Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 855: Mất đi "Đế tâm"

Editor: Đào Tử
____________________________

 Úc Lũy đế quân chớp chớp mắt, con ngươi xám tro sáng ngời nhìn thẳng Bùi Diệp, nét mặt chứa vài phần mềm mại và ỷ lại khó nói nên lời.

"... Tôi có một người bạn... Cũng không thể nói một... Tóm lại chính là một người thân phận rất đặc thù, giống như anh thích đi khắp nơi làm chui, mạo danh thay thế người khác làm việc." Bùi Diệp bị chàng nhìn chằm chằm ba giây, mặt mo không nhịn được đỏ lên, mất tự nhiên tránh ánh mắt chàng, miệng nói liên miên lải nhải, "Nên nói mấy người như thế nào mới ổn nhỉ, không sợ ngày nào đó không giấu nổi nữa, sự việc bại lộ ra?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Úc Lũy đế quân xìu đi.

Khuôn mặt thiếu niên mang nét trẻ con hơi tức giận.

Ánh mắt chàng bình tĩnh, lý không thẳng khí cũng tráng nói: "Phàm là có biện pháp, ai mà muốn làm chui, mạo danh thay thế chứ?"

Bùi Diệp: "..."

Lời này cũng quá quen thuộc.

Có vẻ như người giấy nhỏ nhà mình đã từng lý lẽ hùng hồn nói "Nếu có kinh phí đi công tác, ai lại muốn ăn chùa chứ" y như vậy.

Mặc kệ là người giấy nhỏ hay là Úc Lũy đế quân trước mắt, bản lĩnh và logic chơi xấu của hai người này ngược lại đồng bộ.

Bùi Diệp đau đầu xoa mi tâm, hít sâu hai hơi mới đè xuống sự buồn cười dâng lên.

"Nói đi, tôi nên giúp các anh như thế nào?"

Úc Lũy đế quân và Thần Đồ đế quân mạo danh thay thế làm chui thì cũng thôi đi, còn "Giả truyền thánh chỉ", ngang nhiên can thiệp chuyện dương gian...

Dù Bùi Diệp không hiểu rõ quy tắc thế giới này, cũng biết hai người này đang múa ba lê ở trên mũi đao.

Không cẩn thận trẹo chân, đó chính là kết cục một đao bổ người thành hai nửa.

Úc Lũy đế quân nói: "... Cũng không phải phiền phức lắm, thì là... Phiền mượn đế ấn của đạo hữu một lát..."

Bùi Diệp nhíu mày.

Kinh ngạc nói: "Đế ấn? Sao tôi không biết mình có thứ này trong tay?"

Úc Lũy đế quân nói: "Đạo hữu thật sự có một viên đế ấn, chỉ là cậu vẫn luôn không biết, hay có thể nói không chú ý đến sự tồn tại của nó."

Bùi Diệp hơi sửng sốt.

Quả thực khá bối rối.

Chẳng lẽ cỗ thân thể "Tiểu Thương" này còn có thân phận che giấu?

Chưởng quản đế ấn...

Mặc kệ là "Đế ấn" gì, chỉ lý giải theo nghĩa đen cũng biết không phải vật tầm thường.

Úc Lũy đế quân còn nói chắc chắn đến như vậy, chắc chắn Bùi Diệp nhất định có "Đế ấn", cái này có ý...

Bùi Diệp thử dò xét: "Đế quân nói thêm đi, 'Đế ấn' ở nơi nào? Không phải tôi không muốn giúp anh, là thực sự không biết á."

Úc Lũy đế quân cẩn thận quan sát vẻ mặt Bùi Diệp.

Rốt cuộc vững tin đối phương thật sự không biết chuyện, trên mặt thiếu niên thêm một chút mất mát và u ám thất vọng khó tả.

Chàng hơi cúi đầu, lông mi thon dài dày đặc khẽ run, cái bóng đổ xuống tựa như có thể che lấp sạch sẽ tình cảm sâu trong đôi mắt màu xám tro của chàng. Úc Lũy đế quân mấp máy cánh môi, nhưng không có lộ ra một chữ, bộ dáng này khiến Bùi Diệp sinh ra nỗi xấu hổ vô hình.

Bùi Diệp: "..."

Thật sự là gặp quỷ rồi.

"Đế quân đừng như vậy mà, anh nói 'Đế ấn' đó ở nơi nào đi, tôi giúp anh đi tìm..."

Hơi giống như trước kia Bùi Diệp đến nhà bạn làm khách, chọc ghẹo con của bạn, vô tình chọc đứa nhỏ kia khóc lóc, cô cũng luống cuống tay chân nhìn đứa bé ấy như vậy, nói ngon nói ngọt một sọt, nói hết lời mới khiến cậu bé nín khóc mỉm cười...

Khi đó cô liền biết trẻ con rất đáng sợ.

Mà thiếu niên ở trước mặt không khóc không ầm ĩ, cứ như vậy nhìn cô cũng khiến cô luống cuống.

Úc Lũy đế quân không nói chuyện, chỉ khoa tay thủ thế.

Bùi Diệp mới đầu không rõ ràng cho lắm, nhưng một giây sau bỗng sững sờ ngay tại chỗ.

Cái thủ thế này...

Hình như cô từng thấy ở đâu đó.

Trí nhớ của Bùi Diệp rất tốt, chỉ chốc lát sau đã tìm được ký ức liên quan.

"Đây là chiến lệnh yêu tộc sao?"

Hỏi ra rồi, chính Bùi Diệp cũng sửng sốt. Lúc ở phó bản bảy mối tội đầu, Bùi Diệp có một lần dùng Tinh thần lực, hư ảnh của cô từng làm ra thủ thế này, lúc ấy những hung thú kia giống như là tăng thêm một vạn phần trăm buff, chiến lực tăng vọt nghe theo mệnh lệnh của cô.

Khi đó, nhìn thấy hư ảnh thủ thế, Bùi Diệp liền biết là "Chiến lệnh", lại không nhớ ra từ đâu có được "Chút tri thức" này.

Lần này tốt hơn rồi...

Không chỉ biết là "Chiến lệnh", còn biết là "Chiến lệnh Yêu tộc".

Bùi Diệp giật giật khóe miệng, nhạy cảm như cô, tự nhiên sẽ không bỏ qua những manh mối cổ quái này.

Trên thực tế, nhiều phó bản trò chơi qua đi, tất cả manh mối quái lạ cô đều lặng lẽ nhớ kỹ.

Nhưng cô bị "nhốt" trong phó bản trò chơi, không thể đuổi tới sào huyệt thằng bạn ép hỏi. Dù tới rồi, thằng bạn cũng không trả lời —— lần trước mượn APP【 Yêu và nuôi trẻ 】đối thoại ngắn ngủi với người bạn, cô liền biết phía sau còn cất giấu bí mật, phải dựa vào chính cô mở ra.

Lúc này, Úc Lũy đế quân giải thích: "Đây là thủ quyết triệu hoán 'Đế ấn'."

Bùi Diệp nói: "Tôi không thấy được 'Đế ấn' ."

Úc Lũy đế quân nói: "Thủ quyết này của tôi chỉ là khoa tay múa chân, vô dụng, phải để đạo hữu thực hiện mới được."

Bùi Diệp miễn cưỡng nở một nụ cười, khoa tay làm thủ ấn như Úc Lũy đế quân.

Ngón tay của cô rất linh hoạt, lần đầu tiên hẳn là không lưu loát lắm mới đúng, kết quả lại là ——

Quen thuộc!

Một cảm giác quen thuộc kỳ dị!

Cô không cố ý hồi tưởng lại màn làm mẫu của Úc Lũy đế quân, hai tay chỉ dựa vào cảm giác đã kết ra thủ ấn hoàn chỉnh.

Khi thủ ấn cuối cùng kết thúc, Bùi Diệp nhìn thấy một lớp ánh sáng đen trắng mông lung hiện lên quanh người, tựa như một lớp lụa mỏng nhẹ nhàng bao bọc cô. Cô nhìn không thấy mình lúc này, chỉ thấy trước người có thêm một "Ngọc tỉ" chậm rãi hội tụ từ hai luồng ánh sáng trắng đen.

Bùi Diệp: "..."

Cô cảm thấy thứ này khá quen.

Ánh sáng tản đi, Bùi Diệp đưa tay tiếp nhận "Ngọc tỉ" .

Ngạc nhiên nói: "Sao lại là cái này?"

Cô đích thực từng gặp "Ngọc tỉ" ấy ở phó bản tận thế rất lâu về trước.

Đây là một viên ngọc tỷ vuông vức bốn tấc, ngũ long giao nhau.

Khi Bùi Diệp rời khỏi phó bản tận thế, thứ này liền vào túi trò chơi của【 Yêu và nuôi trẻ 】.

Ngay từ đầu còn tò mò nghiên cứu qua, sau đó phát hiện chính là đồ chơi nhỏ, "Ngọc tỉ" liền bị ném vào một góc, cuối cùng không để ý nữa.

Đưa tay đón, kết quả đầu ngón tay gặp phải dòng điện lập tức rụt lại.

Không cần Úc Lũy đế quân giải thích, Bùi Diệp cũng biết...

"Tôi bị nó cự tuyệt?"

Thật đúng là hiếm lạ, lúc trước ném nó như đồ chơi cũng không có phản ứng.

Úc Lũy đế quân gật đầu, ánh mắt hơi ảm đạm.

"Tại sao nó từ chối tôi? Dựa theo lý do của đế quân, nó hẳn là của tôi, cự tuyệt ai cũng sẽ không cự tuyệt tôi chứ."

Úc Lũy đế quân nói: "Bởi vì cậu không có 'Đế tâm', nói cách khác —— đã mất đi 'Đế tâm'."

Bùi Diệp: "..."

Sao cô không biết mình còn thứ này? ? ?

Bùi Diệp nhịn xúc động xỉa xói, yên tĩnh nghe Úc Lũy đế quân tiết lộ nhiều manh mối hơn.

"Vì sao tôi lại mất đi 'Đế tâm'?"

Ngay sau đó, Úc Lũy đế quân nói một câu khiến Bùi Diệp muốn xù lông tại chỗ, sắc mặt chàng bình tĩnh nói: "Dùng lời của nhân loại, bởi vì cậu đã đến tuổi xế chiều, tâm chí mạnh mẽ đã sớm mất hết, cho nên đã mất đi 'Đế tâm', 'Đế ấn' này mới bài xích cậu —— cậu hiểu không?"

Bùi Diệp: "..."

Không, cô không hiểu! ! !

Đang nói xiên nói xỏ cô lớn tuổi thật sao?

Bùi Diệp nhịn xúc động co giật khóe miệng, đè ép gân xanh cuồng loạn trên trán.

Úc Lũy đế quân lại nghiêm túc với thái độ khác thường.

"Đây không phải dấu hiệu tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro