Chương 6: Cầm Thú
Trước đây mỗi lần thiếu niên chơi bóng dưới ánh mặt trời khí phách hăng hái, nàng chỉ dám trốn sau bức màn u ám để nhìn trộm, nhưng lúc này cô đang ghé vào người nàng, giọng nói động lòng người kêu rằng cô muốn nàng.
Nhã Dĩnh thừa nhận, trong lòng nàng rung động, lí trí có một khắc hoảng hốt.
Sầm Vy chuẩn bị xé nát quần lót của nàng, muốn cắm vào tiểu huyệt của nàng, thì bỗng nhiên Nhã Dĩnh siết chặt đôi tay đang cầm lấy dương vật thô to của cô.
"Ưm.."
Bị nàng đột nhiên nắm chặt, Sầm Vy thoải mái đến da đầu tê dại, thấp giọng rên một tiếng.
Tay nhỏ của nàng mềm mại ướt nóng, tối hôm qua chỉ dám nhớ thương ở trong mộng, hiện tại lại ân cần mà cầm lấy đại dương vật của cô.
Sầm Vy sao có thể chịu được kích thích này, đem tay nàng bắt đầu lên xuống, tưởng tượng đôi tay này trở thành âm hộ.
Cả người cô đều là cơ bắp, phần eo rắn chắc mười phần, côn thịt dưới háng giống như máy móc trên đài dây cót, lực đạo điên cuồng mà nhanh chóng.
Bàn tay như không xương của Nhã Dĩnh bị cô mạnh mẽ nắm chặt luận động lên xuống.
Dương vật to màu đỏ tím ở trong tay như một vũ khí sắc bén, bởi vì sung huyết mà nhanh chóng bành trướng mở ra, con ngươi Nhã Dĩnh lại trừng lớn, phía dưới,…thật đáng kinh ngạc.
Đã lớn như vậy, sao lại còn có thể to ra… Đột nhiên, trong đầu nàng xuất hiện một ý nghĩ, về sau nếu như thứ này đút vào thân thể của cô gái khác, sẽ không đem họ căng trướng mà chết sao?
Nhưng khi nghĩ đến cô cùng người phụ nữ khác điên cuồng làm chuyện đó, trong lòng nàng giống như bị nghẹn lại, không nói rõ được là cảm giác gì.
Trong đầu nàng đang rối loạn, nhưng nữ sinh lúc này sớm đã sướng đến cực điểm.
Khuôn mặt đẹp gaia trở nên dữ tợn do nhiễm dục vọng, giống như một dã thú không có tình cảm, chỉ biết điên cuồng đem tay nàng lên xuống, cảm thấy tay nàng như một cái động tiêu hồn, đem hồn cô đều hút đi, dương vật ra ra vào vào tay nhỏ, chỉ chốc lát liền cọ đến móng tay thường trải qua tu bổ chỉnh tề của nàng, một trận khoái cảm liền ập vào đầu cô.
" Ưm…a…"
Sầm Vy nhắm mắt lại, cắn răng kêu rên. Cô sướng sắp điên rồi, trong đầu bây giờ đều là lời nói thô tục.
Cô muốn nàng cả đời, đem nàng làm đến khi không thể rời khỏi cô…
Cô sướng thành như vậy, Nhã Dĩnh cũng không có khả năng không có cảm giác gì, nàng nhìn gương mặt mà mình mê luyến lúc này vì nàng mà trầm luân vặn vẹo, nói không vui là giả.
Chỉ là cô động thật sự làm quá nhanh quá mạnh, nàng đau tay.
Tay đau khiến Nhã Dĩnh ủy khuất mà rút một tay ra, lấy khăn giấy bên cạnh giúp cô lau chùi mồ hôi.
"Em mệt sao? Đều ra mồ hôi…"
Không nghĩ tới, chính vào lúc nữ sinh nghe được câu nói này của nàng, lập tức liền đạt đến đỉnh điểm.
Mẹ nó! Cô cưỡng bách nàng, không suy nghĩ cũng chẳng để tâm đến ý muốn của nàng, vậy mà nàng còn quan tâm cô! Nàng thật đúng là hiểu được làm thế nào để muốn mạng của cô..
Sầm Vy một tay đem nàng ấn vào trong lòng ngực, dưới háng luận động tần suất càng nhanh, làm Nhã Dĩnh mờ hồ thấy không rõ.
" Cô giáo, cô giáo Nhã, cô giáo Nhã… Em yêu cô, rất yêu rất yêu cô, lần đầu tiên nhìn thấy liền yêu! Muốn được mỗi ngày đều làm cô, đem cô làm đến không còn sức lực!”
Cô hôn nàng, đắm chìm trong dục vọng, Nhã Dĩnh không muốn cùng cô so đo, cũng không nghĩ tránh khỏi cô.
Nàng u ám, thanh lãnh đã được 24 năm, như thế nào cũng không nghĩ đến, có một ngày sẽ có một người con gái tỏa sáng, vạn người mê, mê luyến nàng đến như vậy.
Nàng cảm thấy giống như ảo giác…
" Cô giáo…cô giáo…"
Sầm Vy cũng không quá lâu, lại lâu lắm không chính mình động thủ, không quá mười phút liền bại trận.
Khi đến cực hạn, cô gắt gao ôm lấy nàng, đầu óc khó dằn nổi.
" Cô…kêu tên của em, kêu tên của em!"
" Sầm Vy?"
"Ừm…"
Trong nháy mắt, một cỗ tinh dịch từ côn thịt của cô bắn ra, tất cả đều nằm trong tay Nhã Dĩnh.
Không biết cô dự trữ bao lâu, ước chừng bắn hơn mười cỗ tinh dịch, mới dừng lại.
Nhã Dĩnh cầm trong tay tinh dịch nóng bỏng, trong lúc nhất thời không biết làm sao.
Nữ sinh vừa mới phát tiết, toàn thân sảng khoái, cả người đều tản ra hơi thở lười biếng mê người.
Sầm Vy ôm vòng eo mềm mại mảnh khảnh của nàng, đầu cô hơi hơi chôn vào cổ nàng nhẹ ngửi.
" Cô giáo, thật nóng…"
Giọng nói cô vừa ngọt vừa giống như đang làm nũng, Nhã Dĩnh nghe vào lỗ tai đều mềm xuống.
Nàng không cảm thấy chính mình nơi nào nóng, rõ ràng là chính cô tự nghĩ.
"Cái kia, mấy thứ này…"
"Ném đi."
Sầm Vy đá thùng rác phía dưới bàn làm việc của nàng, Nhã Dĩnh thấy thế, một trận trầm mặc.
"Sao vậy, cô luyến tiếc nòng nọc của em? Không sao đâu, em có rất nhiều, cô giáo muốn nhiều hay ít đều có.”
Văn Sâm vẻ mặt ái muội mà cắn lỗ tai nàng. Cô nói xong, Nhã Dĩnh nhanh chóng đem đồ vật trong tay bỏ vào thùng rác.
Sầm Vy bật cười, trừng phạt cắn cổ nàng, giống như một con hổ con làm nũng.
" Cô giáo cũng thật vô tình."
" Sầm Vy."
" Ừm?"
"Em đã ổn chưa?"
Nhã Dĩnh nhìn cô, đều phát tiết xong rồi, còn giống như con chó con mà dựa trên người nàng, một bàn tay còn đang sờ vú nàng. Cô giống như đối với nơi đó phá lệ si mê.
"Sao? Cô mệt rồi hử?"
Dường như cô cảm thấy nàng muốn chạy, Sầm Vy nắm thật chặt tay. Nhã Dĩnh nhìn cô, gật gật đầu.
Mệt, thân thể bị cô đùa giỡn nửa ngày, tay cũng bị làm đến đau..
"Vậy tạm thời buông tha cô."
Rốt cuộc đã được nếm ngon ngọt, Sầm Vy không giống lúc đầu quyết không buông tha, tâm tình tốt nhặt áo ngực giúp nàng mặc vào.
Ngực nàng thật sự lớn, áo ngực đều kéo lại không được, phải dùng tay ép vào một chút.
Tay Sầm Vy vuốt ve vú nàng, tiểu huynh đệ vừa mới mềm xuống lại phấn chấn mà ngẩng cao đầu, kêu gào muốn nàng.
Thiếu niên 20 tuổi, vừa mới mềm xuống ngay lập tức tinh thần phấn chấn tràn đầy tinh lực. May mà Sầm Vy tự chủ so với người bình thường tốt hơn.
‘ Tự chủ so với người bình thường tốt hơn’ Sầm Vy hô hấp dần dần nặng thêm, hai mắt cấp bách mà nhìn chằm chằm cặp vú to của nàng, tròng mắt bất giác lại xuất hiện vài tia máu.
Cô không nhịn xuống, dùng một chút sức nhéo ngực nàng.
" A…"
Nhã Dĩnhhét một tiếng, cô ngẩng đầu, hô hấp sớm đã rối loạn.
" Cô giáo lại kêu lên làm gì? Còn nghĩ bị làm gì?"
“……..”
Nhã Dĩnh vừa nghe cách nói chuyện của cô, liền biết cô lại muốn, lại không thoát thân được mà tới một lần nữa, nàng thật sự ăn không tiêu.
"Em đừng nhúc nhích, tôi tự mình làm."
"Cô thật muốn tự làm cho em xem sao?"
Nhã Dĩnh mặt đỏ lên.
"Không phải, em… Đừng nhìn."
Sầm Vy lúc này cũng không phản kháng, lẳng lặng buông lỏng tay ra. Nhã Dĩnh bối rối đưa tay vào áo bra, cô đứng phía sau nàng.
Người có bệnh tự kỉ chính là sợ người khác đứng sau mình, bởi vì nó vô cùng không an toàn.
Nhưng người kia là Sầm Vy, Nhã Dĩnh giống như không sợ nữa, cho dù nàng cảm giác có một đạo ánh mắt thèm khát đang bắn phá trên người mình.
" Cô buổi chiều không có tiết học?"
“…. Em làm sao biết?”
"Em thấy được lịch dạy học của cô."
Nhã Dĩnh cúi đầu nhìn, lịch dạy học quả nhiên nằm ở trên bàn.
Nàng cầm lấy lịch dạy học cất vào trong ngăn kéo.
Cô gái nhỏ hơi hơi cong người xuống, độ cong của mông hoàn mỹ mê người lập tức hiện ra trước mặt Sầm Vy.
Nàng hiện tại đưa lưng về phía cô, nhẹ nhàng ghé vào bàn làm việc.
Sầm Vy thấy cạnh tượng này phảng phất nhìn thấy hình ảnh lão hán đẩy xe*.
*lão hán đẩy xe: là một biến thể tư thế doggy
Đôi mắt Sầm Vy lập tức đỏ, dương vật dưới háng sưng to.
'Bang!'
Mông Nhã Dĩnh bị cô hung hăng đánh một cái, nàng sợ tới mức phản xạ có điều kiện mà xoay người.
Nhưng nàng còn chưa kịp xoay người, Sầm Vy liền một tay đem hai tay nàng ấn trên bàn làm việc, một tay khác thì giải phóng thứ trong quần mình.
" Sầm… Sầm Vy, em muốn làm gì?”
Không thể nhìn thấy người, bị kiềm chế trên mặt bàn lạnh băng, làm Nhã Dĩnh từ đáy lòng dâng lên một cảm giác sợ hãi, sợ hãi đến da đầu đều tê dại.
“Làm gì? Không phải cô cố ý dụ dỗ em sao?”
"Tôi không có, tôi không có…"
"Nếu không có thì tại sao cô lại muốn khoe mông?"
Tiểu dâm đãng, thật thiếu làm! - Đây là suy nghĩ của Sầm Vy.
Khoe mông? Nàng khi nào khoe mông? - Đây là suy nghĩ của Nhã Dĩnh.
Nhã Dĩnh trong lòng một mảnh hoảng loạn, nhưng thấy bộ dạng cố chấp của cô, giống như căn bản không muốn buông tha nàng.
" Sầm Vy, em đừng như vậy, tôi sợ…"
"Không cần sợ, cô Nhã đợi một lát nữa sẽ rất thoải mái."
Hạ thân Sầm Vy sung huyết, đầu óc đã không thể nghĩ gì, đưa tay kéo váy nàng.
Mông của nàng trắng bóng lộ ra, Sầm Vy nhìn đến hai mắt đỏ bừng.
Tiểu dâm đãng này, thật không biết lớn lên như thế nào, rõ ràng gầy yếu, vòng eo tinh tế như vậy, nhưng ngực cùng mông lại đầy đặn.
"Cô… Cô Nhã…"
Sầm Vy ở sau tai mà từng tiếng thâm tình kêu nàng, trong tay nắm dương vật, đặt vào kẻ mông nàng cọ xát.
Dương vật nữ sinh nóng bỏng cọ xát vào mông của nàng, trong đầu Nhã Dĩnh lập tức xuất hiện một hình ảnh.
Trong nháy mắt, kí ức đã bị nàng quên đi, cảnh tượng ngày ngày đêm đêm đều tra tấn nàng lập tức hiện lên trước mắt.
Đêm tối năm đó, mưa xối xả, một góc hoang tàn, có một cô bé nhỏ tuổi đang chứng kiến vài người quần áo rách tưới với những nụ cười ghê tởm, đi tới chỗ của bé gái nhỏ tuổi khác, xoa xoa đồ vật xấu xí phía dưới.
"Em gái, làm sao chỉ có một mình ở chỗ này? Chúng ta cùng em chơi một chút được không?"
" Ọe.."
Hình ảnh diễn ra trong đầu, cùng với cảnh tượng phía sau không thể nhìn thấy chồng vào nhau, Nhã Dĩnh nhịn không được từng đợt nôn khan.
Cho dù Sầm Vy đang chìm đắm trong dục vọng, cũng cảm nhận được nàng không thích hợp.
"Cô Nhã, cô làm sao vậy?"
Cô nghi hoặc mà ôm nàng, bất ngờ bị nàng đẩy ra. Nhã Dĩnh cả người run rẩy, hai cánh tay run run ôm quần áo trên người,nhìn cô, như là không quen biết.
" Cút, cút ngay! Cút xa tôi một chút!"
“……..”
Sầm Vy kinh ngạc, bị ánh mắt cừu hận cùng sợ hãi của nàng nhìn đến lí trí cũng trở lại.
" Nhã Dĩnh, cô đừng nóng giận, em sẽ không làm gì nữa…."
Cô còn chưa kịp xin lỗi, Nhã Dĩnh liền chỉnh trang y phục đàng hoàng, chạy như trốn khỏi văn phòng.
"Nhã Dĩnh!"
Sầm Vy muốn đuổi theo, nhưng cửa bị nàng hung hăng đóng sầm lại.
Sau một lúc lâu, Sầm Vy ảo não xoa đầu, một quyền hung hăng mà đánh ở trên tường.
Máu tươi từ vách tường chảy xuống, cô hối hận không thôi, gần như tự ngược mà đạp thêm vài cái.
Sao lại thế này?
Ngày thường đều rất thanh tỉnh, vừa nhìn thấy nàng liền không có đầu óc, biến thành cầm thú chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới.
Nàng sẽ nghĩ như thế nào về cô? Sau này sẽ bắt đầu chán ghét cô, sẽ không để ý tới cô nữa?
Không được, cô tuyệt đối không cho phép.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro