Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1319: Phiên ngoại (2) Liễu Diệp Tiên, Hướng Thụy Quân

Editor: Đào Tử

_______________________________

Liên minh Trí tuệ Vũ trụ, Sở Nghiên cứu Tinh tế, chi nhánh đóng tại Trái Đất.

"Trợ lý Liễu, trợ lý Liễu, thứ Bảy tuần này có rảnh không? Nghe nói khu di tích thành phố A mới mở một sở thú."

Liễu Diệp Tiên vừa hoàn thành việc sắp xếp dữ liệu thí nghiệm, chuẩn bị duỗi người thư giãn một chút thì đồng nghiệp tổ bên cạnh đã vươn cổ sang —— theo đúng nghĩa đen là vươn cổ sang, thân thể của vị đồng nghiệp này vẫn ở nguyên chỗ cũ —— dù đã nhiều năm trôi qua, Liễu Diệp Tiên vẫn chưa quen làm việc cùng "người ngoài hành tinh".

"Nhường đường chút, cổ cậu chắn đường rồi."

Một đồng nghiệp khác đi ngang qua lên tiếng trước cả khi Liễu Diệp Tiên kịp trả lời.

Đồng nghiệp cổ dài: "Tôi đang hẹn trợ lý Liễu, cổ chắn đường thì cậu không tự nhấc lên được à?"

Nói xong, người đồng nghiệp bị chắn đường thật sự giơ tay nâng cổ lên, khom người chui qua, đồng thời lên tiếng cảnh cáo: "Khuyên cậu đừng chọc vào, trợ lý Liễu chính là bảo bối của phó sở trưởng tổng sở nghiên cứu, làm hư cô ấy, phó sở trưởng có thể tháo cổ cậu ra lắp lại đấy."

Đồng nghiệp cổ dài rụt cổ lại, lần này đổi sang vươn eo.

Tạo dáng quyến rũ, lắc lắc đôi tai mèo màu nâu trên đầu, chớp chớp mắt.

"Cậu hiểu gì chứ? Trái Đất có một từ gọi là 'soulmate', tôi đang muốn phát triển tình bạn thân thiết với trợ lý Liễu mà."

Những đồng nghiệp khác đang hóng chuyện cười hì hì nói: "Trái Đất còn có câu 'Lòng dạ Tư Mã Chiêu, người qua đường đều biết', đừng tưởng biến thành hình dạng phụ nữ Trái Đất là có thể che giấu mục đích thật sự. Phó sở trưởng đã ra lệnh cấm, không cho phép bất kỳ kẻ nào nhòm ngó bảo bối của ông ấy."

"Phó sở trưởng thật bá đạo."

Kẻ mang tai mèo, toàn thân co giãn tự do như chất lỏng này cũng là một "người ngoài hành tinh".

Cũng là một trong số ít chủng tộc trí tuệ vũ trụ có thẩm mỹ trùng khớp với người Trái Đất, lại còn tiết kiệm được một khoản chi phí cho "Skin ngụy trang".

Liễu Diệp Tiên mỉm cười từ chối: "Thứ Bảy tôi đã có hẹn với người yêu rồi."

Khi nói những lời này, đôi mắt cô như có ánh vàng lấp lánh, dịu dàng hạnh phúc.

Đồng nghiệp cổ dài tiếc nuối thở dài, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định.

Cho đến khi bạn đời loài người của Liễu Diệp Tiên đến đón cô tan làm, đồng nghiệp cổ dài chua chát nhìn người bạn đời đó đặt tay lên eo Liễu Diệp Tiên, nhận lấy túi xách trong tay cô rồi mở cửa xe, hai người cùng nhau lên xe rời đi, chỉ để lại cái đuôi xe không chút lưu luyến.

"Thấy chưa? Bạn đời của trợ lý Liễu cũng là một người đàn ông ưu tú thiên phú cực kỳ mạnh mẽ, cậu không có cơ hội đâu." Đồng nghiệp A đưa cho đồng nghiệp cổ dài một ly trà sữa trân châu việt quất, "Quan trọng nhất là, bọn họ đã đăng ký kết hôn theo luật pháp Trái Đất. Theo phong tục của Trái Đất, đã đăng ký kết hôn thì phải chung thủy với nhau trong thời gian hôn nhân, cậu có hẹn thế nào cũng vô dụng thôi."

Đồng nghiệp cổ dài hớp một ngụm đặc sản Trái Đất —— trà sữa trân châu việt quất, đúng mùa việt quất, không ít "người ngoài hành tinh" đặc biệt đến Trái Đất du lịch chỉ để thưởng thức thức uống nổi tiếng khắp Liên minh Vũ trụ này —— rồi than thở: "Hôn nhân là hủ tục, nên bãi bỏ."

Chế độ tương tự như hôn nhân đã bị bãi bỏ trong chủng tộc của bọn họ từ nhiều năm trước.

Đồng nghiệp A nói: "Nhưng chúng ta phải tôn trọng phong tục của Trái Đất."

Đồng nghiệp B nghe thấy liền chen vào: "Phong tục của Trái Đất nhiều quá, phiền phức..."

Đồng nghiệp C nói: "Mặc dù khí hậu Trái Đất rất tốt, phong cảnh đẹp, đồ ăn ngon, nhưng cái việc ngụy trang này làm tôi hói cả đầu, ngày nào cũng phải gội."

Các thành viên của sở nghiên cứu đến từ các chủng tộc trí tuệ khác nhau trong Liên minh Vũ trụ, đủ loại hình dạng.

Vì loài người Trái Đất quá yếu ớt, để tránh gây ảnh hưởng đến cảm xúc của bọn họ, Liên minh Vũ trụ quy định các chủng tộc khác đến Trái Đất phải mặc "Skin ngụy trang" hình người hoặc gần giống người ở nơi công cộng, chỉ được phép lộ hình dạng thật khi ở riêng tư hoặc trong những trường hợp đặc biệt.

Vì vậy, có những kẻ gian thương đã nhân cơ hội này làm giàu, "Skin ngụy trang" còn được thiết kế nhiều kiểu dáng khác nhau, dựa theo thẩm mỹ của người Trái Đất, giá cả từ thấp đến cao, càng giống với thẩm mỹ của người Trái Đất thì "Skin ngụy trang" càng đắt.

Chậc, vấn đề là ông chủ của công ty may mặc này lại là người Trái Đất!

Vào những ngày lễ đặc biệt của Trái Đất, còn có các chương trình khuyến mãi giảm giá, không chỉ làm bọn họ hói đầu mà còn làm túi tiền của bọn họ trống rỗng.

Thấy chủ đề của đồng nghiệp đã đi quá xa, đồng nghiệp cổ dài cũng tạm thời quên đi "nỗi đau thất tình", cùng nhau trò chuyện những điều thú vị trên Trái Đất.

Trái Đất là một hành tinh nhỏ bé nằm ở tọa độ hẻo lánh trong vũ trụ.

Mặc dù hành tinh này nhỏ, nhưng tiềm năng của nó lại được đánh giá cao nhất trong danh sách những ngôi sao mới nổi của Liên minh Vũ trụ.

Bởi vì tỷ lệ người dân bản địa thức tỉnh thiên phú rất cao, khả năng sinh sản rất tốt, khả năng sinh tồn cao, cùng với nền văn minh bản địa quý giá của Trái Đất, đã thu hút một lượng lớn nhân vật nổi tiếng đến đây nghiên cứu phát triển, trong đó có phó sở trưởng Sở Nghiên cứu Tinh tế.

À, Trái Đất cũng là do phó sở trưởng Sở Nghiên cứu Tinh tế vô tình phát hiện ra.

Nói đến chuyện này, đằng sau cũng có một câu chuyện.

Thời điểm đó, Trái Đất —— theo cách tính năm của chính Trái Đất, có lẽ là năm 2020 —— đã bùng phát một trận đại dịch zombie kéo dài hàng tháng trời, vô số sinh linh đã bỏ mạng trong thảm họa này, số lượng loài người từ bảy tám tỷ giảm xuống còn chưa đến một tỷ.

Vì đại dịch zombie được dập tắt kịp thời, sau một hồi "thương lượng hòa bình", các thế lực trên Trái Đất được tái cơ cấu thành Liên Minh Trái Đất, chính thức gia nhập Liên minh Trí tuệ Vũ trụ.

Dưới sự dẫn dắt nhiệt tình của phó sở trưởng Sở Nghiên cứu Tinh tế, Liên minh Trí tuệ Vũ trụ đã hỗ trợ Trái Đất mạnh mẽ, dự án nào cũng được ưu tiên, chỉ sau vài năm đã thay đổi hoàn toàn, không còn thấy cảnh hoang tàn đổ nát của thời kỳ đại dịch zombie, mọi ngành nghề đều phát triển thịnh vượng.

Sự thay đổi thật sự quá lớn.

Nhìn khung cảnh lùi nhanh ngoài cửa sổ xe, Liễu Diệp Tiên không khỏi thở dài.

Chỉ nhìn cảnh tượng nhộn nhịp trên đường phố, ai có thể ngờ rằng mảnh đất này đã từng phải gánh chịu một thảm họa như vậy?

Trung tâm thương mại đang chiếu đoạn phỏng vấn các thành viên của đội thần cấp tận thế "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày zombie".

Liễu Diệp Tiên liếc nhìn khuôn mặt điển trai u buồn, đeo kính đen ngầu trên màn hình lớn, mỉm cười nói: "Thanh Long ngày càng ra dáng ngôi sao, anh có xem hoạt động thảm đỏ của cậu ấy dạo trước không? Thần thái đỉnh thật, không hổ là được cảnh sát đào tạo."

Đúng vậy, đây chính là một trong ba thần khuyển được ghi vào sách giáo khoa và sách lịch sử, cũng là chủ tịch đương nhiệm của Liên minh Tổ chức Dị thú.

Phó chủ tịch là Yển Nguyệt và Đao.

Tại sao Thanh Long lại là chủ tịch của tổ chức?

Có lẽ vì tính tình nó tốt nhất và độ phối hợp cao nhất.

So với Đao một lời không hợp là đánh nhau và Yển Nguyệt xảo quyệt gian trá khiến người ta nghi ngờ nó đầu thai nhầm, Thanh Long quả thực là một "chú chó ngoan".

"Xem rồi, đúng là 'cách mấy ngày không gặp đã phải nhìn bằng con mắt khác', Thanh Long ngốc nghếch chỉ muốn làm nội trợ toàn thời gian mà giờ lại ngầu đến thế." Tề Thiên Thạc vừa lái xe vừa nói, "À đúng rồi, mấy hôm trước có một công ty điện ảnh tìm đến, nói muốn chuyển thể câu chuyện của đội thành phim truyền hình..."

Liễu Diệp Tiên vừa nghe đã nhíu mày.

"Bọn họ đã tìm đến bên Quân Quân chưa?"

"Rồi, nhưng bị từ chối, nói là kịch bản quá xàm."

Tất nhiên, đây là lời nói đã được Tề Thiên Thạc "tô hồng" rồi, thực ra lời nói gốc của Hướng Thụy Quân là cô ấy không đánh những kẻ đó ra ngoài đã là nể mặt lắm rồi, nếu là thời đại dịch zombie, đã trực tiếp dùng lôi hỏa một đường, tang lễ trọn gói, tro cốt rải biển lớn.

Làm gì còn nhẫn nhịn nói nhiều như vậy?

"Chuyển thể quá lố bịch à?"

Liễu Diệp Tiên vẫn có hứng thú với việc chuyển thể. Mặc dù những tháng ngày trong đại dịch zombie rất đau khổ, nhưng khoảng thời gian hỗ trợ lẫn nhau cùng đồng đội lại cực kỳ ngọt ngào hạnh phúc, là ký ức ấm áp hiếm hoi trong ngày tháng tận thế lạnh lẽo. Nếu công ty phim ảnh chuyển thể được, cô cũng không ngại hợp tác.

"Cực kỳ lố bịch."

"Lố bịch đến mức nào?"

Tề Thiên Thạc chọn ra một vài điểm hắn ấn tượng nhất: "Kịch bản ghép đôi lung tung, anh yêu đơn phương em, em yêu đơn phương Tuân Minh Viễn, Tuân Minh Viễn yêu đơn phương Tiểu Tú, Tiểu Tú yêu đơn phương Thụy Quân, Thụy Quân chỉ muốn luyện đao chém zombie, Thanh Long, Yển Nguyệt, Đao cũng bị ghép đôi."

Liễu Diệp Tiên kinh ngạc há hốc mồm, một lúc sau mới tìm lại được khả năng nói.

Liễu Diệp Tiên lắp bắp nói: "Chuyện này... không thể nào, chưa nói đến chuỗi đơn phương đó, Thanh Long, Yển Nguyệt, Đao là anh em ruột mà..."

Tề Thiên Thạc nhịn cười: "Vậy nên Thụy Quân nổi giận cũng là điều dễ hiểu."

"...Nhân vật chính là ai?"

Tề Thiên Thạc nói: "Em và Thụy Quân là hai nữ chính."

Liễu Diệp Tiên nhíu mày: "Vậy Tiểu Tú thì sao?"

"Được định vị là bạn thân giả tạo, sau đó hắc hóa thành nữ phụ độc ác, còn được sắp xếp một màn bị hiểu lầm rồi bị đàn zombie xé xác chết thảm, đây mới là điều khiến Thụy Quân tức giận nhất. Phần ghép đôi lung tung phía trước không sao, dù sao trên mạng CP nào mà chẳng có, nhưng cách xử lý tình tiết của Tiểu Tú thì thật sự không thể chấp nhận được. Không biết ai viết kịch bản này, đúng là có bệnh."

Liễu Diệp Tiên cũng hiếm khi lộ ra vẻ tức giận.

"Trên mạng có nhiều video tư liệu như vậy, chỉ cần bỏ chút công sức tìm hiểu cũng sẽ không viết ra kịch bản lố bịch như thế."

Tề Thiên Thạc nói: "Anh thấy, có lẽ chính vì video quá nhiều nên bọn họ mới viết như vậy, dù sao thực lực của Tiểu Tú trong mắt những kẻ thiển cận này đúng là quá giả tạo. Cái chết cuối cùng của Tiểu Tú... cũng vì lý do bí mật nên không được công bố, dĩ nhiên sẽ có người nghi ngờ..."

Tất cả các thành viên của đội thần cấp tận thế "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày zombie", ngoại trừ Tiểu Tú, đều sống sót đến khi tận thế kết thúc, nhưng "Tiểu Tú" được công nhận là mạnh nhất mặt đất và là linh hồn của đội lại biến mất không dấu vết, bên ngoài đồn đại đủ kiểu, đủ loại suy đoán âm mưu dương mưu.

Một số kẻ cố tình bôi nhọ, hạ bệ, vu khống ——

Chúng không động được đến người sống của đội thần cấp, chẳng lẽ còn không thể bịa đặt về người chết không thể lên tiếng?

Liễu Diệp Tiên: "Nếu Tiểu Tú và Thái Hạo còn sống..."

Vừa nghĩ đến "Tiểu Tú", muôn vàn cảm xúc lại hòa quyện thành một tiếng thở dài khe khẽ.

Tiểu Tú, không, phải là vị khách đến từ dị giới thân phận và lai lịch bí ẩn, bây giờ cô ấy thế nào rồi?

Bảy năm đã trôi qua kể từ ngày đại dịch zombie.

Bảy năm này, Quân Quân và Tuân Minh Viễn đã nên duyên vợ chồng, tổ chức một hôn lễ long trọng, mấy ngày trước cuối cùng cũng có tin vui mang thai —— sau đại dịch zombie, thể chất con người được cải thiện toàn diện, nhưng kéo theo đó là tỷ lệ sinh giảm mạnh, mặc dù vậy khả năng sinh sản vẫn mạnh hơn các chủng tộc trí tuệ khác —— cô và Tề Thiên Thạc cũng đã có quả ngọt, chỉ là chuyện con cái tạm thời chưa được xếp vào kế hoạch.

Thanh Long vợ con đề huề, kiêm chức Chủ tịch Liên minh Dị thú, Yển Nguyệt nỗ lực học tập văn hóa bản địa Trái Đất và các nền văn hóa liên hành tinh, còn đang tích cực học thêm các ngôn ngữ khác, chuẩn bị du học ngoài hành tinh, cô em Đao mở một lớp phụ đạo dị thú, các dị thú khác cũng đều có cuộc sống và nơi chốn riêng...

Về sự nghiệp, cô và Quân Quân được ông bạn bạch tuộc, tức Phó Sở trưởng Sở Nghiên cứu Tinh tế chiêu mộ, đảm nhiệm các vị trí khác nhau trong sở nghiên cứu, đồng thời cũng kinh doanh nghề tay trái —— chị em bọn họ được coi là đỉnh cao của dị năng giả, hiện vẫn đang làm giáo sư tại trường đại học dị năng chuyên biệt —— Thiên Thạc mở một công ty liên hành tinh, em rể Tuân Minh Viễn vẫn phục vụ cho Liên minh Trái Đất, địa vị không thấp.

Tưởng chừng mọi thứ đều tốt đẹp, nhưng lại luôn cảm thấy thiếu sót điều gì đó.

Tề Thiên Thạc lái xe về nhà.

Vợ chồng bọn họ và vợ chồng Hướng Thụy Quân là hàng xóm cạnh nhau, bố mẹ thì sống cùng một khu biệt thự, tiện bề chăm sóc lẫn nhau.

"Quân Quân, thứ bảy có sắp xếp gì không?"

Về nhà tắm nước nóng xong, Tề Thiên Thạc bận rộn trong bếp, cô nằm trên ghế sofa nhắn tin cho em gái yêu quý.

Hướng Thụy Quân dạo trước đi công tác tìm kiếm mẫu gốc virus zombie, nhưng mới làm việc được vài ngày thì phát hiện mang thai, tin này khiến Phó Sở trưởng mừng rỡ, vội vàng gọi Tuân Minh Viễn, để vợ chồng bọn họ về nhà dưỡng thai, tính ra thì cũng sắp về đến nhà rồi.

"Nghe đồng nghiệp nói, di tích thành phố A mở một sở thú mới, có muốn đi cùng không?"

Sau đại dịch zombie, không ít động vật trên Trái Đất đã thức tỉnh thành dị thú, được Tổ chức Dị thú bảo vệ, chúng cũng giống như con người, có nhiều quyền lợi của sinh vật có trí tuệ, những nơi như sở thú rất hiếm gặp. Cho dù có, cũng là dị thú làm việc trong sở thú.

Một lúc lâu sau, bên kia mới trả lời.

"Thứ bảy không ở nhà với ông xã nhà chị à?"

"Ôi, ngày nào cũng gặp anh ấy, có gì mới mẻ đâu? Chị đã lâu lắm rồi không gặp Quân Quân..."

Hướng Thụy Quân thản nhiên nói: "Nói chuyện cho đàng hoàng, lớn rồi còn làm nũng?"

"Đi hay không đi đây?"

Kết quả cuối cùng là đi, nhưng không chỉ có chị em bọn họ, Tuân Minh Viễn không yên tâm vợ đang mang thai, Tề Thiên Thạc cũng không muốn lãng phí thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi. Đã là cả nhà bốn người cùng đi rồi thì không ngại thêm vài người nữa, đội "Ngày hôm nay ra ngoài cũng là ngày zombie" tổ chức một buổi họp mặt.

Cả nhà bốn người cộng thêm Thanh Long, Yển Nguyệt, cô em Đao và một vài cảnh khuyển dị thú khác đang được nghỉ đặt vé đi sở thú vào thứ bảy.

Tất nhiên, vẫn phải trang bị đầy đủ, khẩu trang, mũ che nắng đều phải đeo.

Sở thú nằm ở ngoại ô di tích thành phố A, chiếm diện tích rất lớn.

Nói là một sở thú thông thường, chi bằng nói là một khu rừng nguyên sinh.

Cây cối cao vút tận mây, tán cây che phủ cả bầu trời, cành lá đan xen vào nhau, động vật không bị nhốt trong lồng mà được thả rông tự do, không sợ người, một số còn tương tác với con người. Thấy vậy, mọi người đều cho rằng động vật trong sở thú đều là dị thú đang làm việc.

"Oa oa oa —— đuôi con công này bảy màu thật nè!"

"Con vật này là gì vậy? Trông giống như một quả cầu lông."

"Giật cả mình, con trăn này có thể cosplay Bạch Nương tử rồi ——"

Vô tình nhìn thấy con trăn trắng to như cột nước treo lơ lửng trên cành cây, đầu rắn có một vệt đỏ rực như lửa.

Đám thú Thanh Long giật mình, gầm gừ đe dọa, lông dựng đứng cả lên.

Động vật nào sở thú bình thường có, sở thú này đều có, chủng loại còn phong phú hơn.

Động vật nào sở thú bình thường không có, sở thú này cũng có, chủng loại lại càng nhiều hơn, khiến người ta hoa cả mắt, nếu không phải những động vật này trông rất lanh lợi thông minh, thật khiến người ta nghi ngờ sở thú đang bí mật làm thí nghiệm sinh vật cấm.

Hãy nhìn những động vật này xem ——

Có thân cá cánh chim, có thân cá đầu rắn sáu chân, có thân rùa đầu chim, có thân mèo ba đuôi, có thân chim ba đầu sáu đuôi cười khúc khích, có thân cú mèo mặt người bốn mắt... những động vật kỳ dị như vậy có thể thấy ở khắp mọi nơi.

Chúng thong thả bơi trong nước hay nằm trên cây ngủ gà ngủ gật, thấy người cũng không để ý, hoặc bất chợt nhảy vào lòng du khách làm nũng, hoặc phun lửa, phun gió, đánh sấm sét vào nhau...

Nếu có du khách trêu chọc, chúng còn đảo mắt.

Trong vườn mọc đầy hoa cỏ kỳ lạ, linh khí nồng nàn phả vào mặt khiến tâm trạng thoải mái.

Không giống một sở thú mới mở, không tìm thấy một chút dấu vết trang trí nào.

"Một sở thú lớn như vậy, sao trước đây không có tin tức gì?"

Hướng Thụy Quân quanh năm bôn ba bên ngoài, cô không nghe nói cũng là chuyện bình thường, nhưng Liễu Diệp Tiên cũng là lần đầu tiên nghe nói thì không bình thường.

Sau đại dịch zombie, tính đa dạng sinh học của Trái Đất đã bị ảnh hưởng nặng nề.

Ngay cả có các chuyên gia của Liên minh Trí tuệ Tinh Tế giúp đỡ khôi phục, cung cấp hỗ trợ kinh tế kỹ thuật, trong thời gian ngắn cũng khó phục hồi nguyên khí.

Trong thời gian ngắn mà tập hợp được một khu rừng nguyên sinh và số lượng loài động vật lớn như vậy, chủ nhân đứng sau sở thú này không hề đơn giản.

Liễu Diệp Tiên không có nhiều suy nghĩ phức tạp như vậy, cô chỉ thấy thú vị.

"A a a, Quân Quân, em xem con kia kìa, có phải rất giống hồ ly chín đuôi trong truyền thuyết không? Còn toàn thân trắng muốt nữa chứ, muốn ôm vào lòng xoa quá." Con hồ ly chín đuôi được nhắc đến như cảm nhận được điều gì đó, quay đầu nhìn lại, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng nhảy vào lòng cô.

Giũ giũ tai, vẻ mặt nữ hiệp khí phách như muốn nói "Cứ xoa đi, ta không sợ".

Liễu Diệp Tiên: "???"

Hướng Thụy Quân liếc nhìn, có chút ghen tị nhưng không nói.

Lúc này, cô cảm thấy có thứ gì đó mềm mại vỗ nhẹ vào bắp chân mình.

Cúi đầu nhìn, hóa ra là một con mèo mập mạp có ba đuôi, bề ngoài hơi giống mèo Anh lông ngắn màu bạc.

Duỗi hai chân trước về phía mình.

Khuôn mặt béo tròn như viết rõ ba chữ "Ta muốn ôm".

Hướng Thụy Quân mím môi, do dự ba giây, nhân lúc mọi người không chú ý, ngồi xổm xuống ôm lấy hít hà một hơi.

Vé vào sở thú này không rẻ, nhưng khi vào trong sẽ thấy rất đáng giá, có thể thưởng thức các màn biểu diễn của động vật, nếu du khách leo lên ngọn núi nhỏ trong sở thú, còn có thể đi cáp treo Phượng Hoàng —— ừm, đúng nghĩa là con chim trông giống phượng hoàng —— à, quên nói, chi phí cao duy nhất trong sở thú là cho động vật ăn. Nếu du khách muốn cho động vật trong sở thú ăn, phải mua thức ăn chuyên dụng dành cho các động vật trong sở thú.

Mọi người chơi từ sáng đến tối mịt, bụng đã đói meo.

Đèn trong sở thú đã bật sáng.

Nhìn kỹ mới biết không phải đèn, mà là những cây phát sáng.

Trong sở thú có một nhà hàng đặc sản, khi mọi người đến, hầu hết các bàn đã kín khách, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng đũa chạm vào bát đĩa, còn có tiếng nói chuyện rôm rả của du khách.

"Xin hỏi mọi người có tiện cho chúng tôi ngồi chung bàn không?"

Mọi người vừa ngồi xuống, liền nghe thấy một giọng nữ xa lạ vang lên trên đầu.

Hướng Thụy Quân ngẩng đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy có chút quen thuộc. Người đến là một phụ nữ, một phụ nữ có dung mạo cực kỳ xuất sắc không giống loài người, làn da trắng nõn, mái tóc trắng như tuyết, mặc một chiếc váy trắng phủ voan đen mỏng, khóe môi cười nhẹ.

Có chút quen thuộc.

"Tất nhiên được, ừm... Chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu chưa?"

Người đến cười không nói.

"Thanh Long đột nhiên kêu lên.

"Skin triệu đô! Bản giới hạn siêu đáng yêu!"

Hướng Thụy Quân bỗng lóe sáng trong đầu, lập tức nhớ ra.

Dáng vẻ của người phụ nữ này rất giống với ảo ảnh "Gundam" khổng lồ khi Tiểu Tú đại phát thần uy năm xưa, chỉ khác là so với ảo ảnh mơ hồ khi đó, người này rõ nét và lạnh lùng hơn. Trang phục này cũng là một trong những "Skin ngụy trang" yêu thích của nhiều người ngoài hành tinh.

Mọi mặt đều tốt, chỉ có điều là đắt.

Không chỉ người ngoài hành tinh muốn nạp, mà không ít người hâm mộ Tiểu Tú cũng muốn nạp.

Chẳng qua những skin đó dù làm giống đến đâu, so với người trước mắt vẫn thiếu vài phần tinh túy, nên cô nhất thời không nhận ra.

Một lúc sau, nhân viên phục vụ bưng món ăn lên bàn.

Liễu Diệp Tiên bị cô em Đao bám lấy, nghe cô nàng líu lo, vung vẩy móng vuốt kể chuyện thú vị, những người khác ít nhiều đều chú ý đến bàn ăn và môi trường xung quanh, không ai để ý đến người phụ nữ tóc trắng kia.

Còn Hướng Thụy Quân ngồi cạnh người phụ nữ tóc trắng, lại cảm thấy sự tồn tại của người này mạnh mẽ đến mức cô không thể bỏ qua.

Trong đầu lập tức hiện lên một suy đoán không thể tin được.

Chẳng lẽ...

"Cậu..."

Người phụ nữ nhìn cô: "Sao vậy?"

Hướng Thụy Quân đột nhiên nắm chặt đũa, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả, tim đập thình thịch, sự căng thẳng xa lạ khiến cô gần như không nói nên lời. Một lúc sau, cô mới hỏi người phụ nữ: "Cậu tên gì?"

"Bùi, Bùi Diệp."

Mắt Hướng Thụy Quân càng lúc càng sáng, nhìn chằm chằm vào miệng người phụ nữ.

"Bùi Diệp... Bùi Diệp? Vậy... vậy bây giờ cậu sống tốt chứ?"

"Mình rất tốt, còn cậu thì sao?" Người phụ nữ mỉm cười, ánh mắt rơi xuống bụng Hướng Thụy Quân, "Em bé được bao nhiêu tháng rồi?"

Hướng Thụy Quân có chút lúng túng căng thẳng.

"Mới phát hiện ra không lâu, khoảng một tháng rưỡi."

"Còn nhỏ vậy à."

Nói rồi người phụ nữ đưa tay xoa nhẹ bụng Hướng Thụy Quân, người luôn cảnh giác với thế giới bên ngoài như Hướng Thụy Quân lại không hề có chút phản kháng nào.

"Con bé sẽ là một đứa trẻ rất giỏi, giống như cậu vậy."

Một câu nói đơn giản, lại khiến Hướng Thụy Quân rưng rưng nước mắt.

"Cậu... cậu..." Cô mãi không nói được một câu hoàn chỉnh, cuối cùng dùng giọng gần như van xin hỏi, "Cậu sẽ ở lại chứ?"

Người phụ nữ cười nói: "Chuyện này à, sẽ không, nhưng sẽ ở lại một thời gian, dự đầy tháng của con cậu chắc không vấn đề gì."

Hướng Thụy Quân lúc đầu thất vọng ảm đạm, nghe nửa câu sau thì mắt sáng lên.

Cô vừa định nói gì đó, người phụ nữ đặt ngón trỏ lên môi cô, suỵt một tiếng, ánh mắt ra hiệu nhìn về phía Liễu Diệp Tiên.

"Bây giờ không phải lúc thích hợp, hôm nào chúng ta gọi cả Diệp Tiên rồi hẹn gặp lại nhé."

Nói rồi, nháy mắt tinh nghịch.

Tim Hướng Thụy Quân đập như trống.

Quả nhiên là cậu ấy~!

Ở đằng xa có một thanh niên gọi cô ấy là "A Diệp", người phụ nữ mỉm cười đáp lại, chạy bước nhỏ đến đó, mơ hồ còn nghe thấy tiếng cô phàn nàn.

"Haiz, anh cứ bám người như vậy à? Em mới đi có một lúc thôi mà?"

Thanh niên vòng tay ôm lấy, cằm đặt trên vai cô, có chút đắc ý nhìn về phía Hướng Thụy Quân: "Anh không bám người, nhưng em khiến người ta thèm muốn."

Người phụ nữ nghiêng đầu, liếc xéo y.

"Lại ghen rồi, em thấy bệnh của anh sao càng ngày càng nặng vậy?"

"Phải để A Diệp chữa trị mới khỏi được."

Hướng Thụy Quân bị ánh mắt cảnh cáo: "???"

Trên đường về, ánh mắt đắc ý của thanh niên cứ lởn vởn trước mắt cô, cô càng nghĩ càng thấy có gì đó không đúng.

Đó là nụ cười đắc thắng của kẻ chiến thắng, tuyên bố chủ quyền!

Khóe mắt lông mày đều viết rõ sự đắc ý "Tôi có A Diệp nhưng cô thì không".

"Diệp Tiên, em nói cho chị một chuyện."

"Chuyện gì?"

"Tiểu Tú, cậu ấy đã trở lại."

Liễu Diệp Tiên: "???"

Liễu Diệp Tiên: "!!!"

Kít ——

Một cú phanh gấp, Thanh Long, Yển Nguyệt, cô em Đao ngồi ở hàng ghế sau suýt nữa lao lên ghế lái.

Mọi người (chó) trong xe đồng thanh: "Cái gì!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro