Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 36: Chuyến đi biển

Chap này xin tặng
MinhAnhL318
QuynhMyMom

____________________________

"Phải quay về sao... nhưng... nhưng..." - Cô không biết phải nói làm sao nữa.

"Không nhưng nhị gì nữa, một tuần nữa cậu phải quay về, mình cúp máy đây"

Xong,nó cúp máy rồi. Cô nhìn chằm chằm vào điện thoại. Thật là trời biết đùa, cô và Khải mới chính thức quen nhau, còn chưa kịp công khai tình cảm cho thiên hạ nữa, thế mà lại sắp chia xa. Nếu như chưa biết sự thật thì có lẽ cô sẽ không do dự như bây giờ. Còn cô Jessica nữa, hết ngày đi rồi sao mà là ngay lúc này.Những đề án đó phải mất hai năm mới hoàn thành. Không lẽ cô phải xa Khải thêm hai năm nữa sao?

*

* *

"CÁI GÌ? EM ĐÙA HẢ?"

Tuấn Khải hét lên. Làm gì la làng như nghe tin bạn gái có thai vậy chứ. Mọi người xung quanh nhìn, cậu ta mới bình tĩnh ngồi xuống.

"Em nói thật hả?"

"Nhìn mặt em anh nghĩ giỡn à? Em phải quay về bên đó hoàn thành đề án còn dang dở, chắc mất hai năm đó!"

Cô tặc lưỡi. Mặt tên Khải thì méo mó vô cùng khó coi.

"Không được, nếu em quay về bên đó lỡ em lại cảm nắng tên trai Tây nào thì sao? Phải có gì đó trói buộc em lại với anh. Đúng rồi, chúng ta sẽ kết hôn. Dù sao anh và em đều hai mươi mốt tuổi hết rồi. Quyết định vậy đi"

Sao cơ? Cậu ta tính dễ nghe ghê.

"Anh có biết kết hôn thì người ta mất hơn một năm để chuẩn bị hay không? Em thì chỉ có một tuần nữa. Mà thôi thôi, không kết hôn gì cả. Chúng ta còn quá trẻ. Anh chờ em thêm hai năm là được chứ gì? Vậy đi"

Cô tính còn đơn giản hơn cả Tuấn Khải. Cứ tưởng Khải sẽ không đồng ý nhưng Khải nhẹ gật đầu. Chắc trời sắp có biến.

"Vậy chúng ta mở tiệc chia tay đi. Được không? Chúng ta sẽ rủ Ngôn Hy và Thiên Tỉ đi biển Bắc Kinh".

Cái gì cô do dự nhưng đi chơi thì cô gật đầu đồng ý ngay. Quyết định vậy đi, lần trước cô đã âm thầm đi thì lần này phải thật hoành tráng.

*

* *

Mới sáng sớm mà cô đã bị một màn tra tấn của Ngôn Hy và Tuấn Khải. Chỉ đi chơi thôi chứ có phải ăn trộm đâu mà phải thức dậy lúc ba giờ sáng. Cô nhăn mày nhăn mặt vì buồn ngủ, lăn qua lộn lại thì cuối cùng cô đã có mặt ở sân bay Thượng Hải.

Tuấn Khải đeo balo của mình, đeo luôn túi xách của Lan Anh. Tay thì kéo vali, tay còn lại thì nắm chặt lấy tay cô. Sợ cô lạc chắc? Sân bay này cô còn rành hơn cả học viện cô ở Anh nữa kìa.

Ngôn Hy hối cô cho lắm vào thì giờ cũng như cô, gục gà gục gặt. Thiên Tỉ cũng phải kéo cả khối hành lý như Tuấn Khải. Nghĩ cũng tội cho bạn học này.

Đi cho sớm, sáu giờ kém năm phút mới bắt đầu bay. Ngôn Hy khéo lo bò trắng răng. Đến được Bắc Kinh, cô chẳng muốn đi đâu ngoài việc đi về khách sạn nằm ngủ cho khoẻ. Đêm qua nôn nóng đi chơi nên thức đến một giờ sáng, ngủ chưa được bao lâu thì bị xách đầu dậy. Ai bảo đi chơi là sướng?

Khách sạn ở Bắc Kinh thật là đẹp. Không gian vô cùng thoáng đãng. Có khí trời, gió biển, rất thích hợp để ngủ. Cô với Ngôn Hy một phòng, Tuấn Khải và Thiên Tỉ một phòng. Đó là điều dĩ nhiên. Tranh thủ lúc cô ngủ, ba người bọn họ đi bàn bạc gì đó vô cùng nham hiểm.

Dường như cô chưa biết cuộc đời cô sắp có biến động lớn...







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro