Chương 1264: Vòng kết nối bạn bè
Editor: Đào Tử
_______________________________
Vòng tròn cầu vồng???
Thứ đồ chơi này cũng có thể dùng làm vũ khí???
Bùi Diệp: "..."
Cô không thể lý giải thẩm mỹ và trí tưởng tượng của dị sĩ thế giới này lắm.
Cuối cùng vẫn nhịn không được nói: "Mấy người không cảm thấy dùng vòng tròn cầu vồng làm vũ khí rất... kỳ quái sao?"
Thật ra cô muốn nói buồn cười.
"Kỳ quái? Kỳ quái chỗ nào?" Tôn Đào vẫn còn đắm chìm trong vị chanh chua lè —— trên đời này nhiều người thiên phú dị bẩm như vậy, tại sao không thể thêm cô ấy vào —— nghe Bùi Diệp nói vậy, vẻ mặt cô ấy khó hiểu nói, "Tôi thấy rất bình thường mà."
Bùi Diệp: "..."
Dị sĩ dùng yo-yo bày trận, dùng vòng tròn cầu vồng dịch chuyển tức thời, cho người ta cảm giác giống như tu sĩ dùng cây thông bồn cầu chọc vào amidan của địch nhân, dùng cây lau nhà chà lên mặt địch nhân, cứ cảm thấy phong cách có chỗ nào đó không đúng lắm, nhưng lại không nói ra được, dù sao ngoại hình vũ khí cũng không ảnh hưởng đến sức mạnh của bọn họ.
"... Tôi cứ tưởng đao thương côn bổng mới là chủ đạo..."
Mười tám món binh khí hẳn là không bao gồm yo-yo và vòng cầu vồng chứ?
"Cô vậy là có thành kiến! Ai nói đao thương côn bổng mới là chủ đạo, bây giờ là thời đại nào rồi, loại tư tưởng cổ hủ này không được. Người trẻ tuổi chúng tôi chú trọng cá tính! Là dị sĩ, cả người không có chút điểm nào đặc biệt, làm sao tạo dựng được danh tiếng?"
Trường học cũng khuyến khích học sinh mở rộng văn hóa dị sĩ đa dạng.
Bùi Diệp: "..."
Lời này nghe cũng có chút đạo lý.
Tôn Đào lại nói: "Nhóm dị sĩ ngày càng đông đảo, mỗi năm đều có lớp trẻ ưu tú xuất hiện, nhưng thật sự đi vào tầm mắt công chúng còn được nhớ kỹ thì không có mấy người, nam thần Tiền Ngang chính là người xuất sắc của thế hệ mới. Bây giờ nhắc đến bày trận và yo-yo, mọi người đều nghĩ đến cậu ấy đầu tiên. Cậu ấy còn chưa tốt nghiệp đã nhận được vài lời mời làm việc của công ty lớn, mức lương hàng năm đều từ chục triệu trở lên... Nghe nói còn có công ty giải trí muốn ký hợp đồng với cậu ấy, với độ nổi tiếng hiện tại của cậu ấy, một khi ra mắt, việc trở thành ngôi sao dị sĩ hàng đầu hoàn toàn không thành vấn đề."
Bùi Diệp: "???"
Lời mời làm việc của công ty lớn và mức lương hàng năm chục triệu thì thôi đi, tại sao còn có mấy từ công ty giải trí, ngôi sao dị sĩ hàng đầu này?
Cô lặng lẽ nhìn trang phục cổ trang của ba người Tôn Đào.
Luôn cảm thấy mình đi nhầm phim trường.
"Thế giới này cũng có giới giải trí?"
Tôn Đào lẩm bẩm: "Cô hỏi câu này kỳ lạ thật đấy, gì mà 'thế giới này cũng có giới giải trí'? Nói cứ như còn có thế giới khác. Giới giải trí vẫn luôn tồn tại, chỉ là mấy trăm năm trước hoàn cảnh xã hội không tốt lắm, văn hóa giải trí không có đất phát triển, vẫn luôn thuộc về văn hóa của một nhóm nhỏ. Mấy năm nay kinh tế phát triển tốt hơn một chút, nhu cầu giải trí tinh thần của mọi người cũng tăng lên, giới giải trí mới có xu hướng nổi bật hơn."
Dù sao không phải ai cũng có thể trở thành dị sĩ mạnh mẽ, nếu ông trời ban cho một khuôn mặt đẹp, cũng là một con đường —— theo cô ấy biết, mấy năm nay những người đứng đầu trong giới giải trí, đãi ngộ cũng không kém gì dị sĩ hàng đầu.
Trong tình hình tốt nghiệp là thất nghiệp, có việc làm vẫn hơn là không có việc làm.
Bùi Diệp: "..."
Quả nhiên cô vẫn hiểu quá ít về thế giới mới này.
Giang Chiêu ngược lại có thể hiểu được Bùi Diệp, giải thích: "Thật ra cũng không phải dị sĩ cố ý theo đuổi 'độc đáo', chỉ là nhiều năm trước có một vị tiền bối dị sĩ đức cao vọng trọng đã đăng một bài báo, ông ấy nói nếu dị sĩ có thể lựa chọn vũ khí mình thích, thuận tay, tiềm năng phát huy ra sẽ cao hơn khoảng 10% so với đi theo con đường thông thường... Nhìn chung, yo-yo và vòng tròn cầu vồng của bọn người Tiền Ngang đã được coi là bình thường rồi."
Cô đã từng thấy ai dùng dây nhảy dây bố trí kết giới, điều khiển quả tạ chiến đấu với địch nhân chưa?
Thậm chí hắn còn biết có một cặp vợ chồng dị sĩ, chồng dùng bóng tennis, vợ dùng vợt tennis, hai người này tách ra thì yếu nhớt, hợp lại thì vô địch.
Vì vậy, hai vợ chồng luôn hành động cùng nhau, không ra tay thì thôi, một khi ra tay chắc chắn long trời lở đất, rất nổi tiếng trong giới dị sĩ.
Còn cây lau nhà, cây thông bồn cầu, chổi, thớt, ván trượt, giày trượt băng, đũa, dao làm bếp đều thuộc phạm vi "bình thường" rồi.
Bùi Diệp: "..."
Thủy triều hắc ám cắt ngang thời gian nghỉ ngơi của mọi người, sau một hồi náo loạn không ai còn buồn ngủ.
Để tránh nửa đêm lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mọi người quyết định tập trung ở sảnh nhà trọ, thức trắng đêm.
Ai làm bài tập thì làm bài tập, ai đọc tiểu thuyết thì đọc tiểu thuyết, ai chơi game thì chơi game, đợi trời sáng rồi lên núi xử lý bãi tha ma.
Bùi Diệp không thân quen với bọn họ, nói chuyện cũng không hợp, buồn chán cũng lấy điện thoại ra.
Tôn Đào vô tình nhìn thấy, tò mò lại gần: "Đây là nhãn hiệu gì?"
Điện thoại thông minh, máy tính, tivi đều là đồ xa xỉ, chỉ có dị sĩ và người bình thường giàu có mới dùng được.
Một gia đình bình thường có một cái tivi màn hình lồi đã là rất giỏi rồi.
Tivi vừa bật, hàng xóm láng giềng đều chạy đến xem ké, chỉ tiếc chương trình tivi chỉ có vào những ngày nhất định.
Chiếc điện thoại trong tay "Tiểu Ngẫu" trông còn mới mẻ đẹp mắt hơn của cô ấy, màn hình tràn viền, đường nét mượt mà, màu sắc màn hình rõ nét, trông không giống sản phẩm hiện tại, càng giống điện thoại thông minh trong tài liệu.
Bùi Diệp: "Không có nhãn hiệu, hàng tạp của xưởng nhỏ."
Thì đúng là hàng tạp của xưởng nhỏ chứ gì nữa?
Trên đời chỉ có một cái này.
Nghe vậy, Tôn Đào liền mất hứng thú, nghiêng người sang hướng ngược lại, dựa vào tay vịn sofa, nằm dài tiếp tục đọc tiểu thuyết của "Nữ Thần Âu Dương Thúy Hoa". Bùi Diệp khoanh chân, cúi đầu mở trò chơi Yêu và nuôi trẻ, trò chơi đã cập nhật phiên bản mới.
Ngôi nhà vẫn là phiên bản hoạt họa, nhân vật trò chơi lại biến thành hình ảnh chibi của Thất điện hạ.
Chỉ là lúc này Thất điện hạ đội acc A Tể không ở trong nhà, chắc lại ra ngoài làm thêm rồi, cũng không biết y ở thế giới này dùng thân phận gì, yêu thú ở Vườn Vạn Thú bên cạnh vẫn đang ngủ dưỡng thương —— ở phó bản trước bị Bùi Diệp đánh bị thương, bị ép phải ngoan ngoãn, không còn sức lực quậy phá.
Bùi Diệp lại mở cổng vào phó bản trò chơi.
Tuy khí vận và công đức đã bị xóa bỏ, về lý thuyết không cần trả nợ, nhưng dù nam hay nữ đều cần có sự nghiệp và nguồn thu nhập riêng. Thứ như khí vận công đức, ai mà chẳng muốn có nhiều. Sẽ có một ngày cô cũng có thể hào phóng móc ra năm tỷ mấy công đức khí vận!
【Đại chiến! Khiêu chiến! Tương lai đăng nhập ba nghìn năm: Tôi thật sự là tổ tông của các người!】
【Đội ngũ 2/2】
【Nhiệm vụ một: Mời người chơi A Cha cứu vớt thế giới sụp đổ này】
【Nhiệm vụ hai: Mời người chơi A Cha tìm ra kẻ đứng sau giật dây】
【Nhiệm vụ ba: Mời người chơi A Cha điều tra rõ ràng âm mưu thực sự đằng sau tất cả sự sụp đổ】
【PS: Không cứu được cũng không sao, dù sao cũng không bị trừ công đức #lè lưỡi 】
Bùi Diệp: "..."
Biểu tượng cảm xúc thì đáng yêu đấy, nhưng nghĩ đến đằng sau biểu tượng cảm xúc là thằng bạn khốn nạn liền thấy ghê tởm.
Nhiệm vụ phó bản lần này khá rõ ràng, không có úp úp mở mở, ẩn ý như trước, cũng không ép người chơi phải chơi trò đoán chữ, ngược lại nói rõ hướng nhiệm vụ...hmmm... không phải là bẫy đó chứ?
Đối mặt với nội dung nhiệm vụ hiếm khi nghiêm túc một lần, cô lại có chút mừng rỡ.
Nhiệm vụ chính tuyến không thể hoàn thành ngay, hiện tại manh mối còn ít, Bùi Diệp liền tạm gác lại, quay lại xem sau.
"Sao có nhiều tin nhắn thế?"
Ở phó bản trước bị mất trí nhớ, cô không có hứng thú với nội dung trong điện thoại, căn bản không muốn mở ra xem, một thời gian dài tích lũy không ít tin nhắn chưa đọc, những tin nhắn này trở thành công cụ giết thời gian của cô.
Đầu tiên phải xem "dòng thời gian" của bạn bè, đáng mừng là cuộc sống của bọn họ đều rất tốt, có người còn tìm được nửa kia, kết hôn thoát ế, ví dụ như Lãng thiếu nữ... Khoan đã!!!
Lãng thiếu nữ???
Bùi Diệp mở to mắt, nhìn Lãng Thanh Hòa và Liễu Phi Phi tay trong tay trong video, hai người đang thú nhận với Dương Diệu chưởng môn, tiện thể moi chút tiền cưới từ sư huynh.
【Dương Diệu chưởng môn】(suýt bóp nát bút): Tại sao lại là sư huynh ta bỏ tiền?
【Lãng Thanh Hòa】(đương nhiên): Là sư đệ duy nhất trong thế hệ chúng ta tìm được đạo lữ, sư huynh không bày tỏ chút gì sao?
Bùi Diệp nhìn mà hoang mang.
Cô rời khỏi thế giới trước đó nhiều nhất là ba ngày đúng không?
Chắc chắn là ba ngày chứ không phải ba năm chứ?
Sao nghe đồn Lãng Thanh Hòa với Liễu Phi Phi đã tách ra rồi tái hợp, lại nhảy vọt từ yêu đương tái hợp sang điển lễ kết đạo lữ thế này?
Ngồi tên lửa cũng không nhanh vậy được!
Thắc mắc này đã được Liễu Phi Phi giải đáp.
Nhìn thấy dòng trạng thái ngày hôm trước của đối phương, Bùi Diệp ngộ ra.
【Dòng trạng thái: Cháo đậu đỏ với cơm đậu đỏ, tuyệt phối!】
Trang cá nhân của Ngọc Đàm chân quân cũng gián tiếp chứng thực suy đoán của Bùi Diệp, hiện tại chỉ có hai dòng.
Dòng đầu tiên 【Dương Hoa, ta khinh huynh, bị một tiểu bối cưỡng ép, huynh còn mặt mũi nào nữa?】
Dòng thứ hai 【Đan tránh thai, cầm lấy cút đi!】
Bùi Diệp: "..."
Hơi bị thú vị.
Lại đi lướt trang cá nhân của mấy đứa áo bông đen khác.
Cố thiếu nữ ngoài tu luyện vẫn là tu luyện, nghe nói Lãng Thanh Hòa trâu già gặm cỏ non, trăm tuổi rồi còn rước về một vị sư nương mười mấy tuổi, liền đăng một cái biểu cảm trợn mắt. Tư thiếu nữ và Phí thiếu nữ thì áy náy, nếu để vị sư nương tương lai biết bọn họ từng đại nghịch bất đạo, khi sư diệt tổ, liệu có phá hỏng nhân duyên không? Còn Phương Mặc Thanh tồn tại cực kỳ mờ nhạt đang rối rắm không biết nên gọi Liễu Phi Phi là sư muội hay sư nương...
Ngoài những người thoát kiếp FA, cũng có người sinh con thứ hai.
Ví dụ như Tư Triều đã làm hoàng đế, quyền khuynh thiên hạ, hoàng hậu của hắn đã sinh cho hắn một tiểu đế cơ.
Vị tiểu đế cơ này từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, học gì cũng nhanh, tiến độ học tập lại còn đuổi kịp đại hoàng tử lớn hơn nàng ba tuổi. Tư Triều đang do dự, nên lập thái tử hay lập thái nữ đây? Vì sự hòa thuận của con cái, hắn bí mật lập trữ, viết tên người kế vị xong, cất vào một chiếc hộp nhỏ.
Đợi đến khi hắn trăm tuổi hay thoái vị sẽ lấy ra.
Bùi Diệp tinh mắt, nhìn thấy trên thánh chỉ lập trữ viết tên của đế cơ, không khỏi buồn cười.
Tư Triều còn rất trẻ, dưới gối cũng mới có hai đứa con, chưa thể nhìn ra tư chất và tính tình thật sự, chuyện tương lai còn chưa biết sẽ thế nào, giờ đã mường tượng cuộc sống sau khi về hưu rồi? Hừ, hơi sớm đấy.
Bùi Diệp xem qua loa rồi thoát ra, chọn ngẫu nhiên những người bạn khác.
Phượng Tố Ngôn cuối cùng cũng đứng vững gót chân trong giới giải trí hiện thực, giành được danh hiệu ảnh hậu danh giá, còn cầu hôn ảnh đế Tư Mã Ngọc Cẩn trước mặt toàn dân. Giữa đó còn có một tình tiết nhỏ, nửa năm sau đám cưới thế kỷ gây chấn động của hai người, paparazzi chụp được ảnh đế Tư Mã Ngọc Cẩn cùng một người phụ nữ lạ mặt bước vào bệnh viện phụ khoa, còn đăng ký khám ở khoa sản.
Ngoại tình!!!
Nuôi tiểu tam!!!
Tra nam bắt cá hai tay!!!
Sự việc này nổ ra, chấn động cả giới giải trí.
Về việc này, ảnh đế Tư Mã Ngọc Cẩn được phóng viên phỏng vấn đáp rằng chuyện này không quan trọng, chỉ là chụp được ảnh bước vào bệnh viện phụ khoa đăng ký khám ở khoa sản, chứ có phải chụp được ảnh y lên bàn đẻ đâu, kích động làm gì?
Lời này vừa ra, Tư Mã Ngọc Cẩn suýt chút nữa trở thành tra nam thế kỷ.
Người cứu vãn danh tiếng của y là một vị đại boss của tập đoàn lớn, vị đại boss này lên mạng giải thích, mọi người mới biết người phụ nữ lạ mặt là thanh mai trúc mã của ảnh đế Tư Mã Ngọc Cẩn, cũng là vợ yêu của vị đại boss này. Vì đại boss đang bận công việc ở nước ngoài không thể về, nên nhờ sư đệ Tư Mã Ngọc Cẩn cùng đi khám thai.
Cư dân mạng: "..."
Dưa đến miệng còn hụt.
Tối hôm đó, ảnh đế Tư Mã Ngọc Cẩn đăng một bức ảnh cái bàn giặt đồ, kèm theo dòng chữ.
【Món quà này được chứ? Vợ yêu tặng đó QWQ】
Nhìn thấy bạn cũ sống hạnh phúc, sơn hà vô sự, Bùi Diệp không khỏi mỉm cười, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ.
Lướt tới lướt lui, lại lướt đến một người quen cũ đặc biệt.
【Khương Bồng Cơ (từng dùng tên Liễu Lan Đình, đang online)】
Thời gian trôi qua ở thế giới của những người bạn khác rất chậm, nhưng bên phía hậu bối họ Khương này lại rất nhanh.
Bùi Diệp tùy tiện mở một dòng trạng thái, liền thấy hậu bối họ Khương đã trưởng thành thành thiếu nữ mười sáu tuổi. Tuy ngũ quan còn mang nét non nớt, nhưng vẻ anh khí giữa hàng lông mày khiến cô ấy trông chín chắn hơn nhiều so với những người cùng tuổi, chẳng qua toát ra vẻ lạnh lùng khó gần thoang thoảng, tự mang kết giới đuổi người.
Nói là thiếu nữ...
Hmmm...
Bùi Diệp cảm thấy không nói nên lời.
Nói thật lòng, mấy chiếc áo bông đen Cố thiếu nữ còn giống thiếu nữ hơn hậu bối họ Khương này.
Nếu không nhìn đặc điểm dưới xương quai xanh, chỉ nhìn khuôn mặt anh tuấn kia, thật sự khó mà phân biệt được cô ấy là nữ hay nam.
Còn về dòng trạng thái trên trang cá nhân...
Hmmm...
Phong cách càng độc đáo hơn.
Những người bạn khác không phải là cuộc sống thường ngày ấm áp thì là những thứ liên quan đến công việc, nhìn chung đều là cuộc sống bình yên.
Chỉ có người này là khác biệt, rất tích cực cập nhật trạng thái trên mạng, mỗi ngày đều có trạng thái mới cập nhật. Không phải là chín bức ảnh thì là một đoạn video, tất cả đều là những hình ảnh máu me. Khiến người ta nghi ngờ cô ấy không phải đang giết người thì là đang trên đường đi giết người, thỉnh thoảng có vài tấm không phải, thì cũng là đang huấn luyện thuộc hạ.
Rất nhanh, Bùi Diệp chú ý đến một người xuất hiện tần suất rất cao trên trang cá nhân của cô ấy.
Một thanh niên tên Phong Giác, chức vụ: Quân sư quạt mo.
Lẽ nào là đang yêu đương?
Nhưng tên nhóc choai choai tên Phong Giác kia, nhìn là biết chưa đến ba mươi tuổi, theo luật pháp Liên Bang vẫn là vị thành niên, hậu bối họ Khương này sẽ không làm chuyện trái pháp luật, đi lừa gạt tình cảm của vị thành niên chứ?
Không thể nào không thể nào không thể nào——
Bùi Diệp kéo trang cá nhân xuống dưới, sợ rằng dòng trạng thái nào đó là công khai yêu đương hoặc kết hôn.
May mắn thay, những hình ảnh cô tưởng tượng không hề xảy ra, hậu bối họ Khương và Phong Giác kia chỉ là bạn bè đơn thuần, nghe nói hai người chí hướng tương đồng, đều có một trái tim muốn gây sự, điển hình là sợ thiên hạ không loạn.
"Hồ bằng cẩu đảng."
Bùi Diệp kết luận.
Xem dòng trạng thái, thế giới đó không được yên bình cho lắm.
Triều đình không làm gì, khiến dân chúng lầm than, vô số người dân không có đường sống buộc phải làm thổ phỉ, cũng tạo điều kiện thuận lợi cho hậu bối họ Khương gây sự. Mấy năm nay đều bận rèn luyện binh lính, cày cấy cướp bóc, chăm chỉ gây dựng cơ nghiệp, Bùi Diệp chỉ có thể nói là, con bé vui là được.
Cuối cùng, sào huyệt thổ phỉ lớn đến mức khiến quan phủ phải chú ý, buộc phải hạ chiếu chiêu an.
Hậu bối họ Khương tiếp nhận chiêu an, từ bỏ danh hiệu thổ phỉ, từ cầm đầu thổ phỉ một bước trở thành quận thủ, sắp đi nhậm chức.
Nhưng xem dòng trạng thái, quận Hứa sắp nhậm chức là nơi thiếu gì thì thiếu chứ không thiếu điêu dân, là nơi có thể ăn thịt người.
Triều đình đã phái đến đây mấy nhiệm kỳ quận thủ, nhiệm kỳ nào cũng chết không ra hình dạng.
Bách quan đứng xem cười nhạo, chờ đợi tin tức quận thủ mới của quận Hứa chết bất đắc kỳ tử.
Vào đêm trước khi nhậm chức, hậu bối họ Khương và người bạn tốt Phong Giác tâm sự đêm khuya, lời nói bóng gió đều là dụ dỗ đứa trẻ nhà lành này lên thuyền giặc của cô ấy. Bùi Diệp càng nghe càng cau mày, còn chưa kịp bày tỏ gì, video ngắn đã kết thúc.
______________________
Đào: Khi xưa đọc cực kỳ tiếc cho Phong Giác luôn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro