Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1273: Đối tác Triệu Du (cuối)

Editor: Đào Tử

_______________________________

Bùi Diệp cảm thấy nắm đấm mình cứng lại.

"Sao? Tôi đáng sợ đến vậy sao? Bị tôi nhìn chằm chằm sẽ dọa chết cậu à?"

Cô cười tươi như hoa nở rộ, nhưng trong mắt Triệu Du lại như tuyết rơi giữa mùa đông.

Rõ ràng không bật điều hòa, nhưng nhiệt độ trong xe lại thấp đến mức khiến Triệu Du run cầm cập.

Đồng thời cũng giải đáp được bí ẩn những cơn ớn lạnh không rõ nguyên nhân vừa rồi, hắn cười gượng gạo xua tay: "Không không không, chị Ngẫu hiểu lầm rồi, thật sự hiểu lầm rồi. Nếu được chị để mắt tới, em cởi truồng tắm rửa sạch sẽ leo lên giường chị còn không kịp nữa là, làm sao sợ chết được..."

Bùi Diệp: "..."

Cô không dám nhìn thẳng, quay mặt đi, không nhìn nụ cười nịnh nọt hèn mọn trên mặt Triệu Du.

Triệu Du rụt cổ, thấy Bùi Diệp không tiếp tục làm khó, hắn mới cẩn thận lái xe lên đường.

Cùng với cảnh vật bên đường lùi dần về phía sau, bầu không khí trong xe cũng dần trở lại bình thường.

Bùi Diệp hạ cửa kính xe xuống, một tay chống lên cửa sổ, nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài một lúc.

"Tôi gần như không nhớ gì cả..."

Một phần chú ý của Triệu Du vẫn luôn đặt trên người Bùi Diệp.

"Em biết, mất trí nhớ mà, nếu còn nhớ thì gọi gì là mất trí nhớ? Chị muốn biết gì, hahaha, cứ hỏi em."

"Bọn người Giang Chiêu nói tôi là học sinh học viện Thái Thủy?"

Triệu Du không chút do dự, liền nói một tràng dài, thành thạo nói: "Đúng vậy, học sinh cuối cấp của học viện Thái Thủy, lớp Thiên Tự Giáp, mã số học sinh 3200141150AA... Mà này, chị Ngẫu, chị vẫn chưa làm bài tập hè à? Mấy hôm nữa khai giảng rồi, chị định làm thế nào? Bài viết thì còn dễ, tìm người chép là được, nhưng nhiệm vụ thực hành thì khó rồi, còn phải chạy ra ngoài..."

Bùi Diệp: "... Tôi còn phải làm bài tập nữa à?"

Tại sao nguyên chủ Tiểu Ngẫu không làm???

Triệu Du không khỏi bật cười: "Học sinh không làm bài tập thì làm gì? Chỉ cần chưa thi tốt nghiệp lấy được chứng chỉ hành nghề dị sĩ, thì phải làm bài thôi chứ? Nhưng chị Ngẫu là trường hợp đặc biệt, thành tích cũng không tệ, có thể nói rõ nguyên nhân với giáo viên, xin bọn họ thông cảm... À mà, dạo này chị Ngẫu đi đâu vậy? Chẳng lẽ thật sự là tên khốn kiếp Tạ Hàn Tinh kia ra tay?"

Bùi Diệp chìm đắm trong cú sốc phải làm bài tập.

Cô xuyên qua nhiều phó bản như vậy, cơ bản không dính dáng gì đến bài tập. Kể cả khi thân phận là học sinh, thì cũng gặp phải trường hợp trường học bị đóng cửa ngày tận thế, hoặc là những trường hợp đặc biệt khác không cần phải đi học. Một lần đi học duy nhất, cũng là bối cảnh cổ đại, nhưng lão phu tử không có thói quen giao bài tập về nhà.

"Bài tập này, nhất định phải làm à?"

Ý nghĩa của bài tập hè chẳng phải là mấy đứa học sinh chép bài của nhau trong hai ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè á?

Chẳng lẽ giáo viên của thế giới này tận tâm như vậy, kiểm tra từng bài một?

"Đương nhiên, nếu không sẽ không lấy được bằng tốt nghiệp."

Bùi Diệp xoa xoa mi tâm đang căng ra, mặt dày nói: "Vậy à, vậy thì tìm một bạn học nào đó có thành tích tương đương để chép bài tập, còn nhiệm vụ thực hành... Tôi xem thử là gì, cái nào làm được thì làm... Cái nào không làm được thì chịu thôi."

Triệu Du không có phản ứng gì đặc biệt.

Cười chết mất, bài tập của hắn cũng là chép mà.

Bùi Diệp lại hỏi: "Tại sao cậu lại nghi ngờ là Tạ Hàn Tinh hại tôi?"

Vừa đúng lúc gặp đèn đỏ, Triệu Du dừng xe, hừ lạnh nói: "Ngoài tên khốn kiếp đó ra thì còn ai vào đây nữa? Trông yểu điệu như đàn bà, đội tóc giả vứt ra phố đèn đỏ cũng có thể làm gái đứng đường tiếp khách được rồi... Mẹ kiếp, tên khốn kiếp này nham hiểm lắm, lại thích chơi xấu sau lưng người khác, chị Ngẫu đột nhiên mất tích, ngoài hắn ra thì còn ai vào đây nữa? Chị không biết đâu, em thấy ở trung tâm nhiệm vụ có nhiệm vụ giết chị, hồn vía lên mây luôn..."

Thân phận người thuê nhiệm vụ được giấu kín.

Nhưng Triệu Du cứ khăng khăng cho rằng nhiệm vụ ám sát là do Tạ Hàn Tinh làm.

Bùi Diệp xoa xoa lông mày, giả vờ suy nghĩ hồi tưởng: "Tôi không nhớ rõ lắm, chỉ biết lúc tỉnh dậy là ở một bãi tha ma."

Xe vừa mới khởi động, Triệu Du suýt nữa phanh gấp tại chỗ.

"Cái gì???"

"Bãi tha ma???"

Bùi Diệp bực bội nói: "Lái xe cẩn thận, tôi không muốn không chết ở bãi tha ma mà lại chết vì tai nạn giao thông đâu."

Triệu Du đành phải lấy lại bình tĩnh tiếp tục lái xe, may mà đoạn đường này không có nhiều xe cộ, nếu không vừa rồi lái xe kiểu đó chắc chắn sẽ bị đâm đuôi xe. Hắn nén lo lắng: "Chị Ngẫu đi bãi tha ma làm nhiệm vụ à? Chuyện này đúng là giống như việc chị Ngẫu sẽ làm..."

"Tôi không nhớ..."

Triệu Du cũng không truy hỏi đến cùng, dù sao người còn sống là được rồi, còn những chi tiết đó?

Không quan trọng, không quan trọng.

Triệu Du nói: "Sau này cẩn thận tên khốn kiếp Tạ Hàn Tinh đó, mẹ kiếp, không biết hắn ăn nhầm thuốc gì, cứ như con chó bám theo cô gái tên An Ưu Ưu kia... Hừ, còn nói Tạ tam thiếu không hứng thú với nữ sắc, em thấy hắn giả vờ đạo mạo. Bề ngoài thì tỏ ra đứng đắn, trong bụng thì dâm đãng, độc ác lại ngu xuẩn... Trên người hắn cũng chỉ có khuôn mặt là coi được."

Nghe hắn nói vậy, Bùi Diệp biết Triệu Du cũng không ưa An Ưu Ưu.

"An Ưu Ưu... Hình như tôi có chút ấn tượng. Cô ấy cũng được mà, cậu không thích cô ấy à?"

Triệu Du suýt nữa bị câu nói này của Bùi Diệp làm trượt tay lái.

"Chị Ngẫu, em xin chị đấy, lúc em lái xe chị đừng trêu em được không? Chị lại còn nói An Ưu Ưu cũng được, xem ra chị mất trí nhớ cũng nặng đấy..." Triệu Du bĩu môi, khinh thường nói, "Em không ưa cái vẻ giả tạo thanh cao của cô ta, đúng là trời sinh một cặp với tên khốn kiếp Tạ Hàn Tinh. Cái loại rác rưởi, thật sự tưởng mình là cái thá gì..."

Hắn không chỉ không thích mà còn rất oán hận.

Bùi Diệp nhướn mày, khán giả trong phòng livestream show thực tế cũng gửi vô số dấu chấm hỏi.

Tiếp theo đó là những lời mắng chửi như thác lũ, tất cả đều nhắm vào tên mập Triệu Du.

【Đệt, tên đàn ông này thật ghê tởm.】

【Ghê tởm muốn ói, tên đàn ông béo ú, dâm dê, lùn, xấu xí...】

【Không có được liền bôi nhọ người ta, đúng là bản chất xấu xa, còn hôi thối hơn cả hầm cầu.】

【Dám chê nữ thần Ưu Ưu của tao? Mày là cái thá gì, thằng đàn ông béo ú dâm dê cũng có tư cách nói những lời này à?】

Đây đã được coi là những bình luận rất văn minh, còn những lời khác nếu gõ ra, chắc chắn sẽ là một hàng toàn dấu sao.

Quả thật hôi thối, còn hôi thối hơn cả hầm cầu.

Bùi Diệp hỏi: "Cô ấy chọc giận cậu thế nào?"

Triệu Du nói ra một câu động trời: "Cô ta ảo tưởng về em, mẹ kiếp, nghĩ đến một lần là em muốn ói một lần."

Bùi Diệp: "..."

Triệu Du như tìm được người lớn để trút bầu tâm sự, tuôn ra hết những uất ức tâm sự trong lòng.

Cũng chẳng quan tâm Bùi Diệp có muốn nghe hay không, dù sao hắn cũng muốn nói.

Hôm đó, Triệu Du đột nhiên biết Tiểu Ngẫu mất tích, mà trước khi mất tích cô lại bị người ta lôi ra so sánh với An Ưu Ưu, mấu chốt là còn để Tạ Hàn Tinh ái mộ An Ưu Ưu nghe thấy... Hắn cảm thấy không ổn bèn đi tìm Tạ Hàn Tinh.

Ai ngờ không tìm thấy Tạ Hàn Tinh, lại gặp An Ưu Ưu.

Hắn nghĩ, tìm được An Ưu Ưu cũng được, con chó săn Tạ Hàn Tinh kia rất thích cô gái này.

Con người Triệu Du, nếu không nhìn bằng cặp mắt thành kiến, sẽ thấy hắn ăn nói hơi bố láo với người cùng giới, nhưng với người khác giới lại rất kiềm chế, thậm chí có thể coi là lịch sự tốt tính, nhưng tiếc là ngoại hình của hắn quá béo ú thô bỉ, mắt thì bị mỡ trên mặt che mất chỉ còn một khe hở, cộng thêm ngũ quan tụ lại một chỗ, đứng đó không nói gì cũng tỏa ra "khí chất dâm dê".

An Ưu Ưu nhìn thấy Triệu Du lại gần, trong đầu lập tức vang lên hồi chuông cảnh báo.

Triệu Du vỗ vỗ vô lăng, tức giận nói: "Mẹ kiếp, chị Ngẫu, chị biết em thấy gì không? Em thấy cô ta ảo tưởng về em, cảnh em lột đồ cô ta ra rồi cưỡng bức cô ta, còn quay cận cảnh phần dưới rốn của em nữa chứ, em thật sự là đm... tức muốn thăng thiên luôn..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro