Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

shot

24.05.23

---

'Từ công thức tính công suất hao phí trên, cho thấy: để làm giảm đi công suất hao phí thì người ta tìm cách nâng cao hệ số công suất.
Và trong thực tế, người ta không sử dụng những thiết bị mà có hệ số công suất cosφ < 0,85...'

"mệt chết người rồi aaaaa." sim jaeyun choàng vai ngáp dài một hơi, tay bấm bàn phím vì thế cũng dừng lại. bây giờ đã là 23 giờ 15 phút tối ngày thứ bảy trong tuần, đáng lí ra giờ này người ta sẽ được nghỉ ngơi rồi ăn no tắm mát, thế mà em vẫn chưa được ngơi tay tí nào cả.

để kể cho các chị nghe, em là giáo viên dạy vật lý tại một trường cấp ba tư thục tại seoul. vốn nghề giáo lúc nào cũng bận tối tăm mặt mũi, vậy mà em đây còn phụ trách khối 12 nữa. em là giáo viên trẻ mới vào nghề được có ba năm thôi, nhưng chẳng hiểu sao vẫn luôn được tổ công tác xếp vào những lớp chọn mũi nhọn với chế độ học khắc khổ. thân làm giáo viên em phải có trách nhiệm với học sinh của mình, thế nên cho dù jaeyun có thể nghỉ ngơi xơi nước, nhưng em vẫn sẽ hoàn thành giáo án trước 10 giờ sáng ngày mai.

ngồi nghỉ một lát, em lôi điện thoại ra lướt mấy trang báo mạng tẻ nhạt, toàn là dăm ba tin tức về người ngoài hành tinh đã xuất hiện trên trái đất, thế giới diệt vong, cuộc cách mạng ảo 5.0, ngày tận thế, lời tiên tri của vanga. thẳng thắn mà nói, em không tin bất cứ điều gì không có chứng cứ xác thực. dạo gần đây rộ lên tin đồn về thế giới ảo mà chính tay con người tạo ra, đã có rất nhiều người bị hút vào thế giới ấy mà đến nay vẫn chưa trở lại. có những người đã trở lại rồi nhưng những mảnh kí ức còn sót lại trong thế giới ấy quá mơ hồ, thật chẳng có lời giải đáp. bởi vậy, sim jaeyun không thèm đếm xỉa, bây giờ là thế kỷ 21 rồi mà vẫn có người tin vào mấy chuyện hão huyền đấy sao? hoang đường!

tay em đang lướt web thoăn thoắt bất chợt dừng lại ở một trang web kì lạ có tên futureperfect, thoạt nhìn chẳng có gì đáng lo ngại, trên đấy họ bảo click vào đường link màu đỏ để xem được hình ảnh về thế giới năm 2050. đối với em, chắc nó cũng chỉ là một vài hình ảnh được xây dựng bằng trí tưởng tượng của con người và được vẽ nên bằng một công nghệ nào đó, nói chung là cực kì vô thưởng vô phạt.

jaeyun chẳng ngần ngại mà ấn vô.

...

'remember
this is not just a story
this
is our future'

bốn dòng chữ cách điệu hiện ra, như một lời nói thôi miên in hằn vào tiềm thức của con người. 'hãy nhớ lấy, đây không đơn giản chỉ là một câu chuyện, đây là tương lai của chúng ta'.

lập tức đầu óc của jaeyun trống rỗng, toàn thân như tê liệt, trước mắt hiện ra một khoảng trắng mênh mông vô tận. tất cả những ký ức vừa xảy ra đều bị xóa sạch. các dây thần kinh không chịu kích hoạt, mông lung đến khó tả, em không cảm nhận được gì ngoài tiếng nói văng vẳng trong tâm trí. 'remember, this is not just a story, this, is our future'. hiện tại, em không có khả năng nhận thức đây là giọng nói của nữ hay của nam nữa. mọi thứ trôi về hư vô, thật mà ảo, ảo mà thật.

phải đến một vài phút sau, jaeyun mới lấy lại được ý thức. tuy trước mắt vẫn là một khoảng trắng vô tận, nhưng não em tiếp nhận toàn bộ thông tin mà chẳng cần phải nghe qua tai, những lời nói mang giọng của nữ nhân truyền thẳng trực tiếp vào những giây thần kinh của não. rõ ràng người này không hề nói thứ tiếng tồn tại trên trái đất, nó giống như một ngôn ngữ cổ, cái ngôn ngữ mà khi loài người vẫn là chủng tộc nguyên thủy dùng để giao tiếp với nhau, ấy thế mà não bộ của em vẫn xử lý được thông tin và giúp em hiểu được người nọ đang nói gì.

"jake, jake, jake
chào mừng đến với bình nguyên vô tận, thế giới không thuộc hệ con người, năm 2050."

jake? là tên của em ở thế giới này sao? em đang làm gì ở đây? đây là chỗ quái quỷ nào? tại sao em lại có mặt ở đây? ở đây có những mối nguy hại gì? làm thế nào để thoát ra? cái đéo gì vậy?

"đúng, jake là tên của bạn. bạn đang lựa chọn cuộc sống trên thân phận jake. ở bình nguyên vô tận, thế giới không thuộc hệ con người, năm 2050. bạn đã ấn vào đường link dẫn đến nơi này. ở đây không có bất cứ thứ gì nguy hiểm, chúng tôi chỉ muốn bạn trải nghiệm cuộc sống trên thân phận jake. sau khi hoàn thành sứ mệnh mà bạn lựa chọn ở thế giới này, bạn sẽ được thoát ra. hãy yên tâm và bình tĩnh, chúng tôi sẽ cho bạn lựa chọn cuộc đời bạn muốn ngay bây giờ."

ma quỷ! nhất định là ma quỷ đọc được suy nghĩ của con người.

"chúng tôi không phải ma quỷ, chúng tôi là nhân viên làm công ăn lương của futureperfect."

ờm...? nhưng tôi không muốn ở đây, tôi muốn thoát ra khỏi trang web này, tôi không cần chọn cuộc sống gì cả, cho tôi về thế giới thực.

"no no no! bạn không thể về khi chưa hoàn thành nhiệm vụ. chúng tôi đã tìm được cuộc sống mà bạn mong muốn. bạn muốn trở thành người giàu có nhất hàn quốc ở độ tuổi 25, sống ở trên minnewanka, canada, cùng với anh hàng xóm có tên lee heeseung. chúng tôi sẽ thiết lập cuộc sống ngay cho bạn. xin vui lòng chờ trong dây lát."

??? what the fuck? cái đéo gì thế này? tại sao họ biết đây là cuộc sống muốn có của sim jaeyun? em đúng là muốn như vậy nhưng đừng nói là họ sẽ biến ra một tên lee heeseung ở đây? jaeyun đang làm giáo viên dạy vật lý an ổn, làm ơn đừng khiến em trở thành một con người ngu ngốc ở cái thế giới này.

"đừng quá lo lắng, chúng tôi sẽ hỗ trợ bạn, chúng tôi sắp thiết lập xong cuộc sống của bạn, lee heeseung sẽ xuất hiện trên thân phận ethan và trở thành bạn đời của bạn."

thôi bỏ mẹ rồi. cái nơi khỉ ho cò gáy này đang làm cái quần què gì thế này. cả cơ thể em đang run cầm cập vì lo lắng xen lẫn một chút hồi hộp. em sẽ được gặp crush của mình trong thế giới này, và hắn ta sẽ trở thành bạn đời của em. đụ má trúng độc đắc. nhưng mà thân ở chỗ thực thực ảo ảo, jaeyun không khỏi sợ hãi đầy nghi hoặc, và em cầu nguyện rằng sau vụ này mình có thể về nhà an toàn.

"vui lòng chọn đồng ý, chúng tôi sẽ đưa bạn đến cuộc sống bạn mong muốn ngay bây giờ."

tay em run rẩy một trận, lần này khoảng không trắng xóa hiện lên dòng chữ neon xanh dương nổi bật, em thề là em cũng tò mò lắm, nhưng mà em sợ vãi tè. nhỡ có mất mát hay gì đấy ai sẽ là người chịu trách nhiệm? nơi đây quá hoang đường khiến em không thể tin tưởng đồng ý được.

"hãy yên tâm và hưởng thụ, một ngày ở đây bằng hai tiếng ở trái đất. nếu bạn chết ở thế giới này, bạn sẽ vẫn sống ở bên kia, chỉ có điều là khi quay lại bạn sẽ không nhớ những gì đã xảy ra ở bình nguyên vô tận. nhưng nếu bạn còn sống, bạn sẽ nhớ rõ từng chi tiết một và không bao giờ quên. dù có xảy ra chuyện gì, khi quay lại thế giới bên kia bạn sẽ vẫn đang ở trạng thái bình thường như mọi ngày. chúng tôi cam đoan."

chẳng phải bình nguyên vô tận là trong liên quân garena sao? không nghĩ ra được tên gì ngoài cái này à?

"chủ nhân của tôi, đúng là không nghĩ ra được cái gì. vui lòng ấn chọn đồng ý"

em do dự một lát rồi cuối cùng vẫn ấn chọn.

---

cảnh bỗng nhiên đổi về khi jaeyun đang ngồi trong phòng khách của một căn nhà gỗ màu đen to chà bá kì lạ. xung quanh là kính có thể nhìn ra khung cảnh bên ngoài, ngôi nhà được bao trùm bởi những dãy núi trùng điệp, loang lổ màu lục xen kẽ màu nâu và hồ nước sâu thẳm xanh ngắt, in bóng cây trên mặt nước. đây đích thị là minnewanka. hoang sơ, hùng vĩ, rợn ngợp, có chút ma mị đầy bí ẩn đáng sợ. thiên nhiên núi rừng rộng lớn càng khiến cho con người trở nên bé nhỏ. không khí mang trong mình sự ảm đạm, hiu quạnh, nơi đây không có có ai cư trú, mà cũng chẳng có ai ghé qua du lịch. nó căn bản không giống một căn nhà. không có hơi ấm.

thời gian ở thế giới này cũng đang là buổi tối, em nhìn quanh căn phòng thấy đồng hồ điểm đúng 22 giờ, thế nhưng cái người em cần gặp thì chưa xuất hiện, chẳng lẽ em phải ngồi đây đợi trong màn đêm như thế này sao? nghĩ là làm, em chẳng ngần ngại mà xỏ vào chiếc dép bông dưới sàn, đứng dậy đi tham quan cái căn nhà mơ ước của mình.

jaeyun tiến thẳng vào gian bếp, vì cứ đến 22 giờ mỗi tối em phải húp một bát mỳ, đây là thói quen cả rồi, vòng tuần hoàn của em lúc nào cũng vậy nên bụng đột nhiên réo mạnh.

mới bước vào khu nhà bếp, ấn tượng đầu tiên của em là mọi thứ đều có màu đen tuyền tới mức khó nhìn. bếp không có gì, không có bát, thìa, không có dụng cụ nhà bếp, nó chỉ đơn giản là một cái bếp cảm ứng bóng loáng không vướng một hạt bụi. tất cả hệt như chưa từng sử dụng qua nhưng lại rất sạch sẽ, giống như có cô tấm ngày ngày dọn dẹp cả cái căn nhà bự chà bá này. à mà nói nhà bình thường thì không đúng lắm, cái này giống một căn penthouse xa xỉ thì đúng hơn. một căn penthouse mà có khi cả đời làm việc quần quật em cũng chả kiếm được. đây đích thị là ước mơ của em rồi. quá sướng, quá tuyệt vời!

bỗng em nhớ đến việc mình phải hoàn thành sứ mệnh con mẹ gì đấy ở đây mới được quay trở lại. nhưng giờ phút này sim jaeyun không muốn quay lại cho lắm, em muốn hưởng thụ nốt không gian mỹ miều với khung cảnh bao la này rồi mới quay về, dù sao một ngày ở trái đất cũng chỉ là hai tiếng ở đây. ấy chết! vậy mà em quên luôn việc quan trọng, đó là anh giai hàng xóm tên lee heeseung sẽ làm bạn đời của em ở thế giới này. đột nhiên cơ thể em nóng rực như lửa đốt, mồ hôi tay bắt đầu túa ra. lee heeseung là crush của em, gần một năm rồi, và ở khoảnh khắc này, hắn trở thành bạn đời của em. kinh điển thật ý nhỉ?

jaeyun quay mặt hướng về phía phòng tắm sau khi nghe thấy tiếng nước róc rách chảy, tiếng nước trôi như là tiếng sóng vỗ, dào dạt từng đợt, như thể có người đang ở trong đó tắm rửa.

em tiến lại gần cửa phòng tắm, "có ai không?" giọng em nhẹ nhàng như mèo kêu.

"..."

không một tiếng hồi âm.

"ở trong có ai không? tôi đi vào nhé?" theo như kiến thức em vừa tiếp thu được ở cái chỗ này đó là, người ở đây không cần mở miệng nói, chỉ cần suy nghĩ trong đầu cũng có thể truyền thẳng thông tin đến não của người khác. thế mà em vẫn chưa nhận được tín hiệu gì.

"tôi vào thật đó nha!" jaeyun tin trong này có người, hoặc ma- em không rõ ở năm 2050 thì còn có ma không.

vậy là cứ thế sim con cún đứng loay hoay ở cửa một lúc, sau đấy mới nhận ra là phải chạm tay vào cái nút trên cửa thì nó mới mở. mọi thứ quá tân tiến và hiện đại.

em ló mặt vào, có chút sợ sệt, mắt đảo xung quanh tìm kiếm con người mà mình hằng đêm gọi tên trong lúc thủ dâm, hằng đêm suy diễn ra viễn cảnh mình và người nọ cùng nhau làm tình trong căn penthouse đắt đỏ. mỗi lần nhớ về hắn, em lại nhớ đến những chuyện không mấy trong sáng đó. lần đầu tiên gặp hắn là khi em mới chuyển tới khu căn hộ, hắn niềm nở giúp em xách đồ đạc về phòng. lúc ấy hắn mặc một chiếc áo tank top đen và trên tay là một quả bóng rổ, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, có vẻ là hắn vừa mới chơi bóng rổ về. ấn tượng lần ấy là hắn quá mức đẹp trai, cao ráo và tốt bụng. vậy mà vỏn vẹn có mấy tháng sau, hắn với em đã được tính là hàng xóm thân thiết rồi. nói chung quan hệ của em và anh hàng xóm rất được. em là giáo viên, còn hắn là pt gym rất hợp để làm bạn đời.

jaeyun nhìn lên nhìn xuống, nhìn trái nhìn phải, rốt cuộc vẫn không thấy hắn đâu cả. rõ ràng em nghe được tiếng động phát ra từ đây, không thể nhầm lẫn được vì tai cún đặc biệt thính. hay là cái tụi nhân viên làm công ăn lương của futureperfect gì đấy lừa đảo rồi? nếu tụi nó mà lừa đảo, em thề em sẽ tự liễu ở đây và quay lại một lần nữa để chửi tụi nó một trận.

"phù..."

em giật mình ngoảnh đầu về phía mặt nước, có một thân ảnh đang từ từ trồi lên với mái tóc bạch kim ướt đẫm, cơ thể không mặc gì thở hắt ra một cái. ở đây mọi thứ quá êm ả, bay bổng, khiến các giác quan của em như thể được thư giãn rồi đầu óc cũng vì thế mà trở nên lơ đễnh. phòng tắm được thiết kế rất đặc biệt, có hai bể nước bao quanh đường đi lát bằng gỗ, xung quanh cũng được bao phủ bởi tường đá cứng chắc, cùng với cây cảnh trang trí. còn hướng ra ngoài là cửa kính, chiếu lên màn đêm bầu trời đầy sao, núi cao và sông tĩnh lặng.

"akamjjagyaaa!" jaeyun hét lớn, tay ôm ngực, mắt mở to hết cỡ, quay phắt người ra phía sau.

một loạt hành động trên đều thu vào tầm mắt của hắn.

chà! và jaeyun cũng ngờ nghệch đến khó tin khi em không hề để ý đến thứ mình mặc trên người. có lẽ nơi đây chính là món quà tuyệt vời nhất mà vũ trụ ban tặng cho em trong cái cuộc đời tẻ nhạt này, nó đưa em lên đến đỉnh cao của hạnh phúc nên sự minh mẫn cũng vì thế mà cất cánh bay đi.

cơ thể em khoác lên một bộ váy ngủ màu trắng của phụ nữ, chất liệu mỏng tanh mướt mát, càng tôn lên nước da trắng hồng của em. bên trong là một chiếc quần lọt khe cũng mỏng không kém, chỉ cần có chút gió là quần cũng có thể tụt xuống ngay lập tức. trông em chẳng khác gì một người vợ trẻ cố câu dẫn ông chồng sớm đã hết cảm giác với mình.

"a-anh là?" giọng em run rẩy.

"ethan lee." giọng nói trầm ấm giáng thẳng xuống não bộ ủa jaeyun.

em không nghe thấy hắn trả lời, nhưng hiểu được điều hắn muốn nói, "a-anh có phải người không?", em hỏi tiếp.

"có. quay mặt lại đây đi."

thế là em cũng thả lỏng được các bắp cơ của mình, mặt đối mặt với hắn. nhưng sim cún vẫn không hề mảy may đến cái váy mà mình đang mặc và chiếc quần mà mình đang mang.

em quay lại nhìn ethan với tầm mắt không quá xa, hắn vươn mình ra khỏi dòng nước tinh khiết, lắc đầu vài cái để giãn gân cốt rồi một bước bước ra ngoài bể. hơi nước ấm bốc trên cơ thể hắn, từng giọt nước chạy đua như thèm khát làn da trên cơ ngực săn chắc của hắn, xuống bụng sáu múi như thể đây là lần cuối tồn tại trên thớ thịt của ethan. em chợt nước nuốt bọt rồi nhìn hẳn vào phía dưới không che đậy của hắn. bà mẹ nó! quá lớn. em liền đỏ mặt, một lần nữa lại quay lưng về phía còn lại.

"a-anh m-mau che lại chỗ đó."

"không phải vừa nãy em nghĩ ra cảnh chúng ta làm tình sao?"

heeseung cuối cùng cũng mở miệng. tiến lại gần cún con đang ngại ngùng nhắm mắt.

"ah- ah... e-ethan đau em..."

jaeyun sững người, giật mình thon thót, mắt trợn lên khó hiểu quay về phía hắn, bàn tay nắm thành nắm đấm thật chặt, các ngón tay bấm mạnh vào da thịt. cái hình ảnh vừa chạy trong đầu em chính là những hình ảnh em cùng hắn làm tình mà khi nãy em vừa tưởng tượng ra, heeseung đã copy nó và truyền trực tiếp vào não em một lần nữa. chứng tỏ tất cả những gì em suy nghĩ trong đầu đều bị hắn nhìn thấu.

"ughh- daddy... ch-chậm m-một chút."

làm ơn dừng lại đi, em không muốn chết vì xấu hổ đâu.

và đúng là hắn dừng lại thật. nhưng người cao hơn liền nghiêng đầu, nhìn xuống con cún nhỏ bé đang đỏ mặt kia, hắn phì cười.

"giờ quay lại đây được chưa?"

em chớp chớp mắt, cơ thể vẫn không chịu nhúc nhích, vành tai nóng ran lên, tay chân bối rối không biết nên làm gì cho phù hợp.

vì em không có ý định quay lại nên hắn bắt đầu thiếu kiên nhẫn, heeseung cau mày, dùng lực ở hai tay kéo em vào lòng mình. "em muốn làm ở đằng sau?"

tay hắn giữ chặt eo nhỏ, cái size gap này quá cách biệt. hắn thì thầm vào tai em như thổi một cơn gió nóng kích thích các dây thần kinh của em, khiến cơ thể em mềm nhũn mà rung lên. nước trên cơ thể hắn vẫn còn đọng lại kha khá, thấm ướt cả váy em đang mặc, giờ đây thì jaeyun nhận ra được mình đang ở trong bộ dạng gì rồi. em còn cảm nhận được cả cây thịt chắc nịch của hắn dính chặt vào mông mình nữa. hắn chưa cứng, nhưng mà cái đó đã khủng bố như vậy, kèo này em chết mất, coi như mất trinh đít trong cái thế giới này.

hắn vẫn ôm em, mặc cho em muốn thoát ra khỏi vòng tay hắn, "đừng suy nghĩ quá nhiều về con hàng của anh. không có gì đặc biệt, rất khó chịu."

ôi mẹ ơi pick me boy.

"em muốn thử không? jaeyun?"

khoan. từ từ đã, tại sao hắn vẫn gọi được tên thật của em trong khi em thì cố đến mấy cũng không thể nói được hai từ heeseung? mỗi lần em định nghĩ về cái tên heeseung ấy thì lập tức bị chặn lại bởi ethan. có lẽ nào là do chỗ này không hề tồn tại heeseung hay là chỗ này cấm mang thân phận thật vào không? là sao? em chả hiểu gì cả.

đột nhiên hắn lật người em lại, hôn chóc một cái vào môi em. jaeyun đờ đẫn ra, đứng đơ như cây cơ nhìn hắn. hắn thì vẫn ôm eo em, nói, "sứ mệnh của em là do anh quyết định, đó là làm tình cùng anh. hình như họ không nói cho em là khi cả hai bên có cung có cầu, thì người cung sẽ là cung khủ- à không, ý anh là người cung sẽ là người ban sứ mệnh cho người cầu à?"

em lắc đầu. rõ ràng cái bọn nhân viên làm công ăn lương đấy có giải thích gì đâu.

"thì em là người cầu, anh là người cung, anh chấp nhận bị kéo vào đây, nên anh vẫn còn giữ được ý thức và có thể điều khiển được trí óc của em. còn em thì không." hắn nhếch mép cười, lại hôn vào môi em lần nữa.

jaeyun vẫn chẳng hiểu gì cho cam, cứ đứng đực ra đấy, bị hắn bế gọn trong lòng mới chịu giác ngộ. hắn đưa em đến chỗ cửa kính, nhìn ra khung cảnh bên ngoài, quả thật như trong truyện cổ tích ngày bé em thường đọc, "minnewanka..." em nói nhỏ.

"giờ... anh là chồng em hả?" cún ngây ngô hỏi, hai má ửng hồng gấp bội.

"ừm, giờ anh là chồng em, về thế giới thật cũng có thể làm chồng em. nhưng bây giờ cần phải giải quyết sứ mệnh trước đã. đó là làm việc chồng chồng."

vừa mới ngắt lời, hắn liền áp em vào cửa kính, môi chạm môi. môi hắn mơn trớn trên phiến môi dày mọng nước, mút mát như thể đang ăn một cây kẹo mút tới nghiện. hắn day nghiến bờ môi ngọt lịm, cạy mở quai hàm tinh xảo. tay đang ôm eo nhéo vào một cái khiến jaeyun cả người nảy lên, trợn to mắt. em thoáng giật mình kêu lên tiếng "ưm" như động vật nhỏ, mặc cho hắn cắn mạnh vào môi dưới rồi kéo nó ra. hắn nhân cơ hội liền đưa lưỡi vào càn quét bên trong khoang miệng ấm nóng, chơi đùa với chiếc lưỡi của em, mút loạn xạ, khuấy đảo dịch vị trong miệng tạo ra tiếng nhóp nhép gợi dục. dương vật với kích thước kinh hãi của hắn đang cọ lên vật nhỏ phía dưới của em, hai thứ nóng ran va chạm mãnh liệt sướng đến rùng mình. hắn hôn em đến chao đảo đầu óc, tâm trí quay tròn, cơ hồ não bộ không còn chỉ thị phản kháng gì nữa, tay chân bủn rủn bấu vào vai người nọ, lồng ngực phập phồng thiếu dưỡng khí phát ra vài tiếng rên dính nị êm tai.

heeseung là lần đầu nghe thấy tiếng rên của em, như thể gãi vào nọc của hắn. tay phải hắn ép eo em dính vào cơ thể mình, tay trái bắt đầu lần mò ra sau vạt váy, một mạch lật lên bóp mạnh mông người trong lòng. "ah-"

em và hắn đang say sưa môi lưỡi, bỗng hắn đưa tay xuống xoa nắn đủ hình dạng má mông tròn của em, chốc lại tét vào nó khiến em không chịu nổi mà nhăn nhó, cào cấu trên da hắn. đối với hắn, mấy vết cào ấy như mèo con đang chơi đùa thôi. bờ vai hắn vững chắc, rộng lớn đúng chuẩn boy thể thao, hắn sở hữu một làn da rám nắng, trên bàn tay còn có chút chai sạn do chơi bóng rổ. còn ngược lại, em có thân hình nhỏ xíu, trắng hồng mịn màng như hoa anh đào tắm tuyết, làn da mẫn cảm tới mức chỉ cần chạm vào một lát là ửng đỏ lên ngay. dường như em tưởng hắn chỉ dừng lại ở việc nhào nặn mông mình, chẳng ngờ đến việc hắn còn cố ý ma sát các đầu ngón tay lên cửa huyệt hồng hào.

"um... ah-" em lắc đầu nguầy nguậy, tỏ ý bảo hắn đừng làm thế.

lực tay em vịn vào cơ thể hắn ngày càng tăng, cơ thể em duỗi thẳng đơ, cứng đờ người, vì thế mà hắn chẳng vừa ý liền luôn tay qua khớp gối, nâng một chân của em gác lên khuỷu tay mình. giờ đây jaeyun trụ không nổi, đứng hai chân đã run lẩy bẩy chứ đừng nói đến một chân chạm đất. hắn thì vẫn tiếp tục hôn em, hắn nghiện, nghiện chết đi được. tay bên dưới mạnh bạo kéo má mông sang một bên, đưa ngón giữa luồn qua đũng quần lót là một cái dây mỏng manh, xoa tròn trước huyệt động. em chợt co quắp cả cơ thể lại, chân không còn chạm nổi đất nữa, tự nghiêng mình dứt khỏi môi lưỡi với hắn.

"hah- hah... bỏ tay- bỏ tay ra." em vung vẩy chân mình.

má và chóp mũi của cún vì ngại mà đỏ lên không ít, mắt cũng ầng ậng nước như thể chờ đợi một cái nháy mắt mà trào trực ra. bên dưới do bị dày vò bởi đầu ngón tay thô ráp của hắn mà chảy ra dịch dạ dày trong suốt, nhớp nháp nơi niệu đạo nhạy cảm, ánh lên màu nước. "um- ah... k-không muốn..."

"không muốn mà sao bên dưới lại ướt đến vậy rồi? rõ ràng trong đầu em đang bảo nhanh con mẹ anh lên, dùng con hàng kia đâm thẳng vào đi mà?"

hắn cười đểu cáng, hạ chân em xuống. vừa mới đưa một chân chạm đất jaeyun lập tức run bần bật, suýt nữa thì khuỵ xuống sàn gỗ. may mà có vòng tay của hắn vẫn quấn chặt trên eo em, liền quay người em lại. dương vật của hắn cương lên nhưng có vẻ vẫn chưa cương hết, không nói không rằng đưa đầu khấc to tướng cọ xát trên lỗ huyệt đỏ au. jaeyun mở to mắt đầy hoảng loạn, cơ thể cũng vì thế giật nảy lên trước, hai tay bám chặt vào cửa kính. hít vào một hơi xong tràn ra một tràng rên rỉ rót vào tai hắn.

"chưa có đút cho em ăn đâu. ngoan một chút."

hắn đem dương vật chèn lên đũng quần, đúng hơn là cái dây quần lót đang thít vào cửa huyệt. dây thì nhỏ nhưng chẳng bằng lỗ nhỏ của em, nó che được cả miệng huyệt đang co rút khao khát cái bành trướng của hắn đi vào. mà cái tính xấu xa thích bắt nạt kẻ yếu thế hơn của hắn không cho phép hắn xông trận nhanh như vậy. cứ đứng ở ngoài mà chà lên dây quần, xượt mạnh qua huyệt động nhỏ nhắn. ma xát qua vải vóc đúng là có kích thích, dây quần bị gậy thịt đè nén đè lên cửa miệng, cọ đến nóng rực khó chịu không thôi, đỏ thẫm, ướt nhẹp một điểm nổi bật trên làn da trắng sứ. hắn ngắm nghía một lát rồi giảm tốc độ, nhắm cả hai mắt cùng một lúc. *tách* - bức ảnh về huyệt nhỏ bị đay nghiến phát đau bị hắn chụp lại trong trí óc, lập tức bị in ra thành polaroid trong thư phòng của hắn. chỉ thiếu điều không thể quay clip làm kỉ niệm. thầm chửi mình ngu ngốc quên mất không chế tác ra loại hình quay clip bằng mắt.

sim jaeyun thở dốc, cơ thể run rẩy kịch liệt, miệng nhỏ phía sau ngứa ngay điên người, mấp máy gọi mời hắn hãy nhanh ra vào đâm rút. bàn tay bám trên cửa kính co lại đau đớn, các đốt ngón tay trắng bệch, miệng khô khốc nói "cho- cho em... mau cho em..."

bốp. "dâm đãng!"

"há miệng ra mút." hắn thoải mái đưa hai ngón tay đến trước mặt người nhỏ hơn, bắt em ngậm lấy để chút nữa còn thuận tiện nới lỏng bôi trơn bên dưới. cún con mắt sáng rực cuống quýt lên liếm trên ngón tay hắn, đầu lưỡi lên xuống lướt qua hai ngón tay dày đặc biệt dài của hắn rồi cho cả vào miệng phun nhả như thể đang khẩu giao. nước dãi tiết ra ngày một nhiều, chảy xuống cả bàn tay hắn.

bốp. "lẳng lơ!"

hắn tát mạnh vào má mông em, đưa hai ngón tay đẫm dịch vị xuống dưới trước cửa huyệt nhỏ, tay còn lại không nhàn rỗi mà kéo dây quần lót sang trái, hắn không cởi ra hết mà để dây hờ hững ôm lấy thịt mông tròn đầy. lập tức đưa hai ngón tay kia vào trong khám phá. huyệt động non mềm tiếp nhận dị vật bỗng thít chặt, mị thịt mê hồn bên trong chen chúc lên đốt ngón tay to dài nóng đến bỏng rát. hắn đưa đẩy nhẹ nhàng, hai ngón tay hơi cong lên xoáy tròn vào từng nếp gấp nơi vách tràng đang co bóp. ngón tay không theo trình tự mà liên tục ấn nắn chạm vào tuyến tiền liệt, "ah- không phải... không phải chỗ đó!"

hắn nhếch mép, lông mày đưa lên cao, tay chợt rút ra khiến bên dưới là một khoảng trống rỗng hụt hẫng. dị vật bị lôi ra khỏi nơi mật huyệt đang run mãnh liệt, chân hông của em tê rần, tim đập thình thịch như sấm.

"không phải thì thôi vậy."

jaeyun chịu thua rồi, nước mắt bắt đầu tuôn rơi, lóng lánh như ánh sao bên ngoài cửa kính. cảnh vật hoang sơ, núi non trùng điệp càng khiến thị giác như bị kích thích. em đưa tay ra đằng sau, ưỡn cong hông, kéo múi mông tròn sang một bên để lộ ra niệu đạo đỏ hỏn, lắc qua lắc lại trước mặt hắn. giờ đây dây thần kinh của em nhập nhằng hết rồi, liêm sỉ là cái thá gì chứ? trai cu khủng với em mới là nhất, "đâm em... ch-cho em..."

bốp. "đĩ thoã!"

hắn cũng chẳng ngờ đến việc sim jaeyun của hắn lại có cái tính dâm loạn, phóng túng như thế này. đó giờ hắn cứ tưởng em ngây ngô trong sáng lắm, đều là lừa đảo cả, nghĩ đến đấy thôi mà trong lòng hắn dâng lên một cỗ khó chịu. không chừng với người khác em cũng như vậy, khoé môi hắn giật giật, "nói một chút dễ nghe đi."

đầu óc em phủ một lớp keo hồ dày đặc, nghe không thông hiểu, thần trí điên điên loạn loạn vì khoái cảm kì quái, dục vọng căng tràn như muốn nổ tung. miệng mấp máy khó khăn phát ra tiếng.

"c-chồng... ông xã, mau- mau làm em... ah-"

nghe được tiếng thoả mãn, hắn lập tức đưa cả bàn tay bóp nhào má mông phải rồi kéo sang, ngón cái mạnh mẽ kéo căng miệng huyệt rồi thúc vào lút cán không một lời cảnh báo. em hét lớn, nước mắt nước mũi tèm lem, cơ thể mềm oặt xụi lơ áp lên người hắn. tính khí nhỏ phun đầy chất dịch lỏng trắng đục ra cửa kính, như tưới lên mấy ngọn núi đỉnh phủ sương mù. mà chẳng biết có phải nơi đây lắm sương mù hay không, nhưng tiếng thở bốc thành hơi ám đầy trên kính làm nhòa đi cảnh vật phía ngoài lại rất nhiều. bên dưới phình trướng như muốn rách toạc cả người thành hai nửa. vật nhỏ lại ngốc đầu lên. đau đớn vô cùng.

"ah- đau, đau lắm, h-hỏng mất..."

hắn biết đứa nhỏ của hắn không chịu được đau đành dỗ ngọt, hôn lên tai, lên gáy, lên bả vai và cả hõm lưng sắc xảo của em, "bé con nhạy cảm quá, mới đưa vào mà đã bắn. ngoan, thả lỏng ra để chồng làm em."

em được hắn dỗ dành mà nghe răm rắp, tay trên cửa kính dần trở về trạng thái bình thường, âm huyệt đang cắn chặt dương vật thô nặng cũng nhả dần ra. nhận được dấu hiệu tốt, hắn bắt đầu đưa đẩy. con hàng chắc nịch tiến vào bên trong rồi lại rút ra, mỗi lần đi vào các vách thịt ẩm mềm đều bị bào đến nhẵn nhụi không còn nếp gấp. người bên dưới bị cắm sướng đến kinh thiên động địa, miệng lưỡi liên tục phát ra tiếng nỉ non nhõng nhẽo. dương vật to lớn mạnh bạo ra vào bên trong huyệt đạo chặt khít, "đừng cắn ông xã của em chặt thế chứ." nói thế thôi hắn cũng mê chết mẹ, lực ra vào kèm theo tốc độ lại càng tăng một hồi.

đột nhiên cơ thể em run lên bần bật, người đổ ra phía trước muốn tránh hắn, miệng rên rỉ lớn hơn, "ah! kh-không, hức... không mà-"

"chỗ này à?" đầu khấc to tướng chạm vào tuyến tiền liệt non mềm phía dưới, nắm được thóp của em liền đè nghiến thô bạo, ra sức đâm rút vào điểm ấy. em khóc nấc lên vì khoái cảm nặng nề, hơi thở tình dục xông thẳng vào não bộ không một kẽ hở, kêu rên thảm thiết. lỗ nhỏ chịu ma sát tê dại phun ra dịch dạ dày bóng loáng cả chỗ giao hợp. tay hắn luồn ra phía trước chơi đùa với tính khí của em, tuốt lộng chậm rãi nhưng cọ mạnh vào đỉnh dương vật. jaeyun nức nở, ngôn ngữ trở nên loạn xạ, không kìm nén được mà lại phóng tích lên cửa kính lần nữa.

"ông xã của em còn chưa bắn mà? cún con rất thích cung khủ nhỉ? sao lại lưu số điện thoại của anh là anh hàng xóm cung khủ?"

"hức- không phải... ông xã mau bắn... bắn vào trong..."

"trả lời anh, có thích không?"

em gật đầu lia lịa, "c-có..."

"thích của ai?"

hắn bắt nạt em, "của ông xã..."

"trả lời hẳn hoi!" bốp.

"ah- cu khủng của ông xã... hức..."

"ngoan." hắn hôn lên vành tai đỏ rực của em, dương vật bên dưới như trướng thêm một vòng, liên tục thúc mạnh vào tuyến tiền liệt non mềm. huyệt nhỏ mẫn cảm cắn càng chặt, phun xì xì ra chất nhầy trong suốt. hai chân em run lên mãnh liệt, đầu óc choáng váng, không ngừng ngọt giọng rên rỉ lấy lòng hắn. ngực nhỏ áp vào cửa kính tức đến nỗi thở không nổi, khiến cho hai điểm hồng hào phía trước bị ma sát mạnh bạo muốn rách cả ra. vận động nhiều làm cho dây quần lót quay trở về chỗ cũ, chỗ mà hắn đang liên tục rút ra cắm vào. dây quần lót như kẻ thứ ba chen chân vào cuộc làm tình đầy hoan ái của em và hắn, cọ vào dương vật hắn rồi chèn mạnh lên miệng lỗ nhỏ khi hắn đâm vào. hắn bực bội liền giật đứt dây quần.

"lần sau đừng mặc cái này nữa. không nghĩ giáo viên vật lý sim jaeyun của trường E lại dâm đãng đến mức mà tưởng tượng ra ông xã đang chịch mình ở cái bộ dạng này."

"k-không phải vậy mà..."

"ở nhà thì không nên mặc quần lót."

nói xong hắn liền bắn đầy tinh dịch vào huyệt động đang co bóp. hắn bắn nhiều đến độ dù vẫn để con hàng chưa mềm ở bên trong nhưng bên ngoài đã chảy ra hàng đống thứ dịch trắng ấy. hắn lấy tay quệt chúng rồi đưa lên trước mặt em, bảo em nuốt vào nếm thử vị của hắn. sau đó mãi mới buông tha cho lỗ nhỏ căng trướng, rút ra để bên dưới được thở. thế mà vừa mới rút ra tinh dịch đã chảy ồ ạt ra ngoài.

"tốt nhất thì ở nhà đừng mặc gì."

em đỏ mặt đáp, "hmm... b-bây giờ..."

"về thế giới thực rồi giải thích nhé. bây giờ đi tắm thôi. em cứ yên tâm, em đã là người của lee heeseung rồi."

---

note: yalllllll 6k từ của tui đs ae... chúc mng ngủ ngol 😋
mơ điẹp

---
author: miso

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro