Chương 906: Kết cục (Đầu)
Editor: Đào Tử
________________________________
Sau hơn nửa tháng sống yên bình.
Phạm vi hoạt động của Bùi Diệp cũng trở nên có quy luật. Khi có lịch quay, cô vào đoàn quay "Phong cảnh bên này tuyệt đẹp". Khi không có nhiệm vụ ghi hình, cô ở trong khách sạn gần khu đại học tự chơi game, đồng thời giám sát chặt chẽ mọi động tĩnh của Tiểu Thương tái sinh.
Tin tức duy nhất có thể coi là "bất ngờ" là vụ kiện của chị Trương và con trai Trương Ái Quốc cuối cùng cũng ra tòa.
Bùi Diệp còn đến nghe một lúc, thầm nghĩ chị Trương quả không hổ là mẹ ruột, tự mình ra tay dạy con trai một bài học mang tên "Thừa dịp đau bệnh mà lấy mạng mi". Luật sư của chị Trương cũng hiểu ý bà, cố gắng bắt Trương Ái Quốc ngồi tù đến mục xương.
Hôm nay chị Trương không đến một mình, bên cạnh còn có hai người phụ nữ mặc đồ trí thức, gọn gàng, trông khá giống nhau.
"Đến đây, tôi giới thiệu với cậu, đây là con gái lớn và con gái thứ hai của tôi."
Sắp đưa con trai vào tù, tâm trạng của chị Trương rất tốt.
Chị nắm tay Bùi Diệp muốn giới thiệu hai con gái với cô.
Bùi Diệp nói: "Lần đầu gặp mặt, chào hai người."
Hai con gái có biểu cảm hơi kỳ lạ.
Họ rất rõ sở thích của mẹ mình. Đối với những chàng trai trẻ mẹ từng bao nuôi, không nói là biết rõ từng người, thì cũng biết đến chín phần, trong đó có một sinh viên đại học C tên là "Tiểu Thương", chính là chàng trai trẻ đẹp trai trước mắt.
Dù không biết mẹ và chàng trai phát triển đến mức nào nhưng gặp mặt vẫn có chút ngại ngùng. Đặc biệt là khi nhận ra Bùi Diệp trông giống hệt một khách mời nổi tiếng gần đây trên chương trình thực tế... Bầu không khí tại hiện trường đã trở nên kỳ lạ không thể diễn tả bằng lời.
Chị Trương lại không nhận thấy sự mất tự nhiên trên mặt hai con gái, nhiệt tình nắm tay Bùi Diệp.
"Mẹ đã nói với hai đứa rồi, nếu không có Tiểu Thương, mẹ đã chết rồi. Thằng bé là ân nhân cứu mạng của gia đình chúng ta... Tiểu Thương à, dạo này con bận gì không? Chọn ngày không bằng đúng lúc, hôm nay nể mặt dì, để dì mời bữa cơm, chúng ta ngồi ăn một bữa."
Con gái lớn cười rất gượng gạo.
Cô kéo túi xách Chanel mini của mẹ, ánh mắt ám chỉ mẹ đừng nói nữa.
Với mức độ nổi tiếng hiện tại của Bùi Diệp, dù là người chỉ tập trung vào công việc như cô cũng biết, huống chi là người khác. Mẹ mình cứ lôi kéo người như vậy, không chừng sẽ bị paparazzi chụp lén rồi đăng lên mạng.
Quan trọng là mối quan hệ trước đây của hai người không chịu nổi sự soi mói.
Chị Trương thì không sao, bà là người ngoài giới, dù có bị công bố lên mạng cũng không ảnh hưởng đến đời sống thực tế, thậm chí cư dân mạng còn dùng chuyện này để tạo nên những câu đùa như "Phú bà giàu có muốn ôm ấp", "Ôi trái tim già bảo bối của mị, mị không muốn cố gắng nữa" trêu chọc không đau không ngứa.
Nhưng là một tân binh trong giới giải trí, nếu dính vào scandal được bao nuôi, gần như có thể hủy hoại sự nghiệp.
Nếu đến mức đó, chị Trương và chàng trai sẽ trở thành kẻ thù của nhau.
Bùi Diệp nhìn ra sự lo lắng của con gái lớn, bèn giải thích một câu.
"Đừng lo, tôi đã dùng thuật ngụy trang, dù paparazzi có đi qua trước mặt tôi cũng không nhận ra."
Chị Trương nói: "Tiểu Thương có bản lĩnh nhất, bữa cơm hôm nay cậu không thể từ chối."
Bùi Diệp cũng cười nói: "Chị Trương hào phóng mời, tôi chắc chắn sẽ đi."
Hai cô con gái đứng đó nghe một cách thẫn thờ.
Chỉ vài câu, địa vị của họ từ bề trên đã trở thành bề dưới.
Bùi Diệp nhận thấy mối quan hệ giữa chị Trương và hai cô con gái không được hòa hợp, dường như có một rào cản vô hình ngăn cách.
Nhân lúc hai cô con gái không có mặt, Bùi Diệp thuận miệng hỏi một câu.
Chị Trương cảm thán: "Cha mẹ và con cái cũng phải có duyên phận, có lẽ là tôi không có duyên phận đó."
Đứa con trai Trương Ái Quốc, khiến bà thất vọng đến tột cùng.
Hai cô con gái không đến mức như vậy, nhưng chị Trương cũng có phần nản lòng.
Hai cô con gái là người hiểu rõ nhất mẹ mình là người như thế nào.
Những năm qua, chị Trương đã đầu tư bao nhiêu tâm huyết vào hai cô con gái hơn Trương Ái Quốc không biết bao nhiêu lần.
Cần vốn khởi nghiệp thì cho vốn khởi nghiệp, cần quan hệ thì cho quan hệ, bà hết lòng ủng hộ hai cô con gái phát triển sự nghiệp.
... Nhưng kết quả là gì?
Mẹ ruột bị hoán đổi linh hồn, thái độ thay đổi 180 độ, nói vài câu khác hẳn với hành động trước đây, mà hai cô con gái lại vì vậy mà lạnh lòng xa cách sao?
Chị Trương mới là người cảm lạnh nhất!
Mẹ ruột như bà lại không đáng tin sao???
Dù sau này đã nói rõ, nhưng trong lòng chị Trương vẫn có điều gì đó không vui.
Bà cảm thấy hai cô con gái không yêu bà như bà tưởng.
Nhưng chị Trương lại không biết mình đã sai ở đâu...
Suy đi nghĩ lại, bà cho rằng có lẽ là do không có duyên phận.
Bùi Diệp an ủi: "Chuyện cũng không thể nói như vậy, suy cho cùng là do xã hội và môi trường gia đình đã không cho họ đủ niềm tin. Chị Trương trước đây không phải cũng nói ông bà nội của các con gái cực kỳ trọng nam khinh nữ sao? Họ luôn nói rằng mọi thứ của chị sau này sẽ là của Trương Ái Quốc, thêm vào đó là môi trường xã hội đều cho rằng con trai mới là người thừa kế, con gái sẽ trở thành người ngoài... Do đó, họ mới dao động chứ?"
Chị Trương nghe vậy, sắc mặt hơi thay đổi.
Bùi Diệp tiếp tục nói: "Hơn nữa, người bình thường cũng sẽ không nghĩ đến việc mẹ ruột bị thay đổi linh hồn."
Hai cô con gái đều là những nữ cường nhân trong sự nghiệp, có lẽ cũng không tin vào cái gọi là "trúng tà".
Tổng kết lại mà nói, thực ra cũng là có lý do chính đáng.
Chị Trương suy nghĩ kỹ một lúc, rồi nói: "Tiểu Thương à, con nói như vậy, trong lòng dì thấy dễ chịu hơn nhiều, trước đây lúc nào cũng khó chịu."
Sau khi trò chuyện xong, hai cô con gái cũng quay lại, chị Trương dừng lại chủ đề trước đó, bắt đầu nói về chương trình mà Bùi Diệp tham gia.
Bà tò mò hỏi rất nhiều câu.
"Có thật sẽ phục hồi linh khí không?"
"Vậy dì có trở nên trẻ trung hơn không?"
"Trên mạng nói tuổi thọ trung bình là hai trăm tuổi, vậy tuổi của dì bây giờ không phải là còn rất trẻ sao?"
Nghĩ đến đây, lòng chị Trương trở nên nhiệt huyết.
Khi tuổi thọ trung bình là bảy tám mươi, chị Trương đã bao nuôi một loạt trai trẻ.
Nếu tuổi thọ trung bình là hai trăm, chị Trương quay lại thanh xuân, chẳng phải sẽ không biết tiết chế sao?
Không lâu sau, kết quả xét xử của Trương Ái Quốc cũng được công bố.
Án tù có thời hạn mười ba năm hai tháng, đây là kết quả của việc luật sư bên chị Trương đã cố gắng hết sức.
Nếu như trong tình huống bình thường, cao nhất là bốn hoặc năm năm, ngồi tù biểu hiện tốt một chút còn có thể được giảm án, chưa được mấy năm là ra ngoài.
Kết quả này, chị Trương cũng đã lường trước.
"Hừ, không lo, cứ để nó ngồi tù mười ba năm, khi nó ra ngoài, dì sẽ cho nó nếm mùi khổ cực."
Với tiền án tiền sự, mang trên mình "vòng tội", hai bàn tay trắng, chị Trương muốn xem nó làm thế nào để tự nuôi sống mình.
Bên Chị Trương đã xong việc, Bùi Diệp lại xử lý xong ủy thác của anh Dương, hai bên đã thanh toán khoản cuối cùng.
Tưởng rằng không còn việc gì nữa, yên tâm chờ thông báo hành động từ Thần Đồ Đế quân, Bùi Diệp nhận được một cuộc điện thoại có chút lạ lẫm.
Hỏi ra mới biết là Tưởng Phòng gọi đến.
Người thiếu niên từng bỏ nhà ra đi, suýt nữa ở quán bar bị tên côn đồ dạy cho một bài học, cũng là cháu của Tưởng Vân Lâu.
"Alo, có chuyện gì vậy?"
Tưởng Phòng không vòng vo, vào thẳng chủ đề.
"Tôi chỉ quen mỗi anh là người trong giới... Tin tức trên mạng có thật không vậy?"
Bùi Diệp ngơ ngác: "Tin tức gì trên mạng?"
Tưởng Phòng nói: "Tin tức chú tôi đạo văn, ăn cắp ý tưởng, có thật không?"
Bùi Diệp cười nói: "Chuyện này cậu không hỏi chú mình à?"
Tưởng Phòng buồn bã nói: "Tôi không liên lạc được với chú ấy, nhưng chú ấy có số điện thoại và ảnh của anh, tôi tưởng hai người quen thân."
Bùi Diệp: "..."
Hôm nay cô chưa lên mạng, không rõ tin tức trên mạng là gì.
"Cậu đừng vội, để tôi lên mạng xem, hiểu rõ tình hình rồi nói sau."
Cúp điện thoại, mở Weibo, ba vị trí đầu của bảng xếp hạng tìm kiếm nóng có hai mục liên quan đến Tưởng Vân Lâu.
#Nguyên tác của "Minh Nguyệt Giang Tâm" đạo văn
#Đoàn phim "Minh Nguyệt Giang Tâm" lên tiếng
Vào xem mới biết chuyện gì đã xảy ra.
Thì ra cách đây vài ngày, có một người phụ nữ tự xưng là tác giả nguyên tác của "Minh Nguyệt Giang Tâm" đứng ra, trong tay còn cầm bản thảo viết tay của tiểu thuyết. Cuốn tiểu thuyết này cô viết trong thời gian rảnh rỗi hồi học cấp ba, sau đó bận ôn thi đại học nên để qua một bên, thời gian lâu dài rồi quên mất.
Gần đây có một cháu gái đến nhà chơi, không biết từ đâu lấy được bản thảo, càng xem càng thấy quen thuộc.
Người phụ nữ ban đầu không có ấn tượng gì, nhưng khi lật xem bản thảo, ký ức thời trẻ dần dần hiện về.
Cháu gái nói: "Cô ơi, cô còn theo dõi "Minh Nguyệt Giang Tâm" à, còn chép tay toàn bộ nữa, đúng là fan chân chính."
Người phụ nữ ngỡ ngàng một giây, theo phản xạ nói: "Cái này là cô viết mà."
Cháu gái đâu có tin.
"Minh Nguyệt Giang Tâm" xuất bản đã bao nhiêu năm rồi, gần đây còn được chuyển thể thành phim nữa.
Bé chỉ nghĩ cô mình đang đùa mình thôi.
Ai ngờ người phụ nữ lưu tâm, lên mạng tìm hiểu về cái gọi là "Minh Nguyệt Giang Tâm", trang web hiện ra hàng trăm nghìn kết quả liên quan.
Cô càng xem càng sợ hãi.
Rõ ràng đây là những gì cô viết hồi cấp ba, từng tình tiết, từng tên nhân vật, cô đều cẩn thận suy ngẫm nhiều lần.
Càng nghĩ càng thấy không đúng, suy nghĩ hai ngày, cuối cùng quyết định tìm truyền thông nói về chuyện này.
Truyền thông đang buồn chán, mỗi ngày bảng xếp hạng tìm kiếm ngoài tin tức xã hội thì là "Phong cảnh bên này tuyệt đẹp", họ muốn có độ hot cũng chỉ có thể dựa vào người khác, thật là bức bối. Có một tin tức lớn hiện ra, không đẩy mạnh tuyên truyền mới là lạ.
Còn về việc tin tức thật hay giả...
Ôi, thời buổi này tin tức lật ngược lật xuôi nhiều lắm, không thiếu một tin như vậy.
Chỉ cần độ hot và chủ đề lên cao, những chuyện khác tính sau.
Thế là chuyện này bắt đầu lan truyền hấp dẫn sự chú ý của đông đảo dân mạng.
Bút danh của Tưởng Vân Lâu nổi tiếng trong giới với những tác phẩm kinh điển, "Minh Nguyệt Giang Tâm" luôn chiếm vị trí top đầu mà độc giả không thể không nhắc đến. Giờ đây lại xảy ra một vụ bê bối lớn như vậy, sự chú ý tất nhiên không hề ít. Đa phần fan nguyên tác lựa chọn nghi ngờ.
Một bản thảo viết tay có thể chứng minh được gì?
Nếu thực sự bị đạo văn, với độ hot và sự lan truyền của "Minh Nguyệt Giang Tâm", tại sao giờ cô ấy mới đứng ra bảo vệ quyền lợi?
Cư dân mạng thiên về việc người phụ nữ này đang làm trò để gây chú ý, dùng những thủ đoạn thiếu đạo đức để thu hút ánh nhìn.
Ngay tại thời điểm này, lại có người lần lượt đứng ra tố cáo bút danh của Tưởng Vân Lâu đạo văn.
Họ có người cầm bản thảo, dàn ý, có người có toàn bộ bản thảo điện tử trong máy tính.
Điểm chung là họ đều đột nhiên quên mất mình đã từng viết.
Trong số đó không thiếu những người đã bước vào giới văn học mạng, có chút danh tiếng.
Một người có thể là không có đạo đức, hai ba bốn người...
Điều này bắt đầu trở nên kỳ lạ.
Có một cư dân mạng đưa ra một lời nhận xét khiến mọi người tỉnh ngộ.
"Trong bối cảnh linh khí phục hồi, vẫn còn một mực tin vào khoa học truyền thống sao?"
Đúng vậy, thời đại nào rồi?
Trước khi linh khí phục hồi, thế giới này cũng đã tồn tại thần thánh yêu ma, chỉ là người thường không tiếp xúc được mà thôi.
Biết đâu Tưởng Vân Lâu đã sử dụng những thủ đoạn không khoa học để đánh cắp tác phẩm của những người này?
Để phòng ngừa, lại làm mờ đi ký ức của họ?
Đi theo hướng suy nghĩ này, rất có khả năng.
Một thời gian sau, fan của Tưởng Vân Lâu và cư dân mạng có trí tưởng tượng phong phú đã hình thành hai phe đối lập, thậm chí đoàn phim "Minh Nguyệt Giang Tâm" cũng bị buộc phải lên tiếng. Sự việc càng ngày càng lớn, nhưng điều kỳ lạ là, Tưởng Vân Lâu với tư cách người trong cuộc lại luôn im lặng.
Điều này, điều này rất không bình thường.
Cư dân mạng không biết rằng, trí tưởng tượng của họ đã đoán đúng bảy tám phần sự thật.
Trong ký ức của Tiểu Thương tái sinh, Tưởng Vân Lâu là con riêng của một gia tộc lớn, chuyên viết những bộ phim kỳ quái, thần thoại, chống Nhật nhảm nhí, là một biên kịch hạng mười tám, không có tài năng, giỏi kiếm tiền bẩn, nhân phẩm lại tệ hại. Người như vậy sao có thể viết được "Minh Nguyệt Giang Tâm"?
Thực tế, cuốn sách này cũng không phải do nguyên chủ Tưởng Vân Lâu hay Tưởng Vân Lâu hiện tại viết.
Tất cả phải tua ngược lại trước khi Tưởng Vân Lâu bước vào nhiệm vụ.
Điều kiện của nguyên chủ quá kém, mà Tưởng Vân Lâu lại có thêm phần thưởng từ nhiệm vụ trước, nên đã nảy sinh ý nghĩ xấu.
Dựa vào sức mạnh của hệ thống để thay đổi thiết lập nhân vật của Tưởng Vân Lâu.
Khiến hắn có nhiều tác phẩm tiểu thuyết có thể được chuyển thể thành phim, tạo điều kiện tốt để dấn thân vào giới giải trí, tiếp cận "Tiểu Thương".
Hắn cũng hoàn toàn không biết những tiểu thuyết này là ăn cắp của người khác, nếu theo ký ức của Tiểu Thương tái sinh, "Minh Nguyệt Giang Tâm" cũng sẽ được chuyển thể thành phim, trở thành bom tấn của năm, bút danh vẫn là bút danh đó, chỉ có điều người đứng sau bút danh không phải là Tưởng Vân Lâu mà thôi.
Cùng với việc "hệ thống" bị tước đoạt, nhiều tác giả gốc dần dần khôi phục ký ức sáng tác của họ.
Họ sao có thể ngồi yên được?
Đối với người sáng tác, tác phẩm chính là đứa con, cũng chứa đựng ký ức và tình cảm của thời gian đó.
Dù hướng gió dư luận không tốt với họ, họ cũng vẫn kiên quyết đứng ra, muốn đòi lại "đứa con" của mình.
Hiểu rõ đầu đuôi sự việc, Bùi Diệp không nói nên lời.
Cô còn than phiền với A Tể.
"A Tể à, con nghĩ cái 'hệ thống' đó có phải là đồ ngốc không?"
Nếu thực sự muốn đạo văn, thì đạo văn từ thế giới khác đi, ít nhất sẽ không bị phát hiện.
Chuyện này giống như đứng trước mặt Lý Bạch mà nhận mình là tác giả của "Thục Đạo Nan" vậy, chẳng sợ bị người ta dùng tài năng đánh bại sao.
Thật đúng là Lý Quỷ gặp Lý Quỳ rồi.
"... Ma khí phân thân đều ngu ngốc như thế, chắc hẳn nguyên chủ cũng không thông minh gì..."
Trong căn phòng trò chơi, trí tuệ nhân tạo Tiểu Hắc tỏ vẻ phản đối mạnh mẽ.
【 A Tể hết mực cẩn thận vỗ vỗ trí tuệ nhân tạo tiểu Hắc đang chập mạch 】
Theo từng cú vỗ dễ thương của bàn tay gấu trúc phiên bản nhỏ, trí tuệ nhân tạo Tiểu Hắc sau một thời gian ngắn bị đơ đã trở lại bình thường.
A Tể nói: "Dù không hiểu ý nghĩa lắm, nhưng cha nói gì thì là như vậy thôi (*▽*)."
Cha nói "ma khí phân thân của chính chủ" là đồ ngốc, thì nó chắc chắn là đồ ngốc không sai.
Bùi Diệp dùng hành động "vỗ đầu" tương tác với A Tể.
"Đó là kẻ xấu, A Tể của chúng ta không được học theo nó."
Hệ thống ghi lại một câu, 【 A Tể gật gật đầu, rất tán thành với lời dạy của a cha 】
Nhân lúc A Tể đi tắm, Bùi Diệp phát hiện một bản lý lịch trên bàn của cậu nhóc.
Cô biết ngay rằng A Tể lại muốn tìm một công việc mới thông qua công ty săn đầu người.
Nhìn vào yêu cầu công việc và mức lương mong đợi, Bùi Diệp biết ngay rằng A Tể lại chuẩn bị làm việc đến chết, điều này không ổn.
Một trò chơi nuôi dưỡng, đâu cần nhân vật được nuôi dưỡng phải làm việc đến thế?
"A Tể, lần sau chúng ta tìm một công việc nhẹ nhàng hơn nhé."
A Tể hơi khó xử: "Nhưng công việc nhẹ nhàng thì lương không cao."
Trời biết nuôi một người cha khó khăn đến mức nào.
Thật sự là một cỗ máy tiêu tiền di động, còn là phiên bản hoạt động ngày đêm, công suất cao.
Bùi Diệp nói: "Nhưng A Tể sáng đi làm, tối muộn mới về, cha không thấy con chút nào cả. Tiền thì từ từ kiếm, thời gian còn dài mà."
Hệ thống ghi lại rằng A Tể đã cân nhắc kỹ lưỡng yêu cầu của Bùi Diệp, cuối cùng quyết định nhượng bộ.
"Được thôi, vì cha muốn gặp mình thường xuyên, nên mình sẽ tìm một công việc không bận rộn lắm, cố gắng về nhà sớm."
Cha không chỉ là cỗ máy tiêu tiền, mà còn là một người dễ thương hay dính người.
Yêu cầu của cha làm sao có thể từ chối được chứ.
Hoàn toàn không thể từ chối!
Bùi Diệp không để ý rằng, hệ thống còn lặng lẽ ghi thêm một câu.
【 trí tuệ nhân tạo tiểu Hắc lại trầm lặng một lúc lâu 】
Vì Tưởng Vân Lâu mãi chưa xuất hiện, những người hâm mộ ban đầu ủng hộ hắn cũng dần lung lay.
Nhưng điều thực sự làm dư luận quay lưng về phía tác giả gốc là một dòng trạng thái trên Weibo của đạo diễn Chu, đạo diễn của phim "Minh Nguyệt Giang Tâm".
Đạo diễn Chu nổi tiếng là người thẳng thắn trong ngành, dù kinh nghiệm không nhiều nhưng tiếng nói của ông lại rất có trọng lượng nhờ vào những bộ phim truyền hình đình đám mà ông đã đạo diễn. Bài viết trên Weibo gần như đã định rõ tính chất của cuộc tranh cãi này.
Bài viết dài hàng trăm từ, không chỉ đích danh ai, nhưng ai không mù đều biết ông đang nói về ai.
Từng chữ đều chứa đựng sự giận dữ kìm nén và sự bức xúc vì bị lừa dối.
Ông nói rằng mình rất quan tâm đến tác phẩm của một tác giả nào đó, nhưng khi trao đổi về tác phẩm trong thời gian gần đây, ông phát hiện ra rằng tác giả này hiểu biết rất nông cạn về tác phẩm của chính mình. Những ẩn ý rất thú vị, tác giả lại không biết một chút nào. Điều này có thể không?
Thậm chí còn nhầm lẫn họ của nhân vật và các sự kiện.
"Minh Nguyệt Giang Tâm" là một bộ phim cung đấu không theo lối truyền thống, nhưng cũng không phải là một bộ phim cung đấu não tàn. Bản chất của nó là phê phán hoàng cung và quyền lực ăn thịt người, viết về sự kiên cường và thông minh đặc biệt của phụ nữ, có thể sống sót mạnh mẽ trong mọi nghịch cảnh.
Nhưng đến miệng của tác giả gốc thì lại thành cung đấu cung đấu cung đấu, những người phụ nữ trong đó vì lợi ích, vì gia tộc, vì quyền lực mà chèn ép lẫn nhau, không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, giết trẻ sơ sinh và phá thai là chuyện thường tình, thủ đoạn độc ác liên tục xuất hiện, các nhân vật nữ trở thành công cụ hình người của cung đấu... Vậy thử hỏi, đây là do người đọc hiểu lố, hay là tác giả gốc có vấn đề?
Trong thời gian ngắn, Tưởng Vân Lâu bị đẩy lên đỉnh điểm của dư luận.
Sự việc ầm ĩ như vậy, hắn vẫn không xuất hiện, ngày càng nhiều người hâm mộ thất vọng.
Nhưng không ai biết, Tưởng Vân Lâu cũng có nỗi khổ không nói ra được.
Khi sự việc trở nên ầm ĩ, hắn mới biết hệ thống đã lừa hắn, nhưng hắn lại không thể đứng ra phản bác rằng mình mới là tác giả gốc.
Ai mà biết khi hệ thống đưa cho hắn "bàn tay vàng", đã gắn bao nhiêu tiểu thuyết vào cái tên giả này.
Hết tác giả gốc này đến tác giả gốc khác đứng ra, đối chất trực tiếp, nói càng nhiều sai càng nhiều, chi bằng để xử lý lạnh.
Dù sao họ có làm gì đi chăng nữa, luật pháp vẫn bảo vệ hắn.
Những tác giả gốc đó cũng không có bằng chứng mạnh mẽ để chứng minh hắn đạo văn, chứ đừng nói đến việc đòi lại bản quyền.
Không biết rằng, trong thế giới linh khí mọi thứ đều có thể, có những việc không khó xác định như tưởng tượng.
Tất nhiên, đó là chuyện sau này.
Quách Dịch Lăng phát hiện tình cảnh của Tưởng Vân Lâu, cũng bắt đầu hoảng loạn.
Bùi Diệp trở về Đại học C, tình cờ nghe từ miệng bạn cùng phòng của Quách Dịch Lăng rằng ả ta đã nghỉ học.
Tin tức này tuy bất ngờ, nhưng cũng hợp lý.
Đối mặt với câu hỏi của bạn cùng phòng Quách Dịch Lăng, Bùi Diệp cười nói: "Ngay cả cô cũng không biết tại sao cô ấy nghỉ học, làm sao tôi biết được chứ?"
Bạn cùng phòng của Quách Dịch Lăng nói: "Tôi tưởng cô ấy thân với anh, anh sẽ biết gì đó... Các bạn học khác đều nghi ngờ cô ấy nghỉ học vì mang thai."
Bùi Diệp: "..."
Nhìn ánh mắt kỳ lạ của bạn cùng phòng Quách Dịch Lăng, Bùi Diệp đột nhiên hiểu ra điều gì đó.
Những người này không phải nghi ngờ việc nghỉ học mang thai là do cô gây ra đấy chứ?
(╯‵□′)╯︵┻━┻
"Cô hiểu lầm rồi, tôi cũng vừa nghe cô nói mới biết tin này."
Bạn cùng phòng của Quách Dịch Lăng mới bán tín bán nghi gật đầu.
Bùi Diệp thở dài bất lực.
Gần đây cô không làm gì cả, sao lại làm cho thanh danh của Tiểu Thương bị ảnh hưởng chứ?
Khi chương trình thực tế "Phong cảnh bên này tuyệt đẹp" bước vào giai đoạn cuối của mùa đầu tiên, tài khoản Weibo của Thần Đồ Đế quân đã thả một quả bom nặng ký.
#Thời gian xác định cho đợt linh khí triều đầu tiên# đã leo lên vị trí số một trong bảng tìm kiếm với tốc độ tên lửa.
Weibo...
Lại sập lần nữa.
Ồ, nhưng đó là chuyện bình thường rồi.
Người lập trình viên Weibo trong khoảng thời gian này cũng đã quen với việc này rồi.
Dựa theo việc đo lường của Phong Đô, đợt sóng linh khí đầu tiên sẽ bắt đầu vào rạng sáng ngày 9 tháng 9, kéo dài khoảng ba ngày.
Đến lúc đó, động thực vật sẽ xảy ra biến dị, hy vọng cư dân hạn chế việc ra ngoài trong thời gian này, cố gắng ở nhà để đảm bảo an toàn.
Tin tức lan truyền, tâm trạng phấn khích của cư dân mạng có thể tưởng tượng được.
Họ sắp chứng kiến thời khắc lịch sử!
Nhưng còn phấn khích hơn họ, chính là một nhóm người đã dự mưu từ lâu.
Hệ thống của Tiểu Thương tái sinh nhận được tin tức, phỏng đoán thời gian đại khái, xác nhận rằng phía Phong Đô không nói dối.
Ngay lập tức lại cười lạnh: "Quả nhiên đầu óc của đám người Phong Đô không tốt lắm..."
Chuyện quan trọng như vậy mà cũng dám công khai rộng rãi.
Tuy nhiên, nghĩ đến sự hợp tác sâu rộng giữa Phong Đô và chính phủ dương gian, cũng có thể hiểu được.
Tiểu Thương tái sinh nói: "Nói vậy, chúng ta sẽ hành động vào ngày 9 tháng 9?"
Hệ thống hơi kích động nói: "Thời gian có hơi gấp, nhưng cũng gần đủ rồi, đến lúc đó, Ma tộc sẽ trở về thời đỉnh cao!"
"Ồ..."
Hệ thống lại nói: "Cậu sắp trở thành Ma quân đầu tiên."
Tiểu Thương tái sinh nói: "Nhưng cậu biết đấy, tôi không quan tâm đến điều đó."
Hắn chỉ muốn có một thân phận đàng hoàng, không bị người khác nhìn với ánh mắt kỳ lạ và chỉ trỏ, bình thường thôi cũng đã mãn nguyện rồi.
Hệ thống chỉ cười mà không nói.
Nó quá hiểu con người Tiểu Thương này, cũng biết làm thế nào để khiến hắn tự nguyện phối hợp với mình.
Cho dù miệng nói không tình nguyện, cuối cùng vẫn sẽ mềm lòng giúp nó.
Giữa sự mong đợi của mọi người, ngày 9 tháng 9 càng lúc càng gần, trên Weibo thậm chí còn xuất hiện hot search đếm ngược.
Bên phía Bùi Diệp cũng đã chuẩn bị đầy đủ.
Hỏa lực sung túc, đảm bảo cô có thể ngang nhiên hành động.
Về việc này, Thần Đồ Đế Quân lại tỏ ra lo lắng hiếm hoi.
"... Đạo hữu chưa khắc phục được phản ứng kích thích với ma khí, ta sợ sẽ xảy ra chuyện..."
Bùi Diệp cảm thấy lạnh toát cả người, không nhịn được mà thốt lên: "Trước thềm đại chiến, Đế Quân đừng dựng flag như vậy được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro