Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tặng.

Tối đến, Joohyun quay trở về biệt thự với gương mặt hết sức lo lắng, đứng trước cửa cứ phân vân nửa muốn mở cửa bước vào nửa muốn không..

Vì sao Joohyun lại phải như vậy?
Vì điều gì?
Chính là Seung-hyun. Hôm nay nó ngẫu hứng muốn ở lại Bae thị, năn nỉ nó cỡ nào nó cũng không muốn về cùng chị.
Đó chính là điều chị lo sợ nhất, chắc chắn mở cửa bước vào không thấy nó đi cạnh, Seungwan sẽ xé xác chị mất.

Trời bắt đầu lạnh dần, gió cứ thổi dọc sóng lưng khiến chị nổi hết da gà, nhưng nó vẫn không đáng sợ bằng Seungwan...
Loay hoay một hồi chị mới quyết định mở cửa bước vào. Phòng khách, phòng bếp tất cả đều tối om, chỉ thấy mỗi căn phòng làm việc vẫn sáng đèn. Chị cố gắng đi nhẹ nhàng không để phát ra tiếng động.
Và hình như ông trời không thương chị?
Tay chị vừa chạm vào tay cầm cửa phòng ngủ thì em cũng vừa bước ra khỏi phòng làm việc. Chị đứng ngơ người nhìn em, chị thầm nghĩ rằng lần này chị chết chắc rồi.
Vừa nhìn thấy chị. Seungwan không khỏi vui mừng, ánh mắt loé lên tia sáng rực rỡ. Chạy thật nhanh đến bên chị.
"Vợ yêu về rồi à? Sao mà về khuya thế này?"
Chị nghe vậy liền cười gượng rất khác với chị hằng ngày khiến em tỏ vẻ không hài lòng. Chân mày lập tức nhăn lại.
"Chị làm sao vậy Joohyun? Seung-hyun đâu?"
Đến giờ, em mới nhớ đến đứa con gái ruột của mình. Đôi bàn tay đặt lên eo chị. Chị lắp bắp nhìn em, nói :"Seung-hyun..con, con ở lại bên ngoại rồi"
Chị vừa nói xong, em liền nở nụ cười gian tà nhìn chị, cả cơ thể chị bỗng chốc bị ẵm lên.
Chị cố gắng vùng vẫy,hai tay đánh thùm thụp vào lưng em . Không hài lòng với hành động của chị, em liền đánh vào mông chị một cái thật lớn tiếng.
"Đền bù ngày hôm qua đi Joohyun"
"Kh..không Seungwan. Chị mệt lắm"
"Em không cần biết. Em đã chờ đợi điều này lâu rồi đó Joohyun"
"Seungwan a...không"
Cả cơ thể chị bị em thẩy mạnh xuống giường. Ánh mắt gian tà của em nhìn thẳng vào nơi đang nẩy lên từng nhịp...tươi cười, cởi bỏ chiếc váy của chị. Hôn lên từng nơi trên cơ thể chị, sau đó là dừng lại trước bầu ngực trắng mịn của chị.
Joohyun không thể chịu được ánh mắt đó liền muốn đẩy Seungwan ra khỏi người mình, nhưng hai tay chị lại bị em giữ chặt, ...
Em đánh mạnh vào mông chị, khiến chị đau đớn la lên.
"À, thì ra là chị thích mạnh bạo sao? Joohyun bé bỏng của em"
"Em nói điên khùng gì vậy? Chị không muốn đâu Seungwan"
Nhìn bầu ngực phập phồng lên xuống vì mỗi đợt thở gấp của chị. Khiến em không thể chịu được, kéo áo ngực lên cao, em ngậm lấy một bên ngực cắn mút. Bên còn lại được bàn tay Seungwan tận tình chăm sóc.
Nhưng chưa gì người nằm dưới đã bắt đầu không chịu được mà rên rỉ.
"Chị nói là chị không muốn nhưng cơ thể chị thì rất chào đón em đó Joohyun"
"Em..em đừng có nói điêu"
"Chị không tin sao? Vậy để em cho chị xem"
Seungwan mỉm cười, đưa tay xuống phía dưới cởi bỏ chiếc quần nhỏ của chị, ngón tay thon dài của em vuốt nhẹ một đường từ hoa huyệt xuống mép đùi chị, khiến chị run rẩy thở dốc.
Chưa gì chị đã muốn đầu hàng với Seungwan...

Một chất dịch trắng đục dính lên ngón tay Seungwan. Em liền đưa đến trước mặt chị, không ngừng trêu chọc chị.
"Này, nhìn xem Joohyun. Có phải là cơ thể chị đã muốn em không?"
"Em...Seungwan"
"Hửm? Vợ bé bỏng muốn nói điều gì sao?"
"Em..em đáng ghét"
"Từ từ, từ đây đến sáng em sẽ đáng ghét hơn nữa"
"Em muốn làm việc này đến sáng sao?"
"Bây giờ đã là 10 giờ khuya, hôm qua chị đã bỏ mặc em đúng 10 tiếng đồng hồ. Thì bây giờ mau trả đủ 10 tiếng đi. Em đã tính cả rồi, chúng ta làm trong 10 tiếng đến sáng mai sẽ đúng 7 giờ sáng"
Joohyun bây giờ đã cứng họng với Seungwan. Không thể chối cãi được điều gì nữa, đúng là người có trí óc hơn người mà. Cái gì cũng có thể nghĩ ra. Lần này là tàn tấm thân ngọc ngà này rồi.Chị thở dài nhìn Seungwan.
Em liền nhếch mép nhìn Joohyun, cúi người xuống hôn ngấu nghiến môi chị. Bàn tay vuốt ve hai bên đùi của chị, sau đó một ngón tay đâm thẳng vào hoa huyệt. Khiến chị nhăn mặt cắn trúng môi em, đến bật máu.
Em chỉ bật cười mà hôn lấy môi chị nhiều hơn bên dưới lực ra vào càng lúc càng nhanh có khi còn co lại,khiến Joohyun ưỡn mình. Một lúc sau, dòng dịch trắng chảy ra ngoài, em nhìn thấy thành quả liền nở nụ cười nhìn chị.
"Seungwan dừng lại đi. Hôm nay chị hơi mệt"
"Nhưng em lại thấy rất khoẻ Joohyun à"

Quần áo của cả hai bây giờ đã nằm thẳng dưới sàn. Seungwan đưa côn thịt đâm thẳng vào trong hoa huyệt, vừa vào chị đã ôm chặt lấy người em, hai chân tự động dang rộng ra khiến Seungwan hài lòng hôn lên trán chị.

Lực chuyển rất nhẹ nhàng sau đó lại tăng tốc rất nhanh khiến chị không chịu đựng được nữa mà rên rỉ. Từng tiếng rên rỉ ngọt ngào phả vào tai Seungwan, khiến cả người em bỗng nóng rực đến lạ kì.Mỗi khi ở cạnh chị, Seungwan dường như không kiềm chế được con người của mình.

Seungwan ôm chặt lấy hai chân chị mà tăng tốc, cả hai như rơi vào dục vọng của bản thân, tiếng thở dốc cùng tiếng nước ám muội bên dưới khiến căn phòng càng lúc càng nóng lên.
"Seungwan...dừng lại"

Em thút mạnh một cái vào trong, khiến chị đau đớn ngửa cổ ra sau, thở dốc. Tinh dịch bắn thẳng vào trong chị, Seungwan ngã người về phía trước, cả cơ thể em đè lên cơ thể chị.
Rồi bỗng dưng, em đứng dậy nhắc bỗng cả người chị lên tiến về phòng tắm.
Cứ tưởng bản thân đã được thoát, nhưng với người khác thì có còn đối với Seungwan thì không...
Seungwan đóng chặt cửa phòng tắm lại, em đặt cả cơ thể chị vào bồn nước nóng. Chị mỉm cười nhìn em vì cả cơ thể chị cảm thấy rất thoải mái với dòng nước nóng đó..nhưng chị đâu có ngờ đây lại là kế hoạch của Seungwan.

Em kéo cả cơ thể chị về phía mình, quay lưng chị lại, em cầm lấy vòi sen, để dòng nước nóng ấm chảy dọc từ gáy chị xuống tấm lưng mịn màn trắng mịn của chị.
Joohyun đang cảm thấy rất thoải mái liền cảm giác thứ gì đó còn nóng hơn chạm vào lưng mình. Chị liền quay mặt ra sau nhìn xem, thì ra là Seungwan đang hôn lên lưng chị, còn dùng lưỡi liếm lấy lưng chị. Khiến chị kích tình run rẩy.
"Seungwan...đừng phá"
"Em không có phá mà. Tại lưng chị quyến rũ em thôi"
"Cái gì em cũng nói được"
Không nghe được câu phản hồi của em, chị liền biết bản thân sắp tới sẽ nhận được điều gì rồi nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.
Em nhắc bỗng cả cơ thể chị lên, để chị ngồi lên thành bồn tắm, dang rộng chân chị ra, em liền cúi đầu xuống, ngậm lấy hoa huyệt của chị, tìm kiếm hạt đậu nhỏ thản nhiên cắn mút.
Chị rất muốn kiềm chế bản thân, chị sợ bản thân sẽ nương theo Seungwan. Nhưng những đợt khoái cảm này khiến chị không thể chịu được nữa. Chị giữ chặt lấy hai tay Seungwan đang đặt ở đùi mình. Ngửa cổ ra sau, bỏ mặc sự kiềm chế của bản thân mà khuôn miệng xinh đẹp không ngừng rên rỉ.
"Seungwan..đừng..dừng lại đi"

Seungwan nghe lời chị, dừng lại ngước mặt lên nhìn chị. Chị bây giờ như bé thỏ đáng thương, cả cơ thể ướt đẫm nước, ánh mắt đọng nước lấp lánh như những viên pha lê. Cánh môi sưng tấy vì bị em hôn..
Seungwan bất ngờ khi nhìn thấy Joohyun chủ động hôn lấy môi mình.. chẳng phải bản thân đã hết kiềm chế được rồi sao? Seungwan cũng không ngần ngại mà đáp lại nụ hôn đó. Bàn tay em chạm vào bầu ngực của chị mà bóp nắn khiến nó biến thành đủ mọi loại hình...
"Vợ bé bỏng chịu hết nổi rồi sao?"
"..."
"Cầu xin chồng đi. Joohyun"
Joohyun không chần chừ gì mà cầu xin Seungwan. Dục vọng bây giờ đã chiếm hết toàn bộ suy nghĩ của chị, khi nãy chị còn rất sợ con người trước mặt nhưng bây giờ thì không. Từng cơn khoái lạc Seungwan mang đến chị rất thích thú và muốn nó nhiều hơn.

Khuôn miệng xinh đẹp ấy cứ khiến Seungwan yêu say đắm. Tiến đến ngậm lấy cắn mút môi chị,bên dưới côn thịt liền đâm thẳng vào trong cửa huyệt. Khiến chị đau đớn rên nhẹ trong miệng, nhưng rồi cảm giác đau đớn ấy dần qua đi. Một cảm giác kích thích khiến chị mê đắm. 
Chị vòng hai tay ra sau ôm lấy gáy em. Em mỉm cười hôn lên chóp mũi chị. Em bỗng ôm lấy cả cơ thể chị đặt chị ngồi thẳng lên người em.
"Seung..Seungwan sao vậy?"
Ánh mắt dâm dục của chị khiến cả người em nóng ran. Nhưng em muốn chị chủ động. Muốn chị cho em biết rằng việc này chị cũng thích nó.

"Em mệt rồi. Không muốn làm nữa"
"Seungwan à, bây giờ chỉ mới 1 giờ sáng thôi"

Cũng nhanh thật sự, vừa mới bắt đầu lúc nãy thì bây giờ đã là 1 giờ sáng. Và nhờ điều này, chị mới biết rõ Seungwan mạnh khỏe đến mức nào. Chị khó chịu, ưỡn mình cố tình cho bầu ngực mình chạm vào vòm ngực Seungwan.

"Seungwan không thương chị?"
"Chị nói rằng hôm nay chị mệt mà?"
Em nhoẻn miệng nhìn chị bật cười vì bây giờ nhìn chị chẳng khác tiểu quỷ nhỏ cả. Ánh mắt và cơ thể chị mê hoặc em đến lạ thường. Chị tươi cười ôm lấy mặt em không ngừng hôn lên môi em.Nhìn thấy em vẫn ngoan cố không đáp lại nụ hôn, chị liền trưng gương mặt giận dỗi nhìn em. Không thể làm được gì nữa, chị bắt đầu động, cả cơ thể chị chuyển động lên xuống,  động tác này càng làm côn thịt đâm vào sâu hơn , chị dần cảm nhận được nó liền rên rỉ ấm ức trong miệng.
Seungwan hài lòng với hành động này của chị liền ôm siết lấy cơ thể chị vào sát cơ thể mình. Chị thở hổn hển tựa cằm lên vai em. Lực chuyển động bên dưới được em tiếp sức liền phát ra tiếng động "phạch phạch"rất lớn khiến cả cơ thể chị bỗng run lên trong lòng em. Em vuốt từ trên gáy xuống dọc sóng lưng chị. Sau đó dừng lại ngay cặp mông trắng mịn màn của chị mà bóp nắn.

"Chát"
Em đánh mạnh vào mông chị khiến chị đau đớn rên khẽ vào tai em. Em mỉm cười hài lòng, giữ chặt hai chân chị ngang hông, em đứng dậy đưa cả người chị ra khỏi phòng tắm.
Nơi hạnh phúc và vui sướng nhất chính là chiếc giường vì nó đã chứa đầy kỉ niệm vui vẻ của cả hai. Em đặt cơ thể chị xuống giường, chị bây giờ đã mệt rã không thể chống cự được gì nữa. Căn phòng nóng dần lên, khiến cho cơ thể cả hai mướt đầy mồ hôi . Nhưng Seungwan không hề thấy mệt mà ngược lại còn sung sức hơn.
"Seungwan...chị..chị mệt"
"Một lúc nữa thôi. Em sắp đến rồi"

Chị ngồi bật dậy, kéo cả người em xuống ôm chặt. Tiếng thở gấp cùng tiếng rên rỉ cứ phả vào tai em khiến em càng có thêm năng lượng hơn. Em hôn lên má chị, rồi đến môi. Sau đó lại quay về nơi mà Seungwan thích nhất, từ lúc Joohyun lên chức làm mẹ, nơi vòng một đã nở nang ra rất nhiều. Và chính vì điều đó đã làm Seungwan ghen tị với Seung-hyun.

Em rên nhẹ trong cổ họng.
Bên dưới lực động rất nhanh cùng tiếng nước ái muội vang khắp phòng. Seungwan bỗng thút mạnh cuối cùng cũng đến lúc. Tinh dịch phóng thẳng vào trong cửa huyệt. Em mệt rã người ngã thẳng xuống người chị. Thở từng hơi thở mệt nhọc.

"Seungwan mệt rồi sao?"
Nghe tiếng nói của chị, em liền ngồi bật dậy nhìn chị. Nhoẻn miệng bật cười...
"Chưa đâu Joohyun. Em vẫn rất khoẻ"
"Tha cho chị đi. Em có biết chị đã cầu xin Seung-hyun đến mức nào không?"
"Vậy sao? Thầm cám ơn con gái cưng của em. Và em sẽ hứa với chị rằng kể từ ngày mai em sẽ yêu thương con bé nhiều hơn"
"Seungwan vô sĩ. Em đáng ghét."
"Vẫn còn sớm, còn khoảng 4 tiếng nữa mới đúng 7 giờ. Chị đợi xem em sẽ còn đáng ghét đến mức nào nhé. Vợ yêu bé bỏng của em"
"Không...tha chị đi Son Seungwan"

Và rồi sau đó, cũng chẳng còn sau đó nữa.
Bên dưới chị bị em chơi đùa rất nhiều lần. Có thể nói cả đêm hôm đó, sofa, phòng khách, bàn ăn, cầu thang nơi nào cũng chứng kiến cảnh vui vẻ này của cả hai.
____
Hết rồi nhé.
Mình cảm thấy tập 5 kết thúc hơi lãng. Nên thêm phần này vào xem như là kết...
Cám ơn các bạn đã đọc truyện này.
😘💗💙

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #wenrene