Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19H

Chị khẽ đẩy mạnh lên ngay điểm G làm tay chân Ánh Tuyết bủn rủn không yên, hai tay cô lỡ làm rớt cả chùm bánh ú. Hồng Anh thương tiếc kéo cô lại vào lòng.

“Sao vậy? Không khỏe rồi à! Cho con xin phép thím Hai đưa cô ấy vào nghỉ. Có gì hôm nào hai đứa con qua nhà thím chơi".

Rồi chị vội vàng kéo đóng lại cửa sổ. Lôi Ánh Tuyết lại gần mình, vỗ vào mông Ánh Tuyết một cái.

“Nhặt bánh lên nào".

“Ưm… Ah…

Chị cúi xuống làm côn thịt cũng vào sâu chọc ngay điểm sung sướng làm cô cũng bủn rủn người, không nghĩ gì mà chỉ biết làm theo lời chị.

"Gỡ bánh ra đút chị coi".

Ánh Tuyết run run gỡ từng lớp lá, đến miếng bánh đưa tay ra sau cho Hồng Anh. Chị cười cười ăn được nữa cái bèn nói ngán muốn cô ăn. Ánh Tuyết lắc đầu, cả người nằm sọp dưới sàn mặc người phụ nữ phía trên ra vào đầy hưng phấn.

Thấy Ánh Tuyết nằm soài ra, Hồng Anh thương tiếc đem miếng bánh ra, kéo Ánh Tuyết đứng dậy dựa vào tường, còn mình thì trước mặt cô ăn sạch miếng bánh. Nhìn chị nuốt xuống còn liếm môi đầy mỹ vị thật sự cô cảm thấy không ít phần ghê tởm.

Lần này chị thấy được mọi biểu tình đáng yêu trên gương mặt trắng nõn của Ánh Tuyết, càng kích thích ra vào. Một tay cố định tay cô lên đỉnh đầu, tay còn lại tùy nghi xoa nắn hai bầu ngực. Hồng Anh cảm thấy áo thun vướng víu nên nhanh chóng lột sạch nó ra, trên người Ánh Tuyết bây giờ chỉ còn chân váy bị kéo cao lên và chiếc tạp dề không che được bao nhiêu hai bầu ngực sữa. Hồng Anh cúi người xuống hôn chúng say mê, miệng lẩm bẩm.

“Ngon quá, em làm gì mà nó thơm thế kia".

Sau đó lao vào hai bộ ngực sữa để lại đầy dấu hôn mới thỏa mãn buông ra. Rồi chị đẩy nhanh tốc độ, âm vật của Ánh Tuyết cũng đồng thời run rẩy ép chặt lấy cự vật của Hồng Anh. Chưa đầy một phút sau cả hai cùng lên đỉnh. Hồng Anh buông Ánh Tuyết ra nhưng côn thịt vẫn hướng lỗ nhỏ hồng phấn của cô mà phóng thích, Ánh Tuyết thì run rẩy sau đó nước từ hoa huyệt rưới đầy lên chày thịt to lớn.

Ánh Tuyết theo sự buông tay của Hồng Anh mà trượt dài xuống nền gạch. Quá kích thích, thật sự càng ngày Hồng Anh càng biến thái. Rõ ràng ba tháng qua họ sống rất tốt. Chị dù có mãnh liệt cũng không bao giờ làm những trò như cả tuần nay. Mặc kệ cô khóc hay la thì Hồng Anh vẫn làm theo ý mình. Chị dường như quên bén luôn lời hứa ngày đầu lên Thành phố hứa cùng cô.

Hồng Anh thấy trong mắt Ánh Tuyết xa xăm, trống ngực liền đập mạnh. Sợ hãi cô lại quên mất mình, chị mạnh tay lôi cái đầu nho nhỏ của cô đối diện với cự vật của mình.

“Liếm nó cho chị".

“Không, Ánh Tuyết ghét bỏ xoay đầu sang thật sự làm Hồng Anh nổi giận. Bình thường chị không phải làm cô sướng đến rên rỉ nắm tóc chị mà đòi hỏi nhiều hơn hay sao. Đây là lần đầu chị muốn cô hôn nó, mà cô lại như thế.

Làm Hồng Anh bất chấp kéo tóc cô rồi ép mạnh cự vật còn cương vào mặt Ánh Tuyết, cô nhắm chặt mắt lại kiên quyết không mở miệng ra. Còn Hồng Anh tức giận không biết làm sao đành lấy côn thịt vỗ mạnh vào mặt cô. Trên gương mặt xinh đẹp dần xuất hiện những vết nhớp nháp, côn thịt thì vẫn cứ thô lỗ vỗ lên làn da mịn màng của cô bạch bạch, kéo theo càng nhiều sợi tơ trắng nhạt.

Bỗng côn thịt của chị cảm nhận được dòng nước ấm nóng. Nhìn xuống mới hay Ánh Tuyết đang khóc, cô khóc trong lặng thầm. Hồng Anh ngưng lại hành động điên cuồng của mình. Cúi người xuống, mới thấy rõ cô ức nghẹn hai hàm răng nghiến chặt, đôi mắt nhắm nghiền nhưng nước mắt vẫn mãi chảy. Hồng Anh lặng thinh, chỉ biết bế cô dậy đưa lên lầu. Bản thân thì để cô trên giường, lau nước mắt cho cô, sau đó hôn nhẹ lên trán cô rồi mới bỏ vào nhà tắm.

Sau khi tiếng đóng cửa nhà tắm thì Ánh Tuyết càng khóc dữ dội hơn. Quá đáng, thật sự là quá đáng mà từ trước đến nay chị chưa vô sỉ với cô như hôm nay. Ép cô nuốt lấy cự vật tanh nồng của chị thật sự rốt cuộc Hồng Anh muốn cô sống sao đây?.

Còn Hồng Anh thì đang dùng dòng nước lạnh xối cả người mình cũng xối luôn cả tâm trí. Rõ ràng bản thân yêu thương, chiều chuộng cô như vậy. Nhưng cô vẫn không hướng trái tim về phía chị. Làm trái tim chị đau xót khi thấy cô đau đớn, nhưng chỉ cần cô không đau hay không hàm chứa chị thì chị lại cảm thấy trống vắng. Cảm thấy bản thân mình đối với cô hoàn toàn là con số không. Cô sẽ luôn nhớ nhung về mãi một người mà thôi Trình Hạo. Chị hôm trước lấy đồ đi giặt.

Còn vô tình thấy được một bức thư của Trình Hạo gởi cho Ánh Tuyết. Trong đó còn có ngụ ý muốn cùng cô đi xa hơn tình bạn. Mẹ nó!!! Nếu không phải vì muốn yên ổn với cô chắc hẳn chị đã giết chết thằng khốn nạn đó.

Chị hỏi thăm mới biết là vợ chị giấu chị đi họp lớp, còn gặp mặt thằng khốn đó. Nếu không phải thương cô chị thật sự đã không biết làm ra đến chuyệt gì. Bây giờ chị vẫn chỉ biết chờ thái độ của cô, mong cô không thương cũng hãy nghĩ về những gì chị đã làm vì cô mà đừng rời bỏ chị… Bằng không… Nghĩ tới đó đôi mắt Hồng Anh ánh lên ánh nhìn độc ác.

...

Sắp tới khoá luận đồ bận xỉu nên k ra được thường xuyên nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro