Chương 1306: Lập đội cày boss (đầu)
Editor: Đào Tử
_______________________________
【Trời ơi trời ơi trời ơi——Đây là thứ quái vật gì thế này???】
【Má ơi, chứng sợ vật thể dày đặc của bố sắp tái phát rồi, show thực tế livestream bối cảnh còn có cả thiết lập zombie vây thành à?】
【Mở to mắt nhìn cho kỹ đi, zombie vây thành đâu ra? Rõ ràng là sinh vật biển biến dị tập thể thành tinh lên bờ đấy chứ, nhìn mà da đầu tê dại luôn... Mà thôi, thành tinh thì thành tinh đi, sao không thể là mỹ nam mỹ nữ người cá trong truyền thuyết chứ, bọn chúng xấu quá à.】
【 Không cãi được luôn, xấu thì đúng là xấu thật (;¬_¬)】
【Thôi đi thôi đi, nếu thật sự đẹp trai xinh gái, chồng giết bọn chúng em sẽ không nỡ lòng đâu.】
【Đúng, chúng nó xấu xí, chồng chính là thay trời hành đạo.】
【Chúng nó mà đẹp trai xinh gái, khách mời chính là làm hại chúng sinh.】
【Phải đấy, mấy người dám vỗ ngực thề là sẽ vì một ông chồng từ bỏ mấy vạn ông chồng bà vợ không? Dù sao tôi thì không thể... Tôi thậm chí còn chê chúng nó chưa đủ trừu tượng xấu xí. Tốt nhất là đừng có hình dạng con người luôn, như vậy chồng giết chúng ta xem cũng sướng.】
【Mấy cái đồ quỷ mê trai đẹp gái đầu thai không hết các người có thể im lặng một chút không, bây giờ là lúc quan tâm chuyện này à?】
Bùi Diệp: "..."
Nhìn màn hình đầy những lời bàn tán cười cợt, tâm trạng cô rất tệ.
Giả sử đây không phải là một vở kịch được sắp đặt trước, mà là hiện thực, thật sự có mười mấy vạn sinh vật biển biến dị tàn nhẫn khát máu thoát khỏi sự ràng buộc của nước biển, hóa thành hình người, ngang nhiên lên bờ, tiếp tục đe dọa loài người, một cuộc thảm sát loài người sắp xảy ra, bọn họ vẫn có thể bình thản bàn luận về hình người của hải thú là xấu hay đẹp, tam quan đi theo ngũ quan, tuyên bố nhan sắc là chính nghĩa sao?
Chắc là vẫn được.
Xét cho cùng, chỉ có Bùi Diệp biết đây là một vở kịch, còn những người này chẳng biết gì cả. Đối với những khán giả này mà nói, người bọn họ nhìn thấy hay sự việc hành vi, đều là một đống dữ liệu không có nhiệt độ, là tình tiết tổ chương trình thiết lập để tạo hiệu ứng cho chương trình.
Bọn họ là người sống ở thế giới bên ngoài, có cần phải đồng cảm với một đống pixel không có tư duy không?
Không cần, quan trọng nhất là bọn họ vui, bọn họ mới là thượng đế.
Vì vậy, những dị sĩ mặt mày tái mét, chắc chắn tính mạng có thể bị chôn vùi ở đây nhưng vẫn đứng ra, trong mắt bọn họ chỉ là một đám NPC bia đỡ đạn làm nền. Lát nữa đánh nhau, thậm chí còn có thể xuất hiện những bình luận phàn nàn bọn họ làm Bùi Diệp thêm rối loạn...
Có lẽ, trong số bọn họ có người chết bi tráng lại tình cờ có ngoại hình phù hợp với thẩm mỹ của "thượng đế", có thể nhận được vài phần thương hại đồng cảm rẻ mạt.
Tâm trạng ban đầu còn khá tươi sáng của Bùi Diệp, vì những bình luận này mà chuyển từ nắng sang âm u.
【A a a—— vẻ mặt nghiêm túc mang theo sát ý của chồng, thật sự có thể giết em!】
Bùi Diệp: "..."
Cô vô cảm nhìn "người cá" dẫn đầu, cười khẩy rồi vung kiếm, kiếm khí đầy sức mạnh hủy diệt dọn sạch một vùng đất nhuộm máu.
"Đây chính là chỗ dựa của ngươi à, con cá nhỏ kia?"
Biểu cảm của thủ lĩnh "người cá" không có gì thay đổi, cộng thêm màu da khác với người thường, không dễ dàng phán đoán tâm trạng lúc này, nhưng sự tức giận bùng phát trong mắt nó cùng với giọng điệu nói chuyện, tất cả đều chứng minh——nó đã bị Bùi Diệp chọc giận!
Lúc này Bùi Diệp không muốn quan tâm đến nội dung bình luận——không ngoài những tiếng la hét, những lời khen ngợi, mang theo kiêu ngạo kiểu thượng đế chính bọn họ cũng không biết hoặc không muốn thừa nhận——với tính cách của Bùi Diệp kiếp trước kiếp này, cô sợ mình không đủ kiên nhẫn.
Bất chấp vấn đề rào cản thế giới, thật sự giết đến trước mặt những khán giả này.
Thế giới tươi đẹp như vậy mà cô lại nóng nảy như vậy, không tốt không tốt.
Một kiếm của Bùi Diệp đã châm ngòi nổ hoàn toàn.
Thủ lĩnh "người cá" phát ra một tiếng kêu ùng ục kỳ lạ trong cổ họng, giơ cao bông sen năm cánh, hô to từng chữ một.
"Ngươi dám xúc phạm Hải Thần, đáng chết!"
Vừa dứt lời, cả đại dương như lập tức sôi sục.
Bùi Diệp bĩu môi, múa một đường kiếm, mũi kiếm xé gió, kiếm khí trắng như tuyết lao thẳng về phía mặt thủ lĩnh "người cá".
Những dị sĩ khác đã không thể kiềm chế được ngay khi Bùi Diệp ra tay.
Có dị sĩ bút như rồng bay phượng múa, trong nháy mắt viết ra mấy chữ "giết".
Có dị sĩ lui về phía đám đông nhưng không phải là đào ngũ, tay phải giơ lên triệu hồi một cây đàn tỳ bà bằng ngọc trắng có hình dáng kỳ lạ, năm ngón tay gảy liên tục, một dây tạo ra một tấm lá chắn ánh sáng khổng lồ, một dây triệu hồi vô số lưỡi dao âm thanh, lại một dây nữa hỗ trợ đồng đội bằng các loại buff, vừa đánh vừa hồi máu lại còn chịu đòn...
Cũng có dị sĩ trông có vẻ khiêm tốn, chẳng hạn như cao thủ chơi yo-yo Tiền Ngang lại chơi không trúc, đan kết giới cực kỳ nhanh chóng.
Nổi bật nhất trong số bọn họ lại không phải là ông lão tóc bạc kia, mà là thiếu nữ lấy ra bàn cờ và hai quân cờ pháp khí —— bàn cờ biến thành kết giới không gian độc lập, quân cờ đen trắng rơi xuống tạo thành trận pháp —— trong nháy mắt, vô số hiệu ứng ánh sáng sáng lên trên mảnh đất này.
Nếu người không biết nhìn thấy, có lẽ sẽ nghĩ là bang phái nào đó trong game đang tổ chức hoạt động đánh quái.
Vì những dị sĩ này đều đến vì buổi đấu giá, phần lớn không quen biết nhau, nên đương nhiên khi chiến đấu cũng không có sự ăn ý nào——mi muốn tung chiêu cuối cướp mạng, chiêu tiếp theo của ta lại đánh bật mục tiêu ra xa là chuyện thường xuyên xảy ra —— đánh tới đánh lui, chính mình lại nổi nóng với nhau trước.
Lại một lần nữa bị phá vỡ nhịp điệu kết giới, Tiền Ngang nhíu mày.
"Cô có thể đừng phá đám tôi nữa được không?"
Hắn muốn giúp đồng đội trói đám "người cá" lại một chỗ, vị thiếu nữ chơi cờ vây bên cạnh hắn lại thả một quân cờ xuống, trực tiếp phá vỡ giam cầm của hắn. Một lần hắn có thể nhịn, hai lần cũng có thể nuốt xuống bụng, ba bốn lần thì quá đáng quá rồi!
Thiếu nữ chơi cờ vây u ám nói: "Sao nào? Tôi chưa tính sổ với anh, anh lại lên mặt trước à? Chỉ có anh mới có miệng ba hoa chích chòe thôi à?"
Triệu Du cầm một khẩu súng máy pháp khí có hình dáng kỳ lạ đi tới, ghé sát lại hỏi: "Sao thế sao thế?"
Sao người mình lại cãi nhau được?
Thiếu nữ chơi cờ vây chỉ vào bàn cờ nhỏ trước mặt mình.
Lạnh lùng nói: "Tên ngốc này làm vỡ mấy quân cờ của tôi, cố tình đối đầu với tôi."
Pháp khí của cô ta dựa vào việc thả quân cờ để tạo thành trận pháp đạt được nhiều hiệu quả kỳ diệu khác nhau, quân cờ chính là cốt lõi.
Tiền Ngang lập tức nổi giận: "Rõ ràng là cô!"
"Chính là anh!"
"Là cô!"
"Anh!" Thiếu nữ chơi cờ vây.
Tiền Ngang: "..."
Triệu Du: "... Đây là chuyện nhỏ thôi mà, mọi người cùng làm ăn phát tài, dù sao cũng là đã từng kề vai chiến đấu, cùng làm ăn phát tài."
Tiền Ngang bĩu môi nói: "Chuyện không rơi vào đầu cậu, đương nhiên cậu không tức giận."
Triệu Du ưỡn ngực, chính nghĩa nói: "Anh đừng nói bậy, tôi nhất định sẽ đặt đại cục lên hàng đầu."
Vừa nói xong câu "đặt đại cục lên hàng đầu", Triệu Du không bao lâu sau đã tự vả mặt.
Pháp khí của hắn là đồ tốt được lựa chọn kỹ càng, dựa vào mặt dày xin từ Bùi Diệp với giá hữu nghị, pháp khí chỉ có một chức năng cơ bản, có thể hấp thụ bất kỳ năng lực đặc biệt nào, thông qua trận pháp cốt lõi của pháp khí ngưng tụ thành ám khí đặc biệt, sức xuyên thấu mạnh mẽ còn kèm theo hiệu ứng nổ.
Kết quả——
"Đệt, ai đấy!"
Ai đánh tan mục tiêu của hắn rồi?
Không biết ngắm bắn rất mất thời gian à?
Kẻ địch đều bị nhốt ở một chỗ mới tiện cho hắn nhắm mắt bắn bừa bãi chứ.
Nhưng mà hiện trường hỗn loạn, hàng chục kết giới được dựng lên bởi các loại pháp khí khác nhau chặn kẻ địch dày đặc bên ngoài kết giới, số lượng chúng nhiều lại dày đặc, đánh nhau cũng không cần ngắm bắn, mọi người cơ bản đều đỏ mắt, ai còn quan tâm đến hắn nữa.
Đương nhiên, cũng không ai chú ý đến Bùi Diệp bóp cổ thủ lĩnh "người cá", kéo nó xuống biển.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro