Chương 956: Đói bụng (Đầu)
Editor: Đào Tử
________________________________
"Đậu má!"
Đây là ý nghĩ duy nhất trong tâm trí của Dạ Quân Vương khi hấp hối.
Anh ta không ngờ rằng lời nhắc nhở của Bùi Diệp lại ứng nghiệm nhanh chóng đến vậy, SAVIOR đến ám sát bất ngờ khiến anh ta không kịp trở tay.
【 Cậu có muốn sống không? 】
Giọng nói này không thể phân biệt được là nam hay nữ, lúc gần lúc xa, trong sự mờ ảo lại thêm vài phần thương cảm dịu dàng không thể tả, những người tâm lý không kiên định rất dễ bị ảnh hưởng, nhưng trong số đó không bao gồm Dạ Quân Vương. Anh ta sớm đã biết từ chị gái về những chiêu trò của 【 Khe Hở Sinh Tử 】.
Vì vậy, anh ta không suy nghĩ mà trả lời trong lòng.
【 Tôi muốn. 】
【 Sống sót cần phải trả giá, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? 】
Nghe vậy, Dạ Quân Vương cười gằn trong lòng.
Anh ta đã sớm chuẩn bị sẵn sàng ——
Bất kể 【 Khe Hở Sinh Tử 】 là nơi quái quỷ gì, anh ta đều muốn xông vào, mang chị gái của mình trở về.
【 Tôi đồng ý, trả bất cứ giá nào! 】
【 Cậu rất dũng cảm, vậy thì như cậu mong muốn. 】
Giây tiếp theo, Dạ Quân Vương cảm thấy cơ thể dần lạnh lẽo cứng đờ của mình đang không ngừng rơi xuống, cơn gió cuồng loạn trong khi rơi tự do lướt qua tai.
Cảm giác mất trọng lực đột ngột khiến anh ta vô thức mở mắt.
Đập vào mắt là một mái vòm trắng tinh hình bán nguyệt.
Đây chính là 【 Khe Hở Sinh Tử 】?
Chưa kịp để anh ta cảnh giác trở lại, một chiếc khăn màu trắng sữa từ trên trời rơi xuống, phủ kín trên đầu anh ta, giống như chiếc khăn trùm đầu cô dâu trong phim cổ trang.
"Ai?"
"Anh bạn, bên cạnh có phòng tắm, anh không muốn đi gội đầu một chút sao?"
Giọng nói quen thuộc từ bên cạnh vang lên, Dạ Quân Vương vừa đứng dậy vừa vô thức quay đầu nhìn.
Theo động tác của anh ta, vài giọt chất lỏng nhầy nhụa từ tóc nhỏ xuống, theo cổ chảy vào lưng, xương đòn, bả vai...
Dạ Quân Vương: "..."
Tóc anh ta ướt đẫm, trong tóc còn có bọt trắng chưa kịp rửa sạch, trông có chút nhếch nhác.
Bùi Diệp lại thêm dầu vào lửa: "Tôi còn tưởng với nghề nghiệp này của anh, người anh cảnh giác nhất chính là thợ làm tóc..."
Dạ Quân Vương lạnh lùng lau tóc một cách qua loa.
Lúc này tâm trạng không thể tồi tệ hơn.
Hôm qua anh ta bị Bùi Diệp chê là tay đính keo xịt tóc, sau một ngày làm việc, càng nghĩ càng thấy không phục nên đã đến cửa hàng tạo mẫu tóc gần đó, chuẩn bị đổi kiểu tóc mới. Ai ngờ người của SAVIOR đã phục kích sẵn ở đó, nơi đó còn là một trong những địa điểm liên lạc quan trọng của SAVIOR. Khi Dạ Quân Vương nhận ra, song quyền khó địch bốn tay, cuối cùng chỉ kịp gửi một tin nhắn cho Bùi Diệp.
"Sát thủ cũng là người, cũng có cuộc sống và thẩm mỹ bình thường."
Ra ngoài làm kiểu tóc mới cũng rất bình thường.
"Còn cô, cô vào đây bằng cách nào?"
Theo thông tin chị gái để lại, chỉ có "người chết" mới vào được【 Khe Hở Sinh Tử 】.
Bùi Diệp nói: "Đương nhiên là nhờ phước của anh 'đi lậu' vào. Chúng ta tạm thời cũng là những con châu chấu trên cùng một sợi dây rồi, anh không định tiết lộ chút 'nội tình' nào sao? Tôi thấy anh khá quen thuộc với nơi này, không giống lần đầu tiên đến..."
"Tôi là lần đầu tiên. Tôi cũng từ nhật ký chị gái để lại biết về 'Khe Hở Sinh Tử'. Còn nữa —— nếu cô thích đọc tiểu thuyết, cô sẽ biết rằng thể loại vô hạn lưu đã bị viết đến nát rồi. Vơ vài bộ là được một nắm lớn, đọc nhiều cô cũng sẽ hiểu được kịch bản."
"Chị gái của anh?"
Bùi Diệp lựa chọn bỏ qua đoạn phía sau của Dạ Quân Vương.
"... Tôi có một người chị gái, tôi là đứa trẻ mồ côi được chị ấy nhận nuôi. Chị ấy từng là thành viên của tổ chức khủng bố SAVIOR. Tuy nhiên trong một nhiệm vụ, có chút sự cố xảy ra nên chị ấy đã rời khỏi tổ chức." Dạ Quân Vương nói đến đây, bổ sung thêm một câu, "Chị ấy là một cô gái rất mạnh mẽ thẳng thắn."
Bùi Diệp: "..."
Mạnh mẽ...
Thẳng thắn...
Hóa ra lý do Dạ Quân Vương ngưỡng mộ Cố Triêu Nhan, trở thành công cụ và người hâm mộ của cô ta lại có một phần nội tình như thế này.
Dạ Quân Vương lại nói tiếp: "Nhưng ngoài việc là thành viên của SAVIOR, chị ấy còn có một thân phận khác."
"Thân phận gì?"
"ALIEN."
Bùi Diệp cau mày: "ALIEN? Kẻ ngoại lai?"
"... Là một nhóm... những kẻ rất nguy hiểm."
"Đến mức khiến một sát thủ như anh cũng phải nói là nguy hiểm, xem ra không phải là hạng xoàng."
Dạ Quân Vương: "..."
Không biết từ khi nào, thế giới bắt đầu xuất hiện một số "người tái sinh", dựa vào lợi thế "tiên tri" để làm loạn.
Họ giết người, cướp bóc trộm cắp, sử dụng các phương thức phi pháp để cạnh tranh thương mại, khiến người khác tan nhà nát cửa, cắt đứt quan hệ với cha mẹ bạn bè, thậm chí đẩy họ vào con đường chết... Những hành động này trong mắt người ngoài rất vô lý, phi logic và phản xã hội, nhưng đối với họ, đó là "trả thù". Tuy nhiên, cái gọi là "trả thù" chỉ là lời một phía của họ, còn những ảnh hưởng xấu gây ra lại là sự thật rõ ràng.
Những người này chính là những "ALIEN" đầu tiên.
Số lượng không nhiều, hầu hết vẫn là "loài người cũ" không thể hóa thú, nên ảnh hưởng không quá lớn.
Sau đó lại xuất hiện vài người "loài người mới" đến từ 【 Khe Hở Sinh Tử 】.
Họ có thiên phú, sức mạnh và nền tảng vượt xa "loài người mới" bình thường, cũng nguy hiểm, bạo lực và tàn nhẫn hơn.
Điểm chung duy nhất là họ đều từng nghe thấy tiếng gọi từ 【 Khe Hở Sinh Tử 】 khi cận kề cái chết.
Khe Hở Sinh Tử ——
Một thế giới luân hồi bí ẩn tàn khốc, nơi có sự cạnh tranh khốc liệt nhất lẫn cơ hội vô tận.
Những người này đã tạo ra tổ chức khủng bố SAVIOR, tuyên truyền rằng cái chết có thể khiến tín đồ nhìn thấy "Thần linh", điên cuồng phát triển tuyến dưới...
Dạ Quân Vương nói: "Thay vì nói 'Khe Hở Sinh Tử' là 'không gian của Chủ Thần', chi bằng nói là đấu trường nuôi dưỡng họ."
Bùi Diệp lại hỏi anh ta: "Thế còn chị gái của anh thì sao?"
"Chị ấy biến mất rồi. Tôi đã tìm mọi manh mối, cuối cùng xác định được ở 'Khe Hở Sinh Tử'."
Đó cũng là một trong những lý do anh ta phát hiện mình bị SAVIOR bao vây nhưng lại chọn buông bỏ.
Anh ta muốn nhân cơ hội này, đánh cược một lần ——
Đánh cược rằng mình có thể vào được 【 Khe Hở Sinh Tử 】.
"Chỉ cần tôi sống đủ lâu ở đây, nếu chị gái tôi còn sống, tôi nhất định sẽ tìm được chị ấy!"
Bùi Diệp nói: "Suy nghĩ của anh có chút ngây thơ."
Đem mạng sống ra đánh cược, làm sao sống đến bây giờ được thế?
——————
Phòng này cộng thêm hai người họ, tổng cộng có bảy người, năm người còn lại đều là người cũ.
Những người này cũng không quan tâm đến hai người Bùi Diệp.
Hai người mới trông không đáng tin, phần lớn là chết ngay vòng đầu.
Lúc này, từ phía trên phòng vang lên giọng nữ máy móc, thông báo bảy người sắp tiến vào bối cảnh thử thách mới.
Căn bản là nhắm mắt mở mắt, môi trường đã thay đổi, ngay cả trang phục và trang bị trên người cũng thay đổi theo.
Vừa mở mắt, một người cũ trong số đó đã kinh hãi la lên.
"Chết tiệt, là Căn hộ ác ma kinh hoàng."
Bùi Diệp cau mày: "Căn hộ ác ma kinh hoàng? Đó là gì?"
Dạ Quân Vương đứng bên cạnh giải thích: "《 Căn hộ ác ma kinh hoàng 》 là một bộ phim kinh dị rất xưa rồi. Câu chuyện kể về một đoàn lữ hành đi du lịch, gặp mưa lớn giữa núi, xe buýt bị tắt máy, có một quản gia kỳ lạ đến hỏi họ có muốn ở lại lâu đài qua đêm không."
"Nghe là biết có vấn đề rồi."
Mưa lớn, xe buýt tắt máy, lại còn có người lạ mời vào lâu đài để nghỉ...
Đây rõ ràng là cái flag có đi không có về rồi.
Dạ Quân Vương nói: "Đúng vậy, thực ra trong lâu đài có một đám ác ma sinh sống. Những người vào lâu đài đều là thức ăn để ác ma giải trí săn mồi. Tôi đã xem bộ phim gốc, các nhân vật chính đều chết thảm. Nữ chính tưởng rằng mình đã thoát ra ngoài, nhưng thực ra vẫn nằm trong bẫy của ác ma. Kết hợp với vô hạn lưu, đây có lẽ là một bối cảnh kinh dị có độ nguy hiểm cao, tỷ lệ tử vong cũng cao. Cô có sợ không?"
Bùi Diệp cười khẩy, nhìn vào lâu đài u ám, dường như không thể kiềm chế nói một câu.
"Tôi sợ rằng ác ma anh nói còn không đủ làm món tráng miệng sau bữa tối của tôi."
Dạ Quân Vương: "..."
Bùi Diệp liếm môi, chép miệng nói: "Nói đến ăn, tự nhiên tôi thấy đói..."
Rõ ràng vừa mới ăn sáng xong...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro