Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4 : Bị hiểu lầm.


Ngày hôm sau , tôi lại thức dậy từ sớm lặng lẽ rời khỏi nhà . Khoảng thời gian này tôi cảm thấy thoải mái nhất nhất luôn . Khung cảnh ở đây không hề thay đổi gì hết . Lại là trạm xe buýt ấy , lại là bầu trời mang màu xanh lam nhàn nhạt ấy , lại là cơn gió heo may nhè nhẹ.

Dương đến lúc nào tôi cũng không hay , vì bản thân đã thả hồn vào khung cảnh mê hoặc này . Cậu ấy vỗ vai tôi một cái , tôi mới chịu hoàn hồn.

" Cậu làm gì mà thẫn thờ vậy , Vi ? " . Thấy tôi không chú ý , Dương lo lắng quơ quơ tay trước mặt tôi.

" Dươ...n..g...Dương cậu đến từ khi nào vậy ? " . Tôi lúng túng quay sang nhìn Dương nói.

" Cậu đó cứ làm cho người khác lo lắng thôi " . Dương tiện tay xoa xoa đầu của tôi.

" Cậu đừng xoa đầu tớ nữa . Cậu cứ xoa đầu tớ , tớ sẽ không cao nỗi đâu " . Tôi lúc đấy cau mày đáp lại.

" Dù có xoa đầu cậu hay không , cậu cũng không cao lên được đâu . Đừng có mà ảo tưởng " . Dương cười cười trong lòng khoái chí.

" Cậu....dám cà khịa cả tớ hả ? " . Tôi tức giận đánh vào vai cậu ấy một cái.

Xe buýt đến , tôi và Dương lao lên xe . Hôm nay xe buýt chật kín , tôi và Dương phải chiến đấu dành lấy chỗ đứng , không còn chỗ ngồi nữa . Tay cầm trên xe quá cao so với chân tôi nên tôi không có gì để giữ thăng bằng hết.

Két......xe dừng đón khách , theo quán tính tôi lại ngã nhào lên đằng trước cũng may níu được tay của Dương . Cảm thấy tôi gặp chút vấn đề nhỏ , Dương nhếch môi cười rồi đặt tay tôi lên bắp tay rắn chắc của cậu ấy.

" Huh? " . Tôi nhìn Dương với vẻ khó hiểu.

" Cậu không cầm được tay cầm thì giữ lấy tay tớ . Lùn như cậu cũng khổ quá nhỉ " . Dương sờ vào đầu của tôi rồi bật cười.

" ..... "

....

Vừa bước vào lớp , tôi mới hay tin là chị Trân hôm qua bị đuổi học , đám người đi cùng thì có người bị đình chỉ  học , có người lại nghỉ học cùng chị Trân luôn . Giờ đi học cũng không sợ đụng mặt chị Trân nữa.

Nếu chị Trân bị đuổi vậy Du không còn ai chống lưng nữa , cậu ta chắc không dám hành xử gì xấu đâu ha . Nhưng về đoạn ghi âm mình nghĩ nên nói chuyện với cậu ta.

Tử Du vừa mới bước vào lớp tôi đã chạy đến nói chuyện với cậu ấy : " Du , ra về cậu rãnh không ? "

" Rãnh , có việc gì không ? "

" Tớ tính nói chuyện này với cậu , ra về gặp nhau ở sau trường nhé ! "

" Ừm ,okay "

.....

Giờ ra về....

" Dương , cậu cứ về trước đi tớ có việc , lát tớ về sau "

" Việc gì ? Việc đó tớ giúp cậu được không ? " . Dương dùng ánh mắt hiền dịu nhìn tôi.

" Không cần đâu , tớ tự lo được "

" Tớ không về trước đâu , tớ ở ngoài cổng trường đợi cậu " . Con người ngang bướng này nói xong đã bỏ đi rồi.

" A ! Khoan đã .... " . Tôi thở dài nhìn bóng lưng cậu ấy chạy đi.

....

Phía sau trường bây giờ chỉ có tôi và Tử Du . Ít người sẽ dễ giải quyết hơn.

Tử Du ngồi xuống ghế đá , tay quạt quạt . Vẻ mặt khó chịu nhìn tôi nói : " Chuyện gì nói đại đi , trời nóng như vậy tớ không có kiên nhẫn đâu "

Tôi lấy điện thoại từ trong túi ra , mở đoạn ghi âm lần trước cho Tử Du nghe.

"...."

Nghe xong đoạn hội thoại đó , khuôn mặt hiền lành của Tử Du đã thay đổi . Cậu ta đứng lên nhìn tôi với vẻ căm hận : " Tại sao cô có đoạn hội thoại này "

" Nó bắt nguồn từ đâu không còn quan trọng nữa , không ngờ Tử Du hiền lành trước mặt mọi người lại có một bộ mặt khác nữa " . Tôi nhếch môi lên một cái , nhìn cậu ta.

" Cô.... "

Bốp ..... Tôi không dám nhìn kẻ vừa tát mình , cậu ta luôn tỏ ra yếu đuối , mảnh mai vậy mà dám tát tôi . Tôi tức giận giơ tay lên tát trả . Con người kia cũng rất nhanh đưa tay lên đỡ , nhưng tay đi được nửa đường thì bỗng buông xuống.

Bốp....cuối cùng tôi cũng đánh được cậu ta , nhưng rõ ràng cậu ta có thể đỡ được , vì sao lại để tôi đánh ?

Tử Du nhìn tôi , bỗng bật khóc : " Vi , không phải tớ làm đâu . Cậu hãy tin tớ  đi được không ? "

Đúng lúc này , phía sau tôi một người con trai xuất hiện . Đó là Dương , cậu ấy không thấy tôi nên đã lo lắng đi tìm và bây giờ bắt gặp tôi đánh Tử Du . Quả nhiên cậu ta dùng khổ nhục kể . Tôi không muốn để Dương hiểu lầm nên cố giải thích.

" Dương , cậu phải tin tớ . Không phải như cậu thấy đâu , cậu hiểu lầm rồi "

" Không phải như tớ thấy ? Cậu đánh Tử Du mà gọi là hiểu lầm . Tớ không ngờ cậu lại như vậy đấy " . Dương đặt tay lên một bên má Tử Du lo lắng.

" Cậu ấy là người đã kêu chị Trân....."

" Im đi " . Dương tức giận quát tháo vào mặt tôi rồi cậu ấy đưa Tử Du đi.

Tử Du cố ý quay lại nhìn tôi nhếch môi lên một cái rồi giả vờ khóc.

Tôi không tin là Dương lại lớn tiếng với tôi luôn . Ngồi xuống ghế đá tôi bật khóc.

" Vi , cậu sao vậy ? " . Hữu Triết từ đằng sau chạy đến chỗ tôi , lòng đầy lo lắng.

Tôi khóc nức nở nhìn Hữu Triết đang đau lòng cho mình : " Không sao , tớ không sao "

Hữu Triết quay sang hướng khác , tay thì đưa khăn cho tôi : " Tớ không thích nhìn con gái khóc đâu , nhất là cậu . Mau lau nước mắt đi "

Tôi cầm lấy khăn lau mắt rồi bỏ đi : " Cảm ơn về cái khăn , tớ sẽ về giặt rồi trả cho cậu "

" Vi , tớ đưa cậu về " . Hữu Triết chạy theo tôi rồi tiện tay nắm lấy cổ tay tôi kéo đi.

......

" Còn đau không ? " . Dương lo lắng sờ vào bên má vừa bị đánh của Tử Du.

" Còn đau một chút "

" Tại sao Vi lại đánh cậu vậy ? " . Lời nói của Dương không nặng không nhẹ không cảm xúc ánh mắt không nhìn Tử Du.

" Cậu ấy nói tớ hợp tác với chị Trân đánh cậu ấy và Thiên An " . Tử Du giả vờ uất ức nhìn Dương.

" Cậu ấy không chứng cứ mà nói cậu như vậy à " .

" Ừm " . Tử Du lau nước mắt rồi gật đầu lia lịa

" Tớ nghĩ Vi không vô cớ mà đánh cậu đâu , chắc là hiểu lầm gì đó ngày mai tớ sẽ nói chuyện với cậu ấy "

______________________
- Hết chap 4 -












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro