Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22: Giam Cầm

Màn đêm buông xuống, bầu trời như một tấm lưới đen khổng lồ, toàn bộ mặt đất đều bị che kín, mọi nơi đều là một mảnh yên tĩnh, thậm chí tiếng côn trùng kêu cũng không có.

" Ưm..."

Trong phòng đen như mực, cô gái ở giữa giường lớn chậm rãi tỉnh lại, lông mi nàng run rẩy, hơi hơi mở mắt, trước mắt là một mảnh đen nhánh, cái gì cũng không nhìn thấy.

Nhã Dĩnh nhíu mày, vừa định ngồi dậy thì phát hiện tứ chi của mình như có thứ gì đó trói buộc, căn bản không thể động đậy.

Sao lại thế này?

Trong lòng nàng hoảng hốt, nỗ lực vặn vẹo thân mình, nhưng nàng như con cá nằm trên thớt, giãy giụa như thế nào cũng trốn thoát không được, ngay cả miệng muốn nói chuyện cũng chỉ phát ra những âm thanh 'ô ô ô'.

Miệng đã bị chặn đây rốt cuộc là chuyện gì?

Ý thức còn sót lại ở một giây cuối cùng, Nhã Dĩnh nhớ rõ ràng là ba mẹ nàng không đành lòng nhìn nàng tiếp tục suy sụp, một hai cùng kéo nàng ra ngoài chợ mua thức ăn, nhưng bởi vì quá đông người, nàng bị tách ra khỏi bọn họ, nàng đi vào một góc, trước mắt liền đen...

Không lẽ là giống như lần trước, gặp phải người xấu...

Trong nháy mắt, thân thể của Nhã Dĩnh căng chặt.

"Ô ô ô...."

Biệt thự to như vậy, bốn phía đều im ắng, trừ bỏ tiếng kêu giãy giụa của nàng, còn có một âm thanh không nhanh không chậm, tiếng bước chân chậm rãi đến gần.

Giống như một con báo cực kì có kiên nhẫn, từng bước tiến về con mồi đã rơi vào bẫy.

Lỗ tai Nhã Dĩnh nhanh nhạy nghe được tiếng bước chân, khi thanh âm kia đến gần, thân thể nàng lại càng khẩn trương, càng sợ hãi.

Dần dần, tiếng bước chân giống như đã đến trước mắt, Nhã Dĩnh hoảng sợ kêu to.

" Ưm...ô!!!!"

"Chị Nhã Dĩnh, đừng sợ, là em."

Một bóng dáng cao lớn cúi xuống, đưa tay kéo khăn bịt mắt và miệng của nàng ra.

Trong phòng không bật đèn, cho dù là đã gỡ bịt mắt xuống, nàng cũng không thấy rõ người trước mặt, nhưng cái xưng hô này, nàng có chết cũng không thể quên.

Cô... Cô như thế nào tới? Cô đã làm gì nàng?

Nàng còn chưa kịp suy nghĩ, Sầm Vy liền cúi đầu, rơi xuống một nụ hôn ở giữa trán nàng.

" Đã mấy ngày không thấy chị Nhã Dĩnh, em thật sự rất nhớ chị, nhớ đến trái tim rất đau."

Giọng cô trầm thấp rõ ràng, mang theo một tia ủy khuất làm người khác không thể cự tuyệt, ôn nhu làm người say mê.

Nếu đổi lại là trước đây, Nhã Dĩnh nghe được lời ngon tiếng ngọt của cô sẽ có bao nhiêu vui vẻ, nhưng hiện tại chỉ cảm thấy cô vô cùng dối trá!

Cô lại muốn hôn nàng, Nhã Dĩnh nghiêng đầu qua.

" Sầm Vy, tại sao em lại ở chỗ này? Đây là chỗ nào? Em muốn làm gì?"

Động tác quay mặt đi của nàng chẳng khác nào một cái tát vào mặt cô, độ cong nơi khóe miệng của Sầm Vy dần dần thu lại, lòng bàn tay chậm rãi vuốt ve khuôn mặt nàng.

" Không làm gì cả, nơi này là nhà của chúng ta, chúng ta cùng nhau ở đây không phải rất bình thường sao?"

Nhã Dĩnh cơ hồ có chút hoài nghi lỗ tai chính mình.

Cô đang nói cái gì? Cô có biết chính mình đang làm cái gì hay không? Rốt cuộc muốn diễn kịch đến khi nào?

" Sầm Vy, em đừng chơi nữa, tôi cầu xin em đừng chơi nữa có được không?"

Nhã Dĩnh mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin cô, ngữ khí của Sầm Vy trong chớp mắt mất khống chế.

" Ai đang chơi! Chị Nhã Dĩnh, em không thích nghe cái từ kia, chị không nói nữa được không?"

Như là áp chế mạnh mẽ táo bạo, nữ sinh cúi đầu, hô hấp ấm áp rơi vào khuôn mặt của nàng, bày tay nhẹ nhàng vỗ về đầu nàng, nhưng Nhã Dĩnh lại quay mặt đi, ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào mặt nàng.

" Sầm Vy, tôi nói rồi, chúng ta chia tay."

Cho tới nay, Nhã Dĩnh rất rõ tính tình của chính mình, nàng có thể bao dung vô hạn, có thể yêu vô điều kiện, nhưng nàng không muốn vứt bỏ tự tôn trước mặt cô!Cho dù biết cô là lừa gạt nàng, nhưng nàng không muốn mình lưu lại hình ảnh thiếu tự trọng cùng dễ dàng để người khác trêu đùa trong lòng cô..

Nàng nói xong, bàn tay đang vỗ đầu nàng dừng lại. Nhã Dĩnh thậm chí không thể cảm nhận được hô hấp cực nóng của cô, Sầm Vy chậm rãi đứng lên, im lặng vài giây trong bóng đêm, cuối cùng lại làm như cái gì cũng đều không nghe thấy.

"Chị Nhã Dĩnh có đói bụng không? Muốn ăn cái gì? Em đi làm cho chị."

" Sầm Vy!"

" Em không cho phép chị lại nói đến nó nữa, nói nữa chị sẽ hối hận!"

Ngữ khí nữ sinh chợt hung ác, giống như sói xé đi lớp da cừu, lộ ra răng nanh sắc nhọn. Nhưng Nhã Dĩnh một chút cũng không sợ.

" Hối hận? Tôi vì cái gì phải hối hận, tôi lại không thích em, còn ước gì chia tay sớm một chút!"

" Ah..."

Sầm Vy bị nàng chọc giận đến bật cười, đưa tay nắm lấy cằm nàng.

"Chị Nhã Dĩnh, nhìn vào mắt em, chị nghĩ nói lời này em sẽ tin sao?"

" Tại sao lại không tin?"

" Nếu không thích em, chị Nhã Dĩnh sẽ cho em vào nhà, sẽ nấu cơm cho em ăn, sẽ tùy ý để em làm xằng làm bậy, sẽ ngay từ đầu mà mở chân ra với em..."

Cô càng nói càng có tính vũ nhục, trong đầu Nhã Dĩnh liền hiện lên cảnh tượng ngày hôm đó, cơ hồ là thẹn quá hóa giận mà đánh gãy lời nói của cô.

" Tại sao lại không? Trừ bỏ những cái đó, tôi đã nói với em tôi bị bệnh? Thật ra tôi đã khá hơn, chỉ là bác sĩ kêu tôi thử một biện pháp, có thể yêu đương, vừa vặn lúc ấy em xuất hiện mà thôi! Trẻ tuổi lại giàu có, lại tự đưa tới cửa, tôi vì cái gì lại cự tuyệt? Tôi chẳng qua chỉ muốn chơi đùa với em thôi, em còn tin là thật!"

Nhã Dĩnh gần như là rít gào, hô to nữ sinh trước mặt nàng ngây ngẩn cả người, sắc mặt trắng bệch, như là không thể tiếp thu được sự thật này.

Có bệnh, tự đưa tới cửa, chơi đùa mà thôi...

Nhã Dĩnh tưởng rằng khi nói những lời này, nàng sẽ có được khoái cảm của trả thù, nhưng không có, không chỉ không có, mà nàng so với trước càng khó chịu hơn.

"Chị Nhã Dĩnh nói cái gì?"

Bầu không khí giằng co đã lâu, Sầm Vy mới mở miệng, thanh âm tuy rằng rất nhỏ, không thể nghe thấy, Nhã Dĩnh lại cảm nhận được lúc này cô thật sự nguy hiểm.

Cô...

" Nói cái gì!"

Quả nhiên, nghe xong lời nàng nói, đã đem lớp ngụy trang bình tĩnh của cô hoàn toàn đánh tan.

Sầm Vy mấy ngày nay rất dày vò khó chịu, giống như một con sư tử bị chọc giận, đỏ mắt chất vấn nàng.

"Những lời chị nói với em, tất cả đều là giả!"

" Sầm Vy, em đừng lừa mình dối người..."

" Lừa mình dối người? Ah..."

Cô cười lạnh một tiếng.

" Em là rất lừa mình dối người!"

Xoẹt!!!!

Thanh âm thứ gì đó bị xé rách truyền đến, Nhã Dĩnh còn chưa kịp phản ứng, trước ngực đột nhiên lạnh lẽo. Trong nháy mắt khiến Nhã Dĩnh hoảng sợ.

" Sầm Vy, em..."

Sầm Vy xé rách áo trên của nàng, trong bóng đêm, hai bầu vú no đủ như hai con thỏ con tranh nhau nhảy khỏi áo ngực.

"Chị Nhã Dĩnh không phải thích chơi sao? Em tiếp tục bồi chị chơi!"

" Em cút..."

Nàng còn chưa phản ứng kịp, hai tay của nữ sinh liền chặt chẽ bắt được bộ ngực sữa của nàng, bắt đầu siết chặt và chơi đùa với nó.

Nhã Dĩnh bị lực đạo của cô làm cho nói không ra lời, chỉ phát ra những tiếng kêu không thành thật.

" A a...a a, không muốn, không muốn a...Ưm hừ ~"

Sầm Vy một bên xoa nắn vú của nàng, một bên cấp bách mà nhìn nàng, khóe miệng tản ra ý trào phúng.

"Chị Nhã Dĩnh, có muốn em lấy một cái gương cho chị không? Nhìn xem bộ dáng hiện tại của mình có bao nhiêu dâm đãng! Hạ thân của em bị chị làm cho có bao nhiêu căng cứng!"

Đôi tay nóng bỏng của nữ sinh chặt chẽ tụ lại hai bầu vú bự của nàng, cổ tay thoáng dùng sức, bầu vú mềm mại trơn trượt kích thích cô xoa càng nhanh, động tác vô cùng tàn bạo, khiến nàng thất thanh kêu to, đầu ngón tay còn ác ý mà ấn vào đầu vú đang nhô cao lên.

" Ah..."

Nhã Dĩnh nhịn không được mà thét ra những tiếng kêu mẫn cảm, bởi vì tay chân đều bị trói, căn bản không thể động đậy, chỉ có vòng eo mềm mại hơi hơi cong lên, giống như sắp chịu không nổi.

" Không cần, đừng, buông tôi ra..."

" Buông chị ra? Chị không phải thích chơi sao?"

Sầm Vy giống như ác ma, hung tợn mà nhìn chằm chằm nàng, hận không thể một ngụm đem nàng nuốt vào bụng.

" Tôi, tôi hiện tại không muốn chơi, không chơi, chơi chán rồi..."

Sầm Vy như là bị kích thích, lực đạo trên tay bất giác càng mạnh hơn, ngay cả đôi mắt cũng đỏ.

" Phải không? Chị đã kêu dâm đãng như vậy, còn bày ra bộ dáng cầu em làm? Là em ảo giác hay chị trời sinh chính là phóng đãng như vậy? Thích tìm người chơi, bị người khác làm!"

" Tôi không có...hức ~"

Sầm Vy bỗng nhiên cúi thân xuống, môi lưỡi ướt át ngậm lấy bầu vú của nàng, mang theo lực đạo trừng phạt mà chẳng phân biệt nặng nhẹ từng ngụm từng ngụm mà mút vú nàng.

" A a, không cần liếm, dừng...A, đừng hút ~Ưm.... Tuyệt quá, đừng cắn, không cần dùng hàm răng cắn, a ~"

Cho dù trong lòng Nhã Dĩnh rất hận cô, hận không thể làm cô trực tiếp biến mất khỏi mắt nàng, nhưng nàng căn bản không thể khống chế được phản ứng của thân thể, không khống chế được mà bị cô chơi đến thất thần, cho dù cắn môi, vẫn như cũ mà buột miệng thốt ra.

"Chị động thân làm gì? Sợ em không ăn đủ sao? Thật là dâm đãng! Mới sờ mà phía dưới đã chảy nhiều nước như vậy! Còn nói không cần? Trong lòng lại rất muốn đúng không?"

Cô lập tức kéo quần nàng xuống, bàn tay chạm vào quần lót đang ướt dầm dề của nàng, chọc Nhã Dĩnh đến thân mình run rẩy.

"Chị Nhã Dĩnh mẫn cảm như vậy, sờ một chút liền chịu không nổi? Là do chơi người nhiều, chơi ra kinh nghiệm sao?"

" Em..."

Mặt trên bị cô ăn, phía dưới bị cô vuốt, tinh thần bị cô vũ nhục, thân mình bị cô trói lại, khoái cảm cùng ủy khuất cùng nhau ập tới, nước mắt rơi trên giường.

Cô thực sự cho rằng như vậy sao?Rõ ràng lần đầu tiên của nàng chính là cho cô, cô vì cái gì còn nói như vậy?

" Kêu cho em!"

Sầm Vy muốn trả thù mà không ngừng lăng nhục thể xác cùng tinh thần của nàng, nhưng chính mình so với nàng còn chịu nhiều dày vò hơn.

" Không được cắn môi, kêu cho em!"

" Ưm..."

Nhã Dĩnh liều mạng cắn môi, cho dù Sầm Vy có chà đạp vú nàng như thế nào nàng cũng không kêu lên.

Sầm Vy từ trước ngực nàng bò lên, nhìn nàng cắn môi thật chặt, nhẹ nhàng cười.

" Không gọi đúng không?"

Trong bóng đêm, truyền đền âm thanh kim loại va chạm, Nhã Dĩnh mở to hai mắt, như là ý thức được cái gì, Sầm Vy tháo thắt lưng ra, đặt ở trước mặt nàng.

Cô không phải là muốn... Đánh nàng chứ? Không cần, không cần a...

Cô gái nhỏ sợ hãi đến cực điểm, Sầm Vy kéo khóa quần xuống, phóng xuất ra đại dương vật thô to màu đỏ tím.

Nó sớm đã sưng to, muốn cô gái trước mặt đến nổ tung.

" Chị không kêu, cẩn thận lát nữa không có sức lực mà kêu"

Nhục huyệt của nàng sớm đã bị cô đùa giỡn đến ướt, dâm thủy nhiều đến nổi làm ướt cả cái mông phía dưới.

Sầm Vy nhíu mày, như là đã quyết nhẫn tâm, nâng cái mông nhỏ của nàng lên, một phát liền đâm vào.

" A!!!"

Từ khi khai trinh đến nay, Nhã Dĩnh cơ hồ mỗi ngày đều bị cô thao lộng, có đôi khi một ngày sẽ rất nhiều lần, cho dù nàng bẩm sinh nơi đó hơi chật, mỗi lần ra vào đều không có đau như vậy, nhưng mấy ngày nay bọn họ không có thân mật, cô chợt cắm vào như thế, Nhã Dĩnh cảm giác mình bị cô cắm đến sắp chết.

Đồng tử của cô gái nhỏ nhanh chóng khuếch tán, Sầm Vy cũng không chịu nổi, gắt gao cắn răng.

" Mẹ nó! Cái động này mấy ngày nay đều không bị thao qua? Muốn người như thế sao? Thả lỏng, muốn đem em bấm gãy sao?"

" Đi ra ngoài...Ô, a a thật căng, bụng nhỏ sắp bị căng bạo..."

Sầm Vy mặc kệ nàng, trực tiếp trước sau thao lên, nhục huyệt của nàng đã mấy ngày không thao, bây giờ thật sự rất chật, huyệt thịt thèm khát trong nháy mắt hấp thụ đại dương vật nóng bỏng của cô, cuồn cuộn không ngừng mà phóng thích dâm thủy, làm thần trí cô cơ hồ đều bị nửa người dưới chi phối.

" A a a a, đừng nhúc nhích a, quá lớn, không cần cắm ô ô ô ~"

"Chị kêu cũng thật dâm, thật là dễ nghe a, lại kêu lớn tiếng một chút!"

" Không, không muốn a a a ~"

" Như thế nào? Chị không phải rất thích chơi sao? Chị không phải nói em trẻ tuổi lại giàu có sao? Là thao chị không hài lòng, hay là sợ em không có đủ tiền? Ưm? Yên tâm, em sẽ cho chị tiền còn nhiều hơn gái ven đường, ai bảo chị thao tốt như vậy chứ!"

" Không chỉ có thao mà còn phải dùng cái miệng nhỏ của chị liếm đại dương vậy!"

Sầm Vy một bên trước sau nhanh chóng thao động, một bên hung hăng mà xoa vú bự của nàng, không chớp mắt nhìn vào con ngươi đang phẫn nộ và ủy khuất đến cực điểm của Nhã Dĩnh.

Hạ thể không ngừng truyền đến cực lớn khoái cảm nuốt sống lí trí của cô, trong nháy mắt cô cảm thấy chính mình chỉ cần thao sâu một chút, lại sâu hơn một chút, là có thể đem chính mình tiến vào trong thân thể nàng, như vậy bọn họ vĩnh viễn sẽ không thể tách rời.

Nhưng Nhã Dĩnh lại bị hành động như dã thú của cô làm cho không thở nổi.

" Không cần, từ bỏ... A a a thật căng, không cần, quá sâu, quá sâu, sắp làm đến tử cung a! A a a, ân a a ~...Quá nhanh, chậm một chút! Không cần, Sầm Vy, em là đồ hỗn đản..."

" Em hỗn đản? Em lừa đảo? Em chỉ là đối tượng thích hợp để đùa bỡn của chị mà thôi? Chị chơi chán rồi liền không cần em nữa phải không?"

" Là..."

" Thế chị sớm nói ah, sớm nói là chỉ muốn chơi đùa, em đã sớm buông tha, nào có nhiều băn khoăn như vậy!"

Sầm Vy bị những lời nói tuyệt tình của nàng chọc giận, đôi tay gắt gao ấn eo nàng, dương vật dưới háng hung hăng đánh tới.

" A ~"

Đã rất sâu, Nhã Dĩnh không nghĩ tới là sẽ càng sâu, sâu giống như muốn đâm vào tử cung, nàng mở to hai mắt, thân mình một khắc căng chặt, sau đó bắt đầu run rẩy, ngay sau đó một đại cỗ dâm thủy từ âm đạo chảy ra.

" Không cần, ô ô ô ô..."

" Lại cao trào?"

" Ca ca còn chưa có thúc, em gái liền phun? Gái hộp đêm thời gian còn dài hơi!"

Sầm Vy đỏ mắt, bóp eo nàng rồi tăng tốc độ nhanh hơn, lực độ chỉ có tăng không có giảm.

" A a a a quá mạnh, đừng đụng phải... Sâu quá a, không muốn, không muốn, sắp bị làm chết, cầu xin em, buông tha cho tôi đi...".

Cô nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, đôi mắt phát ra một tia ghen ghét.

" Em còn có tâm hơn chị, không giống chị chỉ biết phát tao phát lãng, chị không thích em thì thích ai? Thích lão giáo sư kia, hay là bạn trai của bạn thân? Thật đê tiện! Ngủ với em gái của bạn thân còn không đủ, liền bạn trai của bạn thân cũng muốn? Chị rốt cuộc là có bao nhiêu dâm đãng!Họ chỉ là mới mẻ một chút, bọn họ có lớn như em, có mạnh như em không? Bọn họ nếu nhìn thấy bộ dáng chị bị em thao này, bộ dáng chị quỳ trên mặt đất liếm dương vật của em, còn sẽ thích chị sao!"

Đầu óc của Sầm Vy đã hoàn toàn bị ghen ghét lấp đầy, đáy mắt đỏ bừng, ôm thân mình nàng thao hết đợt cao trào này lại đến đợt cao trào khác.

Nhã Dĩnh há to miệng, nước mắt liên miên, thân mình không khống chế được mà run rẩy, cô nói không sai, cô nếu thật là muốn chơi nàng, nàng muốn kêu cũng kêu không được.

"Chị Nhã Dĩnh tìm em chơi thật là đúng người, em không chỉ có thể đem chị chơi sướng, chơi đến tàn phế cũng có thể"

Lại thêm một trận công kích kịch liệt, Sầm Vy rốt cuộc dừng lại vài giây, ôn nhu nói bên tai nàng.

" Đúng rồi, em còn có kinh hỉ muốn cho chị"

Nói xong, cô hảo tâm mà cởi trói cho nàng.

Đạt được tự do, cô gái nước mắt đầy mặt bị thao đến không còn sức lực muốn bò dậy, nhưng Sầm Vy lại đột nhiên mở đèn lên.

Đây là phòng ngủ chính của căn biệt thự phong cách châu Âu với không gian cực lớn, trong phòng ngủ được lắp đặt hàng chục cái máy quay phim lớn nhỏ.

Nhã Dĩnh hoảng sợ cực kỳ Sầm Vy lại một tay lật nàng qua, bắt nàng quỳ gối trước ống kính, sau đó tách hai chân nàng ra, đại dương vật lại cắm vào.

" A..."

Nhã Dĩnh trong nháy mắt há to miệng, khóe miệng chảy ròng, ánh mắt như xuân quang, đều bị máy quay lại.

" Ha!"

Sầm Vy vui vẻ mà cười.

"Chị biết những thứ đó dùng để làm gì không? Là muốn quay lại bộ dáng dâm đãng của chị khi bị em thao, về sau mỗi khi chị có một người bạn trai, em liền gửi một đoạn cho anh ta".

Nói xong, vô liền nảy sinh ác động mà nhanh chóng ra vào.

" A a a a nhanh quá a, ô~ muốn chết... Quá lớn, sâu quá, không cần lại hướng vào bên trong ô ô ô ~ Lấy ra, Sầm, Sầm Vy, em đem nó lấy ra được không? A....Không cần a, ~ sướng quá, muốn tới, lại muốn tới..."

Trước mặt chính là camera, ánh sáng đỏ rực, cảm giác bị theo dõi cùng khoái cảm chồng lên nhau, cơ hồ muốn đem Nhã Dĩnh bức điên.

-----------

Có sốp nào vừa đọc mà tim vừa nhảy badaboom như em k ạ 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro