#2
Một thân ảnh nhẹ nhàng vào căn biệt thự cổ kính, thêm một vài động tác liền thành thục phá khoá, đẩy cửa bước vào trong. Nhiệm vụ lần này của Nhược Huyết Ly vô cùng biến thái, là đi ăn trộm miếng ngọc bội từ thời Hoàng của nam nhân siêu cấp bí ẩn Tiết Triệt, sư phụ từng nói kẻ nào từng nhìn thấy mặt hắn liền bị hắn thủ tiêu.
Cô nhanh chóng đi từ phòng này đến phòng khác, cuối cùng tìm thấy ngọc bội phát ra ánh lam nhạt, mờ mờ ảo ảo như không thuộc về thế giới phàm tục ở căn phòng cuối cùng...
Huyết Ly bước tới thật gần vật kia, tưởng chừng như vươn tay liền chạm vào được...một bước...hai bước... "Ầm" chiếc lồng sắt trên cao thả xuống, nhanh chóng khoá chặt mọi chuyển động của cô, tiếp đó là tiếng giày da thong thả nện lên mặt sàn, tiến tới gần. Này, đừng có nói với cô đây là tên siêu cấp biến thái Tiết Triệt, ai gặp hắn sẽ bị hắn chém, Nhược Huyết Ly ơi, ngươi tiêu đời rồi...
Tóc đen tuỳ ý che phủ khuôn mặt, lộ ra môi đỏ mọng hơi mím lại, Huyết Ly muốn giết chết mình, tay phải hơi vung lên liền bị bàn tay mạnh mẽ bên ngoài kéo lại, trong lòng cô thầm sửng sốt, bên ngoài là lưới điện bao quanh, hắn là vì sao mà chưa bị giật chết đi...
"A! Đồ bệnh hoạn, anh tiêm cái gì vào cơ thể tôi..." Cơ thể cảm thấy nhói đau, một vật nhọn đâm vào mu bàn tay, hắn nâng chiếc cằm tinh xảo, giọng nói âm trầm như đến từ địa ngục "Sủng vật mới...thật đẹp."
Sau đó Nhược Huyết Ly liền trực tiếp ngất đi, sáng hôm sau tỉnh dậy cơ thể đau đớn, thắt lưng nhức mỏi đã gián tiếp nói cho cô biết tối qua cô và Tiết Triệt đã xảy ra loại chuyện thô bỉ như thế nào...cô nhất định phải trốn khỏi nơi này, trở về tổ chức.
"Ầm" Cửa phòng bị người nào đẩy ra, một thân vest, bộ dáng chỉnh tề đối lập với cô gái loã thể trên giường, Huyết Ly lập tức dùng chăn bông che lại cơ thể vô vàn dấu hôn xanh tím thì nghe thấy hắn ra lệnh "Thắt cà vạt cho tôi."
Cô liều mạng lắc lắc cái đầu nhỏ, nhưng nhìn thấy ánh mắt của hắn liền cụp mắt, uể oải đứng lên rồi nhu nhược ngã xuống giường lớn. Tiết Triệt ôm lấy thân thể nhỏ bé mềm nhũn, cô như thế này làm hạ thân của hắn không kìm được mà dựng đứng.
Hắn vào một căn phòng, không nói hai lời liền trói chặt tay cô lại, cố định trên đỉnh đầu, lôi trong tủ ra viên con nhộng màu đỏ, trực tiếp nhét vào âm đạo sưng tấy. Còn bản thân thì nhàn nhã cởi quần áo, nhìn sự thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ nhắn. Đôi mắt ướt át ngập nước vì tác dụng của thuốc, nhưng tia quật cường trong mắt vẫn chưa biến mất. Hắn chưa bao giờ muốn kiên nhẫn với ai nhưng đối với cô Tiết Triệt muốn cô phải khuất phục, hắn mới chính là chủ nhân của cô. Tiết Triệt vẫn chưa biết tên cô, vì Nhược Huyết Ly là sủng vật của hắn... Ngón tay thon dài nắm lấy cằm nhỏ của cô, lực đạo không hề nhỏ, đau đến mức cô mở đôi mắt mơ hồ nhìn hắn, thì nghe được :" Em tên gì?"
Nhược Huyết Ly quay mặt đi, tránh né câu hỏi của hắn nhưng lại không biết bản thân đã chạm đến giới hạn của Tiết Triệt...
Hắn nâng hai chân cô lên, mãnh thú mạnh mẽ xông vào, lực không hề nhỏ, tuy đã có xuân dược nhưng cơ thể cô vẫn không thừa nhận được sự thô bạo của hắn, bụng dưới cơ hồ muốn vỡ tan. Huyết Ly cắn môi dưới, khoé môi vương chút máu đỏ loang lỗ, hắn cắn cắn vành tai cô, ma mị nói : " Kêu lên ! Tôi muốn nghe, còn nữa môi em xinh đẹp như vậy, không cho phép cắn." Tiết Triệt cúi người, hôn lên môi cô, vị máu nhàn nhạt lam tỏa trong khoang miệng. " Thật thơm."
Tiết Triệt đâm mạnh vào trong, mỗi cú thúc đếu chạm đến cổ tử cung của cô, Nhược Huyết Ly đau đớn đến ngất đi, cô căn bản là không chịu nổi hắn. Không biết đêm đó hắn đã hành hạ cô bao nhiêu lần, đến khi ga giường hỗn loạn dâm thuỷ cùng tinh trùng, còn có máu đỏ tươi...
Huyết Ly bắt đầu trở thành con mồi của sói, ban ngày có thể miễn cưỡng xem là được yên bình...chỉ có khi màn đêm buông xuống, loài sói bắt đầu màn săn mồi... Điên cuồng. Thác loạn.
Nếu mọi người yêu thích đoản nào thì nhớ vote nhiệt tình.
Vì đoản nào có nhiều lượt bình chọn nhất thì sẽ được tớ viết thành một truyện hoàn chỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro