truyền này mà vô cung thuận lợi, căn bản không hề xuất hiện chuyện gì như bây giờ.
Đến phiên nàng ta, lại cố tình lộ ra mất như vậy.
Trong lòng Dương Thư Thanh không nhịn được oán hận ông trời bất công, bất luận là kiếp trước hay kiếp này, ông trời vẫn luôn thiên vị đứng về phía Khương Nịnh Bảo.
Tần Vương nghe thấy Thư Thanh nói như vậy, cũng bắt đầu giống Dương Thư Thanh nghi ngờ còn có những người khác cũng có được phương pháp ủ rượu cổ truyền này, nghĩ đến chuyện này càng khiến sắc mặt Tần Vương càng khó nhìn hơn.
Thượng Vân tửu phường chính là một con gà mái đẻ trứng vàng. Nhưng nay phương pháp ủ rượu lại không phải chỉ có mình bọn họ, khiến cho bọn họ hết sức bị động, lúc này dù cho có phá nát Ô Vân tửu phường cũng vô dụng, vừa nhìn liền biết đối phương muốn nhắm vào bọn họ vì thế nhất định sẽ không chịu để yên như vậy.
"Thư thanh, nếu không, chúng ta cũng giảm giá rượu dưỡng sinh của mình?"
Tần Vương lúc này đã tâm phiền ý loạn liền đưa ra một chủ ý nát như vậy.
Sắc mặt Dương Thư Thanh trầm xuống, trong lòng liền thầm mắng Tần Vương một câu ngu xuẩn, chẳng trách kiếp trước hắn ta lại bại trong tay Tấn Vương, càng ở chung nhiều với Tần Vương này, càng cảm giác được sự chênh lệch của hắn và Tấn Vương.
"Vương gia, không thể giảm giá, rượu dưỡng sinh vốn dĩ chính là một món hàng hiếm lạ, một khi chúng ta bắt đầu giảm giá Ô Vân tửu phường nhất định sẽ bắt đầu lao vào cuộc chiến giảm giá tiếp tục một lần lại một lần thì cũng chỉ khiến cho người khác được lợi nhiều hơn thôi."
"Huống hồ, rượu dưỡng sinh này cũng sản xuất không tốt, phú thương từ nơi khác đến kinh thành rất nhiều, chúng ta không cần lo bán không được nhưng có khả năng là một tháng sẽ không bán được nhiều như trước kia."
Khuôn mặt tuấn tú Tần Vương âm trầm như nước.
"Vậy nên làm sao bây giờ?"
Dương Thư Thanh trầm mặc, kỳ thật nàng ta cũng không có biện pháp nào tốt cả, khí thể của Ô Vân tửu phương vô cùng rầm rộ lớn mạnh, đặc biệt chuyện định giá cả ngay từ đầu, khiến cho nàng ta cũng không thẻ không hoài nghi có phải Khương Nịnh Bảo cũng đột nhiên trọng sinh trở lại giống nàng ta hay không.
Giả rượu dưỡng sinh của Ô Vân tửu phường này, Dương Thư Thanh vô cùng quen thuộc, quen đến mức khiến nàng ta hãi hùng cùng khiếp vía.
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến nàng ta hoài nghi Khương Nịnh Bảo.
Càng làm cho Dương Thư Thanh lo lắng hơn là nàng ta từng hứa hẹn lấy ra một phần lợi nhuận hàng tháng làm tiền trợ cấp, nếu không may bại lộ chuyện nàng ta vẫn luôn lừa gạt....
Dương Thư Thanmh không thể không lo lắng suốt ruột.
......
Khương Nịnh Bảo không biết Dương Thư Thanh thế nhưng hoài nghi Ô Vân tửu phường phía sau màn chủ nhân là nàng, nếu biết, khẳng định sẽ cảm thấy không còn gì để nói nữa, sức tưởng tượng của Dương Thư Thanh này cũng quá lớn rồi.
"Phu nhân, Ô Vân tửu phường bị người khác phá hủy rồi."
Xuân Nhạc vừa bước vào đã vô cung hứng thú vội vàng báo lại tin tức này cho Khương Nịnh Bảo, KNB đang cho Kỳ ca nhi uống sữa, nghe thấy Xuân nhạc nói chuyện cũng không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Xuân Hỉ đứng bên cạnh cũng cảm thấy vô cùng hứng thú.
Đã nhiều ngày, các nàng đều vô cùng chú ý đến chuyện cạnh tranh của Thượng Vân tửu phường.
"Trước cửa Thượng Vân tửu phường bây giời có thể giăng lưới bắt chim, người mua thì ít ỏi cũng không có mấy ai, xe ra rốt cuộc Tần Vương nhịn không được nưa ra tay rồi." KNB cười khanh khách nói.
"Chuyện này nô tỳ cũng không biết rõ lắm, tuy nhiên sau khi Ô Vân tửu phường bị người ta phá hủy, mọi người lại phát hiện truong tưu phường vậy mà lại không hề cất bất cư một vò rượu nào. cho đến khi gần buổi trưa, thì có người vận chuyển rượu dưỡng sinh này đến, chưỡng quầy và tiểu nhị Ô Vân tửu phường liền trực tiếp bán rượu dưỡng sinh ngay trước cửa tửu phường đã bị phá hủy."
Xuân Nhạc mặt mày tràn đầy hưng phấn kể lại, nàng thật sự vô cùng bội phục chủ nhân bí mật của Ô Vân tửu phường.
KNB phụt cười một tiếng.
"Xem ra chủ nhân của Ô Vân tửu phường, đã sớm đoán được chuyện sẽ có ngày tửu phường bị đập nát, nên đã phòng ngừa cẩn thận chu đáo rồi."
Xuân Nhạc gật đầu một cài thật mạnh, trên khuôn mặt xinh đẹ của nàng đều là vẻ vui sướng khi người gặp họa, Xuân Hỉ đứng bên cạnh cũng cười nói:" Chuyện này sợ là phải khiến cho Dương trắc phi và Tần Vương gia sắp tức chết rồi."
KNB nghe vậy khóe miệng liền nhếch lên, ôn nhu vỗ nhẹ một cái lên Ky ca nhi đã ăn uống no nê, sau đó đạt hắn lên trên giường nhỏ mềm mại, lại bế Lân ca nhi lên để cho hắn ăn.
Lúc này, ở cửa truyền đến một loạt âm thanh, một thân ảnh cao lớn đĩnh bạt bước vào, sau đó vòng qua bình phong đi đến chỗ có chậu than trong nội thất.
Xuân Nhạc thấy Định Quốc Công đã trở về, liền bội vàng lui đi ra ngoài với Xuân Hỉ
Khương Nịnh Bảo hướng về phía Định Quốc Công Tạ Hành lộ ra một mạt xán lạn tươi cười, này cười minh diễm bắt mắt, Định Quốc Công đáy mắt xẹt qua một mạt lưu quang, tâm đột nhiên nhảy một chút, lãnh ngạnh anh tuấn khuôn mặt không tự giác hiện lên một tia ôn nhu.
Hắn đi nhanh tiến lên ngồi ở bên người nàng, ánh mắt vừa lúc rơi xuống nàng trước ngực rộng mở vạt áo lộ ra một mạt đẫy đà thượng, chợt trở nên cực nóng lên, hắn hô hấp hơi hơi một xúc.
Khương Nịnh Bảo gắt gao ôm mút vào cực kỳ hung ác Lân ca nhi, Quốc Công gia cực nóng ánh mắt tựa hồ muốn đem nàng cả người bỏng cháy, thân mình hơi hơi run rẩy một chút, kiều mỹ động lòng người gương mặt nhiễm một mạt diễm lệ đỏ ửng.
Mỗi lần Định Quốc Công nhìn đến nàng uy nãi khi, kia cực nóng nóng bỏng ánh mắt lệnh Khương Nịnh Bảo cả người nóng lên, tựa hồ chỉ cần một cái đụng chạm, nàng liền sẽ xụi lơ xuống dưới.
Không khí trong nháy mắt trở nên ái muội kiều diễm.
"Nịnh Bảo, ta tra ra Ô Vân tửu phường phía sau màn chủ nhân." Định Quốc Công thanh âm trầm thấp ám ách.
Khương Nịnh Bảo nghe vậy trừng lớn đôi mắt, nháy mắt đem về điểm này kiều diễm vứt chi sau đầu, vội vàng hỏi: "Quốc Công gia, ngươi đừng điếu ta ăn uống, chạy nhanh nói, ta muốn biết rốt cuộc là ai như vậy lợi hại, thế nhưng bắt được Dương Thư Thanh ủ rượu phương thuốc cổ truyền."
Định Quốc Công khóe miệng hơi hơi nhếch lên, ánh mắt từ nàng tuyết trắng đẫy đà dời đi, đem nằm trên giường trợn tròn mắt không khóc không nháo Kỳ ca nhi ôm vào trong ngực, động tác mềm nhẹ đong đưa.
"Là Cảnh Dực."
Khương Nịnh Bảo kinh ngạc, thế nhưng là Tạ Cảnh Dực, này...... Này quá không thể tưởng tượng, nàng vẻ mặt cổ quái lẩm bẩm nói.
"Chẳng lẽ Dương Thư Thanh từng đã nói với Cảnh Dực dưỡng sinh rượu ủ rượu phương thuốc cổ truyền?"
Định Quốc Công lắc đầu, đạm thanh nói: "Không phải, ta trước khi đến đây hỏi qua Cảnh Dực, hắn nói, Dương thị được đến ủ rượu phương thuốc cổ truyền sớm tại nàng nhớ kỹ sau, liền thiêu hủy."
Khương Nịnh Bảo vừa nghe, trong lòng một trận ảo não, nàng thế nhưng đã quên việc này, giống như trong sách có ghi quá việc này, vì phòng ngừa bí mật tiết lộ, Dương Thư Thanh cách làm cực kỳ cẩn thận, liền tửu phường ủ rượu sư đều chỉ nắm giữ phương thuốc cổ truyền một bộ phận, quan trọng nhất một bước đều là Dương Thư Thanh chính mình động thủ.
"Xem ra là Cảnh Dực không biết từ nơi nào được đến giống nhau như đúc ủ rượu phương thuốc cổ truyền."
Dương Thư Thanh nghĩ đến Tạ Nhị phu nhân trước mặt mọi người quỳ xuống bức bách Tạ Cảnh Dực sự, trong lòng đột nhiên hiện lên một ý niệm, liền nàng đều có thể đoán được là Dương Thư Thanh bút tích, không có đạo lý làm nam chủ Tạ Cảnh Dực tra không đến.
Quảng cáo
Đặc biệt là Tạ Cảnh Dực hiện tại vẫn là cấm vệ quân thống lĩnh, pha đại Càn Nguyên Đế tín nhiệm.
Tra điểm này việc nhỏ dễ như trở bàn tay.
Xem ra nam chủ quang hoàn cũng không dung khinh thường, Tạ Cảnh Dực này vừa ra tay, liền thẳng chọc Dương Thư Thanh tâm oa tử, túi tiền tử, này ủ rượu phương thuốc cổ truyền là Dương Thư Thanh trừ bỏ trọng sinh cái này bàn tay vàng ngoại, một cái khác quan trọng nhất bàn tay vàng.
Nam nữ chủ đối thượng, không biết hươu chết về tay ai.
Rốt cuộc ai vận thế càng cường.
Dương Thư Thanh rất là chờ mong.
"Ân, việc này Hoàng Thượng cũng biết hiểu, ngầm đồng ý Cảnh Dực động tác." Định Quốc Công trở về một câu, nhìn đến Khương Nịnh Bảo uy no rồi Lân ca nhi, thu nạp trước ngực xiêm y, che khuất kia một mạt cảnh xuân, ánh mắt hơi hơi tối sầm lại.
Khương Nịnh Bảo giả vờ không có chú ý tới hắn tầm mắt, từ nàng ra ở cữ sau, có lẽ là nghẹn lâu lắm, Định Quốc Công buổi tối đều nháo đến nàng thẳng xin tha, nàng đem Lân ca nhi ôm vào trong ngực hống.
Hai cái tiểu gia hỏa thập phần ngoan ngoãn.
Hết sức chọc người yêu thích.
Tạ lão phu nhân thích nhất mỗi ngày cùng hai cái tiểu gia hỏa đậu thú.
"Không biết Tần Vương cùng Dương Thư Thanh có thể hay không nghỉ ngơi sinh rượu hàng giới bán ra?" Khương Nịnh Bảo cười ngâm ngâm nói, ngữ khí khó nén một tia vui sướng khi người gặp họa.
Định Quốc Công nhìn thấy nàng dáng vẻ này, đáy mắt hiện lên một tia ý cười.
"Khó nói, dưỡng sinh rượu có thể cất vào hầm, cất vào hầm càng lâu, dưỡng sinh hiệu quả càng tốt, Dương thị sẽ không bỏ được hàng giới bán ra, nhưng Tần Vương liền không nhất định, hắn yêu cầu đại lượng tiền tài."
Khương Nịnh Bảo gật gật đầu: "Đến lúc đó bọn họ phỏng chừng sẽ xuất hiện khác nhau." Dừng một chút, nàng nhớ tới mặt khác một sự kiện, ngữ khí rất là tiếc nuối nói, "Chính là cứ như vậy, Thượng Vân tửu phường tháng sau sợ là sẽ không lấy ra một thành lợi nhuận làm tiền an ủi."
Định Quốc Công thần sắc nhàn nhạt hỏi: "Từ Thượng Vân tửu phường năm trước tuyên bố lấy ra một thành lợi nhuận tìm đường chết đi chiến sĩ người nhà tiền an ủi sau, Nịnh Bảo, ngươi cũng biết Binh Bộ Thượng Thư này mấy tháng thu được tiền bạc có bao nhiêu?"
Khương Nịnh Bảo sửng sốt.
"Nhiều ít?"
"Trừ bỏ tháng thứ nhất một ngàn lượng, dư lại mấy tháng đều không có vượt qua một ngàn lượng, Dương thị cùng Tần Vương đem mỗi tháng sổ sách đưa cho Binh Bộ Thượng Thư xem qua, ' chứng minh ' bọn họ xác thật kiếm lợi nhuận không nhiều lắm."
Định Quốc Công ngữ khí không có một tia phập phồng.
Thượng Vân tửu phường lợi nhuận sao lại như vậy một chút, Tần Vương thế lực khuếch trương nhanh như vậy, Thượng Vân tửu phường cái này túi tiền tử công không thể không, Dương thị cùng Tần Vương ở làm giả trướng lừa gạt bọn họ.
Chỉ là bởi vì ủ rượu phương thuốc cổ truyền bảo mật duyên cớ, bọn họ nói dưỡng sinh rượu dùng dược liệu trân quý, phí tổn cực cao, bọn họ cũng không thể không tin tưởng, chẳng sợ trong lòng hoài nghi, cũng tìm không được chứng cứ.
Nhưng là Định Quốc Công từ con nuôi nơi đó biết được dưỡng sinh rượu chân thật phí tổn sau, đã suy tính ra Thượng Vân tửu phường mỗi tháng lợi nhuận ít nhất thượng trăm vạn lượng bạc trắng.
Trừ bỏ phí tổn, ít nhất có trăm vạn lợi nhuận.
Cũng khó trách Tần Vương cùng Dương thị sẽ luyến tiếc.
"Mỗi tháng liền lấy ra như vậy điểm bạc, còn không bằng không có."
Khương Nịnh Bảo cái này hoàn toàn hết chỗ nói rồi, nếu không muốn lấy ra chân thật một thành lợi nhuận tìm đường chết đi chiến sĩ người nhà tiền an ủi, không có người ta nói nàng, nhưng là Dương Thư Thanh đã muốn thu mua nhân tâm, còn muốn thanh danh, liền giở trò bịp bợm, này Dương Thư Thanh cách làm thật là cách ứng.
Ở kinh thành, bình thường trang sức cửa hàng một tháng lợi nhuận đều có vài ngàn lượng.
Càng đừng nói giá trên trời dưỡng sinh rượu.
Đặc biệt là hiện tại Tạ Cảnh Dực còn biết được ủ rượu phương thuốc cổ truyền, này phí tổn là nhiều ít, Quốc Công gia sợ là trong lòng hiểu rõ.
Khương Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công ở trong phòng nói chuyện, không nghĩ tới Dương Thư Thanh chính tính toán tới cửa ' bái phỏng ' nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro