Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1189: Cửu Liên tiên tử (11)

Editor: Đào Tử

________________________________

Tháp Trấn Ma của Lăng Cực Tông xảy ra chuyện, ma tu La Sát A La vượt ngục, chúng tu sĩ đã mơ hồ đoán được ả ta sẽ đến Thiên Âm Cốc gây sự.

Tại hiện trường hội đàm không thấy Cửu Liên tiên tử, chúng tu sĩ liền hơi lo lắng.

Chỉ không ngờ sự việc lại xảy ra đột ngột như vậy.

Sắc mặt Dương cốc chủ khó coi đứng dậy, thấy đệ tử báo tin đã không còn hài cốt, sát khí quanh người gần như hóa thành thực thể.

Hắn chắp tay tạ lỗi với trưởng lão các tông phái, rồi dẫn theo vài vị trưởng lão và một nhóm đệ tử đi tìm Cửu Liên trưởng lão.

Các tu sĩ khác bàn tán xôn xao.

"Ma tộc hoành hành như vậy, thật đáng hận."

"... Rõ ràng không coi chúng ta ra gì, giữa ban ngày ban mặt dám ra tay trả thù Cửu Liên tiên tử..."

"... E rằng sắp có bão tố, Ma tộc vẫn chưa từ bỏ ý định hãm hại chúng ta!"

"Chúng ta cũng đi xem sao, biết đâu có thể giúp được gì đó?"

Không biết tu sĩ nào mở lời đề nghị, rất nhanh đã được phần lớn tu sĩ tán đồng.

"Ta cũng đi!"

"Ta cũng đi!"

"Đúng đúng đúng, không thể để Ma tộc khinh thường chúng ta!" Chúng tu sĩ vừa nói vừa đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cũng chẳng màng đến quy định không được ngự kiếm phi hành của Thiên Âm Cốc, đi theo hướng của Dương cốc chủ. Một đám người lũ lượt rời đi, những người còn lại không nhúc nhích liền trở nên cực kỳ nổi bật.

Phần lớn trong số đó đều là các tông phái nhỏ, thực lực thấp kém lại ít người, đi hay không cũng chẳng khác gì nhau, sẽ không có ai nói gì.

Nhưng ——

Có một khu vực người đứng rất chỉnh tề.

Tông chủ của một tiểu tông môn lấy hết can đảm hỏi: "Dương Tiêu nguyên quân, Dương Hoa chân quân, Ngọc Đàm chân quân, sao các vị không đi?"

Đúng vậy, phía Lăng Cực Tông không ai đứng dậy cả.

Bùi Diệp thì lười đi, Ngọc Đàm chân quân bị Dương Cảnh chân quân kéo lại không động đậy.

Dương Cảnh chân quân: "Đi làm gì?"

Bốn chữ ngắn gọn, khiến vị tông chủ kia nghẹn lời.

Đương nhiên là đi giúp đỡ rồi, mọi người đồng tâm hiệp lực chống lại ma tu hung tàn La Sát A La và đám tay sai của ả ta chứ!

Những tu sĩ còn lại có biểu cảm khác nhau, châu đầu ghé tai, thì thầm to nhỏ.

Mặc dù không nói rõ ràng, nhưng lời nói đều ám chỉ Lăng Cực Tông không nghĩa khí, chuyện tháp Trấn Ma không thể trách bọn họ, nhưng ma tu đào tẩu đã đánh tới tận cửa, vậy mà vẫn có thể ngồi yên như núi? Cho dù vì giữ thể diện cũng nên đi xem, làm bộ làm tịch cũng được.

Kết quả là, người ta thậm chí không thèm làm bộ.

Thật quá thất vọng!

Các đệ tử đi theo cũng dao động, nhưng bọn họ không dám tự ý hành động, chỉ im lặng chờ ba người Bùi Diệp phân phó.

Cố thiếu nữ cũng tò mò, nghiêng người ghé sát vào Tư thiếu nữ.

"Ngươi đoán xem, Cửu Liên tiên tử đi đâu? Hay là —— thật sự xảy ra chuyện rồi?"

Tư thiếu nữ trợn mắt: "Làm sao ta biết? Nhưng người phụ nữ này không đơn giản, không cần lo lắng cho ả ta."

"Tại sao lại nói vậy?"

Tư thiếu nữ mím môi, không biết có nên nói hay không.

Đó là chuyện của kiếp trước rồi.

Quỹ tích của kiếp trước và kiếp này hoàn toàn khác nhau, nhưng nhân vật thì lại giống nhau, tính cách cũng giống nhau, có thể coi là tài liệu tham khảo. Kiếp trước hắn thức tỉnh huyết mạch Ma tộc, là con lai giữa người và ma, sau đó lại thức tỉnh huyết thống "Ma La" thuộc một trong ba mươi sáu họ đại quý tộc ma giới, thực lực tăng vọt, ở ma giới sống rất thoải mái. Nếu không phải nóng lòng tìm Lăng Cực Tông tính sổ, thì dù là Dương Diệu và Dương Cảnh liên thủ cũng phải thua!

Mấy năm hắn ở Ma giới đã gặp Cửu Liên tiên tử của Thiên Âm Cốc.

Đúng vậy, không nhìn nhầm đâu, chính là người phụ nữ này.

Hắn không quan tâm tại sao trưởng lão của Thiên Âm Cốc lại xuất hiện ở ma giới, chỉ nghe loáng thoáng từ những ma tu khác rằng, người phụ nữ này rất lợi hại, linh ma song tu không dễ chọc, có thể không chọc thì đừng nên chọc. Kiếp này, chắc cũng không dễ dàng chết đi.

Cố thiếu nữ thấy vậy liền không hỏi thêm nữa.

Ngọc Đàm chân quân do dự: "Bảo sư huynh, Dương Tiêu sư tỷ..."

Dương Cảnh chân quân: "La Sát A La xưa nay xảo quyệt, Cửu Liên tiên tử cũng không phải loại tốt đẹp gì."

Nửa câu sau hắn không nói ra.

Nếu hai người này đánh nhau, chó cắn chó thì có gì hay ho?

Chưa đầy nửa khắc, đám người Dương cốc chủ trở về, sắc mặt còn nặng nề hơn lúc đi, các đệ tử trẻ tuổi lộ rõ vẻ mặt đau buồn.

Không vì gì khác, Cửu Liên tiên tử đã bị sát hại.

Thi thể bị hóa thành tro bụi, thậm chí không còn lại một mảnh toàn vẹn.

Dương Cảnh chân quân nhíu mày: "Cửu Liên trưởng lão của quý phái, dù sao cũng là tu sĩ Kim Đan đại viên mãn, do công pháp đặc thù, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ cũng chưa chắc là đối thủ của cô ta. La Sát A La dù mạnh đến đâu, muốn giết cô ta cũng không dễ, tại sao lại không có chút động tĩnh nào?"

Đây không chỉ là nghi hoặc của Dương Cảnh chân quân, mà cũng là nghi hoặc của các tu sĩ khác.

Dương cốc chủ đột nhiên lấy ra một tờ giấy dính máu.

"Nơi ở của cô ấy bị đặt kết giới cực mạnh, ngăn cách bên trong và bên ngoài, quả thật là thủ đoạn của ma tu, chúng ta dĩ nhiên không phát hiện được. Trước khi chết, trưởng lão để lại tin tức, phỏng đoán La Sát A La rất có thể đã đột phá Nguyên Anh đại viên mãn, tiến vào cảnh giới cao hơn..."

Ngọc Đàm chân quân không cần suy nghĩ liền nói: "Không thể nào."

Nếu thật sự đột phá Nguyên Anh đại viên mãn, đã chết từ lâu rồi.

Để xác minh, Ngọc Đàm còn cố ý nhìn Bùi Diệp một cái, Bùi Diệp gật đầu.

Hiển nhiên, mấy tiểu thiên đạo còn chưa phân thắng bại.

Nguyên Anh đại viên mãn mà còn đột phá, căn bản không phải tiến vào cảnh giới cao hơn mà là tự sát!

Các tu sĩ khác không biết, liền chất vấn Ngọc Đàm chân quân tại sao lại chắc chắn như vậy.

Phải biết rằng nhiều năm trước trong trận chiến ở Đồ Phương Cốc, tu vi của La Sát A La đã thăng cấp Nguyên Anh hậu kỳ.

Nhiều năm trôi qua, tiến vào Nguyên Anh đại viên mãn rồi đột phá cũng không phải chuyện không thể.

La Sát A La là một trong ba mươi sáu tộc trưởng của ma tộc, thiên phú của mấy đại ma này xưa nay mạnh đến vô lý.

Ngọc Đàm chân quân lại nhìn Dương Cảnh và Bùi Diệp, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng tìm được một cái cớ thích hợp, hắn nói: "Trước khi sư tôn lâm chung có để lại di ngôn, ngài ấy có dự cảm quy tắc Thiên Đạo bị tổn hại, Nguyên Anh đại viên mãn chính là đỉnh cao. Trước khi quy tắc được hoàn thiện, nếu tiếp tục đột phá chính là tự tìm đường chết."

Tin tức này vừa ra, chẳng khác nào sấm sét giữa trời quang nổ vang bên tai chúng tu sĩ.

Sắc mặt Dương cốc chủ cực kỳ xanh xao.

Tại sao vậy?

Bởi vì trụ cột lớn nhất của Thiên Âm Cốc, vị Thái Thượng trưởng lão mạnh nhất đã tẩu hỏa nhập ma khi đang cố gắng đột phá cảnh giới Nguyên Anh đại viên mãn.

Tu sĩ tẩu hỏa nhập ma khi đột phá là chuyện rất bình thường.

Dương cốc chủ đau lòng, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ đau đầu vì Thiên Âm Cốc đang trong tình trạng thiếu hụt nhân tài.

Không có vị Thái Thượng trưởng lão này, Thiên Âm Cốc chỉ còn một tu sĩ Nguyên Anh và Cửu Liên trưởng lão có năng lực chiến đấu ngang ngửa tu sĩ Nguyên Anh.

Nếu lời của Ngọc Đàm chân quân là thật, rõ ràng cho thấy cái chết của Thái Thượng trưởng lão không phải vì đột phá thất bại, mà là thành công rồi... chầu trời. Dù Dương cốc chủ từng trải, cũng bị tin tức này làm cho tức đến mức muốn lên cơn đau tim, sắc mặt từ xanh mét chuyển sang màu gan heo khó coi.

"Chuyện này... sao không nói sớm?"

Một vị trưởng lão của Thiên Âm Cốc cũng nghĩ đến chuyện của Thái Thượng trưởng lão, tức giận dậm chân.

Ngọc Đàm chân quân tỏ vẻ vô tội: "Năm sư tôn mất, đúng lúc Lăng Cực Tông gặp nội ưu ngoại hoạn, bọn ta còn lo không xong thân mình, huống hồ chuyện này quá kỳ lạ, cho dù thông báo các tông phái khác, cũng có ai tin đâu? Ai lại muốn áp chế tu vi, hao tổn dương thọ chờ đợi trong vô vọng?"

Trong chốc lát, sắc mặt của mọi người ở Thiên Âm Cốc càng thêm khó coi.

Thái thượng trưởng lão của bọn họ có lẽ...

Dương cốc chủ cảm thấy cần phải uống một viên thuốc bổ tim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro