Chương 10
Vừa khiến người khác thương xót vừa khiến người khác muốn hung hăng chơi chết cô.
Khiến cho chị nhịn không được ý niệm muốn vấy bẩn cô, đem cô cùng rơi xuống địa ngục. Lột bỏ đi sự tinh khiết của cô, điên cuồng ra vào cơ thể cô.
"Trước tiên chúng ta ôn lại kiến thức cũ được không?"
Bàn tay chị đang xoa ngực cô tăng thêm sức: "Lần trước tôi dạy em tự an ủi như thế nào? Em còn nhớ chứ?"
"Bây giờ em tự mình an ủi cho tôi xem, nếu có thể cao trào tôi sẽ tha cho em."
Yến Vân hai mắt đẫm lệ nhìn chị ở trong gương. Chị vẻ mặt ôn hòa. Cho dù không mặc quần áo cũng khiến cho người ta có cảm giác như chị đang ăn mặc chỉnh tề lại còn là người tốt.
Một câu nói này thật đúng là quá ác liệt, nó thiêu rụi tất cả tự trọng của cô gái nhỏ.
Từ trong cổ họng của cô phát ra âm thanh nức nở nho nhỏ. Côn thịt của chị cọ qua tiểu huyệt khiến cho tiếng nức nở hóa thành tiếng thở dốc.
Hai chân bị cưỡng ép mở ra. Bàn tay của cô vụng về xoa bóp tiểu huyệt, tay còn lại rụt rè tìm đến cặp ngực trắng nõn của bản thân. Ngón tay của cô rất đẹp, thon dài, trắng tinh. Đối lập với cặp ngực loang lỗ nét mực là sắc tình không nói nên lời.
Lưu Tuyết Ngân vừa nâng mắt lên lập tức nhìn thấy hình ảnh cô trong gương.
Cô gái nhỏ ắt hẳn 18 năm qua đều là ngoan ngoãn, nếu không sẽ không đến nỗi ngay cả ngực cũng không biết xoa. Bàn tay cô đặt lên đó rồi lại không biết phải làm gì tiếp theo, ngay cả bàn tay bên dưới cũng vô cùng máy móc ra vào chính mình. Cô không biết làm thêm cái gì khác chỉ có thể cố gắng vuốt ve chính mình rồi tại tủi thân mà nức nở.
"Phải đánh dấu em không đạt mới được."
Bàn tay to lớn của Lưu Tuyết Ngân bao lấy tay cô, hơi ấm phả lên mu bàn tay của cô. Chị dạy cô tự xoa ngực, một bàn tay khác thô bạo giữ cằm ép cô ngẩng đầu. Chị muốn cô tự nhìn mình chơi đùa tiểu huyệt. Cô gái nhỏ trừng mắt nhìn hình ảnh trong gương, đôi môi nhỏ tái nhợt nhẹ nhàng phát ra tiếng thở dốc. Cô không ngồi vững chỉ có thể dựa vào lồng ngực Lưu Tuyết Ngân để làm điểm tựa. Sống lưng gầy yếu dán sát vào chị.
Cô giống như được làm từ nước, nước mắt nhiều mà bên dưới dâm thủy cũng nhiều. Cho dù động tác tự an ủi của cô rất vụng về nhưng dâm thủy chảy ra không ít. Cô cảm giác được giữa hai chân có gì không đúng, sợ hãi giữ chặt tay Lưu Tuyết Ngân "Em... Em tới rồi."
Ý cô muốn nói là cô đã làm được rồi, chị có thể buông tha cho cô chưa.
Lưu Tuyết Ngân cười nhạo một tiếng.
Giọng nói của chị lạnh nhạt, thờ ơ. Giống như một nhát dao xuyên thẳng qua thần kinh của cô. Cô gái nhỏ yếu ớt cong eo rúc vào lòng chị, nhanh chóng khép hai chân lại.
Lưu Tuyết Ngân đè cô trên sô pha: "Yến Vân, em không biết cao trào là gì sao?"
Trước ánh mắt kinh ngạc của Yến Vân chị đã nhanh chóng vùi đầu vào giữa hai chân cô. Đầu lưỡi đẩy ra môi âm hộ, tìm kiếm hoa châu mà liếm láp một vòng. Đầu lưỡi di chuyển qua lại giữa tiểu huyệt và hoa huyệt. Mặt chị dán chặt giữa hai chân cô, sống mũi thẳng tắp chống lên tiểu huyệt. Hàm răng đùa giỡn cắn hoa châu nho nhỏ.
"A"
Nửa người dưới của cô bị kích thích kịch liệt, bụng dưới co thắt từng cơn. Lưu Tuyết Ngân ngẩng đầu, ánh mắt chị lạnh nhạt xem thường nhìn cô nằm trên sô pha. Cô gái nhỏ trần trụi kẹp chặt hai chân, nhanh chóng chạm đến cao trào. Tiếng nức nở đáng thương vang khắp phòng.
Dâm thủy thấm ướt mặt sô pha. Chị nâng đầu cô lên ép cô nhìn tiểu huyệt của mình phun ra dâm thủy.
Yến Vân che mặt khóc lóc thê thảm, lần đầu tiên cô mắng chị "Đồ khốn!" Giọng nói của cô rất nhỏ như sợ chị nghe thấy. Cô nghiến răng nghiến lợi thể hiện nỗi căm hận.
Lưu Tuyết Ngân ngồi một bên thong thả cởi bao cao su ra khỏi côn thịt. Chị cột chặt miệng bao, vứt vào thùng rác gần đó.
Không biết chị lấy bút marker từ đâu ra. Cô gái nhỏ bất ngờ bị chị kéo đến ngồi trên đùi chị.
Côn thịt giữa hai chân chị như vô tình cọ qua hoa tâm, lại có ý như muốn tiến vào. Yến Vân hét lên sợ hãi, cô hoảng loạn lùi về phía sau. Đôi mắt đáng thương nhìn chị.
Lưu Tuyết Ngân nhéo đùi trong của cô đánh giá. Sau cùng lại ở bắp đùi ghi lên ba chữ "không đạt chuẩn."
Yến Vân tuyệt vọng ngẩng đầu, vô thức nằm sụp xuống sô pha. Cô khóc đến hai mắt không còn thần sắc, chết lặng mà nằm ở đó.
Chị dọc theo rốn vuốt thẳng một đường đến tiểu huyệt trơn bóng. Sau khi vuốt ve hai cái chị đặt ngòi bút lên đó.
Chị gần như muốn tra tấn Yến Vân, từng câu từng chữ viết vô cùng chậm. Đầu bút ướt át kích thích dạ thịt yếu ớt, mẫn cảm. Yến Vân cắn chặt ngón tay để ngăn tiếng rên.
Chị vỗ nhẹ người cô, ý bảo cô ngồi dậy xem thử.
Cô chỉ hơi nghiêng đầu một chút là có thể nhìn thấy bản thân trong gương. Hai chân mở rộng, hai bên trái phải đầu có ba chữ "không đạt chuẩn." được viết rất lớn. Bên cạnh rốn có một dấu mộc màu đỏ. Hoa châu sưng lên chứng minh sự thô bạo của chị. Cạnh dấu mộc đỏ có một chữ ký "Tên Khốn."
....
Đừng quên follow và vote cho mình nha 🌻❤️.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro