Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1283: Bạn có muốn bàn tay vàng hay không? (cuối)

Editor: Đào Tử

_______________________________

Bùi Diệp lặng lẽ nhìn phản ứng của Diệp Tuấn Trạch, khóe môi khẽ nhếch lên.

"Thế nào? Khóa đào tạo của chúng tôi đáng đồng tiền bát gạo chứ?"

Diệp Tuấn Trạch nghe thấy giọng nói của cô liền hoàn hồn, vội vàng hỏi: "Hiệu quả thì rất tốt, nhưng vẫn chưa hỏi mỗi giai đoạn có bao nhiêu tiết học?"

Hắn rất tỉ mỉ, không cần Bùi Diệp nhắc nhở đã phát hiện trên cổ tay phải xuất hiện thêm một hình vẽ đầu dị thú đen trắng. Hình vẽ này dường như đã thiết lập một mối liên hệ vô cùng vi diệu với hắn. Hắn có cảm giác, chỉ cần tâm niệm vừa động, liền có thể tiến vào không gian đào tạo một lần nữa.

Đáng tiếc mỗi ngày chỉ có thể vào không gian đó một lần.

Hắn vừa thử, đã bị một tầng ngăn cách mềm mại như bông chặn lại.

"Mỗi giai đoạn không có số tiết học cố định, tất cả đều dựa vào tiến độ của học viên. Tiến độ nhanh đủ điều kiện lên giai đoạn tiếp theo sẽ được mở khóa chương trình huấn luyện mới. Tiến độ chậm thì chỉ có thể mài giũa ở giai đoạn một, đến khi nào đạt tiêu chuẩn thì khi đó kết thúc."

Nói thật, khóa đào tạo bàn tay vàng này của cô thật sự rất có tâm.

Các cơ sở đào tạo thông thường đều là đóng bao nhiêu tiền thì học bấy nhiêu buổi, không đảm bảo học viên chắc chắn có thể học tốt, học được đến trình độ nào, ở chỗ cô thì khác, học viên khi nào học tốt thì khi đó kết thúc. Vì vậy, Bùi Diệp hoàn toàn không cảm thấy việc đưa ra mức giá hàng chục vạn cho ba giai đoạn là "chém giá".

Không chỉ cô nghĩ như vậy, Diệp Tuấn Trạch nghe được câu trả lời cũng nghĩ như vậy.

Hắn không thể tin được hỏi lại lần nữa: "Thật sao?"

Bùi Diệp nói: "Còn thật hơn cả ngọc trai, bình thường tôi không lừa người."

Triệu Du ở bên cạnh chỉ cảm thấy nghẹn lời không nói nên lời.

Cái gì gọi là "bình thường không lừa người", chẳng lẽ tình huống đặc biệt thì sẽ lừa người sao? Ai mà biết khi nào cô là tình huống bình thường, khi nào là tình huống đặc biệt... Lúc này, những lời phàn nàn trong bụng Triệu Du cũng giống như cái bụng bự của hắn vậy —— da dày mỡ nhiều.

Diệp Tuấn Trạch thì không soi mói lắm.

Hắn càng quan tâm đến một việc khác.

"Lớp đào tạo dị sĩ... còn tuyển sinh viên không?"

Bùi Diệp chỉ vào bản hợp đồng duy nhất còn sót lại trên bàn, thản nhiên nói: "Tuyển, sao lại không tuyển? Kỳ này dự định tuyển một trăm học viên, kết quả Triệu Du kém cỏi chỉ lôi kéo được cậu. Nếu cậu có người thân bạn bè nào khác muốn đến cũng có thể đến, chỉ cần tiền đầy đủ, mọi chuyện đều dễ nói."

"Tôi đúng là có mấy người bạn, ngày mai sẽ kéo bọn họ đến." Diệp Tuấn Trạch vừa nghe vừa gật đầu, còn len lén quan sát phản ứng của Triệu Du, đối phương mắt nhìn mũi mũi nhìn tim chỉ mỗi không nhìn hắn, hắn bắt đầu nghi ngờ, nhưng là người ngoài cũng không tiện xen vào chuyện gì.

Thu lại những suy nghĩ thừa thãi, Diệp Tuấn Trạch lại hỏi: "Đi học thì mỗi ngày đều phải đến đây điểm danh sao?"

Bùi Diệp lắc đầu: "Mỗi ngày đến lớp đào tạo điểm danh là được, hình vẽ trên cổ tay cậu chính là chìa khóa để vào lớp đào tạo."

Trước khi rời đi, Diệp Tuấn Trạch mượn phòng tắm của Triệu Du để tắm rửa.

Hắn vốn định rời đi luôn, nhưng khi hoàn hồn lại phát hiện người mình quá nặng mùi, nếu cứ thế này ra ngoài, người không biết còn tưởng hắn rơi xuống hầm phân của khu dân cư nào. Lên tầng hai của biệt thự, Diệp Tuấn Trạch xác định Bùi Diệp không nghe thấy mới nói nhỏ với Triệu Du vài câu.

"Vừa rồi vị đó chính là 'chị Ngẫu' của cậu?"

Triệu Du lấy khăn tắm và đồ dùng vệ sinh mới từ trong tủ quần áo, đáp: "Là chị Ngẫu."

Diệp Tuấn Trạch nhấm nháp ba chữ của Triệu Du, đầy ẩn ý ồ một tiếng: "Tôi cảm thấy cô ấy so với những gì cậu kể trước đây... không giống nhau lắm." Thật ra nói như vậy không được chính xác lắm, nên nói là khác biệt một trời một vực. Phản ứng của Triệu Du cũng rất đáng suy ngẫm, Diệp Tuấn Trạch không nhịn được tò mò.

Triệu Du trợn trắng mắt, mở cửa sổ thông gió xịt nước hoa, một mạch liền.

"Hình tượng người thật và hình tượng trong tưởng tượng sẽ có sự khác biệt, hơn nữa —— con người đều sẽ thay đổi. Không giống nhau chẳng phải là chuyện bình thường sao?"

Diệp Tuấn Trạch nhìn bản thân trong gương phòng tắm, cau mày chán ghét.

Vừa nãy hắn cứ mang cái bộ dạng và mùi này nói chuyện với Triệu Du sao?

Cúi người mở vòi nước, vốc một nắm nước tạt lên mặt, hai tay dùng sức chà xát mặt, nhìn nước từ trong suốt chuyển sang màu xám đen đục ngầu, càng thêm chán ghét. Rửa mặt qua loa, dùng khăn lau khô nước trên mặt, đứng thẳng dậy nhìn Triệu Du trong gương: "Bình thường, nhưng cậu không bình thường."

Hắn chưa từng gặp Tiểu Ngẫu ngoài đời, đánh giá có sai lệch là rất bình thường.

Nhưng hắn không phải chưa từng tiếp xúc với tên béo Triệu Du này, đối phương bình thường hay không hắn nhìn là biết ngay.

Lời của Diệp Tuấn Trạch giống như một cây kéo, nhẹ nhàng cắt đứt sợi dây thần kinh căng thẳng yếu ớt của Triệu Du.

Khuôn mặt béo ú đến mức trông bỉ ổi lộ ra vài tia cô đơn.

Hắn không trả lời mà hỏi ngược lại: "Cậu tin vào xuyên không, trọng sinh hoặc đoạt xá không?"

Diệp Tuấn Trạch suy nghĩ một lúc.

Tiểu thuyết của Nữ Thần Âu Dương Thúy Hoa mà, hắn đều đã đọc qua, không hề xa lạ đối với những từ ngữ này.

Chỉ là, lúc này Triệu Du lại nhắc đến... chẳng lẽ là...

"Cậu nghi ngờ chị Ngẫu của cậu bị người ta đoạt xá? Thôi đi, tình tiết tiểu thuyết cậu cũng tin?"

Triệu Du lắc đầu nói: "Chắc không phải đoạt xá, giống xuyên không hơn..."

"Có gì khác nhau?"

"Theo như miêu tả trong tiểu thuyết của Nữ Thần Âu Dương Thúy Hoa, đoạt xá là kẻ từ bên ngoài cưỡng ép chiếm đoạt thân xác của người khác, bóp chết linh hồn của chủ nhân thân xác, chiếm lấy tổ chim khách. Xuyên không thì phần lớn là chủ nhân thân xác đã không còn, kẻ từ bên ngoài nhặt được một cái vỏ rỗng..."

Diệp Tuấn Trạch bị vẻ mặt nghiêm túc của hắn làm nổi hết cả da gà.

"Câu chuyện kinh dị này chẳng có gì thú vị cả..."

"Tôi không phải đang kể chuyện kinh dị cho cậu, tôi chắc chắn cô ấy không phải là chị Ngẫu mà tôi quen."

Triệu Du chậm rãi rửa tay bằng nước sạch, sau đó dùng khăn lau khô từng ngón tay.

Mặc dù hắn mập mạp trông bỉ ổi, nhưng chỉ cần nhìn động tác này, sau khi nhìn quen, lại thấy khá là vui tai vui mắt?

Diệp Tuấn Trạch bị sự nghiêm túc của Triệu Du làm sững sờ, hắn muốn nói suy đoán của Triệu Du quá hoang đường, nhưng nghĩ lại ba nghìn năm Kỷ nguyên hắc ám, chuyện hoang đường gì chưa từng xảy ra, đoạt xá xuyên không gì đó, so với những chuyện đó còn coi là bình thường... Một lúc lâu sau, hắn ấp úng hỏi.

"Vậy sao cậu còn... để cô ấy chiếm giữ thân phận của Tiểu Ngẫu..."

Triệu Du cúi đầu không trả lời, dường như cũng đang suy nghĩ mục đích mình làm như vậy.

Qua một lúc lâu, khi bầu không khí sắp trở nên đóng băng, hắn hơi nghiêng đầu về phía Diệp Tuấn Trạch, nhếch môi cười.

Ngoài dự đoán nói: "Cậu đoán xem?"

Diệp Tuấn Trạch: "..."

Đoán cái đầu cậu ấy!

"Cậu cứ từ từ tắm đi, tôi không hầu hạ nữa."

"Cút cút cút —— Ông đây tắm rửa cần cái đồ mập mạp cậu hầu hạ à, cậu không cần liêm sỉ nhưng tôi còn cần mặt mũi." Diệp Tuấn Trạch hiểu Triệu Du không muốn tiếp tục nói chuyện nữa, liền thuận theo bậc thang trèo xuống, tức giận đuổi người rồi đóng cửa phòng tắm lại, vừa ngân nga vừa cởi quần áo tắm rửa.

Nào ngờ, màn tương tác của hai người cơ bản đều lọt vào mắt Bùi Diệp.

Đừng hiểu lầm nhé, cô không có sở thích biến thái rình mò người khác, nhưng không đỡ nổi khán giả của phòng livestream show thực tế bắt đầu tường thuật trực tiếp.

Khán giả của Diệp Tuấn Trạch biết mối quan hệ của hắn và Triệu Du, nên đối với Triệu Du khoan dung hơn so với những khán giả khác —— hơn nữa, có tên mập mạp cao to vừa mập vừa bỉ ổi này ở bên cạnh, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp trai ngời ngời của Tuấn Trạch nhà bọn họ, vì vậy bình luận còn coi như thân thiện, nhiều nhất là lướt qua vài câu 【Tên mập chết tiệt đừng có dính sát vào chồng tôi như vậy】. Nội dung bình luận bắt đầu từ lúc hai người lên lầu nói chuyện, từng bước trở nên cao trào.

【Chị Ngẫu??? Lại là người phụ nữ này, trước đây Tuấn Trạch nói chuyện phiếm với tên mập chết tiệt cũng nhắc đến vài lần...】

【Người mới vào phòng livestream cầu phổ cập kiến thức, chị Ngẫu là bạn gái của tên mập chết tiệt à?】

【Cười chết mất, các cậu nhìn cái dáng vẻ nhát gan vừa rồi của tên mập chết tiệt xem có giống không?】

【Tôi có chút ấn tượng với người phụ nữ này, nhớ là quan hệ của hai người họ trên mức bạn bè, Triệu Du được Tiểu Ngẫu cứu hai lần, hơn nữa năng lực của Triệu Du là nhìn thấy suy nghĩ trong đầu người khác, dường như Tiểu Ngẫu miễn dịch với năng lực của hắn, vì vậy sự tồn tại có phần đặc biệt...】

Qua vài giây, bình luận trôi qua một loạt dấu chấm hỏi lẫn dấu chấm than.

【Xuyên không???】

【Đoạt xá???】

Phòng livestream show thực tế của Bùi Diệp cũng đồng thời xuất hiện nhiều bình luận tương tự, khán giả ngây người nhìn Bùi Diệp đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên ghế sofa. Những khán giả không nhảy sang phòng livestream của Diệp Tuấn Trạch thì khó hiểu, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Cũng có những khán giả thích xem náo nhiệt, chạy qua chạy lại giữa hai kênh livestream, chuyển tải nội dung.

【Đây đây đây —— Cái này mẹ nó là truyện kinh dị à?】

【Kinh dị cái gì, thế giới ảo tổ chương trình tạo ra, thiết lập gì mà không có được? Tôi lại thấy thêm một vị khách đặc biệt nào đó xuyên không, trọng sinh, đoạt xá gì đó, hiệu ứng chương trình có thể đẩy lên một đỉnh cao khác. Đây tuyệt đối là quả trứng phục sinh ẩn giấu của tổ chương trình!】

【Mọi người không thấy Triệu Du kỳ thực rất đáng sợ sao?】

【Phải đó phải đó, nhìn tên mập thô bỉ trông tầm thường, mà ánh mắt lạnh lùng vừa nãy thật sự làm tôi rùng mình.】

【Hắn ta vậy mà còn nghiêng đầu hỏi 'Cậu đoán xem', cứ cảm thấy hắn ta còn rất nhiều điều gây sốc chưa nói ra.】

【Mấy kẻ mắt híp thường rất nguy hiểm, tên mập chết tiệt đó cũng có thêm thiết lập thâm tàng bất lộ, chậc chậc chậc —— Nếu Tiểu Ngẫu này thật sự là hàng giả, có phải cô ta quá ngu không? Dù là đoạt xá hay xuyên không, điều quan trọng nhất chẳng phải là che giấu thân phận sao?】

Triệu Du tiếp xúc với kẻ giả mạo mới bao lâu, lớp ngụy trang này đã rớt sạch.

Đặt trong tiểu thuyết cùng loại, đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi.

【Công lực che giấu thân phận không đủ, chẳng lẽ là thiết lập pháo hôi?】

【Kẻ giả mạo thật sự ngu, nhưng Triệu Du cũng thật sự đáng sợ. Hắn ta với Tiểu Ngẫu quan hệ rất tốt đúng không, dù là đoạt xá hay xuyên không, thân thể Tiểu Ngẫu bị kẻ giả mạo chiếm giữ là sự thật không thể chối cãi, hắn ta lúc mới nghi ngờ còn có thể cười híp mắt nói cười vui vẻ với kẻ giả mạo... Vị đại ca này có thể nhịn thứ người thường không thể nhịn, có tiềm năng tất thành đại sự. Nếu không phải xấu trai, rất có tiềm chất King.】

【Đừng có bậy bạ, hắn ta cũng xứng làm King sao? Queen nhà tôi, nữ thần An Ưu Ưu rất ghét bỏ hắn ta.】

【Kkk, ghét bỏ? Ghét bỏ người ta, lần đầu gặp mặt đã ảo tưởng người ta mây mưa với mình...】

【Mày nói cái gì?】

【Nói nữ thần nhà mày là ***!】

【Hít hà ( ̄ ii  ̄;),tổ chương trình quá đáng ghét, tại sao tắm rửa phải làm mờ, chỉ có thể nghe âm thanh tưởng tượng chồng tắm đến đâu rồi, buồn quá. Yêu cầu hủy bỏ làm mờ, mọi người đều là người trưởng thành rồi, không xứng xem một chút cảnh chiếu đêm khuya sao?】

【Đồng ý +10086, bỏ làm mờ!】

Fan của các phe phái khác nhau bắt đầu cãi nhau trên khung bình luận.

Mấu chốt là bọn họ cãi nhau thì cãi nhau, quá trình cãi nhau không chỉ gõ chữ, còn điên cuồng ném cá thối...

Bùi · Bề ngoài nhắm mắt ngủ thực chất dùng góc nhìn người giấy nhỏ xem bình luận · Diệp: "..."

Cô đại khái chính là con cá đang ăn dưa bị vạ lây.

Tuy nhiên ——

Triệu Du làm sao phát hiện ra sơ hở?

Biểu hiện của cô rõ ràng như vậy sao?

Xuyên qua nhiều thế giới rồi vẫn không giữ được thân phận, Bùi Diệp rơi vào trầm tư, một lúc sau, cuối cùng đưa ra một kết luận —— Quả nhiên nhập vai không phải sở trường của cô, người già rồi không có thiên phú làm diễn viên —— nghĩ như vậy, Bùi Diệp vừa ngáp vừa lật người.

Cô tưởng mình là một con cá bị vạ lây, lại không ngờ những khán giả này cãi nhau một hồi bắt đầu gây chiến, dẫn lửa sang cô.

Khán giả của An Ưu Ưu mắng không lại mấy kẻ mỉa mai, liền chuyển hướng sang Bùi Diệp.

Không, nói chính xác là hướng vào "Chị Ngẫu" mà Triệu Du quan tâm.

Nhìn màn hình một mảng lớn **, Bùi Diệp không cần tưởng tượng cũng biết những từ ngữ phía sau ** khó nghe đến mức nào.

Vì vậy, cô đột nhiên mở mắt ra, hai mắt nhìn thẳng vào màn hình, hay nói cách khác là nhìn vào những đôi mắt đang nhìn trộm phía sau màn hình.

Một giây hai giây ba giây bốn giây...

Bình luận dần dần ít đi, khán giả đang hăng say cãi nhau cũng dần dần phát hiện ra bầu không khí không đúng.

Bọn họ chuyển màn hình sang góc nhìn show thực tế, vừa vặn đối diện với đôi mắt mang vẻ trêu tức không chút che giấu của Bùi Diệp.

Bất chợt, một luồng hàn ý kỳ quái từ lòng bàn chân xông thẳng lên ót.

Bọn họ bị nhìn thấy rồi!

Khoảnh khắc này, suy nghĩ tương tự chiếm cứ tâm trí bọn họ. Trước đây cũng không phải chưa từng có khách mời chương trình trực tiếp nhìn về hướng camera, nhưng từ ánh mắt của bọn họ cũng có thể nhìn ra, ánh mắt không phải nhìn khán giả phía sau màn hình, khán giả cũng không có cảm giác bị nhìn chằm chằm mãnh liệt như vậy.

Lần này khác, lần này khác!

Ngay lúc bọn họ theo bản năng nín thở, mồ hôi lạnh bất giác túa ra, trên màn hình cô bỗng nhiên cong khóe môi.

Rõ ràng là đang cười, nhưng nụ cười chưa đạt đến đáy mắt, ngược lại lóe lên hàn quang lạnh lẽo thấu xương.

Cô cười tủm tỉm mở miệng nói: "Này, các người xem đủ chưa?"

Khán giả phía sau màn hình: "!!!"

Giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, không nhịn được toàn thân dựng lông.

Thậm chí còn có khán giả sợ hãi ngã khỏi ghế.

Nhưng giây tiếp theo, Bùi Diệp trong ống kính lại như không có ai quay sang một bên, Triệu Du và Diệp Tuấn Trạch vừa tắm xong, tóc còn ướt sũng đi xuống. Ánh mắt hai người quả thật rơi trên người Bùi Diệp, nghe thấy lời cô nói cũng đáp lại.

Triệu Du hỏi: "Ngủ như vậy không nóng à?"

Bùi Diệp ngáp, uể oải nói: "Phòng khách bật điều hòa mà, không nóng đâu."

Diệp Tuấn Trạch ở một bên đảo qua đảo lại giữa hai người, sau đó, lặng lẽ lùi lại một bước nhỏ.

Những khán giả bị dọa đến mức da đầu tê dại ôm lấy trái tim nhỏ bé, dần dần bình tĩnh lại.

Vừa rồi...

Đó là trùng hợp đúng không?

Chắc là trùng hợp!

Thật mẹ nó dọa chết người...

Bị nhân vật ảo mình đang theo dõi phát hiện ra sự tồn tại của mình, khoảnh khắc sợ hãi khiến linh hồn run rẩy đó khó có thể diễn tả bằng lời. Có khán giả phản ứng lại, lửa giận thiêu đốt trái tim, tức giận gọi điện thoại cho dịch vụ khách hàng của nhóm chương trình, báo cáo dữ liệu khách mời Tiểu Ngẫu có vấn đề.

Nếu thật sự là dữ liệu vận hành có vấn đề, lần bảo trì tiếp theo hành vi của nhân vật này sẽ được sửa chữa.

Đương nhiên, tình huống này từ khi chương trình phát sóng đến nay vẫn chưa từng xảy ra.

Nhóm khán giả này vừa bị dọa sợ, lại không hiểu sao thấy chột dạ, nhất thời không dám đối mặt với Bùi Diệp —— người này quá tà dị —— mấy nghìn người lần lượt rời đi, bình luận giảm đi có thể thấy rõ bằng mắt thường, nhưng cũng có kẻ không sợ chết đăng video lên các nền tảng công cộng khác, thu hút một lượng lớn khán giả tò mò hóng hớt, không bao lâu bình luận lại khôi phục náo nhiệt, so với trước đó, còn hơn cả trước đó.

Cùng lúc đó, Diệp Tuấn Trạch về nhà cũng liên lạc với mấy người bạn thân, nhắn tin hàng loạt.

"Này, XX à, cậu có muốn bàn tay vàng không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro