Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 943: Tinh túy của đặc huấn

Editor: Đào Tử

________________________________

"Kiểm tra huấn luyện dã ngoại gì?"

"Chính là nghĩa đen đó, không thì cậu nghĩ tôi lại gần cậu làm gì?"

Trương Tiêu Tiêu nói một cách kiên quyết.

Cố Mộ Tuyết: "..."

Đương nhiên cô biết về kiểm tra huấn luyện dã ngoại, đây là một kỳ kiểm tra quan trọng mà học sinh phải tham gia định kỳ, cũng là khóa huấn luyện phát triển năng lực hóa thú sâu hơn, chiếm tỷ trọng khá lớn trong kỳ thi tốt nghiệp.

Trước khi có chuyện xảy ra, chính xác là trước khi Cố Triêu Nhan xuất hiện, Cố Mộ Tuyết luôn đứng đầu môn này, đồng đội của cô, bạn thân hoặc là những học sinh có thứ hạng cao, cùng nhau hợp tác chặt chẽ, trong khi Trương Tiêu Tiêu luôn đứng cuối.

Tính toán thời gian, đợt kiểm tra huấn luyện dã ngoại mới rõ ràng sắp bắt đầu.

Cô tự cho rằng đã đoán được mục đích của Trương Tiêu Tiêu.

"Cậu muốn cùng nhóm với tôi?"

"Sao, không được?"

Nhìn biểu cảm kiêu ngạo vẫn còn trên mặt Trương Tiêu Tiêu, Cố Mộ Tuyết tức đến cười.

"Cô chủ Trương ơi, tôi không thể kéo cậu lên được."

Ai cũng biết, Trương Tiêu Tiêu là một trong số ít những "loài người mới" không thể hóa thú ở trường này.

Nếu không phải vì bố mẹ cô ta giàu có, có danh tiếng ở tinh cầu Tố Nhật, thì cô ta cũng khó mà vào được trường này.

Những lần kiểm tra trước, đều là bố mẹ cô ta dùng đủ loại tài nguyên hối lộ các học sinh khác để có người chịu hợp tác với cô ta.

Lần này tìm đến Cố Mộ Tuyết, phần lớn là muốn "ăn sẵn".

"Cậu không thể hóa thú, thể chất không khác gì loài người cũ." Cố Mộ Tuyết nói một cách châm chọc, không khách sáo chút nào, "Cậu tìm tôi cũng vô ích, tôi không đủ khả năng, nhưng tôi có thể cho cậu một lời khuyên, cậu đi tìm Cố Triêu Nhan thử xem, sức mạnh thực sự của cô ấy còn mạnh hơn vẻ bề ngoài. Biết đâu mang theo cậu mà vẫn có thể dẫn đầu, là nhóm đạt đầu tiên."

Trương Tiêu Tiêu tức đến đỏ bừng mặt: "Cậu coi thường ai đấy... Ai nói tôi không thể hóa thú?"

"Cậu đã thức tỉnh rồi?"

"Đúng, ngạc nhiên không?"

Trương Tiêu Tiêu tự hào ưỡn ngực.

Cố Mộ Tuyết bình thản nói: "Không ngạc nhiên, những năm qua nhà cậu đã đầu tư cho cậu bao nhiêu thứ, đất nghèo cũng phải nảy mầm rồi."

Trương Tiêu Tiêu: "..."

Rời khỏi nhà họ Cố, dường như Cố Mộ Tuyết càng thêm lắm lời.

"Tại sao nhất định phải tìm tôi?"

"Cậu nghĩ tôi muốn à? Ai bảo cậu là người duy nhất trong lớp thuộc loài mèo..."

Dù rằng mèo và hổ không cùng một loài, nhưng đều thuộc họ mèo, cũng có thể học hỏi được.

Cố Mộ Tuyết: "..."

Trương Tiêu Tiêu đắc ý nói: "Quan trọng nhất là —— ngoài tôi ra, không ai muốn hợp tác với cậu nữa."

Cố Mộ Tuyết: "..."

Lời của Trương Tiêu Tiêu khó nghe, nhưng rất đúng.

Chừng nào Cố Triêu Nhan chưa hòa giải với cô, cô sẽ không tìm được đồng đội nào để lập nhóm.

Các học sinh xung quanh còn khéo léo hơn cả người lớn, không ai dám mạo hiểm để đắc tội với Cố Triêu Nhan mà hợp tác với cô.

"Được, tôi đồng ý."

Coi như vì học bổng.

Theo quy định kiểm tra, không có đồng đội thì không thể tham gia, vắng mặt sẽ bị chấm điểm không —— mà Cố Mộ Tuyết muốn giành được học bổng cao mỗi năm, bảng điểm không được phép có điểm không hoặc điểm kém —— Trương Tiêu Tiêu là đồng đội tạm thời có thể chấp nhận được.

Có điều Trương Tiêu Tiêu còn chưa thể kiểm soát hóa thú thành thạo, cô sẽ phải huấn luyện thêm cho đồng đội mới.

Vào phòng huấn luyện riêng mà trường mở cho học sinh, cô biến hình hóa thú.

Con mèo Anh lông ngắn xinh đẹp màu trắng bạc quay quanh Trương Tiêu Tiêu một vòng.

"Hình thú của cậu cũng là mèo à?"

Trương Tiêu Tiêu nhìn con mèo Anh dưới chân, đột nhiên nở một nụ cười đầy xấu tính.

"Không phải đâu."

"Cậu hóa thú thử xem."

Trương Tiêu Tiêu làm theo, nhưng không thành thạo lắm, thử vài lần mới miễn cưỡng thành công.

Một con mèo và một con hổ, đối diện nhau.

Cố Mộ Tuyết nhìn con hổ trắng con trước mặt, cao hơn mình một chút, đi lại không vững, bỗng khẽ nói.

"Tôi nghĩ mình vẫn nên tìm một đồng đội mới thì hơn."

"Này —— Cậu quay lại!"

Trương Tiêu Tiêu giơ chân lên định đè Cố Mộ Tuyết xuống.

Nhưng đối phương linh hoạt né tránh, phản đòn lại bằng một cú cào.

Trương Tiêu Tiêu đứng không vững, kêu lên một tiếng, lăn mấy vòng.

Cố Mộ Tuyết duyên dáng liếm chân, khuôn mặt lạnh lùng.

"Về nhà uống thêm sữa rồi hãy tham gia kiểm tra... Hóa thú kiểu này còn chẳng bằng không hóa."

Hình thú cũng có phân cấp bậc.

Hình thú của Trương Tiêu Tiêu là hổ, vua của muôn loài, chắc chắn là mạnh mẽ, nhưng đáng tiếc hình thái của cô ta vẫn còn ở giai đoạn con non.

Thú non ngoài việc dễ thương thì chẳng có tác dụng gì khác.

Cố Mộ Tuyết dám cá rằng mình có thể đánh cô ta hàng trăm cú mà cô ta chưa chắc đánh trả được một cú.

Trương Tiêu Tiêu lắc đầu, loạng choạng đứng dậy, mặt hổ đầy thất vọng.

"Trước đây tôi không như thế này..."

Trong bối cảnh 【 Khe Hở Sinh Tử  】, cô ta lần đầu thức tỉnh hình thú đã là hình thái trưởng thành, còn thoát chết từ miệng dị trùng.

Cố Mộ Tuyết nói thẳng: "Với trạng thái này của cậu, huấn luyện chẳng có ý nghĩa gì."

"Nhưng tôi có nghe phong thanh... Chị gái nuôi của cậu, cũng là giáo viên chủ nhiệm mới của chúng ta 'Tiểu Lam' rất lợi hại, là đại tông sư..."

Trương Tiêu Tiêu do dự một lúc, nói ra mục đích thực sự của việc tiếp cận Cố Mộ Tuyết.

Tin đồn này chỉ lan truyền trong phạm vi nhỏ, ngoài một số ít người, những người khác không tin.

Ban đầu cô ta cũng không tin.

Cho đến khi thấy người ta hành động trong 【 Khe Hở Sinh Tử 】...

Cô ta chỉ muốn quỳ xuống tôn sùng người ta.

"Chị Tiểu Lam? Cậu muốn nhờ chị ấy giúp đỡ?"

"Đúng, nhưng đại tông sư không dễ mời... Vì vậy, cậu thấy thế nào..." Cô ta nháy mắt với Cố Mộ Tuyết.

"... Tôi thử xem thôi nhé, chị ấy có đồng ý hay không tôi không dám đảm bảo."

"Chỉ cần Tuyết Tuyết đồng ý, việc này coi như xong chín phần rồi."

Con mèo Anh lông ngắn bày tỏ sự ghê tởm.

"Đừng gọi tôi ghê như thế."

Phản ứng của Bùi Diệp đối với việc này chỉ gói gọn trong năm chữ ——

"Được, bao nhiêu tiền?"

Trương Tiêu Tiêu nói: "Gấp đôi giá thị trường."

Bùi Diệp thì cho rằng tiền bạc không quan trọng, quan trọng là cô thích "giáo dục".

Chơi với hổ mà còn kiếm thêm được chút tiền, quá tốt.

Còn Cố Mộ Tuyết tò mò đứng bên quan sát, luôn cảm thấy buổi huấn luyện này có gì đó không đúng.

"Chị Tiểu Lam, chị chắc chắn đây không phải là dùng đồ chơi cho mèo để trêu mèo chứ?"

Điều kỳ lạ là Trương Tiêu Tiêu còn chưa nhận ra, bị cây đồ chơi cho mèo bay lơ lửng trên không dụ dỗ, nhảy lên nhảy xuống, lăn lộn...

Giống hệt một con mèo.

Điều kỳ lạ hơn là, cô nhìn cây đồ chơi mèo đó cũng cảm thấy ngứa ngáy, có cảm giác muốn lao lên cướp lấy.

Bùi Diệp nói: "Cây đồ chơi mèo mới là tinh hoa của huấn luyện."

Đây là cây đồ chơi mèo bình thường sao?

Đây là cây đồ chơi thú cưng chuyên dụng cho thú non trong Vườn Vạn Thú, có thể thúc đẩy sự phát triển của thú non. Ngoài cây đồ chơi cho mèo, còn có một loạt những món đồ chơi khác —— ví dụ như trụ cào móng mèo trông bình thường, nhưng thực ra là cọc hoa mai được gia cố bằng trận pháp —— một trong những món đồ chơi được thú non yêu thích nhất.

Cố Mộ Tuyết không thể hiểu nổi.

Thể lực của thú non có hạn, chẳng bao lâu Trương Tiêu Tiêu đã kiệt sức, nằm bò trên mặt đất, thoát khỏi trạng thái hóa thú.

Mặt đỏ bừng, thở dốc nhẹ nhàng.

Mệt đến nỗi không muốn cử động một ngón tay.

Cây đồ chơi mèo đó quá quái dị, cô ta hoàn toàn không thể kiểm soát cơ thể mình, phải tiêu hao hết toàn bộ thể lực mới dừng lại được.

Tít tít tít ——

Cố Mộ Tuyết nhắc nhở cô: "Chị Tiểu Lam, điện thoại của chị đổ chuông kìa."

Bùi Diệp cúi xuống xem tin nhắn.

Người gửi là 【 Mẹ nuôi 】, chính là mẹ ruột của Cố Mộ Tuyết, bà Thủy.

Tin nhắn chỉ có hai chữ.

【 Cứu mẹ. 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro