Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 883: Chương trình livestream náo loạn toàn mạng nhất (23)

Editor: Đào Tử

____________________________

Bùi Diệp nhướng mày, chỉ vào tên người ký tên và hỏi: "Người này là ai?"

Dường như là tự hỏi, cũng giống như đang hỏi ý kiến người bên cạnh.

Ban đầu cô nghĩ rằng những gì mình nhìn thấy chỉ là hiệu ứng mà chương trình cố tình tạo ra, nhưng khi nhìn thấy cái tên mờ mịt trên lá thư, một cảm giác quen thuộc không rõ từ đâu ập đến, cũng chính cảm giác quen thuộc vô cớ này khiến cô nghiêm túc hơn với vòng thứ hai.

Nếu hình ảnh là thật, Đế quân cũng không nói dối, thì cái "Kiếp trước" này...

Không phải là kiếp trước của nguyên chủ "Tiểu Thương", mà là của cô, Bùi Diệp?

"Không biết, nhưng vật này xuất hiện ở đây, chứng tỏ nó có ý nghĩa cực kỳ quan trọng trong kiếp trước của cậu."

Tâm trạng Bùi Diệp phức tạp, nhất thời không thể chấp nhận được thiết lập này.

"Đế quân nói thật chứ?"

Thần Đồ Đế quân đặt hai tay sau lưng, thần sắc kỳ lạ nghiêm trọng, chỉ thiếu mỗi việc viết chữ "Nghiêm túc" trên mặt trái, và "Chín chắn" trên mặt phải.

"Tất nhiên là thật, tôi chưa bao giờ lừa dối đạo hữu, lời nói đều là sự thật."

Bùi Diệp: "..."

Miệng đàn bà, quỷ lừa người.

Cô cũng chỉ tiện miệng hỏi, Thần Đồ Đế quân trịnh trọng như vậy, ngược lại làm cô có chút không thích ứng.

Bùi Diệp bắt đầu tìm kiếm lên xuống, không bỏ qua bất kỳ góc nào, quả nhiên tìm ra được một đống đồ kỳ quái, và một bộ trang phục cổ đại có kiểu dáng thiên về nữ giới. Dù sao cũng từng ở trong tông môn tu tiên "giả", Bùi Diệp chỉ cần nhìn và chạm vào là có thể phán đoán đây là trang phục đệ tử tiêu chuẩn của tông môn tu tiên. Cùng với quần áo, còn có một phù bài ghi thông tin cá nhân của tông môn.

Chỉ là chữ trên phù bài còn mờ hơn cả trên lá thư, giống như hình ảnh mà người bị cận thị năm trăm độ thấy khi tháo kính ra.

Cô gần như dí sát mắt vào phù bài, nhưng vẫn không nhìn rõ thông tin trên đó, nhìn đến mức mắt đau.

Vừa xoa sống mũi vừa phàn nàn.

"Tôi nói này, ban tổ chức chương trình cũng không thiếu tiền, không thể cải thiện thiết bị, làm cái độ phân giải 1080P+ sao?" Người ta làm phim còn có 3D không cần kính, "Phong cảnh bên này tuyệt đẹp" lại làm cận thị không kính, nhất định bắt mỗi khán giả có thị lực tốt trải nghiệm thế giới của người cận thị miễn phí.

Thần Đồ Đế quân cười: "Điều này thật sự là oan cho người ta, độ rõ nét của cảnh vật căn bản không phải do ban tổ chức có thể kiểm soát."

Bùi Diệp bất đắc dĩ nhún vai, tiếp tục tìm manh mối.

"Ơ, cánh cửa này có thể đẩy ra?"

Cô dùng lực đẩy, liền đẩy được cánh cửa gỗ không rõ chất liệu nhưng nặng một cách kỳ lạ.

Ánh sáng bên ngoài tràn vào, cảnh sắc bên ngoài ngôi nhà hiện ra trước mắt, những người theo dõi trên mạng cũng hít một hơi lạnh.

Đây là...

Tiên cảnh!

Bên ngoài là một vườn hoa trồng đầy hoa cỏ kỳ lạ, nhìn một cái, kéo dài đến đỉnh núi và vách đá, ở góc đặt một thứ giống như giàn nho, trên đó treo đầy những quả to, hình dáng quả kỳ lạ, giống như sao biển. Không xa là một đám bụi cây màu xanh tươi, một đám dây leo không rõ tên quấn quanh tạo thành một chiếc xích đu tự nhiên. Sau ngôi nhà là một khu rừng xanh rậm rạp, lá xanh đung đưa theo gió.

Nhìn xa hơn, người xem trên mạng có thể nhìn thấy những ngọn núi trùng trùng điệp điệp, linh khí dạt dào như muốn ập vào mặt. Những ngọn núi phủ xanh tươi, cao chọc trời, sương mù bảy sắc vây quanh, như khói như ảo, thấp thoáng còn thấy bóng chim bay.

Lúc này, vô số người xem vô thức kêu lên một tiếng "Ôi trời!"

Chỉ thấy hàng chục bóng người mặc trang phục tương tự từ trên cao cưỡi kiếm bay qua, để lại một vệt dài trên núi.

Lúc này, trong số hàng chục bóng người có ba người lệch khỏi quỹ đạo bay ban đầu, bay về phía ống kính.

Chỉ trong vài giây, họ đã tới gần.

Ba người này cũng rất mờ, nhưng nhìn dáng vẻ có thể đoán được là hai nữ một nam.

Ba người hạ xuống trước mặt Bùi Diệp, chắp tay chào Bùi Diệp một cách cung kính, cùng nhau nói: "Chào tiểu sư thúc tổ."

Bùi Diệp: "..."

Tiểu sư thúc tổ...

Ồ, xem ra "Kiếp trước" của cô có địa vị khá lớn đấy.

Bùi Diệp đang do dự không biết phải đáp lại thế nào, thì bên tai lại nghe thấy một giọng nữ trẻ quá mức đáp lại lời chào của ba người kia.

Nghe giọng, có lẽ chỉ khoảng mười bốn mười lăm tuổi.

Dù còn trẻ, nhưng lại có sự chững chạc và lạnh lùng không phù hợp với tuổi tác.

"Có chuyện gì?"

"Đệ tử canh giữ sơn môn nhận được một bức thư gửi cho tiểu sư thúc tổ."

"Thư?" Đệ tử kia đưa thư về phía Bùi Diệp, nhưng chưa kịp để Bùi Diệp nhận thì đã bị một đôi tay vô hình lấy đi, bên tai còn nghe thấy tiếng người này mở thư, vừa mở vừa hỏi đệ tử đưa thư, "Người đưa thư có để lại lời nhắn gì không?"

Đệ tử nhớ lại một lúc: "Cũng không nói gì."

Một lát sau, mình "Kiếp trước" hỏi ba đệ tử.

"Thời gian gần đây ngươi đi ra ngoài, có nghe thấy tin đồn gì không?"

Đệ tử cũng không hiểu tiểu sư thúc tổ hỏi cụ thể về chuyện gì, "Kiếp trước" đành phải hỏi chi tiết hơn.

"... Tiểu quốc gần tông môn đó, có hiện tượng gì bất thường không?"

"Hiện tượng bất thường... cũng không có, giống như mấy năm trước đệ tử thấy, tiểu quốc tục thế đó tạm coi là thái bình. Chỉ là nghe loáng thoáng dân chúng nói lão hoàng đế bị bệnh, e là sẽ lập tân đế... cũng không biết khi nào sẽ bùng nổ chiến tranh..."

Cuộc tranh giành quyền lực trong thế giới phàm trần, hàng trăm hàng ngàn năm đều theo một khuôn mẫu. Lão hoàng đế sức khỏe không tốt, những người có tư cách tranh đoạt đều không kiềm chế nổi lòng tham muốn ra tay. Nhưng họ tranh phần họ thì tranh, điều này không liên quan gì đến tông môn tu tiên. Phàm nhân tuổi thọ không quá trăm năm, một triều đại cũng chỉ kéo dài vài trăm năm, sự thay đổi triều đại đối với tu sĩ có tu vi cao cường, cũng chỉ như một lần bế quan, một giấc ngủ ngắn.

"Bùng nổ chiến tranh? Ta nhớ lão hoàng đế đó có thái tử rồi mà..."

Đệ tử ngạc nhiên vì tiểu sư thúc tổ còn quan tâm chuyện này, liền nói một câu.

"Chuyện này... Phàm thế có mấy thái tử ngồi được lên ngai vàng một cách thuận lợi đâu."

Phàm nhân sinh sản quá nhanh, hai mươi năm đã có thể sinh ra một thế hệ, một gia đình thường có năm sáu đứa con.

Gia đình bình thường còn ham sinh sản như vậy, huống hồ là hoàng tộc trong thế tục coi trọng việc nhiều con nhiều cháu để nhiều phúc.

Thái tử chỉ có một, nhưng không có nghĩa là ngai vàng chắc chắn thuộc về thái tử, các anh chị em khác cũng sẽ thèm muốn.

"Kiếp trước" im lặng một hồi, phân phó (Lập flag) với đệ tử kia.

"Cậu đi nói với Chưởng môn một tiếng, cứ nói ta muốn rời khỏi tông môn đến thế tục xử lý một chuyện. Ngắn thì ba tháng, lâu là nửa năm liền trở lại, xin Chưởng môn đừng lo lắng. Còn nữa, nói với Chưởng môn, để Chưởng môn giúp ta coi chừng một chút linh thực, cũng đừng để Linh thú ta nuôi đói bụng."

"Tiểu sư thúc tổ muốn làm việc gì? Đệ tử cũng cần báo lại với chưởng môn."

"Ta hồi nhỏ được ân nhân cứu mạng, hiện giờ ân nhân đang gặp khó khăn, ta đi báo ơn. Ngươi cứ nói vậy chưởng môn sẽ hiểu."

Đệ tử không hỏi thêm gì nữa.

Cuộc đối thoại này có thể phân tích được khá nhiều thông tin - ví dụ như những bức tranh trên tường trong phòng, đứa trẻ ăn mày trong tranh có lẽ là "Tiểu sư thúc tổ", tức là "Kiếp trước", còn thiếu niên quý phái chắc là ân nhân mà cô ấy muốn báo ơn, rất có thể là thành viên hoàng thất của một tiểu quốc trong thế tục. Nếu không thì "Kiếp trước" đã không đột ngột đưa ra quyết định rời núi đi tìm ân nhân báo ơn khi nghe tin lão hoàng đế sức khỏe không tốt và các hoàng tử đang xao động muốn tranh đoạt ngai vàng.

Tất nhiên, cũng có người trên mạng chú ý đến "flag" trong lời nói của "Kiếp trước".

Dù là phim truyền hình hay tiểu thuyết, hễ ai nói ra rằng sẽ ra ngoài, ngắn thì bao lâu, dài thì bao lâu sẽ quay lại, thường thì sẽ không quay lại được.

Khi người xem đang định gõ bình luận trêu đùa, cảnh tượng trên màn hình đột nhiên thay đổi.

Núi tiên đảo mây linh thiêng ban đầu biến mất, xung quanh trở thành một vùng đất đầy sát khí, tàn tích đầy rẫy những mảnh thi thể đứt đoạn.

Khu tàn tích này còn tự động thêm hiệu ứng ánh sáng, từ trên trời, dưới đất đến trái phải trước sau đều bao phủ bởi những ký hiệu đỏ rực kỳ quái.

Những ký hiệu lơ lửng trong không trung, co giãn giống như một trái tim đang đập.

Mỗi khi chúng động đậy, vô số bóng xám ảo ảnh từ ký hiệu chui ra, phát ra những tiếng kêu thét rùng rợn hoặc tiếng khóc than ai oán, những âm thanh này lúc xa lúc gần... tranh nhau chui vào tai người xem...

Cùng với âm thanh nền kỳ quái này, những khuôn mặt ảo ảnh đau đớn dữ tợn lướt qua nhanh chóng trước ống kính.

Người xem bị dọa cho giật mình, toàn thân nổi da gà.

Bùi Diệp ngẩng đầu, nhìn thấy dưới bầu trời là những đám mây sấm chớp đỏ thẫm dày đặc, tạo cho người ta cảm giác đè nén không thể tả.

Bàn tay của Thần Đồ Đế Quân buông thõng bên cạnh, không biết từ lúc nào đã nắm chặt lại.

"Đây là... nơi nào?"

Bùi Diệp có chút mơ hồ.

Nếu đây thực sự là "Kiếp trước", rõ ràng đây chính là cảnh mà "Kiếp trước" đã từng trải qua.

Khi cô chưa kịp hiểu rõ tình hình, từ trên trời truyền đến một giọng nam chói tai như tiếng móng tay cào lên bảng đen.

【...Vẫn còn ngoan cố... Hôm nay ngươi phải hồn phi phách tán!】

Bùi Diệp: "???"

Lúc này, Bùi Diệp cùng với cư dân mạng lại nghe thấy giọng nói quen thuộc nhưng vô cùng yếu ớt của "Kiếp trước".

Nghe động tĩnh, "Kiếp trước" có lẽ đã bị thương rất nặng, còn đang ho ra máu.

"... Hiến tế hàng triệu linh hồn phàm nhân vô tội chỉ vì tư lợi... Ma tộc các ngươi không sợ gánh không nổi nghiệp chướng này sao!"

【... Ma tộc bọn ta khí vận đang thịnh, hàng triệu con sâu kiến... Không đáng nhắc đến...】

Giọng nói dưới màn trời tỏ ra vô cùng ngạo mạn.

【... Còn việc giết ngươi, chẳng qua như giết một con sâu kiến nhỏ...】

Sau khi giọng nói này dứt, liền có vài giọng nói khác từ bốn phía truyền đến.

【... Nói nhiều với cô ta làm gì?】

【... Đúng vậy! Không cần nói nhiều, cô ta phải phá trận hoặc là chết...】

【... Ái chà chà, các ngươi thật là xấu xa -- Chúng ta giết sâu kiến, nhưng nếu cô ta phá trận, có thể khiến những con sâu kiến đó hồn phi phách tán, sống không được mà chết cũng không xong... Nghiệp lực này, cuối cùng nên tính cho ai đây?】

Rõ ràng, kẻ địch vây công "Kiếp trước" không chỉ có một mà là rất nhiều.

Lúc này chúng đang phối hợp với nhau nói những lời châm chọc.

Diễn biến sau đó đã chứng minh uy quyền của câu nói "Flag không thể tùy tiện dựng".

"Kiếp trước" trong tình trạng trọng thương và bị địch bao vây tứ phía, đã bị hàng triệu ác hồn ma hóa mất kiểm soát trong trận pháp xé thành từng mảnh.

Chết thảm, vụn nát không còn.

Bùi Diệp: "..."

Đột nhiên, cô nhớ lại những lời mà Thần Đồ Đế quân đã nói trước đó.

Ngài ấy nói tinh thần lực của cô có dấu vết giống như sau khi hồn phi phách tán rồi tái hợp lại...

Ngài ấy nói phản ứng của cô đối với ma khí giống như phản ứng căng thẳng sau sang chấn...

Những lời này lại phù hợp với cảnh tượng trước mắt.

Bùi Diệp không khỏi gãi đầu.

Thật sự là "Kiếp trước" aka "Bản thân mình" này sống thế nào vậy?

Báo ân không thành mà còn mất luôn mạng.

Đúng là -- thảm quá thảm mà!

Cô từ chối thừa nhận đây là "Kiếp trước" của mình!

So với thảm cảnh của "Kiếp trước" của Bùi Diệp, những kiếp trước của các nhóm khách mời khác lại thú vị hơn nhiều, đầy ắp tiếng cười, bất ngờ liên tiếp, khiến cư dân mạng vô cùng thích thú, quét sạch bầu không khí u ám từ vài thảm kịch đẫm máu ở vòng đầu -- Họ thì thích thú, nhưng các khách mời lại khổ không nói nên lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro