Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Ông Xã

Đại dương vật nóng bỏng sưng to của Sầm Vy bỗng chốc cắm vào nhục huyệt ào ạt nước chảy của Nhã Dĩnh, ấm áp phấn nộn, chật hẹp vô cùng, bao lấy côn thịt của cô đến thoải mái.

" Ưm ~”

Cô gầm nhẹ một tiếng, mắt như phóng ra ngọn lửa, hận không thể ăn nàng.

"Dâm đãng! Muốn đem em bấm gãy sao! A! Thật sướng!…..”

Cô hung hăng đánh mông to nàng một cái, tiện đà động nhanh hơn.

"A a a nhẹ một chút, quá mạnh a…..”

Nhã Dĩnh bị cô ôm giống tư thế xi tiểu, vốn dĩ cảm thấy thẹn, nhưng nàng còn chưa kịp hét lên một tiếng thì đã bị đâm cho trên dưới phập phồng, thanh âm đứt quãng, giống như cây lục bình trên sông, bị mưa rền gió dữ vô tình đánh sâu vào.

Dương vật thô to của cô làm cho phía dưới nàng căng đầy, hai vách hoa huyệt bị tách ra, bụng nhỏ nhô lên hình dạng của cô, theo từng động tác của ra vào của côn thịt không ngừng biến ảo.

Quy đầu mượt mà như trứng vịt, thông suốt cắm vào sau đó lại rút ra như kim đâm làm huyệt thịt nàng vô cùng mẫn cảm, khoái cảm chồng chất lên, nồng đậm mà đánh tới, phối hợp với lực độ của cô, Nhã Dĩnh quả thực muốn khóc.

“Huhu, không cần a Sầm…Sầm Vy, a a a quá sâu, không cần…chậm, dừng lại, không cần, chậm a……”

Tiếng khóc kiều mị của nàng đứt quãng, nghe không rõ lời nói. Sầm Vy chẳng quan tâm, va chạm càng lúc càng mạnh.

"Đã biết, chị Nhã Dĩnh kêu em đừng có ngừng, em sẽ không ngừng, em sẽ thỏa mãn chị, làm chị Nhã Dĩnh thật sướng….”

"Oa ô ô ô ~”

Nghe những lời nói này, Nhã Dĩnh trực tiếp khóc ra tiếng, nướt mắt ào ạt rơi xuống từ gương mặt kiều mị động lòng người, có bao nhiêu nhu nhược đáng thương, nhưng Sầm Vy nhìn đến đáy lòng càng hung bạo.

Cô gái mình yêu bị chính mình làm khóc, đối với cô thõa mãn không thôi.

" Chị có phải hay không đặt biệt sướng, đều sướng đến khóc? Em lại cắm chị nhanh một chút được không?”

" Không cần, không cần….”

Nhã Dĩnh dùng đôi tay mềm mại đẩy cô ra, Sầm Vy cũng có ý xấu mà buông tay ra, làm cho thân mình nàng ngã ra sau, thiếu chút nữa cho rằng mình sẽ ngã xuống đất, kinh hoảng thất thố mà ôm chặt cổ Sầm Vy.

"Nhìn xem chị thật thiếu làm, còn cố ý tới ôm em, có phải bị làm đến nghiện rồi không?”

"Không phải, em thả tôi, thả tôi xuống dưới….”

Nhã Dĩnh bị cô nhục nhã đến mặt đỏ bừng, nhưng hai chân bị cánh tay cô ôm, toàn thân chỉ dựa vào cô chóng đỡ, căn bản không có biện pháp xuống dưới.

"Chị còn muốn làm liệt nữ trinh tiết sao? Rõ ràng rất muốn bị em cắm rút, còn muốn đi xuống? Hử?”

Sầm Vy cắn răng, lại hung hăng thúc vài cái, làm Nhã Dĩnh rên lớn, không khép miệng lại được.

" Buông tôi ra…Buông tôi ra…”

"Buông cô ra? Cô lặp lại lần nữa?”

Cô một tay đem nàng đè ở trên tường, điên cuồng kích thích mà luận động vòng eo.

"A a a a… Không cần a muốn chết, a a…Sầm… Vy, quá sâu, muốn tới… Trong bụng ô ô ô…. Ô ô ô quá mạnh, không được, Sầm Vy tôi….a a a…..”

Nàng bị chơi đến nửa chết nửa sống, căn bản không chịu nổi, trước mắt trắng đen đan xen, đáng thương đến nói chuyện mơ hồ không rõ.

Sầm Vy thấy nàng thanh âm đứt quãng, mồ hôi từ trên trán toát ra, thấm vào gương mặt vũ mị, sợ nàng thật sự không chịu nổi, thoáng châm lại tốc độ.

“Bộ dáng chị bị chơi thật dâm, trách không được đi khắp nơi thông đồng, có phải cũng muốn kẻ khác đem mình chơi thành như vậy?”

" Không phải….”

Nhã Dĩnh nước mắt lưng tròng, bị oan khuất mà từng đợt nghẹn ngào.

" Không phải? Vậy sao hôm nay cô lại đi gặp tên đàn ông kia?”

Cô nghĩ đến hình ảnh hai người trò chuyện vui vẻ, một cỗ phẫn nộ dâng lên, lại hung hăng thúc nàng, thật muốn như vậy đem nàng làm chết.

" Kia, đó là bởi vì ô..ô..ô… Em chậm một chút…. Tôi, mẹ tôi bảo tôi đi…”

" Mẹ chị bảo chị đi? Không nghĩ tới chị Nhã Dĩnh nghe lời như vậy, chị vì sao không giới thiệu em? Hay là đem em thành công cụ tiết dục, lúc cần thì lấy, khi không cần nữa thì vứt bỏ thẳng tay?”

"Không phải, Sầm Vy….”

"Sầm Vy!”

Sầm Vy nhăn mày lại, hướng về phía trước hung hăng động vài cái, Nhã Dĩnh bị cô làm cho thất thanh. Thật sự là quá sâu, nàng cảm giác giống như cô đâm vào tử cung của mình.

"Còn gọi em Sầm Vy? Chị Nhã Dĩnh lại gọi, lại gọi một tiếng thử xem em có đem chị làm chết!”

"Tôi……”

Nàng thật sự sợ cô sẽ tàn nhẫn không màng sống chết của nàng mà làm, ôm cổ cô nhẹ nhàng khóc, giống như xin tha.

" Vậy gọi là gì? Tiểu…tiểu Vy?”

"Tiểu Vy? Chị cảm thấy em rất nhỏ sao?”

Sầm Vy vẫn không hài lòng, cố ý thúc vào như muốn nói cho nàng biết mình có bao nhiêu khổng lồ.

" A ~ Đừng cử động, đừng cử động…..”

"Chị hôm nay gọi không đúng, em sẽ không dừng lại!”

Cô buộc nàng đổi xưng hô, nhưng không nói cho nàng nên gọi là gì.

" Vy Vy?”

"Em gái?”

"Bạn gái?”

Nhã Dĩnh thử một đống tên gọi, nhưng mỗi lần gọi một cái lại bị cô đâm càng mạnh hơn.

Nước mắt nàng ào ạt rơi xuống, cảm thấy tiểu huyệt nóng đến cực điểm, có một cỗ dâm thủy muốn trào ra.

" Rốt cuộc gọi là gì ô ô…. Em nói đi?”

" Em nói?”

Sầm Vy cúi đầu nhìn nàng, mắt sáng như đuốc, phảng phất như muốn từ trên mặt nàng nhìn ra một cái động. Sau một lúc lâu, khóe môi từ từ gợi lên ý xấu.

"Không bằng chị kêu một tiếng ‘ba ba’ cho em nghe?”

"Em….”

Nhã Dĩnh giận mà không dám nói gì chỉ nhìn cô.

"Như thế nào, chị Nhã Dĩnh gia giáo tốt như vậy, có phải hay không khó có thể mở miệng? Chị Nhã Dĩnh hỏi em gọi là gì, nên gọi cái gì trong lòng chị không rõ ràng sao? Hay chỉ là giả bộ không biết? Từ lúc bắt đầu đến giờ chị Nhã Dĩnh chưa từng nói thích em, tất cả là do em tự mình đưa tới cửa….”

Cô càng nói ánh mắt càng giống như tẩu hỏa nhập ma, Nhã Dĩnh cắn môi, nhịn không được đánh gãy lời cô nói.

" Ông… Ông xã.”

Một tiếng ‘ông xã’ mềm mại kéo dài, tê tê dại dại, một sự thõa mãn từ tận cốt tủy, Sầm Vy ngừng nói, không hề chớp mắt mà nhìn nàng, cười lên tiếng.

"Lại kêu một tiếng.”

Nhã Dĩnh thẹn thùng cắn môi, vốn dĩ có thể kêu ra tiếng, lại bị ánh mắt của cô làm cho không thể phát ra âm thanh.

" Không gọi?”

Sầm Vy véo khuôn mặt có điểm ửng đỏ cực kì quyến rũ của nàng, khiến cô mỗi một khắc đều nghĩ muốn làm nàng.

"Không phải kêu lên rồi sao?”

"Kêu một lần không được, em muốn chị Nhã Dĩnh khắc sâu trong trí nhớ, biết chình mình là của ai!”

"Của chính tôi.”

"Cái gì?”

Ngọn lửa xấu xa của Sầm Vy lại dâng lên, tốc độ được thả chậm lại đột ngột tăng lên.

"A a a ~ nhẹ một chút, ưm ưm a…..”

"Lặp lại lần nữa, chị là của ai?”

"Sầm…..Sầm Vy.”

"Sầm Vy ?”

"Ông xã.”

"Ông xã là ai?”

"Là Sầm Vy.”

"Về sau còn dám lừa gạt ông xã, còn dám cùng đàn ông ăn cơm, cùng nói cười với kẻ khác hay không?”

"Không… Không dám, ông xã nhẹ chút a…. Quá sâu ô ô thô quá a……Dừng lại ô ô, ông xã tha tôi đi, cầu xin em a, tôi không được….”

Nhã Dĩnh bị làm không ngừng, ôm cổ cô, tiếng khóc lóc xin tha vang vọng tai cô không ngừng, thanh âm nàng mềm mại dụ hoặc, phảng phất có thể bắn ra nước, làm vô luận tâm địa ai có cứng rắn cỡ nào nghe xong cũng phải dừng lại để an ủi.

Sầm Vy nghe hai chữ ‘ ông xã’ đến sướng, chuẩn bị cho nàng cơ hội thở dốc, nhưng bên ngoài lại truyền đến một loạt âm thanh của nữ sinh.

" Các cậu cũng tới trả vợt cầu lông sao?”

" Đúng vậy, trò đánh câu lông này không thú vị chút nào, rốt cuộc cũng kết thúc, tớ buồn ngủ quá ~”

"Ai mà không chán? Nói không phải vì tới xem cậu ấy thi đấu, tớ lười phải đến đây, ở kí túc xá ngủ thoải mái hơn nhiều!”

“Đúng vậy, nhưng Sầm Vy chạy 3000m xong nhìn cũng không nhìn cổ động viên một cái, nước cũng không nhận lập tức trực tiếp đi luôn.”

" Không có việc gì, chút nữa còn có nhảy cao, tớ phải chuẩn bị chụp ảnh thật tốt! Mỗi ngày đều xem lại hình ảnh đẹp gái của cậu ấy.”

"A~”

Nhã Dĩnh bỗng nhiên nghe được tiếng nói chuyện bên ngoài, còn càng ngày càng gần, sợ tới mức kêu lên tiếng, sau khi ý thức được mình làm như vậy càng dễ bị bại lộ, đưa tay bịt kín miệng. Nàng đưa đôi mắt đầy hoảng sợ bất lực mà nhìn Sầm Vy.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Sắp bị phát hiện!

"Em mau đi ra.”

" Đi ra? Đi đâu?”

Sầm Vy vốn dĩ khóa trái cửa, nhưng nhìn bộ dạng này của nàng, không nhịn được trêu đùa một chút.

“Chị Nhã Dĩnh không cảm thấy, bị người khác quan sát càng kích thích sao?”

"Một chút cũng không kích thích, Sầm Vy, em đừng nháo….”

"Em không nháo, ưm ~”.

Sầm Vy đem nàng từ vách tường bế lên, nàng khẩn trương kẹp chặt đại dương vật của cô, khiến cô suýt chút nữa bắn ra.

" Tiểu dâm đãng, quả nhiên đang nói dối, em thấy chị chính là muốn bị người khác nhìn thấy, bằng không sao lại nhiệt tình như vậy?”

"Tôi không có….”

Nhã Dĩnh khẩn trương cả người phát run, cảm nhận được thời điểm nàng kẹp chặt, dương vật cô run rẩy một chút, hình như sắp bắn tinh, cố ý siết chặt thêm vài cái.

"Ưm a ~”

Sầm Vy bị nàng kẹp đến da đầu tê dại, sướng muốn mạng, thiếu chút nữa bắn ra cho nàng, nhìn nàng không che lấp ý đồ ngây thơ của mình.

"Chị nghĩ em sẽ bắn ra?”

"Tôi….”

"Chị có tin em sẽ làm chị đến phun nước trước mặt đám nữ sinh đó?”

"Không cần, cầu xin ông xã, tôi rất sợ….”

Nhã Dĩnh đã từng thấy qua cảnh cô vừa bắn xong vài giây sau liền cứng trở lại, cũng biết rõ cô tại thời điểm này cái gì cũng có thể làm được, chỉ phải chịu thua, vùi đầu ở giữa cổ cô, từng tiếng mà kêu ông xã.

Nàng là thật sự sợ hãi, nghĩ cũng không dám nghĩ hậu quả sau khi bị phát hiện.

Nữ giáo viên câu dẫn học sinh, giữa ban ngày trần trụi làm tình…

Sầm Vy bị nàng kêu đến tính tình đều nhu hòa không ít.

"Ngoan, đừng khóc, không có việc gì, bọn họ sẽ không phát hiện…”

Nếu nàng không nói, cô cũng căn bản không có khả năng sẽ cho người khác thấy bộ dạng mê người này của nàng.

Cô vuốt tóc nàng, giống như vuốt ve một con mèo nhỏ, cực kì ôn nhu. Nhã Dĩnh cho rằng cô đã hồi phục lí trí, chuẩn bị buông tha cho nàng.

Ai ngờ, cô một tay đem nàng bế từ dưới đất lên, chậm rãi đi đến trước cửa phòng thiết bị, vừa đi vừa cắm thật mạnh vào tiểu huyệt của nàng.

Trong nháy mắt, Nhã Dĩnh khẩn trương kịch liệt, cả người run rẩy, nàng muốn kêu lên nhưng lại không dám phát ra âm thanh, sợ mình bị bại lộ.

Cô muốn làm gì?…. Ôm nàng đi ra ngoài? Cô điên rồi sao!

Khi dựa vào vách tường, phía sau nàng có bức tường chống đỡ, nhưng khi cô bế nàng lên, tất cả sự tập trung của nàng đều ở côn thịt thô to dưới háng của cô.

Dương vật cắm sâu hơn trước đây, đại não Sầm Vy mơ hồ, con ngươi Nhã Dĩnh trừng lớn.

Mỗi khi cô bước đi, côn thịt nóng bỏng lại đâm mạnh vào bên trong, khiến nàng chảy càng nhiều dâm thủy, từng giọt rơi xuống mặt đất, thanh âm ‘tí tách’ vang lên rõ ràng.

Nhã Dĩnh khắc chế không để phát ra âm thanh, cô cắm quá sâu, sâu đến nỗi nàng không thể nói được.

Bị khoái cảm nồng đậm cùng sợ hãi bị phát hiện cùng nhau kích thích, cả người nàng như muốn bay lên, không quan tâm đến bất cứ thứ gì xung quanh.

"Cửa tại sao bị đóng lại? Vừa rồi tới mượn cầu lông còn không khóa cơ mà!”

Nữ sinh đến trả cầu lông nghi hoặc nói. Một nữ sinh khác trực tiếp duỗi tay đẩy cửa ra, nhưng tay còn chưa chạm vào cửa thì từ bên trong truyền ra một âm thanh cực lớn.

" Phanh!”

Sầm Vy ôm đôi chân đang dạng rộng ra của Nhã Dĩnh, nghiêng người dựa lưng vào cửa phòng thiết bị.

Cùng lúc đó, bởi vì quán tính, thân mình Nhã Dĩnh cũng đụng về phía trước một cái.

"A!”

Nhục huyệt nho nhỏ chủ động đâm vào đại dương vật, cắn nuốt thật sâu, thiếu chút nữa đem hai bầu thịt đều nuốt vào.

Nhã Dĩnh không nhịn được hét lên một tiếng chói tai, đem đám nữ sinh bên ngoài dọa sợ.

Âm thanh gì đây? Làm sao nghe thấy…. Quyến rũ, yêu kiều như vậy? Như thể có nước chảy ra, quả thực nghe so với phim cấp 3 mà các cô nàng trộm xem trong chăn tuyệt hơn nhiều.

" Ha~”

Sầm Vy phát ra một tiếng cười khẽ nhỏ đến mức không thể nghe thấy, ánh mắt trêu ghẹo mà nhìn Nhã Dĩnh, thấp giọng nói bên tai nàng.

"Yêu tinh, thiếu chút nữa đem xương cốt em đều hòa tan rồi, chị cố ý sao? Em liền biết, chị rất thích cảm giác bị người khác quan sát, có muốn em tránh ra, cho bọn họ vào xem hiện trường trực tiếp?”

"Ô ô ~”

Mặt Nhã Dĩnh đỏ gần như chảy máu, nàng cắn môi, tay nhỏ đấm vào đôi vai gợi cảm của cô.

Tiểu dâm đãng!

Sầm Vy nhíu mày, đáp lại nàng là lực thao ngày càng mạnh.

"Ai ở bên trong thế, có thể mở cửa ra không?”

Đám nữ sinh bên ngoài không nhịn được hỏi.

" Chúng tôi đến đây để trả đồ đã mượn.”

"Có người không? Tại sao không nói lời nào vậy?”

Sầm Vy đang thao cô gái nhỏ của cô đến thần hồn điên đảo, khi nào còn tâm trạng mà để ý đến bọn họ.

Nhã Dĩnh thong thả ghé đầu vào vai nữ sinh thấp giọng khóc. Không biết bởi vì quá mạnh hay quá sợ hãi.

Ngoài cửa đám nữ sinh nhìn nhau, cuối cùng quyết định đẩy cửa.

Lúc này, một tiếng nói dễ nghe nhưng tràn đầy nhẫn nhịn từ bên trong truyền ra.

"Cút!”

Giọng nói tuy rằng dễ nghe, nhưng ngữ khí lại rất hung dữ, hiển nhiên là khó chịu do bị quấy rầy.

Sầm Vy là nhân vật phong vân của đại học A, một số ít ảnh chụp cùng video bị người khác chụp lén đăng lên diễn đàn trường, rất nhiều nam sinh và nữ sinh  mê muội cô trong trường học hiểu biết tướng mạo cùng giọng nói của cô rõ như lòng bàn tay.

Nhưng chưa từng có ai nghe được giọng nói khi làm tình của cô, chứ đừng nói đến việc một nữ sinh luôn rộng rãi tỏa sáng như ánh mặt trời như cô ở thời điểm này lại hung ác như vậy.

Cho nên đám nữ sinh bên ngoài căn bản không biết đó chính là Sầm Vy, họ chỉ nghĩ rằng bên trong là một nữ sinh tâm trạng tồi tệ sau khi bị khiển trách nên giọng cô ta rất yếu.

"Chúng tôi đến trả cầu lông, trả xong liền đi!”

"Tôi nói cút!”

" Cút cút cút, cút thì cút….”

Đám nữ sinh bị giọng nói ra lệnh của cô dọa sợ, ném cầu lông xuống rồi ba chân bốn cẳng mà chạy.

Tiếng bước chân càng lúc càng xa, Nhã Dĩnh thả lỏng thần kinh, lại cảm giác được cảm giác no căng bên trong tiểu huyệt. Sầm Vy dừng sức mà thao nàng, phảng phất như bị ma nhập.

"Bọn họ đi rồi, chị Nhã Dĩnh có thể kêu ra tiếng không?”

'Ưm~……Ô ô, a…..”

Nhã Dĩnh bị cô đâm cho đứt quãng, nói từng chữ không rõ.

" Sầm Vy, em có thể không?”

"Chị cảm thấy em có thể không?”

Sầm Vy ác ý thọc hai cái, biểu tình Nhã Dĩnh thay đổi.

" Không… không phải, tôi hỏi em có muốn bắn không? Tôi khó chịu……”

Cô đều đã làm lâu như vậy, tại sao còn không bắn?.

"Bắn? Chị Nhã Dĩnh sao lại không kiên nhẫn như vậy? Làm sao có thể bắn chỉ sau vài lần!”

Vài lần?

Bị làm đến mơ màng, Nhã Dĩnh khóc không ra nước mắt. Dục vọng của cô thật sự quá lớn, nàng thật sự sợ một ngày nào đó mình bị cô làm chết ở trên giường.

Trước kia trong mắt Sầm Vy, tình ái bất quá chỉ là bản năng của con người, con người lấy sinh sôi nảy nở làm tất yếu, không quan trọng quá trình, chủ yếu là gieo giống.
Nữ nhân suy nghĩ bằng nửa thân dưới đều không có tiền đồ.

Nhưng sau khi gặp được Nhã Dĩnh, cô phát hiện mình sai hoàn toàn. Từ lúc nhìn thấy nàng, lí trí của cô như biến mất, tất cả quan niệm trước kia đều bị phá bỏ, hoàn toàn không khống chế được dục vọng đen tối của bản thân.

Không có lúc nào là trong lòng cô không nghĩ đến nàng, nhìn thấy nàng liền muốn làm, thời điểm cô ghét nhất là lúc bắn tinh, bởi vì cô muốn thao nàng thật lâu, thao đến khi nàng khóc kêu, phun nước, ôm cô xin tha….

"Chị cũng rất sướng đúng không? Bằng không sẽ không kẹp chặt như vậy, sẽ không hút sâu như vậy….. Xem tiểu huyệt của chị này, nước chảy đầy đất, ăn dương vật của em ngon vậy sao?”

"Tôi không có….. Không có, em, em đừng nói nữa……”

"Không có? Phải không, thân thể của chị thành thật hơn nhiều.”

Ác ý từ đáy lòng Sầm Vy dâng lên, bỗng nhiên ấn đầu nàng, bức nàng nhìn vào nơi hai người đang giao nhau. Nhã Dĩnh khiếp sợ nhìn cảnh tượng kia.

Một cái khe thịt tinh tế bị dương vật nóng bỏng thô dài màu đỏ tím của nữ sinh căng ra, theo từng động tác thọc vào rút ra của cô, từng chất lỏng màu trắng đục cuồn cuộn chảy ra cùng với màu hồng phấn của thịt non, chất lỏng kia dính trên dương vật của cô, tựa hồ như cho cô xâm nhập tốt hơn, thịt non gắt gao hấp thụ đại dương vật như sợ cô rời đi. Ngôn Hi nhìn đến lỗ tai đều đỏ.

Nàng có chút hoài nghi…. Mấy thứ này là của nàng sao? Tại sao lại dâm đãng như vậy?

Chỗ giao nhau bị nàng không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm, Sầm Vy bị kích thích không thôi, lại tăng them sức lực mà thao nàng.

"A a a a, nhẹ chút…ưm ưm…Không cần, quá sâu, muốn chết a…”

"Tiểu dâm đãng, xem đến nghiện phải không? Biết chính mình có bao nhiêu dâm đãng chưa? Kẹp em không thả, liền muốn em thao âm hộ của chị! Có phải rất ngứa không? Rời đi một lát cũng không được? So với gái đứng đường còn dâm hơn!”

"Em, em đừng nói nữa, cầu xin em….”

Thân thể Nhã Dĩnh bị thao đến muốn sống muốn chết, tâm lí còn phải chịu nhục nhã.

"Không nói cũng được, chị Nhã Dĩnh đem đồ vật lấp kín miệng em đi!”

Nửa người dưới sướng đến tê dại, miệng vẫn luôn nhàn rỗi.

"Thứ, thứ gì?”

"Vú, đem áo ngực kéo xuống, chính mình đem vú đến trước miệng em”

"Tôi…….”

"Nhanh lên! Chị Nhã Dĩnh lại không nghe lời phải không? Là trách em vừa nãy không cho người tiến vào sao? Đều bị thao đến như vậy rồi còn rụt rè.”

Lời cô nói càng lúc càng tàn nhẫn, Nhã Dĩnh sao có thể chịu được, bị cô mắng đến khóc, chỉ có thể cởi áo ngực của mình.

Nàng còn chưa cởi hết, Sầm Vy liền gấp không chờ nổi mà vùi đầu vào, ngậm lấy núm vú của nàng.

"A ~ Không cần…. không cần, không cần liếm, hút mạnh quá a, a a muốn chết….”

Sầm Vy từng ngụm mà ăn vú nàng, giống như em bé bú sữa mẹ, một bên mút một bên nhìn bộ dáng của nàng.

Cô gái nhỏ ngửa đầu cao cao, vài sợi tóc đen nhánh dính trên khuôn mặt tinh xảo như yêu cơ tuyệt mĩ khuynh thành của nàng.

Yêu cơ thật đáng thương, quần áo trước ngực bị xé rách, vú bự thì bị người ăn, nhục huyệt phía dưới lại bị côn thịt thô to của nữ nhân cắm vào, biểu tình trên mặt quả thực là mê người đến cực điểm.

Sầm Vy nhớ tới cảm thụ đầu tiên khi nhìn thấy nàng. Giống như thấy được thiên sứ thuần khiết đẹp nhất thế gian.

Mà hiện tại cô đang đè tiểu thiên sứ mà thao, ăn vú nàng, làm nhục nàng, chà đạp nàng.

" A……”

Nữ sinh bỗng nhiên phát ra một tiếng gầm nhẹ, lửa đỏ trong mắt như muốn thiêu chết nàng, quay người ấn nàng ở trên ván cửa hung hăng mà thao lộng.

"Yêu tinh! Do chị câu dẫn em! Câu dẫn em!”

"A a a a a không cần a…Sầm Vy  Sầm Vy không cần, ô ô ô sẽ hư… Tôi thật sự không được, dừng lại, mau dừng lại a….”

'Ầm ầm ~ Ầm ầm ~'

Cánh cửa bị chấn động vang lên âm thanh, Sầm Vy nổi cơn điên điên cuồng cắm nàng.

Khi đại dương vật cắm vào, Nhã Dĩnh rốt cuộc nhịn không được, cơ thể một trận kịch liệt co rút lại, đôi mắt mơ màng, từng cỗ dâm thủy trực tiếp phun ra, nàng cảm giác mình như đang lơ lửng trên mây.

"Ha! Lại bị thao phun!”

Một khắc trong khi cao trào, dâm thủy nóng bỏng tưới vào dương vật của nữ sinh, vách thịt gắt gao cắn nuốt quy đầu, Sầm Vy cuối cùng không nhịn được, bắn tất cả vào tử cung nàng.

Nữ sinh ước chừng bắn hơn mười cỗ tinh dịch, Nhã Dĩnh bị căng cả người run lên.

Sầm Vy biết nàng rất sướng, bằng không trên mặt nàng sẽ không để lộ biểu tình dâm đãng như vậy, với cô mà nói quả thực là hấp dẫn trí mạng.

Cô lại cứng..

Nhưng khi vừa bắn xong, Nhã Dĩnh liền ngã vào lòng ngực cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro