Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Ghen


Đại học A mỗi năm đều đúng hạn cử hành đại hội thể thao mùa xuân, vì hội học sinh cùng ngoại liên bộ liên hợp lại tổ chức, cũng như cuộc thi phổ biến nhất của trường, hoạt động được tổ chức phá lệ long trọng, đại bộ phận học sinh náo nhiệt tụ hội ở sân thể dục phất cờ reo hò.

Lớp kinh tế học phương Tây hiếm thấy có rất ít người, Nhã Dĩnh lên lớp xong liền vội vàng thu sách vở rời đi. Di động reo, Mộc Di nhắn cho nàng một tin.

[Chị Nhã Dĩnh, tới sân thể dục, vị trí 151, hàng đầu tiên em đã dành riêng cho chị.]

Nàng còn chưa kịp hồi âm, mẹ nàng liền gọi điện đến.

"Ai ~ Dĩnh Dĩnh a, thật trùng hợp, vừa hay hôm nay giáo sư Lý cũng có tiết, mẹ cùng giáo sư Lý nói một chút chuyện của con, cậu ta rất hài lòng, nói hiện tại liền ở nhà ăn đợi con, con dạy xong liền chạy nhanh qua đi, gặp mặt một chút.”

"Mẹ, con bây giờ có việc bận”.

"Chuyện gì vậy, dời đi, đã quên hôm qua mẹ nói gì à? Chuyện gì có thể quan trọng bằng chung thân đại sự? Lại nói giáo sư Lý thái độ rất thành khẩn, con đừng làm người ta chờ lâu. Đừng không nghe lời!”.

Tiếng mẹ Nhã nghiêm khắc, Nhã Dĩnh biết tính cách của mẹ mình, không đạt được mục đích không buông tha, vậy thì gặp mặt một chút đi, dù sao cũng phải từ chối.

[ Tôi đến văn phòng một chuyến, đợi lát nữa liền đi qua.]

Nhã Dĩnh gửi tin nhắn cho Sầm Vy xong, nàng cầm theo sách vở đi thẳng đến nhà ăn.

Chưa tới thời gian nghỉ giải lao, học sinh đi ăn cơm rất ít, Nhã Dĩnh vừa tới, giáo sư Lý liền chú ý đến, đứng lên phất tay về hướng nàng.

Một thân màu đen, trên mặt có mắt kính, thoạt nhìn ngoài 30 tuổi, hào hoa phong nhã, rất có phong cách của giáo sư.

Ở trong trường học Nhã Dĩnh rất ít giao tiếp với người khác, nên không biết anh ta.

Nhưng giáo sư Lý dường như rất quen thuộc nàng, thấy nàng đi tới, tự nhiên hào phóng mà cười.

“Cô Nhã, mời ngồi!”.

"Không cần, tôi nói hai câu liền rời đi, hôm nay gặp mặt là mẹ tôi…….”.

"Thưa ngài, đồ ăn của ngài đây”.

Nhã Dĩnh đang nói thì bị hai gã mang mũ đầu bếp đánh gãy, trong trường học có đầu bếp, giáo sư Lý gọi bốn món ăn, một món canh, vừa vặn bưng lên đúng với thời điểm Nhã Dĩnh đến. Giáo sư Lý như là ý thức được nàng muốn nói gì.

"Mặc kệ là nguyên nhân gì, Nhã lão sư nếu đã tới thì cùng nhau ăn một bữa cơm đi”.

"Không…….”.

"Sau khi ăn xong tôi sẽ có lời giải thích với mẹ cô, về sau khi gặp nhau cũng không cần khó xử”.

Nhã Dĩnh vốn định cự tuyệt, nhưng bị lời nói của anh ta đả động.

Xác thật, nàng nếu là qua loa cự tuyệt, mẹ nàng khẳng định còn muốn tiếp tục an bài, nàng gật gật đầu. Giáo sư Lý thấy nàng ngồi xuống, biểu tình có chút sung sướng.

"Nếm thử cái này đi, đây là đặc sản rất ưa chuộng ở nơi đây”.

Anh ta không ngừng gắp đồ ăn vào chén của nàng, nhưng Nhã Dĩnh chỉ nhìn, một chiếc đũa cũng không nhúc nhích.

Nàng không có thói quen ăn đồ vật mà đũa của người khác đã chạm qua.

Giáo sư Lý thấy nàng ngồi không nhúc nhích, phảng phất để tiêu hao thời gian ăn cơm, hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, không khỏi cười.

“Danh hào băng sơn mỹ nhân của Nhã lão sư quả nhiên là danh bất hư truyền, bất quá cho dù là ngồi như thế này, cũng làm người khác bị thu hút”.

Nhã Dĩnh ngẩng đầu liếc mắt một cái. Cô gái nhỏ vô thức liếc mắt, trong mắt đàn ông lại cho là liếc mắt đưa tình, thần trí không khỏi mơ màng.

"Kỳ thật lần gặp mặt này, cũng không phải là người khác giới thiệu cho tôi, mà là tôi tự mình tìm đến cửa”.

"Nhã lão sư sợ là còn chưa biết, thởi điểm cô lần đầu tiên đến đại học A đều làm cho các giáo viên nam độc thân chú ý, bao gồm cả tôi, chỉ là mọi người cho rằng Nhã lão sư xinh đẹp như vậy sớm đã có đối tượng……”


"Vừa rồi thật là buồn cười, tên ngốc nhị ban đã chạy đến mà không dám buông gậy ra”.

" Ha ha ha, cậu ta xứng đáng, yếu đuối như vậy sao có thể so với Vy tỷ của chúng ta”.

"Cậu có thấy toàn mỹ nhân và nam nhân đều dán con mắt vào Vy tỷ không?”.

Ngoài nhà ăn, bỗng nhiên truyền đến một trận cãi nhau ẫm ĩ xôn xao, mấy nam nữ sinh mặc đồng phục vận động đang tụ hợp ở ngoài.

"Vy tỷ, nước đây!”

Sầm Vy nhận nước, sắc mặt bình tĩnh, nhìn qua tâm tình không tốt lắm, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, một bóng dáng trong nhà ăn đập vào mắt cô, cô dừng tay lại. Cái bóng dáng kia có cháy thành tro cô cũng nhận ra.

Lúc này, nàng đang ngồi đối diện một người đàn ông, nhìn không ra biểu tình, nhưng có thể thấy được người đàn ông kia ý cười đầy mặt, ánh mắt từ đầu đến cuối đều dính trên người nàng.

'Răng rắc răng rắc……'

Cái chai trong tay nữ sinh bị biến dạng, sắc mặt Sầm Vy âm trầm, độ ấm xung quanh cũng giảm xuống.

"Vy tỷ, như thế nào……..”.

Một bên mấy nam nữ sinh ý thức được có điều gì đó không thích hợp, vừa định hỏi thì thấy Sầm Vy ném chai nước đi, sải bước đi vào nhà ăn.

"Vy tỷ làm sao vậy? Đi nhà ăn làm gì?”

" Không biết, cùng qua nhìn xem, bất quá Vy tỷ vừa chạy 3000m xong liền không vui, vẫn luôn nhìn về hàng ghế khán giả”

Một đám nam nữ sinh theo sát cô đi vào nhà ăn tạo ra không ít động tĩnh, Nhã Dĩnh nghe giáo sư Lý nói có chút thất thần, liền thấy được Sầm Vy trong đám người đi tới, trong lòng lập tức hoảng hốt.

Cô biểu tình sắc bén mà nhìn nàng, ánh mắt bốc hỏa như có thể ăn thịt người.

"Sầm……..”

Nhã Dĩnh hơi hơi đứng lên, muốn mở miệng nhưng nhất thời đại não trống rỗng.

"A ~"

Nàng còn không kịp nói chuyện, khóe môi Sầm Vy liền câu lên, đem biểu tình chột dạ trên mặt nàng bắt giữ toàn bộ.

Lại lừa cô, trở lại văn phòng? Cô thấy nàng đi gặp người đàn ông khác thì đúng hơn!

Một đám nam nữ sinh thấy Sầm Vy cùng Nhã Dĩnh đối mặt với nhau, không khỏi buồn bực.

" Này, không phải lão sư xinh đẹp lạnh lùng nổi danh của trường học mình sao? Vy tỷ của chúng ta làm sao quen biết?”.

" Xem ánh mắt kia, giống như không chỉ có quen biết, mà còn vô cùng thân mật nữa!”.

"Thật hay giả?”.

" Sầm Vy”.

Nhã Dĩnh tim đập nhanh, kêu cô một tiếng. Giáo sư Lý hơi quay mặt đi, cũng thấy được Sầm Vy.

Ở đại học A, cái tên Sầm Vy không ai không biết, không phải chỉ bởi vì cô sinh ra quá mức đẹp, còn bởi vì cô là người thừa kế của Sầm thị, mà tập đoàn Sầm thị cùng đại học A lại có quan hệ sâu xa.

" Hai người quen nhau?”

Giáo sư Lý thấy có chút không đúng liền hỏi.

"Tôi…..”.

"Đương nhiên, Nhã Dĩnh là cô giáo dạy môn kinh tế học của em, cô Nhã, đúng không?”.

Nhã Dĩnh còn chưa kịp nói, đã bị Sầm Vy chen ngang. Nhã Dĩnh hơi hơi giương miệng, Sầm Vy trực tiếp ngồi bên cạnh nàng.

"Vừa vặn, chạy xong 3000m có hơi đói bụng, giáo sư Lý có để ý việc nhiều thêm một cái bát đũa không?”.

Nữ sinh nói cười nhẹ nhàng, nhưng thái độ lại cường ngạnh khiến cho người khác phải thoả hiệp. Giáo sư Lý kì thật để ý, nhưng khó mà từ chối, chỉ gật gật đầu.

" Em đã chạy xong 3000m?”.

"Đúng vậy, nhưng bởi vì không có ai cổ vũ nên chạy được hạng chót”.

Sầm Vy cười nhìn nàng, trong lòng Nhã Dĩnh càng áy náy, hơi hơi cắn môi, không dám nhìn cô.

Đám học sinh bên kia thiếu chút nữa phun nước.

Không ai cổ vũ? Chạy được hạng chót? Vy tỷ nghiêm túc sao? Vậy tiếng hò hét trên sân thể dục ban nãy là gì?

“Cô giáo Nhã hôm nay tại sao lại đến nhà ăn?”

" Tôi……”.

Giáo sư Lý thấy nàng lúc nãy một lời cũng không muốn nói, hiện tại cư nhiên cùng Sầm Vy nói chuyện, hơn nữa còn hỏi gì đáp nấy, trong lòng có điểm hụt hẫng, đoạt lời nàng nói.

" Là tôi mời cô Nhã, thông qua lời giới thiệu, cùng nhau ăn một bữa cơm”.

" Xem mắt?”.

"Không… không đúng!”.

Nhã Dĩnh liên tục xua tay, ngữ khí Sầm Vy lại có chút nghiến răng nghiến lợi.

"Nhã lão sư đừng ngại ngùng, cũng lớn rồi, nên xem mắt, tiếp tục, em giúp cô nhìn xem”.

Nhã Dĩnh nghe được cô tức giận, đứng dậy muốn đi.

"Giáo sư Lý, chúng ta không thích hợp……”

" Đừng đi, không phải vừa rồi rất vui vẻ sao?”.

Nàng vừa mới đứng lên thân mình đã bị nữ sinh đè xuống. Bên kia truyền đến một trận thanh âm thổn thức, mấy nam nữ sinh trừng lớn đôi mắt nhỏ giọng thảo luận.

" Tớ không nhìn lầm chứ? Đây là lần đầu tiên Vy tỷ chủ động động chạm.”

" Lại còn bá đạo như vậy, ánh mắt cùng ngữ khí kia có vấn đề! Mùi dấm quá nồng!”.

"Vy tỷ sẽ không đem cô Nhã lừa tới tay chứ?”.

"Lợi hại, lợi hại! Quá kích thích, không hổ là Sầm tiểu thư”.

"Trách không được Vy tỷ chướng mắt mấy người ngoài kia, băng sơn mỹ nhân này nếu là hòa tan trong ngực thì cảm thấy tuyệt hơn mấy mỹ nhân kia nhiều……”.

Giáo sư Lý cho rằng Sầm Vy là tới quấy rối, nhưng thấy cô ngăn Nhã Dĩnh, trong lúc nhất thời cũng không phân rõ là địch hay bạn, dứt khoát xem nhẹ cô, tiếp tục cùng Nhã Dĩnh nói chuyện.

Nhưng trong lòng Nhã Dĩnh lại dày vò cực kì. Nữ sinh nắm tay nàng thật nóng thật chặt, miết nàng có chút đau.

"Tôi nghe người giới thiệu nói, cô Nhã vẫn luôn độc thân?”.

"Tôi….tôi……….”.

Nhã Dĩnh vừa định trả lời, bỗng nhiên nói lắp. Nguyên nhân là cái tay nắm tay nàng kia, đã lặng yên không một tiếng động mà buông lỏng ra, sau đó từ eo nàng đưa xuống dưới.

Nhã Dĩnh không biết cô muốn làm gì, đưa ánh mắt nhìn cô. Tay Sầm Vy cư nhiên sờ đến tiểu huyệt nàng.

Tim nàng như ngừng đập, may mắn hôm nay nàng có mặc áo gió, tay cô tuy rằng duỗi đi vào, nhưng ở dưới bàn không ai nhìn ra được, bằng không nếu có người khác thấy, nàng không dám tưởng tượng.

"Cô giáo Nhã, trả lời đi?”

Tay Sầm Vy kín đáo kéo khóa quần jean của nàng, ngoài mặt lại khẽ nhếch mày, ánh sáng đầy mặt mà thúc giục nàng.

'Không, không phải, anh nghe lầm”.

"Lầm rồi?”

Giáo sư Lý có chút kì quái.

"Vậy là cô Nhã đã có bạn trai?”

Nhã Dĩnh liếc mắt nhìn Sầm Vy một cái, như là cố tình lấy lòng cô, gật gật đầu.

"Đúng vậy, nhưng mà tôi có bạn gái”

Lại không nghĩ, Sầm Vy như không chấp nhận câu trả lời này, trực tiếp ở trước mắt công chúng kéo khóa quần của nàng.

Nhã Dĩnh sợ hãi suýt nữa kêu ra tiếng, nhưng nàng biết là không thể, chuyện này chỉ có hai người bọn họ biết, nếu kêu ra riếng, thanh danh nàng đều xong đời. Giáo sư Lý không chút nào chú ý tới khác thường mà tò mò.

"Thật sự không nghĩ tới”.

"Em cũng không nghĩ tới”.

Sầm Vy bỗng nhiên lên tiếng, tay đặt ở phía dưới bàn, trực tiếp đưa tay vào bên trong quần nàng.

Ngón tay nữ sinh nóng bỏng bên trong quần nàng, Nhã Dĩnh sợ hãi cả người đều có chút run rẩy, nỗ lực dùng áo gió dài của mình che khuất tay cô.

"Người giống như cô giáo Nhã, cảm tình còn rất phong phú”.

Nhã Dĩnh buông chiếc đũa, lén lút ở dưới bàn vuốt ve mu bàn tay cô, như là muốn nói.

'Sầm Vy, đừng hồ nháo..'

Nhưng Sầm Vy tựa hồ như nghe không hiểu, không chỉ không dừng lại, mà còn kéo quần lót của nàng qua một bên.

Nhã Dĩnh đôi mắt mở to, còn chưa kịp phản ứng, ngón tay linh hoạt của cô lướt qua từng tầng rừng rậm, khiêu khích tiểu âm hộ của nàng.

"A ~”.

Lúc này, tâm lí cùng sinh lí đều đạt đến độ mẫn cảm cao, Nhã Dĩnh nhịn không được kêu ra tiếng.

Giáo sư Lý kinh ngạc nhảy dựng.

" Làm sao vậy?”.

Sờ một chút liền chảy nước, dâm đãng..

Ngón tay Sầm Vy chơi đùa xung quanh, muốn cho nàng khó chịu một chút, nhưng không nghĩ tới khi chạm đến tiểu âm hộ ướt dầm dề, cô liền nổi lên phản ứng.

Thật muốn đem nàng ấn ở trên bàn cơm mà thao!.

"Không, không có gì, ăn trúng xương cá”.

Khuôn mặt Nhã Dĩnh đỏ bừng, một bàn tay chặt chẽ nắm chặt tay Sầm Vy, hai tròng mắt đầy nước, giống như muốn khóc đáng thương mà nhìn Sầm Vy.

"Sầm Vy, đừng….”.

Cô càng muốn!

Sầm Vy bị ngọn lửa ghen tuông che mờ mắt, mặc kệ nửa người dưới của mình sưng to, bướng bỉnh muốn làm nàng.

Ngón tay đang xoa bên ngoài tiểu huyệt theo dâm thủy ướt át mà cắm vào trong.

Bị ngón tay thon dài của cô bỗng dưng cắm vào, Nhã Dĩnh bị cắm đến thân mình đều ngã vào trong lòng ngực cô.

Loại thời khắc có khả năng bị vạch trần này kích thích làm da đầu nàng tê dại.

Giáo sư Lý hoảng sợ nhìn nàng ngã vào trong lòng ngực Sầm Vy.

Rốt cuộc sao lại thế này?

" Sầm Vy……”.

Nhã Dĩnh ngã vào trong lòng ngực cô, giống như thú nhỏ bị thương nức nở một tiếng, Sầm Vy rốt cuộc cũng thu tay lại.

"Cô giáo Nhã cũng thật lợi hại, một ngón tay liền tự mình cao trào?”

Cô cúi đầu cắn lỗ tai nàng mà nỉ non, giọng nói trầm thấp như muốn mạng người, ngay sau đó, ngẩng đầu cười khẽ.

" Giáo sư Lý, xem ra cô Nhã đối với thầy không có hứng thú, cô ấy tương đối thích ăn cỏ non”.

Nói xong, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người ôm Nhã Dĩnh rời đi.

Vừa ra khỏi nhà ăn, Sầm Vy liền thu hồi ý cười, từ ôm nàng biến thành ngang ngược mà túm lấy cánh tay nàng.

"Sầm Vy, thực xin lỗi, tôi vừa rồi…..”.

"Chị Nhã Dĩnh cảm thấy một chân đạp hai thuyền rất thoải mái sao?”.

" Tôi không phải, em ngàn vạn lần đừng hiểu lầm!”.

Sầm Vy cắn răng, hung ác mà kéo nàng đến sân thể dục.

Nhã Dĩnh không biết cô kéo nàng đến nơi này là có ý gì, cho đến khi cô ném nàng vào phòng thiết bị, một tay đem tay nàng gắt gao giam cầm trên ván cửa.

“Yêu tinh! Đi câu dẫn tên đàn ông khác đúng không? Em đem tiểu huyệt cô cắm hư, xem cô làm thế nào có thể còn đi câu dẫn.”

'' Không phải, tôi không có….”

Nhã Dĩnh còn chưa kịp giải thích, Sầm Vy liền một tay đem quần nàng kéo xuống, xé nát quần lót, lộ ra cái mông tròn trịa trắng bóng.

Bởi vì vừa rồi ở trên bàn cơm tiểu huyệt đã chảy không ít nước, lúc này âm hộ của nàng dính ướt, vài giọt dịch đục nhỏ giọt trên tay Sầm Vy.

Sầm Vy cắn răng, hung hăng đánh vào mông nàng vài cái, không thương tiếc mà cắm một ngón tay vào tiểu huyệt.

" A ~”

Nhã Dĩnh ngửa đầu kêu một tiếng, thân mình bị cô mạnh mẽ kiềm chế ở cửa, phía trước là mặt gỗ lạnh lẽo, phía sau là thân thể nóng bỏng, phía dưới là ngón tay linh hoạt mạnh mẽ ra vào tiểu huyệt của nàng.

"Không cần, lấy tay ra ngoài, ưm a…Sầm Vy, chậm một chút…”

"Tiểu dâm phụ, kêu thật dâm! Chảy nhiều nước như vậy không phải muốn em cắm vào sao? Vừa rồi trong nhà ăn đối với người đàn ông kia cũng chảy nước?”

Sầm Vy cắn lỗ tai nàng, ngữ khí hung hãn dọa người, giống như một con dã thú điên cuồng cắn xé tiểu bạch thỏ, hận không thể một ngụm đem nàng nuốt vào trong bụng.

"Không có ~ a a a a, quá nhanh, không cần a Sầm Vy, Sầm Vy,….”

Nàng càng thề thốt phủ nhận, động tác trên tay cô càng nhanh, không ngừng ra vào, tốc độ cực nhanh, cắm Nhã Dĩnh đến không còn sức lực, cả người run rẩy như lá cây trong trận gió mạnh.

"Còn không thừa nhận! Hửm? Dâm đãng! Muốn đem ngón tay ăn sao? Mới một ngày không cắm liền chặt như vậy, trách không được dục cầu bất mãn mà đi tìm người đàn ông khác! Anh ta già yếu như vậy có thể thoả mãn cô sao!”

"Không, không phải…”

Cô vừa nói vừa đánh mông nàng, Nhã Dĩnh bị ngón tay thon dài của cô cắm đến hoa cả mắt, thân hình run kịch liệt, thình lình nhìn thấy một người đi qua cửa phòng thiết bị, tim nàng lập tức hoảng loạn.

Đã quên, cửa căn bản không khóa!

Lúc này đại hội thể thao trên sân thể dục được cử hành vô cùng náo nhiệt, đông đúc, từng trận hoan hô truyền đến phòng thiết bị, hơn nữa… Tùy thời tùy chỗ đều có khả năng có học sinh đến trả hoặc mượn thiết bị.

Khi Nhã Dĩnh ý thức được điều này, thần kinh căng chặt, thân thể khẩn trương đến cực điểm.

" Mẹ nó!”

Sầm Vy không nghĩ tới nàng có thể chặt thành như vậy, đem ngón tay cô kẹp đến đau.

Nếu là tiểu huynh đệ ở bên trong, nhất định bị kẹp đến gãy, nhưng cái loại cảm giác mất hồn đến cực điểm này, cô cũng không dám tưởng tượng đến.

“Cô giáo muốn đến như vậy rồi sao? Bị một ngón tay mà đã không chịu được?”

"Sầm Vy… Sầm Vy, không cần ở chỗ này được không? Tôi vừa rồi thấy có người…..”

Nàng khẩn trương mà xoay mặt nhìn cô, một đôi mắt xinh đẹp cùng con ngươi điểm cảnh xuân, quả thực đáng thương làm cho người trong thiên hạ này đều không thể cự tuyệt được.

Sầm Vy có một khắc si mê, nhưng thực nhanh trở về bình thường.

"Có người?”

Cô gợi khóe môi, khóe mắt lóe lên tà ý.

" Chẳng phải cũng vừa vặn sao? Thỏa mãn sở thích làm trước mọi người chúng của cô Nhã.”

"Tôi không có ~”

"Còn nói dối!”

Thần sắc cô hung ác, nhân thời điểm nàng đang hoảng loạn mà cắm thêm một ngón tay vào, bắt đầu cùng nhau thọc vào rút ra.

"A a a không cần a, quá nhiều….”

" Em ngu ngốc mà nhớ cô một đêm, tin cô có việc bận, kết quả cô vẫn luôn gạt em, làm em một mình chạy 3000m, cô lại cùng hẹn hò với người đàn ông khác!”

" Tất cả đều là hiểu lầm.”

'Tí tách, tí tách'

Tiểu huyệt bị nữ sinh chơi đùa, nhịn không được mà chảy ra từng cỗ dâm thủy, theo ngón tay nữ sinh chảy xuống nền xi măng dưới đất.

" A a a , hức a, không cần a, muốn đi…”

Tốc độ ngón tay quá nhanh làm Nhã Dĩnh không chịu nổi, âm đạo của nàng bắt đầu nhanh chóng co rút lại, điên cuồng liếm láp lấy ngón tay nữ sinh, chuẩn bị đến cao trào.

Nhưng vào thời khắc sắp tới kia, Sầm Vy lại bỗng nhiên thu hồi tay lại.

"Hức, a…”

Tiếng kêu của Nhã Dĩnh đột nhiên im bặt, âm cuối cùng mang theo ý dục cầu bất mãn trần trụi.

Nàng hơi hơi quay đầu nhìn cô, khuôn mặt đã bị dục vọng bao trùm mà ý loạn tình mê, đáy mắt hiện lên tia cầu xin.

Vài giây trước khi tới cao trào, nữ sinh bỗng nhiên rút ngón tay ra, đối với nàng quả thật là dày vò, bị đặt ở giữa không trung, xuống không được mà lên cũng không được, Nhã Dĩnh tiếp tục mẫn cảm muốn khóc.

Nàng nói không nên lời rằng chính mình có bao nhiêu khó chịu, chỉ đợi cô tiến vào lần nữa.
Thấy thế, vẻ mặt Sầm Vy xấu xa nhìn nàng.

"Như thế nào, cô giáo Nhã, dáng vẻ này của cô là cầu xin em thao sao?”

Khi dục vọng đến, không phải chỉ có cô mất lí trí mà nàng cũng như vậy.

Nhã Dĩnh cắn môi, mông thành thật mà cọ cọ ngón tay Sầm Vy, giống như một con mèo làm nũng, phảng phất đang nói.

'Mau tới làm tôi được không, mau tới đây…..'

" Mẹ nó!”

Sầm Vy thiếu chút nữa lấy dương vật ra cắm vào tiểu huyệt của nàng. Da đầu cậu tê dại, duỗi tay đánh mạnh vào tường, nhịn xuống dục vọng đang phun trào.

Hôm nay nhất định phải giáo huấn nàng, làm nàng hiểu rõ mình là vật sở hữu của ai.

“Cô Nhã muốn em làm cô cũng được…..”

Đỉnh mày sắc bén của cô kích thích Nhã Dĩnh sợ hãi. Quả nhiên, nữ sinh phong khinh vân đạm mà rũ mắt xuống, chỉ vào dương vật đang sưng to của mình.

" Quỳ xuống, liếm cho em.”

“…….”

Nhã Dĩnh nghe thấy năm chữ đó, thần trí nhất thời thanh tỉnh không ít.

Quỳ xuống? Nàng…quỳ trước cô? Nhưng nàng lớn hơn cô, hơn nữa……

"Làm sao vậy? Cô Nhã không chịu sao? Vẫn là muốn tự mình động thủ?”

Biểu tình cô ngoan cố, ánh mắt sắc bén như đao, nhìn đến sau lưng Nhã Dĩnh từng đợt tê dại.

Cô hiện tại là dùng khí thế trời sinh của cô áp bức nàng. Đáng nói là Nhã Dĩnh khi ở trước mặt cô luôn bỏ qua điểm mấu chốt.

Trước mắt nữ sinh áo mũ chỉnh tề, không chút cẩu thả, mà nàng thì trần truồng, tóc tai hỗn độn.

Nàng quỳ xuống!

Cô gái quỳ xuống đối diện với vật dưới háng của nữ sinh, khoái cảm thật lớn giống như một đạo điện, thần kinh Sầm Vy nhanh chóng căng lên đến đỉnh điểm.

Cái loại khoái cảm này không giống như khi ở trên giường, mà là ham muốn chinh phục của cô đối với nàng, cơ hồ làm cô không cách nào chống cự.

Nhã Dĩnh quỳ gối trên sàn nhà lạnh lẽo, run rẩy ngẩng đầu, tay nhỏ chậm rãi cởi bỏ quần vận động của nữ sinh.

"Nhanh lên!”

Động tác chậm của nàng thật sự rất muốn mạng, Sầm Vy cảm thấy dương vật của mình muốn nổ tung.

Tay Nhã Dĩnh run lên, kéo quần lót cô xuống, trong nháy mắt, dương vật nữ sinh thô dài màu đỏ tím được giải phóng, cứng rắn chạm vào mặt nàng.

" A ~”

Nhã Dĩnh chấn kinh, vẻ mặt vô tội mà nhìn đồ vật xấu xí đữ tợn trước mắt.

Vừa rồi Sầm Vy dùng ngón tay chơi nàng, chính mình cũng không chịu nổi, cơ hồ toàn bộ quá trình đều nhẫn nhịn, mà hiện tại không thể nhịn được nữa, đại dương vật thẳng tắp, hai bầu thịt căng phòng, xung quanh là gân xanh dữ tợn, lỗ nhỏ chính giữa quy đầu phun ra một ít dịch trắng, tiếng thở dốc ngày càng nặng.

"Còn đợi cái gì, mau cho vào miệng!”

Môi nàng vừa nhỏ vừa hồng, thoạt nhìn nuốt không vừa cái quy đầu của cô, Sầm Vy hận không thể trực tiếp đem nàng cắm hư.

Nhã Dĩnh có chút sợ hãi mà nhìn dương vật của cô, sau đó thật cẩn thận vươn đầu lưỡi, liếm một chút dịch trắng mà dương vật phun ra.

Tanh tanh, hương vị chẳng ra gì..

"Ưm ~”

Sầm Vy bị nàng làm cho thân mình run lên, giống như bị điện giật, suýt nữa liền bắn ra.

"Mẹ nó!”

Cô đỏ mắt, giống như điên mà nhéo cằm nàng, bức nàng mở miệng ra, sau đó đâm thẳng đại dương vật vào.

"Ô ô ô ~”

Nhã Dĩnh hoảng sợ mà mở to đôi mắt. Nàng căn bản cho rằng cô chỉ muốn nàng đơn thuần liếm vài cái, như thế còn cắm vào trong.

Không biết là dương vật của cô quá lớn hay do miệng nàng quá nhỏ, gương mặt của Nhã Dĩnh căng phồng, suýt nữa không hít thở được. Cơ thể Sầm Vy lại sướng đến hít phải một ngụm khí lạnh.

"Thật mềm, nóng quá, thật sướng!”

Bên trong miệng nàng nóng bỏng, vừa nhỏ vừa chặt, giống như yêu tinh hút linh khí, mà cô lại cam tâm tình nguyện bị hút khô.

Sầm Vy căn bản không nuốt được hết, theo bản năng mà lui ra, hàm răng trong lúc vô ý cọ vào gân xanh trên dương vật, mấy đợt điện ập tới, nam sinh cơ hồ muốn điên rồi, đưa tay đè lại cái đầu muốn lui đi của cô, di chuyển eo bắt đầu ra vào.

"Muốn chạy sao? A….hử, sướng quá, chị Nhã Dĩnh, chị muốn mạng em sao? Chị, thật chặt, muốn đem em cắn xuống sao? Chơi chết đồ dâm đãng nhà chị, sau này còn dám đi gặp người đàn ông khác thử xem! Đem miệng cùng âm hộ đều làm hư! Không phải chị rất thích ăn dương vật lắm sao?”

Mái tóc hỗn độn của Nhã Dĩnh bị cô nắm trong tay, miệng bị cô ra vào không ngừng, bên tai đều là ngôn ngữ dâm tục của cô, cảm thấy chính mình bị nhục nhã đến cực điểm.

Nàng liều mạng muốn đẩy cô ra, nhưng càng đẩy Sầm Vy lại dựa vào càng gần, cắm đến càng sâu, dương vật thô to cơ hồ chiếm lấy hoàn toàn không gian trong miệng nàng.

Nhã Dĩnh bị cô làm cho hít thở không thông, bởi vì tốc độ quá nhanh, trước mắt lại một đen một trắng, nàng nghĩ nếu cô có thể sớm bắn ra, có lẽ nàng cũng không cần chịu loại dày vò này, liền dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp dương vật của cô.

" A a a…”

Khi được đầu lưỡi ướt nóng liếp láp xung quanh, Sầm Vy suýt nữa nhịn không được, loại khoái cảm này không thua gì khi cắm vào tiểu huyệt của nàng, động tác cô dừng lại, cả người cứng đờ.

Nhã Dĩnh có chút tò mò mà nhìn cô, nữ sinh cả người cứng đờ, mắt khép hờ, mồ hôi từ khuôn mặt xinh đẹp không gì sánh bằng chảy xuống, chảy xuống hầu kếu cùng cơ bắp hữu lực, biểu tình mất hồn đến tận cùng, nói không nên lời có bao nhiêu gợi cảm.

Nàng tiếp tục ra sức liếm láp, Sầm Vy bỗng nhiên mở mắt, hung hăng ấn cái ót của nàng, sau đó đột ngột thúc vào, cô đâm đến yết hầu của nàng.

Mắt đẹp Nhã Dĩnh trừng to, hít thở không được, sau đó Sầm Vy điên cuồng mà đâm vào bên trong.

"Ô ô ô….”

Không thể, như vậy nàng sẽ chết!

"Chị, cho em làm miệng, A…Sướng muốn chết, chơi chết chị! Đem dương vật của em ăn hết đi!”

" Ô…ô!”

Nhã Dĩnh điên cuồng lắc lắc đầu, nhưng một chút cũng không thể tránh được kiềm chế của cô, nàng cảm thấy nàng sắp hít thở không thông mà chết, yết hầu co rụt lại một chút, Sầm Vy bị nàng ngậm chặt như vậy, trực tiếp bắn tinh, từng cỗ tinh dịch nóng bỏng theo yết hầu của nàng đi xuống.

"A ~”

Bắn xong, cô ra khỏi miệng nàng, Nhã Dĩnh được giải thoát, mềm sụp ghé vào mặt đất.

Nàng cho rằng Sầm Vy rốt cuộc cũng buông tha nàng, nhưng không nghĩ tới cái này đối với Sầm Vy chỉ mới là bắt đầu.

Sầm Vy một tay đem cơ thể mềm mại của nàng bế lên, không phải kiểu bế công chúa, mà là đôi tay đặt dưới đùi nàng, đem hai đùi nàng tách ra, chính diện đối mặt với cô.

Nhã Dĩnh có dự cảm xấu trong lòng, còn chưa kịp nghĩ nhiều, dương vật thô to của nữ sinh trực tiếp cắm vào tiểu huyệt của nàng.

" A ~”

"Hừ!”

Hai người bị kích thích mà đồng thời kêu một tiếng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro