Chương 8: Phòng Kín
Phòng kín ở tầng trên cùng là dành cho khách VIP, không gian và tính riêng tư đều thuộc loại bậc nhất, đường đi không một bóng người, người phục vụ đều đứng bên cạnh thang máy để đáp ứng nhu cầu của khách hàng.
Để đề phòng có người trà trộn vào, muốn vào ghế lô thì khách hàng cần phải nhập mật mã hoặc quẹt thẻ.
Mỗi lần có khách đến mật mã đều sẽ được đổi mới, như vậy sẽ đảm bảo sự an toàn cho bọn họ. Vĩ Quy đẩy cửa vào, mọi người bên trong thấy cô trở lại lại bắt đầu ồn ào.
“Nhân vật chính đã trở lại, đi lâu như vậy nhất định phải phạt rượu!”
“Không phải tỷ Quy đi đón người sao, vậy cả hai đều phải uống!”
“Ai cha, hai người mau lại đây uống rượu nào!”
“Hôm nay là sinh nhật chị?”
Tịnh Doãn có chút ngoài ý muốn, với thân phận của bọn họ thì chẳng phải là nên tổ chức sinh nhật ở nhà, tại sao lại gọi bạn bè đến nơi này để tổ chức?
“Thế nào? Theo đuổi tôi mà cái này cũng không biết? Đến quà sinh nhật cũng không mang theo, em nói xem nên làm sao cho phải?”
Vĩ Quy liếc nhìn nàng, rồi đi về hướng ghế sô pha. Cô vừa đi liền không ai che chắn cho nàng, mọi người không khỏi sửng sốt khi nhìn thấy rõ nàng là ai.
Tịnh Doãn đuổi theo, túm góc áo cô thẹn thùng nói.
“Vĩ tỷ tỷ nói gì vậy? Em không phải đem chính mình đến đây sao!”
Vĩ Quy cười một tiếng, bảo nàng ngồi vào ghế sô pha.
“Đây không phải là học muội của chúng ta hả? Tỷ Quy sao có thể chứ?”
Có người thân thiết với Vĩ Quy nên không kiêng dè mà trêu đùa.
“Ban bè.”
Vĩ Quy rót rượu rồi ngồi xuống cạnh nàng, Tịnh Doãn đã sớm thấy Tịnh Tuyết ở bên kia nên cố ý dịch về phía cô.
“Ồ~…”
Mấy người kia tự nhiên thấy được động tác nhỏ của Tịnh Doãn, kéo dài giọng nói, ý vị thâm trường nhìn nhau.
Thế này không phải là gạt người sao? Bạn bè nào lại dám ngồi gần Quy tỷ như vậy chứ?
“Sao cô lại đến chỗ này chứ? Cũng không thấy cô thường xuyên mặc quần áo như vậy, tôi còn tưởng mình nhìn nhầm đấy.”
Nữ sinh nọ chơi cùng Tịnh Tuyết nhìn về phía này, làm bộ ngạc nhiên nói với nàng.
“Với lại lần trước không phải là nói không đến KTV sao?”
“Chính vì trước đây không đến nên mới tò mò, huống hồ lần này là Vĩ tỷ tỷ mời tới chẳng lẽ tôi lại không biết xấu hổ mà từ chối.”
Tịnh Doãn lễ phép mỉm cười với cô ta, Vĩ Quy bên cạnh không nói gì, thỉnh thoảng cúi đầu nhấp ngụm rượu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro