Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 28. TRỪNG PHẠT 2


Châu Hiền lần thứ hai bị kéo xuống khi đang trên đà lên đỉnh Vu Sơn, nàng cơ hồ muốn điên rồi.

Bị dằn vặt tình dục vô cùng đáng sợ, đầy đầu đều là ý nghĩ muốn Sáp Kỳ dùng sức thao nàng, đem nàng thao đến cả người xụi lơ, muốn quỳ cũng không quỳ được, bị thao nước giàn giụa.

Nhưng Sáp Kỳ đã ngừng lại, không chỉ ngừng lại mà còn là ở thời điểm cao trào gần trong gang tấc mới ngừng lại, cô chính là cố ý muốn giày vò nàng.

Châu Hiền dùng hết sức xoay người lại, đối mặt với Sáp Kỳ, trong hốc mắt đều là nước, viền mắt cũng hiện lên màu đỏ tươi, ánh mắt rưng rưng nhìn Sáp Kỳ.

Sáp Kỳ trong lòng tê rần, thế nhưng cô vẫn duy trì trạng thái bình tĩnh như cũ, không trừng phạt Bùi tiểu thư cứng miệng đây một lần, thì cô không phải là Sáp Kỳ.

"Sáp Kỳ đừng đi... chị muốn..." Châu Hiền nén khóc thanh âm cầu khẩn van xin Sáp Kỳ, hai tay nàng đều bị trói, căn bản không có cách nào thỏa mãn chính mình.

Sáp Kỳ vẫn lạnh lùng nhìn nàng.

Dục hỏa dâng lên, Châu Hiền không thể làm gì khác hơn ngoài dùng chính đôi tay bị trói của nàng đi vỗ về hạ thể, ngón tay vừa chạm vào, Châu Hiền cả người liền run rẩy, nàng lập tức ra sức vân vê âm đế, giành lấy nhè nhẹ khoái cảm, nàng không quan tâm tới Sáp Kỳ vẫn còn đứng ở một bên, mắt nhìn chằm chằm côn thịt của người kia, hồi tưởng cảm giác sung sướng khi bị nó cắm vào.

Châu Hiền lớn tiếng rên rỉ, mặc dù khoái cảm do tự an ủi mang lại không mãnh liệt bằng, nhưng cũng có thể xoa dịu dục vọng của nàng đôi chút.

Sáp Kỳ nén cười nhìn động tác của Châu Hiền, nàng như vậy thật sự là quá lẳng lơ rồi, phảng phất cùng với ký ức của thuở thiếu thời chồng lên nhau, Sáp Kỳ cũng trở nên mất bình tĩnh, ánh mắt dâng lên cuồn cuộn dục vọng, muốn hảo hảo trừng phạt nàng một phen.

Châu Hiền lại sắp cao trào, hai cơn cực khoái bị gián đoạn khiến cho khoái cảm lần này trở nên phá lệ dữ dội, nàng khắc chế không nổi muốn nhấc mông chủ động đi ma sát ngón tay.

Nhưng ngay khi nàng nhấc mông lên, Sáp Kỳ liền động, cô nhẹ nhàng gỡ tay Châu Hiền ra khỏi hoa huyệt, vui sướng đột ngột mất đi.

Châu Hiền bị dục vọng tra tấn cả người đều đỏ bừng, đùi nàng mở rộng ra hai bên khiến cho tiểu huyệt bại lộ hoàn toàn, phía trên hiện lên thủy quang, huyệt khẩu kịch liệt co rúc lại, không còn nghi ngờ gì nữa, bất luận là vật gì tới gần, cái miệng đói khát của nàng đều muốn đem nuốt hết vào trong bụng. Nhưng người có thể nắm thân thể nàng ở trong lòng bàn tay lúc này lại thờ ơ.

Nước mắt Châu Hiền từ từ rỉ ra, vẻ mặt nàng khổ sở đáng thương, nhưng lại cố nén không khóc thành tiếng, giận dữ trừng mắt Sáp Kỳ. Sáp Kỳ quá khi dễ người rồi, đã ba lần, tại sao lại đối xử với nàng như thế.

Nàng tựa hồ quên mất cuộc hội thoại lúc nãy.

Châu Hiền tự cho là ánh mắt của mình rất dữ tợn, nhưng đối với Sáp Kỳ mà nói, bộ dáng của nàng chẳng khác nào một con thỏ nhỏ.

Sáp Kỳ đè hai tay Châu Hiền lại, đồng thời nâng hai chân nàng lên, cô nhấn eo xuống, côn thịt nhắm giữa hai môi âm thần mà tiến vào, đem âm thần ép ra hai bên.

Đối với Châu Hiền vốn vô cùng mẫn cảm mà nói, bất cứ sự đụng chạm nào bây giờ cũng khiến nàng khó có thể chịu được, càng đừng nhắc tới tới côn thịt nóng rực trước sau ma sát ở trong khe huyệt.

Thân gậy cứng rắn chầm chậm nghiền ép qua âm đế, cuối cùng là quy đầu, kẽ hở giữa thân gậy và quy đầu khiến Châu Hiền cả người đều phát run, nàng sảng khoái rên rỉ thành tiếng.

Một tiếng rên rỉ này mang theo chút xíu khóc âm.

Cho dù tức giận, nhưng Châu Hiền vẫn không thể cưỡng lại khoái cảm mà Sáp Kỳ mang tới.

Nàng đã không còn sức chống đỡ nữa.

"Sáp Kỳ, cầu xin em, đi vào có được hay không? Chị không chịu nổi."

"Không chịu nổi?" Sáp Kỳ tủm tỉm cười hỏi, bản thân cô kìm nén cũng rất thống khổ, nhưng hôm nay nhất định phải trị khỏi tâm bệnh của con thỏ nhỏ này mới được.

"Phải, không chịu được nữa rồi, chị muốn tiểu Sáp Kỳ chen vào. Được không? Bên dưới ngứa quá." Lời phóng đãng một khi nói ra miệng, câu tiếp theo sẽ càng dễ dàng nói ra hơn, Châu Hiền vừa nói vừa nỗ lực đong đưa cái eo, dùng tiểu huyệt đi ma sát côn thịt, cho dù chỉ là nho nhỏ khoái cảm, thì cũng tốt hơn nhiều so với không có gì.

"Vậy chị có còn nhớ vấn đề tôi hỏi chị không?" Dáng vẻ mị hoặc kia khiến Sáp Kỳ trong lòng ngứa ngáy, cô cúi người xuống hôn môi Châu Hiền.

"Vấn đề gì cơ?" Châu Hiền đầu óc hỗn loạn căn bản không nhớ ra được Sáp Kỳ hỏi cái gì, thật lâu sau, nàng rốt cục nhớ lại Sáp Kỳ muốn nghe lời nói thật từ chính miệng nàng.

Sáp Kỳ... đang ghen phải không? Mới để tâm tới vấn đề đó như thế, tâm tình của nàng bỗng nhiên tốt lên một chút, tự đáy lòng trở nên vui vẻ.

"Sáp Kỳ, em để ý chuyện trước kia chị có từng cùng người khác hay không đến vậy sao?" Châu Hiền hơi hơi lấy lại ý thức, cuối cùng cũng có cơ hội mở miệng nói chuyện.

"Không để ý." Sáp Kỳ trả lời mà không hề nghĩ ngợi gì.

Rõ ràng là để ý muốn chết mà còn cứng miệng, mặc dù tốc độ trả lời của Sáp Kỳ rất nhanh, Châu Hiền vẫn thoáng trông thấy ánh mắt cô đơn tịch mịch của người kia.

"Nếu trong lòng em đã để ý, vậy chị sẽ tiết lộ sự thật." Ngữ điệu Châu Hiền không khỏi có mấy khúc quanh co, mỗi một câu nàng nói ra đều giống như cái móc sắc nhọn, câu chặt lấy tâm trí của Sáp Kỳ.

Sáp Kỳ nhìn nàng chằm chằm.

"Lại gần thêm một chút." Châu Hiền mang theo ý cười, nói.

Sáp Kỳ cắn môi, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn tiến đến, vì động tác tới gần, côn thịt lần nữa mài qua tiểu huyệt, Châu Hiền bị kích thích run lên một cái.

"Nếu như đêm nay em có thể làm chị thỏa mãn, bắn cho chị, chị sẽ cho em biết lời thật lòng." Nụ cười trên mặt biến thành khiêu khích, trong mắt nàng hiện lên vài tia đắc ý.

Sáp Kỳ đen mặt, dám đùa bỡn cô ư.

Đêm nay nhất định phải thao tới khi nào nàng khóc mới thôi.

Sáp Kỳ không nói nhảm thêm nữa, cô thẳng lưng quỳ trên ghế sô pha, côn thịt tiến quân thần tốc, không chút do dự liền cắm vào chỗ sâu nhất, tiểu huyệt đói khát bấy lâu cuối cùng cũng được lấp đầy, Châu Hiền cơ hồ thoải mái đến mắt trợn trắng, "Sáp Kỳ, lớn quá... a..."

"Vậy sao? Đêm nay để chị cảm thụ một chút, không những vừa lớn vừa cứng, mà còn đủ lâu nữa, có thể đem chị thao khóc vài lần tin hay không?" Sáp Kỳ thô bạo xé toạc cúc áo trên người Châu Hiền, toàn bộ thân thể nàng đều lộ ra trước mắt.

Hình ảnh trong lời nói của Sáp Kỳ, chỉ cần tưởng tượng một chút là nàng đã không chịu được, vách thịt điên cuồng mút lấy dị vật, Châu Hiền không khỏi rên lên một tiếng.

Tiểu huyệt bị kích thích nhanh chóng co rút lại, khiến Sáp Kỳ có chút không chịu nổi, thật sự là quá chặt, "Thả lỏng một chút, sắp bị chị cắn đứt rồi."

"A... Sáp Kỳ, yêu chị, hung hăng yêu chị." Châu Hiền hưng phấn đến phát run, nàng muốn Sáp Kỳ dùng sức thao nàng, cắm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng, nơi đó của nàng thật sự là quá khát vọng được cao trào.

Sáp Kỳ một tay cởi móc gài nội y, vừa không ngừng thúc eo vừng đứng lên.

Châu Hiền tự giác dùng chân quắp lấy hông Sáp Kỳ, khiến chỗ hai người kết hợp càng thêm chặt chẽ.

Dùng lực cắm vào, rút ra một ít, lại mạnh mẽ xuyên vào, hạ thể hai người ma sát dữ dội mang theo từng đợt từng đợt khoái cảm, tiểu huyệt bị kích thích tiết ra càng nhiều hoa dịch, chất lỏng theo côn thịt chảy ra ngoài nhưng lại không thể tiến vào được nữa, ở nơi hai người giao hợp bị mài thành màu trắng sữa.

Theo những cú thúc mạnh mẽ, khoái cảm bị đứt quãng lần thứ hai cuồn cuộn dâng lên, đánh sâu vào mọi giác quan của Châu Hiền.

"A... Sáp Kỳ... dùng sức một chút... hah..."

"Thoải mái quá... tiểu Sáp Kỳ thật là lớn... cắm vào cũng thật mạnh... aa..."

"Không được... Sáp Kỳ... chị sắp ra rồi... aaa... Sáp Kỳ..."

Cuối cùng vẫn là nàng đạt cao trào trong lúc Sáp Kỳ mạnh mẽ cắm rút, hai chân Châu Hiền ra sức kẹp chặt, tiểu huyệt cũng liều mạng mút lấy côn thịt, như muốn từ bên trong hút ra tới thứ gì đó, tưới lên hoa tâm.

Nhưng nàng lại không thể toại nguyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro